Đòi ly hôn, chồng đe dọa chia đôi nợ cờ bạc hàng tỷ đồng
Ngọt ngào xin tha thứ không được, hắn hét lớn đe dọa “Tao không thèm hạ mình với hạng đàn bà như mày. Được thôi, ly hôn thì mày gánh 2 tỷ nợ bạc với tao”.
Tôi và anh ta quen biết, yêu và tổ chức đám cưới trong vòng 1 năm. Lúc đó tôi là cô sinh viên trường dược, anh ta làm thợ điện nước, chuyên sửa chữa trong khu chung cư nhà tôi ở.
Anh ta là mối tình đầu của tôi. Nhiều bạn bè được tôi giới thiệu đều phản đối, bảo không tương xứng. Nhìn anh ta rõ quê mùa, mắt lươn một mí gian lọc, người thì cục mịch, bằng cấp không có, lại là người đâu tận Hải Dương, còn tôi là gái thủ đô chính gốc.
Cưới nhau được 1 năm thì chúng tôi sinh con trai đầu lòng. Niềm vui khôn tả, bố mẹ chồng tôi ở quê cũng mừng ra mặt vì nhà tận 7 đứa con đến anh mới có được mụn con trai. Lúc đầu 2 vợ chồng thuê trọ ở ngoài, lương ba cọc ba đồng cũng tạm sống qua ngày, vì lúc đó tôi xin vào một cơ quan nhà nước, anh vẫn làm thợ nghề. Sinh con thiếu thốn, vợ chồng tôi chuyển về nhà mẹ đẻ ở.
Mang tiếng ở rể nhưng anh ta chẳng phải làm gì, được mẹ vợ và vợ hầu hạ từ cái ăn đến nước uống. Tắm giặt thì vứt ra đấy, nhậu nhẹt thường xuyên về muộn nhưng mẹ tôi tâm lý, sợ con rể khó chịu nên không ý kiến gì.
Hết lừa tiền, anh ta còn dối tôi dọn ra sống chung với một người đàn bà khác. Ảnh minh họa.
Rồi thằng cu thứ hai chào đời, cuộc sống thêm túng quẫn hơn. Mẹ tôi có chu cấp cho đôi chút nhưng bà đã về hưu, không thể nuôi luôn 4 miệng ăn trong nhà được. Tôi từ lúc nghỉ sinh nghỉ luôn việc, túng lại thêm túng. Được bố tôi hùn cho ít vốn, vợ chồng mở quán bún kinh doanh nuôi con nuôi mình. Thế nhưng, lời đâu chưa thấy, làm mãi vẫn thiếu hụt. Tôi sinh nghi, không rõ ngày nào quán cũng đông khách, chồng quản lý sổ sách thế nào mà lại thâm hụt tệ như vậy.
Video đang HOT
Sau một thời gian âm thầm theo dõi, hóa ra anh ta lén lút kê khống nguyên liệu, chặn bớt tiền công các cô phục vụ mang tiền đi đánh bạc. Tôi mới vỡ lẽ, chồng mình trắng trợn gian dối bấy lâu nay mà tôi khù khờ không phát hiện ra.
Bị phát hiện sau lần đầu nợ nần đến hơn 200 triệu, đám côn đồ kéo đến nhà mẹ tôi đòi tiền. Tôi chết lặng. Nuôi 2 con nhỏ còn không đủ, lấy đâu ra ngần ấy tiền trả người ta. Anh ta quỳ gối van xin tôi giúp đỡ. Mủi lòng, tôi lại hạ mình sang nhà bố xin (bố tôi là giám đốc một công ty lớn, đã lấy vợ hai). Sau lần đó, tôi dẹp luôn quán bún, cò cổ vay mượn trả nợ tiền công nhân viên, tiền thuê mặt bằng.
Thế nhưng, sau lần đó anh ta vẫn không thay đổi còn lún sâu hơn vào đường cờ bạc. Lần này, không chỉ nợ nần đến gần 2 tỷ bạc, anh ta còn dính vào một cô ả cùng quê. Không rõ quen nhau thế nào ở sới bạc, suốt ngày dính như sam, có đợt 2 tháng liền anh ta dọn sang sống chung với ả không về nhà. Hết gọi điện, nhắn điện đe doa, ả ta còn đòi tìm đến nhà mẹ tôi xem nhà cửa thế nào để dọn đến sống. Đến nước này thì tôi không thể nhún nhường, tha thứ được nữa. Dù 2 đứa con quyến luyến bố (tôi không bao giờ nói xấu bố trước mặt chúng mà còn nói dối bố bận đi làm khi anh ta vắng nhà dài ngày) và dù luôn lo lắng khi con thiếu vắng sự quan tâm, chăm sóc của người cha.
