Đội hình B của danh sách vĩ đại nhất lịch sử bóng đá
Xét về danh tiếng, tài năng và tầm ảnh hưởng, đội hình B trong danh sách hay nhất mọi thời đại do France Football bầu chọn không thua kém đội A.
Những cầu thủ thuộc đội hình B chỉ xếp sau đội hình A bởi các phiếu bầu từ 140 nhà báo thể thao uy tín trên toàn thế giới.
Thủ môn Gianluigi Buffon : Thủ thành sinh năm 1978 là người hay nhất trong thế hệ của mình ở vị trí chốt chặn. Tại World Cup 2006, Buffon không để thua bàn bóng sống nào từ đối thủ trong cả giải đấu. Người gác đền sinh năm 1978 là thủ môn duy nhất giữ sạch lưới tại Champions League trong 4 thập niên.
Hậu vệ trái Roberto Carlos : Anh chỉ thua hậu vệ trái ở đội hình A trong danh sách của France Football là Paolo Maldini. Năm 2002, Roberto Carlos vô địch World Cup cùng ĐT Brazil và Champions League cùng Real Madrid. Chia sẻ với Zing năm 2019, Roberto Carlos thừa nhận nuối tiếc lớn nhất sự nghiệp là không giành Quả bóng Vàng năm đó.
Trung vệ Franco Baresi : So với người ở đội hình A là Franz Beckenbauer, Baresi không thua thiệt quá nhiều về tài năng và số lần vô địch cúp châu Âu. Tuy nhiên, việc chỉ đóng vai trò dự bị trong đội hình vô địch World Cup 1982 của Italy khiến Baresi lép vế hơn “Hoàng đế” người Đức. Dẫu vậy, trong đội hình B, Baresi là lựa chọn không thể chối từ ở vị trí trung vệ.
Hậu vệ phải Carlos Alberto : Đội trưởng ĐT Brazil tại World Cup 1970 là một trong những người hay nhất ở vị trí của mình. Ông còn là người kết thúc pha ghi bàn phối hợp tập thể hay nhất lịch sử cúp thế giới. Đó là bàn ấn định tỷ số 4-1 trong trận chung kết World Cup 1970 giữa Brazil và Italy.
Video đang HOT
Tiền vệ phòng ngự Frank Rijkaard : Năm 1988 và 1989, Frank Rijkaard đều giành Quả bóng đồng châu Âu sau khi chơi bùng nổ trong màu áo AC Milan và ĐT Hà Lan, chỉ về đích sau chính những người đồng đội như Gullit, Van Basten hay Baresi. Năm 1993, khi Rijkaard rời Milan, CĐV của đội bóng áo sọc đỏ đen đã giơ cao tấm băng rôn với nội dung “Chúng tôi sẵn sàng đổi 3 cúp châu Âu để có lại anh, Frank”. Ở cấp độ ĐTQG, Rijkaard cùng Hà Lan giành chức vô địch EURO 1988.
Tiền vệ phòng ngự Andrea Pirlo : Người Italy gọi Pirlo là Il Maestro tức “ảo thuật gia”. Trong thế hệ cùng trang lứa, Pirlo không thua kém bất kỳ ai. 2 chức vô địch Champions League cùng 1 World Cup là minh chứng cho bộ sưu tập danh hiệu đồ sộ và tài năng của Pirlo.
Tiền vệ công Zinedine Zidane : Zidane bị gạt khỏi đội hình A bởi France Football đẩy Pele và Maradona xuống nhóm vị trí này. Xét về tài năng, Zizou không thua kém bất kỳ ai ở vị trí hộ công. Tầm ảnh hưởng của huyền thoại sinh năm 1972 tới ĐT Pháp trong thời kỳ đỉnh cao là điều chưa từng được tái hiện ở bất kỳ đội tuyển nào sau này. Cú húc đầu vào ngực Marco Materazzi tại chung kết World Cup 2006 khiến ngày chia tay bóng đá của Zidane bớt lung linh.
Tiền vệ công Alfredo Di Stefano : “Mũi tên bạc” là cầu thủ duy nhất trong lịch sử bóng đá thế giới giành “Siêu Quả bóng Vàng” (Super Ballon D’or). Huyền thoại của Real giành danh hiệu này vào năm 1989 sau khi đánh bại Johan Cruyff và Michel Platini. Di Stefano là người mở ra chu kỳ thống trị bóng đá châu Âu đầu tiên của Real với 5 cúp C1 châu Âu trong thập niên 50 và đầu 60.
