Đổi chiếc balo cũ lấy anh, quả là món hời!

Theo dõi VGT trên

Như một món quà gửi đến Vũ của em.

Tôi – Nguyễn Ngọc Cẩm Thùy. Tôi sinh ra và lớn lên ở Hải Dương, học tập tại Hà Nội và từng là một kế toán tại Hải Phòng nhưng sau khi hắn đi Mỹ, Thùy của tuổ.i hai sáu khi ấy đã quyết định từ bỏ tất cả để theo đuổi những đam mê khác của bản thân và bây giờ Thùy của hai mươi tám đang là giảng viên kế toán tài chính một trường đại học ở một thành phố khác, xa lạ và nhộn nhịp.

Miền Bắc đang trong những ngày rét nhất từ đầu mùa đông, liên tục trong ngày là các tin thông báo về thời tiết. Sáu giờ sáng, tôi uể oải thò đầu ra khỏi chăn, hôm nay sẽ là một ngày dài. Tôi mặc vội bộ quần áo lên người, bước về phía bàn làm việc lấy chiếc balo to. Tôi bỏ vào trong đó chiếc laptop, ví tiề.n, ba mươi đề thi tôi cặm cụi cả tuần làm để chuẩn bị cho vài môn thi sắp tới. Trước khi rời khỏi nhà tôi không quên kiểm tra lại danh sách các việc cần làm trong ngày: xin chữ ký sếp, coi thi ca một cho Khoa, coi thi ca hai cho Trường, đi in đề thi và về lưu tại Khoa. Chà, quả là một ngày dài.

Đổi chiếc balo cũ lấy anh, quả là món hời! - Hình 1

Ngoài trời gió thổi vù vù, những hạt mưa lất phất càng làm tăng thêm cái lạnh thấu xương. Một mình tôi trên chiếc xe máy lùn tè bon chen giữa dòng người, chốc chốc thấy từng đôi nam nữ đang ôm nhau quả thực có chút ghen tị. Là do tôi chọn con đường này. Lại một lần nữa bắt đầu mọi thứ từ đầu, không người quen, không bạn bè và ở nơi làm việc mới tôi giữ khoảng cách với đồng nghiệp. Sau giờ làm chỉ có một mình làm bạn với tách cafe và vài cuốn sách để rồi hai năm đã bình lặng trôi qua.

Chín giờ sáng, đang trong giờ nghỉ giữa hai ca thi, tôi lững thững xuống căng tin mua chiếc bánh mỳ và chai nước, đang đưa bánh chuẩn bị ngoạm miếng thật to thì điện thoại đổ chuông.

- Alo, có phải chị Thùy không ạ?

- Vâng ạ. Ai đấy ạ?

- Em ở bên chuyển phát quà, có một gói quà gửi cho chị.

Quà? Liệu có ai gửi quà cho mình nhỉ? Tôi vội vã cất bánh vào balo rồi chạy thẳng qua cổng. Quả thực là quà gửi cho tôi. Người gửi: Trần Anh Tuấn. Một món quà từ nước Mỹ xa xôi và của hắn. Suốt hai năm qua tôi đã cố gắng sống mà không nghĩ đến hắn, chỉ một lần duy nhất tôi gửi email cho hắn thông báo về việc tôi chuyển công tác cùng địa chỉ mới nhưng chưa một lần hắn hồi âm. Vậy món quà hôm nay là gì? Tôi muốn thật nhanh mở món quà nhưng đúng lúc đó chuông reo, đã tới giờ coi ca hai. Tôi vội vã ấn luôn gói quà vào balo rồi quay lại phòng thi.

Mười một giờ, tôi thu bài của Sinh viên rồi cùng đồng nghiệp nhanh chóng di chuyển để nộp bài thi. Tôi muốn hoàn thành thật nhanh để có thể mở món quà của hắn. Tôi đi tới cầu thang bộ được vài bước thì sực nhớ ra hai tay đều ôm bài thi mà bỏ quên chiếc balo ở trên bàn giáo viên, ngay lập tức tôi quay lại và thật không thể tin được: chiếc balo của tôi biến mất.

Tôi vội vã nhìn khắp phòng rồi chạy ra cửa hỏi các bạn sinh viên xung quanh nhưng balo của tôi đã biến mất trong một nốt nhạc. Sợ hãi, bất ngờ và hoang mang, tôi chạy khắp nơi và hỏi thăm mọi người về chiếc balo, tôi cũng báo cả bảo vệ lẫn lao công mà kết quả là vô vọng. Sau hơn ba mươi phút tìm kiếm, lúc này cả sân trường lẫn giảng đường đều vắng hoe, tôi ngồi thụp xuống sân khóc nức nở.

Trong chiếc balo đó là đề thi, là ví tiề.n, trong ví là thẻ, là tiề.n, là toàn bộ giấy tờ tùy thân, cả chìa khóa nhà, chìa khóa xe máy… và cả gói quà của hắn. Tôi cảm thấy hoảng loạn và lo lắng tột cùng, trời mỗi lúc một mưa nặng hạt còn tôi như đang có bão trong lòng.

