Đối thoại Mỹ – Triều: quá nhiều động tác giả
Hoa Kỳ nói Triều Tiên không thể đàm phán ngoài các lệnh trừng phạt. Mỹ và Hàn Quốc cảnh giác trước đề nghị gặp cấp cao của Bình Nhưỡng.
T.uổi thơ Triều Tiên tập căm ghét Mỹ. Ảnh: ungthesteeple.com
Ngày 19.6, đặc phái viên Hàn Quốc về vấn đề hoà bình và an ninh Cho Tae-yong đang có mặt ở Washington để cùng với các đồng cấp Mỹ và Nhật họp bàn về các diễn tiến “ nóng” trên bán đảo. Đây là cuộc họp tay ba đầu tiên kể từ khi Bình Nhưỡng thử hạt nhân hồi tháng 2.2013. Đặc phái viên Mỹ về Triều Tiên Glyn Davies chủ trì thảo luận bàn về đề nghị của Bình Nhưỡng muốn gặp cấp cao với Mỹ. Cũng trong hôm nay, thứ trưởng ngoại giao Trung Quốc Trương Nghiệp Toại làm việc với thứ trưởng ngoại giao Bắc Triều Tiên Kim Gye-Kwan, nhân vật khá quen thuộc với các chuyến đi Bắc Kinh để đàm phán về hồ sơ hạt nhân của Bình Nhưỡng. Cuộc tiếp xúc nằm trong khuôn khổ “đối thoại chiến lược” Trung – Triều.
Thông qua hành động
Theo tin từ Seoul, Mỹ – Nhật – Hàn còn thảo luận cả việc nối lại cuộc đàm phán sáu bên về Triều Tiên và mở thêm một cuộc họp cấp ngoại trưởng bên thềm hội nghị ASEAN ở Brunei tháng 7 tới. Ngày 18.6, tại trung tâm Woodrow Wilson ở Washington, đặc phái viên Glyn Davies đã khẳng định Washington chưa có kế hoạch tiến hành cuộc đàm phán song phương với Triều Tiên do quan hệ giữa Bình Nhưỡng và Seoul chưa có những bước cải thiện đáng kể. Ông Davies nhắc lại lời kêu gọi của Mỹ về việc Bắc Triều Tiên cần tiến hành các bước đi nhằm chấm dứt chương trình hạt nhân gây tranh cãi của nước này và tuân thủ các cam kết với cộng đồng quốc tế.
Ngày 27.6 tới là thời hạn chót Bắc Triều Tiên đề ra để Mỹ quyết định có ngồi vào đàm phán nhằm thảo luận về một hiệp ước hoà bình hay không. Trong khi đó thì các quan chức Mỹ cho biết sẽ không có chuyện “đàm phán chỉ để đàm phán”. Ngày 16.6, phát biểu trên chương trình The Face Nation của đài CBS (Mỹ), chánh văn phòng Nhà Trắng Danis McDonough cho biết, Washington đã nói rất rõ rằng, Mỹ ủng hộ đối thoại và đã từng can dự với Bình Nhưỡng trong các cuộc đàm phán trước đây. Tuy nhiên, “các cuộc đàm phán đó phải thực tế, nghiêm túc. Chúng phải dựa trên việc các bên tuân thủ nghĩa vụ của mình trong các vấn đề như phổ biến vũ khí hạt nhân, buôn lậu…chứ không căn cứ vào các lời nói sáo rỗng”.
Trong một tuyên bố trả lời Bình Nhưỡng, nữ phát ngôn viên Hội đồng an ninh Quốc gia Mỹ (NSC) Caitlin Hayden nhấn mạnh: “Như chúng tôi đã nói rất rõ trước đây, mong muốn của chúng tôi là tổ chức các cuộc đàm phán nghiêm túc với Bắc Triều Tiên. Nhưng để các cuộc đàm phán trở thành hiện thực, Bắc Triều Tiên cần phải thực hiện các nghĩa vụ của họ với thế giới, trong đó có việc tuân thủ các nghị quyết của Hội đồng Bảo an và cuối cùng phải phi hạt nhân hoá. Chúng tôi sẽ đ.ánh giá Bắc Triều Tiên qua các hành động, chứ không phải qua lời nói. Chúng tôi rất nóng lòng muốn chứng kiến các hành động chứng tỏ Bắc Triều Tiên sẵn sàng thực hiện các cam kết và nghĩa vụ của họ”.
Video đang HOT
Biện pháp cũ đã thất bại
Tuy nhiên, uỷ ban Quốc phòng Bắc Triều Tiên (NDC) nhắc lại rằng, Bình Nhưỡng sẽ không đồng ý từ bỏ các chương trình hạt nhân của mình cho đến khi toàn bộ bán đảo Triều Tiên không có vũ khí hạt nhân. Hãng thông tấn trung ương Triều Tiên (KCNK) dẫn lời người phát ngôn NDC: “Việc phi hạt nhân hoá bán đảo Triều Tiên không những đồng nghĩa với việc giải giáp vũ khí hạt nhân của Bắc Triều Tiên, mà còn đồng nghĩa cả với việc phi hạt nhân hoá toàn bộ bán đảo này, trong đó bao gồm cả Hàn Quốc, đồng thời chấm dứt hoàn toàn các mối đe doạ hạt nhân của Mỹ đối với Bắc Triều Tiên”. Xem ra, cuộc chiến về ngôn từ và cách lập luận đối ngẫu giữa các bên liên quan chưa thể chấm dứt trong một tương lai gần!