Tức nước vỡ bờ, tôi gọi anh ta về nhà. Soạn sẵn đơn ly hôn bảo anh ta ký. Thế nhưng, vẫn những lời nói ngon ngọt, giảo hoạt lúc mới quen nhau, anh ta hết mơn trớn “Ly hôn thì khổ con, con thiếu vắng tình cảm… “ rồi nào là “Em tha thứ cho anh lần này nữa, anh sẽ cắt đứt liên lạc với cô ta”. Thế nhưng, đã bao lần tôi tha thứ và cũng bấy nhiêu lần anh ta lại dính vào cờ bạc, gái gú, tôi không thể chịu đựng thêm được nữa. Thấy tôi không thèm mảy may đến lời van xin ngọt bùi của mình, hắn ta đổi giọng đe dọa “Tao không thèm hạ mình với hạng đàn bà như mày. Được thôi, ly hôn thì mày gánh 2 tỷ nợ bạc với tao”.
Tôi chết đứng. Hoảng sợ trước lời đe dọa của hắn, tôi gọi điện cho bố mẹ chồng và các cô chú bác ở Hải Dương, họ đều chối phắt và bảo tôi dại dột, hắn ta còn từng lừa dối vay mượn tiền bạc của anh em trong họ không trả chứ riêng gì mẹ con tôi. Đến cả cô ruột của hắn còn không ngớt lời mắng chửi hắn là kẻ tráo trở, gian lọc…
Vậy mà 6 năm qua, tôi có thể sống chung mà không biết mình đang sống cùng một kẻ xấu xa, bẩn tính, lừa lọc, gian dối như hắn ta. Thật sự lúc này tôi rất lo sợ, muốn ly hôn nhưng nếu phải gánh cùng khoản nợ kia thì tôi đào đâu ra tiền, còn nuôi hai con nhỏ nữa.
Theo VNE
Vợ cho tôi tiền đi 'chơi gái'
Chúng tôi lấy nhau vì tình yêu. Mọi thứ tốt đẹp, tình cảm mặn nồng, hai gia đình đồng ý tán thành chuyện chúng tôi ngay từ khi dẫn nhau về ra mắt. Nhưng...
Cuộc sống vợ chồng không màu hồng như tôi nghĩ...
Ban đầu, nói chung, bố mẹ hai bên không phản ứng gì, tất cả đều yêu thương chiều chuộng tôi.
Tôi cũng yêu thương, lo lắng cho vợ rất nhiều. Khi yêu nhau thì tôi chiều chuộng, còn khi về làm vợ chồng, tôi vẫn không hết lãng mạn, lúc nào cũng chiều theo sở thích của vợ.
Vợ tôi là một người rất tốt, hiền lành, ngoan ngoãn. Thú thực là tôi rất mê cô ấy, mê ngay từ cái nhìn đầu, tiên, mê cả ánh mắt, nụ cười và đặc biệt là lối ứng xử của vợ. Là một người học cao nên vợ lúc nào cũng rất điềm tĩnh trong mọi vấn đề. Có nhiều lần tôi nóng giận, vợ từ từ phân bua và biến tôi thành một kẻ thua cuộc tâm đầu ý hợp. Nói chung, tôi không thể không dành những lời có cánh cho vợ.
Hai đứa yêu thương nhau như vậy, lấy nhau về cố gắng đi làm kiếm tiền để không phụ lòng bố mẹ mình. Nói chung, hai vợ chồng tu chí, tính chuyện làm ăn, nhưng thời gian đó, chẳng may vợ lại mang bầu. Nói là chẳng may vì chúng tôi chưa tính chuyện sinh con, đang còn muốn từ từ để xây dựng gia đình, để lo kinh tế. Nhưng trót rồi nên chúng tôi cũng giữ lại để sinh. Và chúng tôi sinh ra một đứa con gái kháu khỉnh, nhìn rất đáng yêu.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. (Ảnh minh họa)
Thời gian đó, tôi lao vào làm việc nhiều gấp mấy lần trước với suy nghĩ, cố gắng kiếm thật nhiều tiền cho vợ con đỡ khổ. Tiền bạc tôi đưa hết cho vợ, hàng tháng lương cũng đưa cho vợ để cô ấy tiện chi tiêu. Tôi chỉ giữ lại một chút ít tiêu pha, nhậu nhẹt với anh em mà thôi.