Tôi cứ ngồi như vậy và khóc mặc cho những hạt nước mưa cứ trút lên đầu, lên lưng và ngấm vào người. Bỗng lúc đó có một người đàn ông bước đến kéo tôi đứng dậy, khi tôi còn chưa hiểu sự tình thì anh ta đã ôm tôi vào lòng và dùng tay vỗ vỗ lên lưng tôi rất nhẹ nhàng.

- Ngoan nào, ngoan nào, có chuyện gì vậy em?

Tôi như người chế.t đuố.i vớ được cọc, tôi chẳng biết anh ta là ai nhưng ở thời điểm cô độc đến tột cùng ấy vòng tay của anh ta đã cứu vớt tôi và tôi vừa kể với anh ta câu chuyện vừa nức nở khóc.

Một chốc anh ta kéo tôi vào mái hiên, tôi lại ngồi thụp xuống bậc gục mặt khóc tiếp. Anh ta bảo tôi:

- Em đừng lo lắng quá, tôi sẽ đi tìm cùng em. Chúng ta sẽ tìm thử thùng rác và các nhà vệ sinh xem có bị vứt ở đấy không nhé.

Tôi ngoan ngoãn gật đầu đi theo anh ta rồi lần lượt rà soát từng tầng của hai tòa nhà chín tầng, tất cả các phòng học, nhà vệ sinh đều không bỏ qua. Hàng tiếng đã trôi qua mà không có kết quả, tôi mệt tới nỗi không khóc nổi và chỉ ngồi im như một kẻ vô hồn.

- Em đói không? Chúng ta đi ăn rồi tính tiếp nhé.

Tôi không gật không lắc, im lặng đi theo anh ta. Anh ta mở cửa xe cho tôi, cài dây an toàn cẩn thận rồi đưa cho tôi một cái kẹo socola.

- Em ăn đi.

Tôi ngoan ngoãn cầm kẹo nhưng không ăn mà lại nhìn ra cửa xe, những hạt nước mưa rơi xuống càng lúc càng nhiều.

- Em muốn ăn gì nào?

Tôi im lặng, anh ta cũng chẳng hỏi thêm gì và dừng xe trước một ngôi nhà. Thoạt nhìn qua đó là một ngôi nhà to, à là một căn biệt thự to mới đúng.

Tôi vẫn chỉ ngồi và buông ánh nhìn hờ hững về phía trước. Anh ta đặt trước mặt tôi một bát mỳ tôm. Mỳ chan nước cùng một quả trứng được chặt vội sau khi đã đổ nước nên vẫn trứng còn chưa chín bốc lên mùi tanh. Không hành, không gia vị. Một món mỳ chan nước kèm trứng sống từ bé đến giờ tôi mới có dịp thưởng thức.

- Em ăn đi nào.

Tôi lấy đũa gắp một sợi mỳ đưa lên miệng rồi lại đặt đũa xuống. Anh ta buông đũa theo quay sang nhìn tôi.

- Phải ăn thì mới có sức, đồ cũng mất rồi, bây giờ khỏe mạnh để tìm lại. Tìm không được thì làm lại, còn người là còn tất cả rồi.

Nước mắt của tôi lại rơi, từng giọt, từng giọt khẽ lăn trên má. Tôi nghĩ về những thứ trong balo của tôi. Ừ thì mất tiề.n tôi sẽ kiếm lại, sẽ vượt chặng đường hàng trăm kilomet về quê làm lại giấy tờ, làm lại thẻ ATM, chìa khóa nhà, chìa khóa xe thì đán.h lại, đề thi thì làm lại nhưng còn chiếc bùa bình an mẹ tặng đã bên tôi mười năm, rồi món quà của hắn tôi chưa kịp mở… Tôi chính thức trở thành người vô sản ở một nơi xa lạ.

Tôi đứng dậy đi thẳng ra cửa:

- Anh cho tôi quay lại trường, tôi không tin có thể mất nhanh như vậy, thực sự không thể tin.

Anh ta không nói thêm gì mà đưa tôi đến trường, anh ta lấy số điện thoại của tôi rồi rời đi.

Suốt cả chiều, tôi báo cáo lãnh đạo về sự việc rồi tiếp tục lang thang đi tìm dù hi vọng càng lúc càng mong manh. Những sinh viên lớp tôi dạy cũng bớt chút thời gian ôn thi để đăng tin tìm kiếm. Trời càng lúc càng muộn, gió càng to, mưa càng nặng hạt. Tôi rét run người nhưng vẫn cố chấp đi tìm.

Mẹ tôi nói tôi ngang ngạnh, điều đó không sai. Tôi cũng cố chấp và tôi càng không muốn cho người thân thấy sự yếu đuối của mình. Tôi từ chối cầm tiề.n của đồng nghiệp, tôi nói rằng mình vẫn còn tiề.n trong túi, tôi không gọi báo về gia đình dù lúc đó tiề.n và thẻ đều ở trong chiếc balo mất tích.

Sáu giờ tối, tôi đi về phía nhà xe. Tôi nghĩ tới việc gọi thợ khóa nhưng lại không có tiề.n, đúng lúc đó anh ta đến.

- Em gửi xe lại, tôi đưa em về.

Tôi khựng lại rụt cánh tay đang bị anh ta nắm, lùi lại một bước.