Nếu đề nghị hôm chủ nhật của Triều Tiên bị bác bỏ, liệu Bình Nhưỡng sẽ trở lại với các tuyên bố “sắt m.áu” doạ nhấn chìm Seoul trong biển lửa, hay sẽ tiếp tục “cò cưa” để đi tới một thoả thuận nào đó? Trong lịch sử, Bình Nhưỡng đã nhiều lần sử dụng chiến thuật gây áp lực để thử nghiệm quyết tâm lẫn lòng kiên nhẫn của những người anh em ở bên kia giới tuyến. Tuy nhiên, phương pháp cũ này dường như đã thất bại, căn cứ theo cách ứng xử đầy tự tin của tân Tổng thống Park Geun-hye khi bà quản lý cuộc khủng hoảng hiện nay. Người dân Seoul vẫn bình thản, mọi sinh hoạt của họ dường như không có gì xáo trộn trước những đe doạ lặp đi lặp lại lẫn các hành động khiêu khích từ Bắc Triều Tiên.
Chuyên gia từ trung tâm Nghiên cứu chiến lược Kim Seung-hwan nhận định: “Đề xuất đối thoại của Bắc Triều Tiên với Mỹ là một phần trong “cuộc chơi” nhằm tìm kiếm viện trợ kinh tế trong bối cảnh các lệnh trừng phạt của Liên hiệp quốc ngày một khắc nghiệt hơn”. Theo giới nghiên cứu, cuộc gặp thượng đỉnh giữa ông Tập với ông Obama có thể đóng vai trò nhất định đối với sự thay đổi thái độ của Bắc Triều Tiên. Trung Quốc đã giục Bình Nhưỡng từ bỏ chương trình hạt nhân. Hai cuộc hội đàm trong cùng một ngày giữa quan chức năm nước tại Washington và Bắc Kinh liệu có làm rõ được, Bắc Triều Tiên đề nghị họp với Mỹ là “động tác giả” để lấy lòng Trung Quốc hay là một cải biên khác của “ngoại giao bắt bí”, hay lại là phiên bản mới chưa được biết tới? Giới phân tích còn tha hồ mà đồn đoán!
Theo vietbao
Chuyên gia Nga bàn chuyện ứng xử biển Đông
Nhằm mang đến cái nhìn đa chiều về tình hình biển Đông hiện nay, chúng tôi xin giới thiệu bài phỏng vấn ông Yakov Berger, chuyên gia nghiên cứu Trung Quốc thuộc Viện Viễn Đông-Viện Hàn Lâm khoa học Nga .
Ông Yakov Berger
Thưa ông Yakov Berger, xin ông vui lòng cho biết một số đ.ánh giá về hành động của Trung Quốc trên biển Đông thời gian gần đây?
- Ông Yakov Berger: Việc Trung Quốc gia tăng các hoạt động trên biển, gây xung đột cùng lúc với Nhật Bản ở phía Bắc và một số nước Đông Nam Á ở phía Nam, ngoài yếu tố lợi ích kinh tế, giành giật nguồn tài nguyên, còn có nguyên nhân sâu xa mà giới học giả Trung Quốc thời gian gần đây mới nêu lên là "Trung Quốc đang thiếu không gian sống".
Tư tưởng này xuất hiện khi Trung Quốc sau hơn 30 năm cải cách thành công đã trở thành quốc gia thực sự hùng mạnh, muốn có một không gian lớn hơn để tự do hành động. Bên cạnh đó trong thành phần giới lãnh đạo Trung Quốc giao thời giữa thế hệ thứ tư và thứ năm đang có xu hướng thắng thế, muốn công khai "phân chia lại thế giới" với Mỹ, trong đó Thái Bình Dương được coi là một mặt trận quan trọng.
Bên cạnh đó còn có một số nguyên nhân khác, chẳng hạn nếu xét trong chiều dài lịch sử Trung Quốc thì giai đoạn hiện nay có thể được xem là chu kỳ chủ nghĩa bành trướng đang lên cao trào. Cũng có thể Trung Quốc cho rằng trong bối cảnh các chứng cứ pháp lý và lịch sử chưa rõ ràng thì việc kiểm soát thực tế trên thực địa sẽ mang lại lợi thế lớn trong quá trình giải quyết.
Ông đ.ánh giá thế nào về hành động của các bên liên quan?
- Ông Yakov Berger: đối với Philipines, mặc dù được Mỹ hậu thuẫn, đã có thời điểm Philipines được coi là "tiền đồn" chống Trung Quốc ở Đông Nam Á, nguy cơ xung đột vũ trang trên biển với Trung Quốc gần như hiện hữu, song cùng với thời gian và việc Mỹ điều chỉnh chính sách đối với châu Á, chiến thuật của Philipines đã có sự thay đổi nhất định.
