Đón bà cụ bán rau về nhà phụng dưỡng như mẹ, người đàn ông nhận cái kết đắng sau 1 đêm…
Hải ý thức được việc kiếm đồng tiền vất vả nên không bao giờ có ý định sẽ tiêu phung phí tiền của mình vào những việc vô nghĩa. Việc gì đáng, Hải sẵn sàng chi ra cả trăm triệu. Còn việc gì không đáng, 1000 đồng Hải cũng không bao giờ bỏ ra. Với Hải, tờ tiền nào cũng có giá trị, không cần biết nó lớn hay nhỏ. Không coi trọng giá trị của đồng tiền thì làm sao kiếm tiền nhiều được.
Ảnh minh hoạ
30 tuổi, Hải có một cơ ngơi mà nhiều người bằng tuổi, thậm chí là nhiều tuổi hơn cũng phải mong đợi. Nhìn những thành quả mà mình đạt được, Hải tin, bố mẹ Hải ở trên trời biết được chắc chắn sẽ rất vui. Phải, bố mẹ Hải mất từ khi Hải còn nhỏ nên tất cả những gì có được ngày hôm nay đều là do sự cố gắng của Hải mà thành. Cũng đã từng phải rất cực khổ mới kiếm được đồng tiền, phải trải qua những tháng ngày đói khổ nên Hải mới có những suy nghĩ như vậy. Người hiểu sẽ ngưỡng mộ, coi Hải là tấm gương để học tập. Người không biết sẽ nói Hải ki bo, kẹt xỉ. Nhưng Hải chẳng quan tâm, Hải sống cho bản thân mình kia mà.
Hải rất ít khi ăn ngoài dù chỉ sống có một mình. Dù bận rộn đến mấy, Hải cũng cố gắng mua đồ về nhà nấu cơm. Hải thích bữa cơm gia đình lắm và đã từ rất lâu rồi, Hải chẳng còn biết nó là gì. Dừng xe lại chỗ bà cụ già đang bán rau, Hải thường tìm đến những người như vậy để mua rau. Hải thương họ, tuổi cao rồi mà vẫn phải làm việc vất vả để kiếm sống.
- Cụ ơi, cho con bó rau? – Hải cất giọng nhẹ nhàng
Bà cụ nhanh chóng cho rau vào túi trao cho Hải và câu nói tiếp theo của bà cụ khiến Hải ngã ngửa:
- 50 ngàn của chú!
Hải choáng, thực sự choáng. Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ, hôm nay là lần đầu tiên Hải biết đến có người bán 1 bó rau muống giá 50 ngàn.
- Cụ ơi! Sao đắt vậy ạ! Cụ bớt được được không?
- Chú có mua không đây?
Thấy đắt quá, thực sự bó rau muốn đó không đáng bỏ ra 50 ngàn. Giờ bỏ đi thì ngại, Hải kiên trì mặc cả từng 1000 đồng một. Cuối cùng bất thành, trả tiền cụ mà Hải ấm ức:
- Sao cụ bán đắt vậy? Cụ bán thế này, còn ai dám mua nữa. Chẳng lẽ cụ chỉ đi bán một lần!
Video đang HOT
Cầm tiền trong tay, tự nhiên cụ lại ấp úng.
- Vì tôi cần tiền mua quan tài chú ạ. Tôi cũng chẳng sống được bao lâu nữa mà trong người không có 1 đồng. Con cái thì…? Xin lỗi chú, tôi gửi trả lại chú tiền thừa này.
Hải ngơ ngác, hóa ra là cụ có lý do cả. Hải định hỏi tiếp đằng sau sự ngập ngừng của chữ con cái kia là gì nhưng lại ngại. Nhìn bà cụ nghèo khổ, vẫn phải đi bán rau để nuôi con trai, Hải thực sự xót xa. Nhìn bà cụ, tự nhiên Hải lại thấy thấp thoáng bóng dáng của mẹ năm nào. Bất giác Hải thốt lên:
- Bác về nhà con đi, con mất bố mẹ từ nhỏ, luôn mong có cuộc sống gia đình. Bác về sống với con cho vui cửa vui nhà. Con mời chân thành bác ạ!