- Tôi không phải người xấu, nếu muốn làm hại em đã hại từ trưa rồi.

Tôi ngước lên nhìn anh ta bằng ánh mắt ngờ vực nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo anh ta. Sau phá khóa nhà rồi mua khóa mới cho tôi, anh ta đi. Còn lại một mình, tôi nằm vật ra giường, ngước mắt nhìn lên trần nhà. Thời gian tích tắc trôi qua, tôi cứ nằm mãi như vậy thì điện thoại đổ chuông:

- Tôi đây, xuống mở cửa.

- Anh đến đây làm gì nữa?

- Thay đồ đi.

- Chuyện hôm nay cảm ơn anh nhưng tôi muốn một mình.

Anh ta đẩy cửa bước vào nhà, cầm cánh tay tôi kéo vào nhà tắm.

- Tắm, thay đồ, tôi đưa em đi ăn.

Tôi uể oải quay người định bước ra, anh ta đứng chặn lại trước mặt cười nụ cười ranh mãnh.

- Hay tôi tắm cho em nhé.

Tôi lườm anh ta, bước vào đóng sập cửa nhà tắm lại.

Xe anh ta chạy qua tháp đồng hồ, đã mười giờ tối. Một ngày với biết bao dự định đã bị bẻ ngoặt vì chiếc balo mất tích của tôi. Khắp các diễn đàn vẫn đầy rẫy thông tin tìm đồ mà vô vọng.

- Em muốn ăn gì nào? Dù gì vẫn phải ăn. Có bất cứ chuyện gì cũng vẫn phải sống.

- Ăn gì cũng được.

- À nhân tiện, tôi tên Vũ, ba mươi ba tuổ.i. Em là?

- Tôi là Thùy, hai mươi tám.

- Ừ.

Anh ta không hỏi gì thêm, tiếng nhạc trên ô tô cất lên, bài hát “ Em gái mưa” của ca sĩ Hương Tràm đang hot thời gian gần đây. Tôi mất chiếc balo vào một ngày mưa, có khi nào nên mếu máo ca từ “balo mưa” không nhỉ?

Anh ta dừng lại ở căn biệt thự lúc trưa. Tôi quay sang vặn vẹo:

- Anh có ý đồ xấu gì à? Bây giờ tôi là người vô sản rồi, còn mỗi cái thân này anh có bán cũng chẳng được bao nhiêu tiề.n đâu.

- Bá.n nộ.i tạn.g được khối tiề.n ấy, nhưng tôi không thiếu tiề.n.

- Anh định…

Tôi ngồi dúm lại ghế xe trợn mắt nhìn anh ta.

- Không thiếu tiề.n thì cũng không thiếu gái.

- Vậy tại sao?

- Không tại sao gì cả.

Bàn ăn buổi tối nhà anh ta bày kín đồ ăn, món nào cũng bày biện rất cầu kỳ đẹp mắt, có lẽ đủ cho cả gia đình năm, sáu người ăn chứ chẳng phải hai người.

- Tôi không biết em thích ăn gì nên bảo bác giúp việc làm mỗi thứ một ít.

- Mấy món này sao ngon bằng món trưa nay của anh.

- À, bác ấy về quê chiều mới lên.

Cả ngày chạy đi chạy lại chưa ăn uống gì nên khi nhìn thấy đồ ăn ngon tôi mới cảm thấy đói. Tôi ngồi vào bàn bắt đầu ăn ngon lành.

- Anh không ăn à?

- Nhường em ăn trước.

Anh ta nở nụ cười tươi rói, lúc này tôi mới nhận ra anh ta rất đẹp trai. Cả người toàn đồ xịn, quả thực toát ra phong thái người nhiều tiề.n, rất nhiều tiề.n.

- Nhà này của anh à?

- Ừ.

- Anh ở đây với ai?

- Một mình, bố mẹ bên Úc.

- Anh chưa kết hôn à?

- Hử? À ừ?

- Bạn gái thì sao?

Anh ta nhìn tôi đầy ngạc nhiên rồi tiếp tục cười. Quả thật anh ta cười càng đẹp, đẹp đến mê hồn.

- Tò mò chút thôi mà.

- Em thì sao?

- Ở một mình, mới đến thành phố được hai năm.

- Gia đình em thì sao?

- Bố mẹ ở Hải Dương, em trai cũng vậy.

- Còn chồng?

- Chưa.

- Bạn trai?

Tôi nhìn lại anh ta và cười.

- Em có muốn đi xem nhà không?

- Anh không sợ mất trộm à? Tôi thành người nghèo rồi.

- Không sao, trộm này không đáng sợ.

Một mình anh ta sống trong căn biệt thự rộng lớn, tầng một là bếp và phòng khách và khoảng không gian mênh mông cho cây cối, tầng hai của anh ta, tầng ba cũng của anh ta. Mỗi tầng có các phòng nhỏ, nội thất sang trọng, thiết kế đẹp mắt. Thật đáng ghen tị. Căn phòng của giúp việc thậm chí còn đẹp hơn chỗ ở của tôi.

Tôi dừng lại ở phòng rượu với một phía hướng ra khu vườn đầy rẫy hoa hồng đang tỏa hương thơm ngát át đi cái lạnh mùa đông. Một bên tường là các chai rượu được xếp trên kệ cẩn thận, phía tường bên kia là một giàn loa hiện đại cùng một kệ sách đầy ắp như những quán sách ngoài hàng.