Việc Philipines kiện Trung Quốc ra tòa quốc tế là hành động thể hiện ý chí quyết tâm song có thành công hay không còn phục thuộc vào phán quyết của tòa quốc tế. Liên hợp quốc cũng sẽ phải cân nhắc bởi sau khi đứng ra xét xử vụ này thì có thể sẽ phải gánh trách nhiệm xử cả các xung đột lãnh thổ khác. Nếu không làm tốt, vai trò của Liên hợp quốc sẽ bị lung lay.
Quốc tế hóa vấn đề biển Đông là biện pháp tốt nhằm thu hút sự chú ý của cộng đồng quốc tế, kêu gọi các nước lớn có tác động vào quá trình giải quyết tranh chấp song không phải là nhân tố tiên quyết để xử lý vấn đề. Bằng chứng là vấn đề hạt nhân Iran, Bắc Triều Tiên từ nhiều năm nay đã được ít nhất 6 bên kiên trì xử lý song vẫn không thành công. Khủng hoảng ở Trung Đông, Bắc Phi gần đây cũng được cả thế giới quan tâm nhưng chưa nhân tố nào ngăn chặn được bất ổn. Vì vậy, vấn đề biển Đông trước hết trông đợi ở giải quyết nội bộ giữa các nước liên quan.
Đối với Trung Quốc, củng cố sức mạnh quân sự là cách thức Trung Quốc gây sức ép trong đàm phán và là yếu tổ đảm bảo các thỏa thuận (nếu có) được thực thi bởi nếu không có sức mạnh quân sự đi kèm thì bất kỳ thỏa thuận nào cũng có thể bị đơn phương phá hủy. Bản thân khái niệm "lợi ích" là một phạm trù rộng và không có giới hạn cụ thể như đường biên giới lãnh thổ. Kể cả khi không xác lập được được chủ quyền lãnh thổ, Trung Quốc vẫn có thể tuyên bố lợi ích. Nhật Bản đã tỉnh táo trong vấn đề này khi ngay từ đầu cương quyết tuyên bố không có tranh chấp với Trung Quốc ở đảo Senkaku, đồng nghĩa với việc không có đàm phán mà chỉ có hành động bảo vệ chủ quyền.
Việc Trung Quốc in bản đồ mới dưới nhiều hình thức, đưa Trường Sa, Hoàng Sa vào hộ chiếu và thành lập cái được gọi là "Tam Sa" chủ yếu mang tính cổ vũ tinh thần trong nước, sẽ khó được quốc tế công nhận rộng rãi vì các nước rất cẩn trọng với vấn đề chủ quyền, phải xem lại quan hệ chính trị với các bên liên quan và tính tới các lợi ích an ninh, hòa bình lớn hơn ở châu Á-TBD. Hơn nữa, bản thân nội bộ Trung quốc hiện nay cũng chưa có sự nhất quán về vấn đề biển Đông.
Vậy theo ông, hướng giải quyết vấn đề là gì?
- Ông Berger: Hành động của các bên liên quan thời gian gần đây chủ yếu mới xoay quanh cuộc chiến thông tin và tìm kiếm đấu pháp, sẽ không giải quyết được vấn đề chừng nào chưa ngồi vào bàn đàm phán. Từ thực tiễn giải quyết tranh chấp trên bộ (Trung Quốc có tranh chấp lãnh thổ với tất cả các quốc gia giáp biên) có thể thấy chính sách của Trung Quốc có điểm chung là cứng rắn ngay từ đầu song càng về sau càng mềm mỏng.
Điển hình là trong tranh chấp lãnh thổ với Liên Xô, Trung Quốc từng tuyên bố chủ quyền đối với toàn bộ Tajikistan nhưng sau đó chịu chấp nhận thỏa hiệp. Giải quyết tranh chấp trên biển có nhiều điểm giống trên bộ, đòi hỏi nhiều thời gian, nỗ lực và sự kiên trì. Vấn đề trên bộ giữa Trung Quốc với các quốc gia giáp biên đã phải giải quyết qua hàng thế kỷ.
Tranh chấp ở Biển Đông vì thế cũng không thể giải quyết trong thời gian ngắn. Điều tối quan trọng hiện nay là giữ nguyên hiện trạng, tránh xung đột vũ trang, chờ đợi thời cơ, điều kiện mới. Vấn đề biển đông nên được xem xét trong viễn cảnh 10-20 năm, khi điều kiện quốc tế, khu vực có thay đổi, các thế hệ cầm quyền tiếp theo ở Trung quốc và các nước liên quan chắc chắn sẽ có nhận thức và cách tiếp cận xây dựng hơn.
Theo Dantri
Không được luật ủng hộ, Trung Quốc dọa dẫm để chiếm Biển Đông Bắc Kinh kiên quyết từ chối không chịu giải quyết các cuộc tranh chấp ở Biển Đông trên cơ sở Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển 1982 (UNCLOS) là bởi vì họ hiểu rõ luật biển quốc tế được hầu hết các nước chấp nhận, trong đó có cả chính Trung Quốc, không ủng hộ cho những đòi hỏi chủ quyền...