Tiền đạo cánh trái Ronaldinho : Khó ai vượt qua được Cristiano Ronaldo về số bàn thắng và danh hiệu ở vị trí tiền đạo trái trong lịch sử, nhưng xét về sự ngẫu hứng, kỹ thuật lẫn sự say đắm, Ronaldinho có thể là số một. Đỉnh cao phong độ của Ronaldinho kéo dài trong khoảng nửa thập niên, nhưng vào thời kỳ sung mãn nhất, số 10 của Barca là không thể bị ngăn cản.
Tiền đạo phải Garrincha : Chỉ có Diego Maradona trong lịch sử đủ bản lĩnh để sánh ngang với Garrincha về thành tích một mình kéo cả đội tới chức vô địch World Cup. Tại kỳ cúp thế giới năm 1962 trên đất Chile, sau khi Pele dính chấn thương ngay trận ra quân, Garrincha rực sáng khi ghi 4 bàn giúp Selecao vô địch World Cup lần thứ hai liên tiếp. Huyền thoại với đôi chân khập khiễng Garrincha tới giờ vẫn được coi là cầu thủ được người Brazil yêu quý hơn cả.
Trung phong Johan Cruyff : Ông chỉ dự một kỳ World Cup năm 1974, nhưng tầm ảnh hưởng tới bóng đá hiện đại là không ai sánh bằng. Triết lý bóng đá tổng lực với Cruyff làm thủ lĩnh là tiền đề cho lối chơi của Ajax hay Barca ngày nay. Cruyff cũng là cầu thủ đầu tiên giành 3 Quả bóng Vàng châu Âu.
Danh sách tiền vệ phòng ngự hay nhất mọi thời đại gây tranh cãi lớn
Tạp chí France Football gây tranh cãi lớn khi gạt hàng loạt huyền thoại khỏi danh sách 20 ứng viên cho vị trí tiền vệ phòng ngự hay nhất mọi thời đại.
Xavi là cái tên sẽ góp mặt trong bất kỳ cuộc bầu chọn tiền vệ nào trong suốt lịch sử bóng đá, nhưng sự xuất hiện của Sergio Busquets gây ra không ít tranh cãi. Tiền vệ của Barca là nhân tố quan trọng trong thành công của Barca và Tây Ban Nha trong giai đoạn 2008-2012, nhưng vẫn có những quan điểm cho rằng Busquets hay chỉ bởi anh chơi trong tập thể quá tốt.
Pep Guardiola cũng là cái tên gây tranh cãi không kém Busquets. Sự nghiệp cầu thủ của Pep được ghi dấu bởi chức vô địch cúp C1 châu Âu năm 1992 cùng Barca. Tuy nhiên, trong suốt thời gian sau đó, Pep chỉ chơi ở mức khá. Năm 2001, khi mới 30 tuổi, Pep đã rời Barca cùng tuyên bố nổi tiếng: "Bóng đá hiện đại tự đào thải tôi". Sau đó, Pep tới Italy chơi cho Brescia và Roma trước khi giải nghệ vào năm 2006 trong màu áo CLB Dorados tại Mexico.
France Football xếp Steven Gerrard vào danh sách tiền vệ phòng ngự cũng là điều gây tranh cãi. Dẫu vậy, vinh quang của Gerrard là không thể chối từ với chức vô địch Champions League 2005 kỳ diệu cùng Liverpool. Gerrard dành gần như cả sự nghiệp chơi cho đội chủ sân Anfield và chỉ chơi cho duy nhất một CLB khác là LA Galaxy.
Lothar Matthaus là cầu thủ chơi nổi bật nhất trong đội hình ĐT Đức giành chức vô địch World Cup 1990. Năm đó, Matthaus cũng ẵm luôn danh hiệu Quả bóng vàng châu Âu. Matthaus cũng là cầu thủ tham dự mọi giải đấu đỉnh cao của ĐT Tây Đức và Đức từ năm 1980 tới năm 2000. Ở cấp CLB, Matthaus giành 7 chức vô địch Bundesliga cùng Bayern, 1 chức vô địch Serie A cùng Inter, và 2 lần vô địch UEFA Cup.
Andrea Pirlo giành 1 chức vô địch World Cup 2006 cùng ĐT Italy, 2 chức vô địch Champions League cùng AC Milan và 6 chức vô địch Serie A. Kỹ năng sút phạt, chuyền dài vượt tuyến và thoát pressing của Pirlo ở vị trí tiền vệ kiến tạo lùi sâu là hình mẫu cho mọi cầu thủ chơi tiền vệ tại Italy sau này.