- Khi căng thẳng anh thường uống rượu và nghe nhạc.

Video đang HOT

Anh ta vừa nói vừa kéo ghế cho tôi, sau đó đặt lên bàn hai ly rượu. Tôi khẽ chạm cốc đưa lên uống.

- Em thường làm gì?

- Sao cơ?

- Khi căng thẳng ấy?

- À, nằm nhìn trần nhà.

- Chỉ vậy thôi ư?

- Đôi khi là th.ủ dâ.m.

Anh ta phu ngụm rượu đang uống dở ra ngoài.

- Có gì mà anh ngạc nhiên vậy, đó là nhu cầu bình thường của con người.

- Ừ ừ.

- Sao hôm nay anh lại ở trường?

- Anh đến gặp Giáo sư bên trường trao đổi chút công việc

- Nhưng sao anh lại ôm em?

Tôi hỏi xong chợt thấy ngại ngùng. Một khoảng im lặng kéo dài sau đó.

- Hồi trước, nhà anh có hai anh em. Em gái anh nuôi một con mèo nhỏ. Một lần con mèo bỏ đi trong một ngày mùa đông, cũng rét mà mưa như hôm nay. Em gái anh đã đi tìm cả buổi không thấy. Khi anh thấy em anh ngồi trong sân và khóc y như em hôm nay, anh lại tiến lại ôm nó dỗ dành. Nhìn em hôm nay anh chợt nhớ lại ngày ấy.

- Anh em anh có vẻ thân thiết nhỉ?

- Ừ.

- Chắc cô bé được chiều lắm.

- Nó mất được nhiều năm rồi.

- …

- Em xin lỗi.

- …

- Anh làm gì ạ?

- Quản lý tập đoàn gia đình.

- Anh giàu nhỉ?

- Chắc vậy.

- Thế cho em xin vài đồng lẻ sống tạm vài bữa đi.

- Anh nuôi em luôn.

- Thật á?

- Ừ.

- Nhưng tại sao?

- Coi như làm việc tốt giúp người nghèo khó cuối năm đi.

- …

- Anh thấy căn phòng em đang thuê không ổn lắm, bên này còn nhiều phòng trống, em có thể chuyển sang đây ở.

- Em không đủ tiề.n.

- Trả bằng giá thuê bên kia thôi, tiề.n ăn anh bao.

- Em không quen anh.

- Thì bây giờ quen.

- Trên đời có người tốt như vậy ư?

- Đôi khi hãy bớt nghi ngờ.

- …

Những câu chuyện không đầu không cuối của tôi và anh ta cứ kéo dài đến vô tận cho tới khi mắt tôi díp lại và ngủ gục trên bàn.

Tôi đã ngủ một giấc dài thật dài, khi tỉnh dậy tôi thấy mình đang nằm trên một chiếc giường êm ái, nhìn sang bên cạnh là chiếc bàn có đặt sẵn cốc nước vẫn đang bốc khói cùng tờ giấy: “Anh đi làm, khi nào em tỉnh bảo bác giúp việc làm bữa sáng rồi bác ấy sẽ gọi lái xe để về dọn đồ, chìa khóa xe máy mới cậu lái xe sẽ đưa em!”. Tôi đọc đi đọc lại hàng chục lần, ngày hôm qua chỉ là giấc mơ và bây giờ tỉnh dậy tôi vẫn đang mơ.

- Cô dậy rồi đấy à?

- Ơ, cháu chào bác ạ.

- Chào cô, tôi là Thêm, tôi làm ở đây. Cô ăn gì để tôi nấu.

- Dạ thôi cháu cảm ơn ạ.

- Cậu Vũ dặn cô ăn sáng xong mới cho cô đi. Cô đừng làm khó tôi nhé.

- Vậy cháu làm phiền bác ạ.

Tôi tự nhủ thôi thì liều xem sao, đằng nào cũng mất tiề.n thuê nhà như nhau mà được ở nhà đẹp, tiề.n ăn được bao, quan trọng là anh ta cực kỳ đẹp trai, nếu có bị lừa cũng đáng. Hai năm nay tôi đóng cửa mọi mối quan hệ, cũng tuyệt nhiên không tiếp xúc với nam giới, bây giờ được sống chung nhà với một mỹ nam thì còn gì bằng. Tuy vẫn đau lòng vì chiếc balo bị mất nhưng vẫn cứ phải sống, phải kiế.m tiề.n.

Chiều tối, tôi đang đóng gói những món đồ cuối cùng thì anh ta đến:

- Cần anh giúp gì không?

- Em cần mượn chiếc laptop để làm việc.

- Gì nữa?

- Vậy thôi ạ.

- Ừ.

Cậu lái xe chở đồ của tôi đi còn anh ta đưa tôi tới một siêu thị điện máy.

- Em chọn đi.

- Sao ạ?

- Anh mua cho em.

- Nhưng…

- Không nhưng gì cả, anh giàu mà.