Bà cụ rơi nước mắt trước sự chân thành của Hải. Bà đồng ý. Mái nhà vắng tanh của Hải bỗng chốc ấm áp lên lạ thường. Đi làm về, Hải đã có bữa cơm ngon dẻo chờ sẵn. Cảm giác gia đình năm xưa lại trở về khiến Hải thấy ấm lòng. Hải cũng thật lòng coi bà cụ như mẹ ruột, hết lòng phụng dưỡng. Một tháng trôi qua, đã có sự tin tưởng nhiều, Hải cứ nghĩ, mình đã có mẹ thứ 2. Ai ngờ…
Đêm đó Hải uống hơi quá chén về muộn. Bà cụ đã ngủ rồi mà cửa đóng bây giờ thì tạo ra tiếng động rất to. Sợ bà thức giấc, Hải quyết định chỉ khóa cổng chứ không khóa cửa. Với lại khu nhà Hải, an ninh vô cùng tốt, có người tuần tra đêm mà. Để rồi…
Uống hơi nhiều nên gần sáng, Hải tỉnh dậy ra ngoài uống chút nước cho đỡ khô miệng thì chết đứng trước cảnh tượng đó. Một gã lạ mặt đang lôi kéo bà cụ, Hải định xông lên nhưng nghĩ người quen nên bà mới không la hét, mà nhìn bộ dạng lấm lét của hai người, Hải lại sinh nghi. Núp sau cửa, Hải chết đứng trước những gì nghe được:
- Thằng con nuôi của bà giàu có thế. Bà không trộm của nó ít tiền cho tôi đi. Mấy tháng nay bà không đưa tôi tiền, tôi đánh bạc bằng gì hả?
- Không bao giờ tôi làm chuyện đó. Nó là người ngoài mà con thương tôi hơn anh, đứa con tôi dứt ruột sinh ra.
- Bà nói nhiều thế, bà có lấy không hay để tôi tự lấy. Bà chết quấn chiếu được rồi, cần tiền mua quan tài làm gì chứ, đưa hết tiền đây!
Hải bực quá. Không ngờ bà cụ lại đáng thương đến vậy. Tên con trai của bà cụ, đúng là đáng chết. Sinh đứa con như vậy, chắc cụ đau lòng lắm.
- Buông mẹ tôi ra không tôi báo ông an đấy! Và anh rời khỏi nhà tôi ngay.
Sự xuất hiện của Hải làm gã đó hốt hoảng, đẩy bà cụ ngã rồi chạy luôn. Hải lao nhanh đến, đỡ bà cụ dậy. Nhìn bà cụ rơi nước mắt nhìn theo đứa con nghịch tử, Hải xót xa:
- Có con đây rồi mẹ ạ!
Cuộc sống luôn có những điều kì diệu như thế này thì có phải thế giới này sẽ tươi đẹp biết bao nhiêu không? Nhiều lúc, tình người, còn đáng quý hơn cả tình thân.
Theo Webtretho
Bố đuổi đi, con trai 10 tuổi ra đường bán rau thuê tìm mẹ và cái kết rơi nước mắt
Nó ra khỏi mái nhà nó đã sống suốt 10 năm qua lúc có mẹ. Nó lang thang khắp mọi nơi, mọi người hỏi nó đi đâu, nó bảo nó đi tìm mẹ.
Mẹ xoa đầu nó, ôm chặt lấy nó, rơi nước mắt. (Ảnh minh họa)
- Cô cút ra khỏi nhà tôi ngay!
Nó chỉ nhìn thấy bố ném quần áo của mẹ ra khỏi nhà, đuổi mẹ đi. Nó bị nhốt ở trong phòng. Nó gào tên mẹ nó. Qua ô cửa sổ, nó nhìn thấy mẹ nó cầu xin bố cho mẹ mang nó đi theo nhưng bố không đồng ý. Bố còn mắng thêm mẹ:
- Đi theo thứ đàn bà như cô để làm hỏng cả đời con trai tôi ư? Cô cút mau đi cho khuất mắt tôi!
Bố đóng sầm cửa lại, mặc cho mẹ liên tục gọi tên nó. Nó với tay ra ngoài nhưng không thể chạm được tới mẹ. Nhìn mẹ lầm lũi bước đi, nó chỉ biết gào tên mẹ trong tuyệt vọng. Nó không hiểu lý do bố đuổi mẹ nó đi là gì nữa. Nó chỉ biết, hình như mẹ đã làm sai chuyện gì đó. Nhưng chuyện gì mà đến mức phải đuổi mẹ đi thế kia. Nó khi ấy mới chỉ là thằng con trai 10 tuổi, tiếng nói không có sức nặng trong nhà nên chẳng thể giúp được gì cho mẹ.
Nó quyết định tuyệt thực, nó đòi mẹ. Mẹ trở về thì nó mới ăn cơm. Nó cũng không đi học luôn. Nó chống đối bố nó ra mặt.
- Mày học kiểu hư hỏng đó của mẹ mày phải không?
Bố nó vừa dứt lời thì nó ăn nguyên cái tát cháy má. Nó bật khóc. Nếu như có mẹ ở đây, mẹ sẽ không bao giờ để nó phải chịu đòn như vậy. Nó nhớ mẹ. Mẹ nó vừa đi được chừng 10 ngày thì bố nó đưa một người đàn bà lạ về nhà nó ở. Người đàn bà còn ngủ trên giường của mẹ nó cùng bố nó nữa. Bà ta ghét nó lắm, toàn lườm nó thôi. Nó còn nghe bố nói sẽ cưới bà ta làm vợ.