Fernando Redondo cùng Real Madrid giành 2 chức vô địch Champions League. Trong đó vào mùa giải Champions League 1999/00, Redondo khiến cả châu Âu phải nể phục khi giành danh hiệu "Cầu thủ hay nhất giải đấu" khi chơi bùng nổ. Pha giật gót qua Henning Berg của MU trước khi kiến tạo cho Raul ghi bàn tới giờ vẫn khiến nhiều người kinh ngạc. Ở cấp độ ĐTQG, Redondo cùng ĐT Argentina giành chức vô địch Copa America 1993.
Năm 1988 và 1989, Frank Rijkaard đều giành Quả bóng đồng châu Âu sau khi chơi bùng nổ trong màu áo AC Milan và ĐT Hà Lan và chỉ về đích sau chính những người đồng đội như Gullit, Van Basten hay Baresi. Năm 1993, khi Rijkaard rời Milan, CĐV của đội bóng áo sọc đỏ đen đã giơ cao tấm băng rôn với nội dung "Chúng tôi sẵn sàng đổi 3 cúp châu Âu để có lại anh, Frank". Ở cấp độ ĐTQG, Rijkaard cùng Hà Lan giành chức vô địch EURO 1988.
Xabi Alonso là tiền vệ hiếm hoi nhận được sự tôn trọng của hầu hết người hâm mộ bóng đá. Alonso luôn có được thành công trong bất kỳ CLB nào anh đặt chân tới, từ Real Sociedad, Liverpool, Real Madrid và Bayern Munich. Alonso có 2 chức vô địch Champions League. Ở cấp độ ĐTQG, Alonso cùng ĐT Tây Ban Nha thống trị bóng đá thế giới trong giai đoạn 2008 đến 2012 với 2 chức vô địch EURO và 1 lần vô địch World Cup.
Clarence Seedorf giành 5 chức vô địch Champions League trong màu áo 3 CLB hàng đầu là Ajax, Real Madrid và AC Milan. Thành tích này của Seedorf tới giờ vẫn chưa bị xô đổ. Dẫu vậy, việc xếp Seedorf vào danh sách tiền vệ phòng ngự được xem là khá khiên cưỡng khi huyền thoại người Hà Lan nổi tiếng với kỹ thuật và khả năng chơi bóng sáng tạo.
Cú đá phạt "lá vàng rơi" trứ danh trong lịch sử thuộc về Didi. Ông là nhạc trưởng của ĐT Brazil trong 3 kỳ World Cup 1954, 1958 và 1962. Tại kỳ World Cup 1958, chính Didi là người được bầu chọn là "Cầu thủ hay nhất giải" chứ không phải Pele, Garrincha hay Zagallo. Didi từng có thời gian ngắn sang châu Âu chơi bóng cho Real Madrid và giành chức vô địch cúp C1 châu Âu 1960.
Tiếng hét của Marco Tardelli tại World Cup 1982 là hình ảnh biểu tượng cho lần thứ ba vô địch thế giới của Italy. Chính Tardelli là người ghi bàn ấn định tỷ số 3-1 cho Azzurri trước Đức trong trận chung kết. Ở cấp độ CLB, Tardelli cùng Juventus giành 5 chức vô địch Serie A và 1 cúp C1 châu Âu vào năm 1985.
Những cái tên còn lại trong danh sách này là các huyền thoại trong ba thập niên 60,70,80 như Falcao, Gerson, Johan Neeskens, Tigana, Luis Suarez... Đây là danh sách gây tranh cãi lớn của France Football khi gạt đi hàng loạt huyền thoại máu mặt như Patrick Vieira, Claude Makelele, Edgar Davids hay cựu đội trưởng của MU, Roy Keane. Những huyền thoại đương đại như Luka Modric, Toni Kroos cũng bị gạt ra ngoài.
MU - Man City bất phân thắng bại: Báo Anh thất vọng với cả hai HLV Trận derby Manchester diễn ra với thế trận tẻ nhạt và thiếu cống hiến. Vì thế, không ngạc nhiên khi các tờ báo Anh cùng nhau chỉ trích hai đội vì màn trình diễn yếu kém. Cả 2 đội chỉ có tổng cộng 4 cú dứt điểm trúng đích trong suốt 90 phút. Đó quả thực là con số phơi bày sự tẻ...