Khi trở về biệt thự, anh ta chỉ cho tôi căn phòng ở tầng hai, gần phòng rượu hôm trước. Phòng mới của tôi rất rộng với ban công nhìn ra khu vườn cây xanh mướt, một chiếc gường thật lớn với chăn gối còn vương mùi mới vừa được bóc ra, một chiếc bàn làm việc với giá sách đi kèm. Tôi đặt chiếc laptop vừa mua lên bàn rồi chui lên giường chùm chăn lăn qua lăn lại. Anh ta đứng nhìn tôi tủm tỉm cười.

- Anh đi ra ngoài đi.

- Em cần gì nữa không?

- Mà em cần chìa khóa phòng này. Em đi thuê đoàng hoàng nên không ai được tự ý vào đây.

- Lúc em đang th.ủ dâ.m chứ gì.

- Anh, anh….

Anh ta quay lưng bước đi trong khi tôi đang đỏ bừng mặt. Chuyện đó là khi tôi đã uống chút rượu và đang buồn mới lỡ miệng nói ra mà.

Một lát sau có tiếng gõ cửa

- Cô Thùy ơi, xuống ăn tối.

- Vâng ạ.

Anh ta đã ngồi sẵn trên bàn ăn, mắt đang theo dõi bản tin thời sự tối. Bác giúp việc sắp xếp xong mọi việc toan quay lưng đi.

- Bác Thêm, bác cứ ngồi ăn như mọi khi.

- Vâng cậu.

- Từ hôm nay cô Thùy sẽ đến đây ở, bác cứ coi cô ấy như tôi, phòng của cô ấy không tùy tiện vào, cũng không cần dọn trừ khi cô ấy yêu cầu.

- Vâng cậu.

- Ăn cơm thôi.

Tôi cắm cúi ăn cơm, chốc chốc liếc mắt nhìn anh ta rồi nhìn bác giúp việc. Đã lâu lắm rồi tôi không ăn cơm với người khác.

- Mai em làm gì?

Anh ta phá vỡ bữa cơm im lặng.

- Làm đề ạ, ngày kia em đi làm mà.

- Ừ, em thích hoa không? Sáng đi chợ hoa chút nhé.

- Em thích. Nhà anh không nuôi con gì à?

- Em thích nuôi gì?

- Chó ạ.

- Mai mua.

- Thật á?

- Ăn đi.

Bữa cơm kết thúc, tôi vác bụng no căng về phòng. Tôi dự định viết email kể với Anh Tuấn về việc mất gói quà nhưng đắn đo mãi lại thôi. Cơn buồn ngủ kéo đến, tôi đắp chăn ngủ thật ngon.

Nửa đêm tôi tỉnh dậy khát nước vô cùng. Tôi dùng đèn điện thoại lò dò đi xuống nhà tìm nước. Khi đang loay hoay ở cầu thang có một giọng nói cất lên:

- Sao không bật điện?

Tôi giật mình đán.h rơi cả điện thoại, điện sáng lên, ngẩng lên thấy anh ta đang cười nhăn nhở. Anh ta đặt trước mặt tôi cốc nước ấm nhưng hai tay vẫn đang xoa xoa cạnh cốc như kiểu tiếc nuối.

- Anh làm gì vậy?

- Tay lạnh quá.

- Thật là trẻ con.

- …

- Đêm hôm anh không ngủ còn rình mò người khác. Anh có ý đồ gì?

- À, anh đang nghiên cứu.

- Chuyện gì ạ?

- Nên nuôi chó gì.

- …

- Em thích loại gì?

- Con nào bé bé xinh xinh mà khôn khôn ý.

- Thế thôi, nuôi em là đủ tiêu chuẩn rồi, khỏi cần chó.

Tôi lườm anh ta cháy mặt, anh ta nhăn nhở cười rồi kéo tay tôi.

- Đi nào.

- Đi đâu?

- Phòng anh.

- Anh, anh…

- Đi nghiên cứu chó tiếp.

Anh ta ở trong một căn phòng với màu chủ đạo là màu xám, một căn phòng cực kỳ rộng và vẫn là một chiếc giá sách cao vút, đầy ắp.

- Em xem đi.

Tôi cầm chiếc Ipad loay hoay không biết nên ngồi ghế hay nằm trên giường. Chiếc giường của anh ta vừa to vừa ấm áp hơn cả giường mới của tôi.

- Muốn thì cứ nằm đi.

- Ngại.

- Thế thôi cứ đứng đấy.

Tôi trèo luôn lên giường đắp chăn, thò đầu và tay ra để xem. Anh ta tiến đến ngồi cạnh mép giường giật lấy chiếc Ipad bắt đầu đọc.

- Chó Corgi là một giống chó cảnh đẹp rất được yêu thích và một trong những giống chó được nuôi phổ biến nhất trên khắp thế giới. Mắt chúng to và rất tròn, mũi đen, miệng và hàm nhỏ nhưng rất khỏe. Đặc điểm chân ngắn, thân dài khiến Corgi trở thành giống chó đáng yêu và “hư cấu” giống như chó lạp xưởng bậc nhất thế giới. Giống Corgi chứng tỏ được sự thông minh, dễ sai bảo, dễ huấn luyện. Chúng là một loài vật nuôi trung thành, trìu mến và hiền hòa….