Qua ô cửa sổ, nó nhìn thấy mẹ nó cầu xin bố cho mẹ mang nó đi theo nhưng bố không đồng ý. (Ảnh minh họa)
- Bố không được làm như thế! Con ghét cô ta!
- Ở đây con không có quyền lên tiếng!
- Bố cưới cô ta, con sẽ ra khỏi nhà này. Con đi tìm mẹ!
- Vậy mày đi luôn đi, đi tìm mẹ mày luôn đi. Tao không giữ.
Bố nó nói như vậy là đã không cần nó nữa rồi. Nó không khóc, nó lẳng lặng lên phòng thu xếp đồ đạc. Nhìn con lợn đất ngày nào mẹ cũng cho nó 2000 ngàn để nhét vào, nó ôm theo, mang theo cả tấm ảnh mẹ và nó. Nó ra khỏi mái nhà nó đã sống suốt 10 năm qua lúc có mẹ. Nó lang thang khắp mọi nơi, mọi người hỏi nó đi đâu, nó bảo nó đi tìm mẹ.
Nó chỉ có hình mẹ, có tên mẹ, ngoài ra nó chẳng có bất cứ thì gì về mẹ nữa. Số điện thoại của mẹ, nó cũng đã không còn liên lạc được nữa. Mọi người hỏi nhà nó, nó lắc đầu nói không có. Một chủ cửa hàng rau thương tình, thuê nó ở lại làm chân lặt vặt. Nó đồng ý. Trước mắt, nó cần có chỗ ăn ở, rồi nó sẽ kiếm tiền để đi tìm mẹ nó. Ấy thế mà ngoảnh đi ngoảnh lại cũng 10 năm trôi qua.
Nó bây giờ không còn là cậu chàng loắt choắt 10 tuổi năm nào, nó đã thành một chàng trai 20 tuổi. Sự nhanh nhẹn, tháo vát sau 10 năm bán rau thuê đã giúp nó được một cửa hàng rau nhỏ của riêng mình. Kiếm được chút nào rủng rỉnh ra, nó đều dồn hết vào việc tìm mẹ. Nó đăng tin tìm mẹ khắp nơi, nó nhớ mẹ! 10 năm rồi, nó không còn được gặp mẹ, chỉ có tấm hình của mẹ lúc nào cũng ở bên, động viên nó.
Một ngày nọ, có một người phụ nữ già đến tìm nó. Nói với nó rằng có người muốn gặp nó. Linh tính mách bảo, đó là mẹ nó, nó lao đi ngay. Mắt nó tối sầm lại, là mẹ nó, chính là mẹ. Nó lao đến, nó ôm chặt lấy mẹ, để rồi hốt hoảng, nó hét lên:
- Chân của mẹ...
- Đây chính là lý do mà mẹ không muốn gặp con dù mẹ đã biết con ở đó. Mẹ không muốn trở thành gánh nặng của con, con đã thiệt thòi quá nhiều rồi!
Mẹ xoa đầu nó, ôm chặt lấy nó, rơi nước mắt. Mẹ nó sau khi rời khỏi nhà đã gặp tai nạn mất cả đôi chân. Rõ ràng biết nó đang tìm nhưng bản thân mình còn không chăm sóc nổi cho mình thì sao mẹ chăm sóc cho nó được. Thế nên mẹ chỉ còn cách đừng từ xa nhìn nó, nhìn cách nó tự trưởng thành, tự khôn lớn. Nó trách mẹ nhiều lắm. Tại sao mẹ không tìm nó sớm hơn, nó đợi mẹ suốt 10 năm nay rồi. 10 năm nay, chưa khi nào nó ngừng nhớ về mẹ. Kể cả trong mơ, dù chỉ là vài phút ít ỏi, nó cũng mong được mẹ âu yếm, yêu thương.
Gánh nặng gì chứ, nếu không có mẹ, nó đã chẳng có ý chí sống tốt đến ngày hôm nay. Nhìn cảnh mẹ con nó gặp nhau, ai cũng rơi nước mắt. Với nó, hạnh phúc lớn nhất chính là có mẹ. Nếu như không có mẹ, chắc nó đã chẳng thể cố gắng sống tốt được đến ngày hôm nay.
Theo blogtamsu
Cầm 200 triệu tới nhà đòi cô bán rau chia tay con trai mình ai ngờ cô ấy nhận luôn rồi làm chuyện này Bà mừng thầm, chiêu dễ thế này mà sao bà không nghĩ ra từ trước. Hóa ra là cô ta cố bám con bà vì tiền, giờ được cho cục tiền này là cô ta nhả ra ngay thôi mà. Mẹ Thái phản đối kịch liệt chuyện anh yêu Hòa - cô gái bán rau ngoài chợ, nhà nghèo song 2 năm qua...