Lâu dần, tôi lao vào công việc và đôi khi quên bẵng việc mình có gia đình. Tôi cứ để mặc vợ con ở nhà, tự lo cho nhau, hàng thán tôi đưa tiền và bảo vợ cần gì thì cứ chi tiêu thoải mái, không phải tiết kiệm. Những lúc như thế vợ tôi chỉ cười mà không nói gì. Tôi còn tưởng vợ thích như thế. Vì kinh nghiệm của mấy ông bạn đi trước truyền lại rằng, đàn bà thích quản ví tiền của chồng nên chỉ cần đưa tiền đầy đủ cho họ hàng tháng thì không phải lo gì chuyện khác bên ngoài cả.
Tôi cũng nghe theo lời họ nên cứ lao vào công việc và vẫn nhớ đưa tiền cho vợ đều đặn. Tôi quên hết tất cả những gì tôi cần làm cho vợ từ trước đến giờ. Tôi thậm chí còn lao vào gái gú, ngoại tình. Tôi nuôi hẳn cô bồ nhí theo kế sách của mấy anh em cùng làm.
Mấy ông này bảo, đời là mấy tí, có vợ rồi thì không thể chấm dứt được, nhất định phải chơi. Làm đàn ông là phải thế mới gọi là có bản lĩnh. Tôi cũng nghe theo lời họ thể hiện tí 'bản lĩnh' của mình. Tôi lao vào ăn chơi, gái gú liên miên và một lần, vợ tôi bắt gặp khi chúng tôi cùng nhau cười nói, ôm vai bá cổ vào nhà hàng nơi mà vợ tôi cũng ngồi tiếp khách ở đó. Tôi thật không ngờ là lại có sự trùng hợp như vậy dù tôi đã tìm một nhà hàng khá xa, để tránh tai mắt.
Sau lần ấy, vợ tôi bắt đầu trở thành con người khác. Vợ không còn bận tâm tới tôi nữa, đặc biệt là không đả động gì đến tôi, lãnh cảm với tôi, chỉ biết chăm chăm vào đứa con gái nhỏ. Tôi có nói gì, có làm gì vợ cũng mặc kệ, coi như không biết. Có hôm tôi cố tình đi tối ngày, thậm chí là tối không về nhà, thế mà vợ không thèm gọi cho tôi một cuộc điện thoại. Sáng hôm sau tôi thảng thốt vì chuyện đó. Về nhà hỏi vợ tại sao thì cô ấy bảo: "Anh muốn đi đâu em cũng không quản được anh, nên tốt nhất là không nên quản".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? (Ảnh minh họa)
Lấy nhau mới được 2 năm, tôi không ngờ tình cảm vợ chồng mình lại đến lúc như thế này. Bây giờ, sau khi phát hiện tôi ngoại tình một lần, vợ càng ngày càng lạnh nhạt với tôi. Vợ sống như một cái bóng trong nhà, chỉ làm việc nhà nấu cơm nấu nước cho tôi rồi lại đi làm, tối về thì chơi với con nhỏ. Vợ chẳng màng gì tới người chồng như tôi cả.
Tôi vẫn đưa tiền cho vợ như trước, không rút bớt, không tăng lên vì mức lương của tôi cũng không tăng lên được nữa. Có hôm, tôi đi chơi bảo nhậu với anh em, phải đi khao mọi người, tôi bảo vợ đưa thêm tiền mà cô ấy vỗ vào tay tôi mà bảo: "Anh cầm lấy mà còn bo cho các em, thêm cái khoản ấy khá tốn kém đấy".
Nghe vợ nói vậy, tôi choáng. Bây giờ vợ còn đưa cả tiền cho tôi đi chơi gái, không lẽ ngoại tình một lần giờ lại có tội vậy sao? Trước đây, tôi đâu phải là hạng lăng nhăng gì, chỉ là lầm lỡ nhưng tôi đã thôi rồi, vậy tại sao vợ cứ thù hằn mãi, cứ đay nghiến tôi. Sống thế này thì nào giống vợ chồng. Biết rõ tất cả mọi chuyện là do tôi gây ra nhưng tôi đâu nghĩ vợ lại khiến tôi khó xử như vậy. Bây giờ tôi phải làm sao đây, thật tình tôi đau khổ lắm rồi. Tôi đã mong vợ tha thứ mà không được, vậy tôi phải làm gì đây?
Theo VNE
Gã chồng mạt hạng Chị cay đắng khi có một người chồng đốn mạt như vậy, thế mà trước đây chị từng tự hào có một người chồng hào hoa, phong độ... Thấy hắn đưa điện thoại cho cô con gái 12 tuổi nói: "Con bảo với bác Hà là bố đi ra ngoài bỏ điện thoại ở nhà nhé", chị không giữ được bình tĩnh quát...