Giọng ấm áp vang lên như lời ru, tôi từ từ chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm, tiếng chuông báo thức reo vang. Tôi lờ mờ tỉnh giấc nhưng vẫn luyến tiếc chiếc chăn ấm nên kéo chăn kín đầu định ngủ tiếp, bỗng có người huých vào người.

- Này, dậy đi mua chó.

Tôi tung chăn bật dậy thấy anh ta đang nằm bên cạnh, bộ dạng mắt nhắm mắt mở.

- Sao anh lại ở đây?

- Giường tôi.

- Sao tôi lại ở đây?

- Tự lên, tự ngủ.

Tôi hoảng hốt nhìn xuống người mình, nhìn sang anh ta. Cả hai vẫn đủ quần áo. Tôi bỏ chạy xuống phòng mình. Lát sau có tiếng gõ cửa.

- Đi thôi.

Tôi đi đi lại lại trong phòng chưa biết nên đi hay ở thì cửa mở toang, anh ta bước vào kéo tôi bằng một lực mạnh, tôi không phòng bị trước, bất ngờ bị kéo phía anh ta. Tôi giật tay, lùi lại vẫn chưa biết nên làm gì.

- Đi.

- Sao anh tự ý vào phòng tôi?

- Chờ em thì tan chợ mất rồi. Đi nào.

Chợ hoa buổi sáng chật cứng người. Chợ hoa này là đặc trưng riêng có của thành phố, chỉ mở một lần trong tuần. Từ cây hoa đến hạt giống, cây giống, chó, mèo, thỏ, lợn, gà… đều đủ cả. Mùa đông rét mướt nhưng chợ vẫn đông. Tôi và anh ta chen chúc trong biển người, chốc chốc lại bị người khác chen lấn, xô đẩy làm hai người bị đẩy ra xa. Vài lần như vậy anh ta bèn nắm khuỷu tay tôi kéo đi nhưng dòng người vẫn xô vào nên chẳng mấy chốc anh ta đã chuyển từ khuỷu tay xuống cổ tay rồi nắm tay. Tôi lúng túng giật ra thì anh ta quát.

- Lạc nhau bây giờ. Tôi không ham nắm bàn tay lạnh toát này đâu.

Quả thực tay và bàn chân tôi đều lạnh, lạnh buốt suốt mùa đông còn tay anh ta siêu ấm, siêu mềm. Xem ra vẫn là mình có lợi, tôi đã tự cho phép mình lạc quan như vậy. Loay hoay cả buổi anh ta chọn một em cún giống đực, tôi chọn giống cái. Điểm giống nhau là chúng đều màu vàng. Cuối cùng mua cả đôi. Em đực tên Mun, em cái tên Chun. Mỗi em được mua kèm chiếc dây xích có gắn tên và vài bộ quần áo, thêm cả đồ ăn, khay đồ ăn, đồ chơi cho các em nữa. Một buổi sáng đã trôi qua vèo vèo, tôi đã cười rất nhiều. Lâu lắm rồi tôi mới vui như thế. Tôi đã dành cả buổi chiều để dẫn Mun, Chun đi khắp nhà, hướng dẫn các em chỗ đi vệ sinh và làm thêm chuồng cho các em ngoài vườn. Anh ta ngồi ở phòng rượu đọc sách, chốc chốc ngẩng lên, tôi có cảm giác anh ta đang nhìn tôi và mỉm cười.

Một tuần mới bắt đầu, tôi quay cuồng với coi thi, chấm thi rồi vào điểm. Chuyện balo bị mất tích cũng lắng xuống. Tôi quyết định quên món quà chưa kịp bóc đi để tiếp tục cuộc sống. Chẳng mấy rồi sẽ Tết, tôi trở về làm giấy tờ sau cũng được. Trước mắt cần kết thúc kỳ thi để bắt đầu học kỳ mới.

Nguyên cả tuần tôi ít khi gặp anh ta. Buổi trưa anh ta ăn ở chỗ làm, tôi cũng vậy. Buổi tối thường chỉ có tôi và bác Thêm ăn cơm, tới khuya anh ta mới về. Một lần tôi chạm mặt anh ta khi tôi đang tìm đồ ăn đêm, người anh ta nồng nặc mùi rượu, anh ta tu một cốc nước lớn rồi đi thẳng.

Cuối tuần, trời vẫn rét nhưng đã hửng nắng. Tôi dậy sớm chơi với Mun và Chun. Hai em được bác Thêm cho ăn đầy đủ, chăm sóc cẩn thận nên so với tuần trước lông đã đẹp hơn nhiều. Các em cũng quen nhà, lại có không gian sống rộng rãi tha hồ vui đùa. Mun và Chun thích nhất được tôi quăng đồ ra xa rồi đuổi bắt món đồ đó. Hai em chân ngắn lũn cũn cứ cố chạy đuổi nhau nhìn rất đáng yêu.

Anh ta đi từ trong bếp ra, tay mang bát đồ ăn cất tiếng gọi

- Mun, Chun, ăn sáng nào.

Hai em cún bỏ dở đồ chơi lao về phía anh ta. Rồi tôi và anh ta sẽ tranh cãi về việc chăm sóc Mun, Chun như nào. Mỗi cuối tuần đều kết thúc bằng việc vừa đi siêu thị vừa tranh cãi nhau về những vấn đề tủn mủn.

Hơn một tháng đã trôi qua như thế có đến một sáng.

- Hôm nay em làm gì?

- Vẫn chưa biết.

- Là em chưa biết. Chủ ngữ của em đi đâu rồi.

- Tại chưa quen. À, tại em chưa quen.

- Lên Hà Nội chơi không?

- Dạ?

- Hôm nay anh gặp đối tác trên đó, tiện thể đi chơi luôn nhé. Tám giờ xuất phát.

- Vâng.

- Nhớ mặc đẹp tý.

- Đi chơi thì mặc đồ thoải mái chứ.

Tám giờ kém, tôi ngắm nghía mình trong gương, chiếc áo len đỏ, quần jean đen, bốt đen, khoác ngoài chiếc áo dầy ấm áp có mũ, tô thêm chút son đỏ, vậy là ổn rồi.

Anh ta đã chờ sẵn ở xe, tôi suýt chút giật mình. Anh ta mặc chiếc măng tô dáng dài nhìn quả thực còn đẹp trai hơn Lee Min Ho khi đóng phim “Người thừa kế”. Đẹp, quá đẹp.

- Bị vẻ đẹp của anh chinh phục rồi hả em.

- Quên đi nhé.

Anh ta mở cửa xe rồi cài dây an toàn cho tôi, chiếc xe từ từ lăn bánh.

- Bình thường anh không tự lái xe, lần này đặc cách cho em đi chơi, hãy cảm ơn anh đi.

- Là anh rủ trước.

- Hôm nay em có thể làm bạn gái anh một ngày được không?

- Tại sao?

- Đối tác là chồng người yêu cũ. Hôm nay có cả cô ấy.

- À, ra là anh rủ em đi chơi là muốn lợi dụng em.

- Anh nuôi em ăn cơ mà, nhờ chút có gì mà khó khăn.

- Khi trước anh đâu có nói vậy, anh bảo coi như giúp người nghèo. Như này là lợi dụng em.

- Vậy em không giúp?

- Vâng.

- Ừ thôi không sao. Nếu cô ấy hỏi, anh sẽ bảo em là người nghèo được anh cưu mang.

- Anh…

- Sao?

Bỗng chốc bệnh tò mò của tôi nổi lên. Con người cả tuần bận rộn với công việc hóa ra đã từng có bạn gái. Theo như bác Thêm kể, anh ta từng yêu một cô gái tên Quỳnh rất sâu đậm. Éo le ở chỗ một ngày người yêu của em gái anh ta đòi chia tay vì lí do cũng yêu Quỳnh. Vậy là mối tình lằng nhằng giữa hai anh em và hai người khác. Em gái anh ta vì phút nông nổi đã uống rượu say nên bị ta.i nạ.n qua đời. Anh người yêu sau đó sang nước ngoài sống. Còn anh ta và Quỳnh chẳng mấy chốc cũng chia tay. Vài năm trôi qua, anh ta vùi đầu vào công việc, xa lánh phụ nữ, ngày ngày đi làm rồi vùi đầu vào rượu.

- Cô bạn gái cũ của anh có xinh không?

- Xinh hơn em.

- Thế anh nhờ em làm gì?

- Quỳnh xinh đẹp đài các, còn em đáng yêu.

- Anh đừng có nịnh để em đồng ý giúp nhé.

- Việc gì anh phải làm thế.

- Anh còn yêu chị ấy không?

- …

- Im lặng là còn yêu à?

- Không rõ là yêu hay không yêu. Nhưng đi cùng nhau quãng thời gian năm năm nên có rất nhiều kỷ niệm. Vui, buồn, hạnh phúc, căm hận đều đủ cả.

- Vâng.

- Vâng là đồng ý làm bạn gái anh hả?

- Cứ coi là vậy đi. Thù lao một thỏi son nhé. Thỏi em thích nhất ở trong balo mất ùi.

- Ừ. Làm tốt đi anh mua cho mười thỏi.

- Em không cần.

- Vậy thôi, một thỏi cũng không mua.

- Đồ xấ.u tín.h.

Mười giờ sáng, Vũ dừng xe trước cửa hàng mỹ phẩm tôi chỉ. Đây là cửa hàng tôi hay mua từ hồi Sinh viên. Tôi chọn thỏi Burberry màu đỏ, lên xe tôi liền tô luôn nhưng vì son kem vừa bóc mà tôi ấn mạnh tay thành ra môi rất đậm màu. Tôi ngó nghiêng tìm giấy lau bớt, Vũ thấy vậy bèn đưa tay phải ra.

- Đây.

- Làm gì ạ?

- Dính môi lên đó sẽ mờ bớt đi đấy.

- Chị Quỳnh hay làm vậy ạ?

Vũ toan rụt tay về, tôi bèn nhanh tay túm lấy tay Vũ, thay vì mím môi lên tay, tôi ngoạm một miếng thật to, vậy là trên cả tay, cả lòng bàn tay vừa có dấu răng, vừa có dấu son môi đỏ chót.

Mười một giờ trưa, chúng tôi đứng trước ngôi biệt thự nhìn thẳng ra Hồ Tây. Tôi đang choáng váng vì độ lỗng lẫy của ngôi nhà từ phía ngoài nhìn vào thì cánh cổng mở ra. Vượt qua khu sân vườn với hàng chục gốc hồng ngoại rực rỡ, phía trước có hai người đang đứng chờ chúng tôi. Một người phụ nữ trẻ đẹp, nhìn chị ấy toát lên vẻ quý phái. Một người đàn ông dáng vẻ bệ vệ bụng to, so với Vũ thì kém xa mặt nhan sắc nhưng độ giàu thì tôi không dám so bì.

Trong khi hai người đàn ông bắt tay nhau thì chị Quỳnh dành cho tôi một cái nhìn săm soi từ trên xuống dưới. Ánh mắt của chị dừng lại ở đôi môi tôi và đảo nhanh xuống bàn tay phải in dấu son của Vũ.

- Em quen anh ấy lâu chưa?

Chị Quỳnh cất lời trước. Tôi xoay xoay ấm trà nóng trong tay, mắt vẫn đang rong ruổi trên những bông hoa rực rỡ sắc màu.

- Dạ em mới quen ạ.

- Chắc Vũ phải yêu em nhiều lắm.

- Em cũng không rõ nữa.

- Anh ấy có kể về chị với em không?

- Có sơ sơ ạ.

- Từ ngày chị bỏ đi, Vũ chưa qua lại với một cô gái nào cả. Dù sao bây giờ anh ấy đã chọn em. Chị mong hai người hạnh phúc.

- Em cảm ơn chị.

- Vũ ít khi nói lời ngọt ngào nhưng lại là người rất tình cảm đấy.

- Hì vâng ạ.

Câu chuyện đang đến hồi bế tắc khi tôi không biết nói gì thì Vũ và anh bụng to tiến đến.

- Chà chà, sau bao năm kén chọn cuối cùng cậu cũng có bạn gái. Em thật là may mắn đấy cô gái.

- Là anh Vũ may mắn chứ ạ.

- Ha ha, đúng đúng, được một cô gái trẻ như em yêu đúng là Vũ có số hưởng.

- Cũng không trẻ lắm đâu. – Vũ cất lời chen vào câu chuyện.

Tôi lừ mắt nhìn Vũ, anh kéo tôi sát vào lòng, vòng tay qua eo ôm tôi rất tự nhiên. Tôi chợt thất thoáng qua mắt chị Quỳnh có chút gì ghen tị.

Vũ từ chối dùng cơm rồi chiều theo nguyện vọng của tôi đi ăn phở cuốn Ngũ Xã. Tôi rất hạnh phúc vì nhiều năm rồi mới được quay lại Hà Nội, còn được ăn món yêu thích. Vũ chăm chú ngồi nhìn tôi.

- Ăn xong đi một vòng quanh Hồ Tây nhé.

Tôi gật đầu lia lịa thay câu trả lời.

Gió trên Hồ Tây thổi mạnh, những đợt sóng lăn tăn lăn tăn trên mặt hồ. Tôi suýt xoa vì lạnh. Bàn tay tôi càng buốt hơn. Vũ khẽ nắm bàn tay tôi đút vào túi áo anh. Anh cứ nắm chặt như vậy suốt cả quãng đường.

- Ngồi đây một chút nhé!

- Lạnh lắm ạ.

- Thì ôm anh.

- Anh đừng có lợi dụng.

- Em đồng ý làm bạn gái anh cả ngày cơ mà.

- Bây giờ không có ai đâu mà cần diễn.

- Anh không cần diễn cho ai xem cả. Tất cả những gì anh làm là thực sự trái tim anh muốn.

- Anh thích em à?

Tôi định bụng trêu Vũ một chút nhưng câu trả lời của anh càng làm tôi bất ngờ.

- Không. Anh không thích mà anh yêu em.

- …

- Anh yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi em run rẩy trong sân trường một mình.

- Chắc là anh thấy em giống em gái anh nên anh hiểu nhầm chút thôi. Anh đừng đem em ra làm trò đùa, trong chuyện tình cảm em đã đáng thương lắm rồi.

- Tại sao?

Và tôi kể với anh về hắn, về tôi của những ngày mười tám, những ngày hai mươi hai, những ngày hai mươi sáu… Anh chăm chú lắng nghe nhưng tay vẫn nắm chặ.t ta.y tôi.

- Lí do em vội vã tìm balo là vì món quà đó?

- Vâng, cũng vì nhanh chóng muốn biết món quà đó là gì nên em mới quên balo.

- Em vẫn yêu cậu ta à?

- Em không.

- Vậy sao món quà đó vẫn quan trọng.

- Thực ra ở thời điểm đó em rất tò mò muốn biết Tuấn gửi gì cho em sau hai năm cắt liên lạc nhưng em đã nhận ra dù trong đó có là gì thì quá khứ đã qua rồi. Em bỏ lại tất cả đến thành phố này, bây giờ em muốn sống đúng với hiện tại và sống thật hạnh phúc.

Vũ im lặng nhưng bàn tay anh càng siết chặt bàn tay tôi.

Quãng đường trở về Vũ chăm chú lái xe còn tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, cả hai đều im lặng. Về đến nhà tôi đi thẳng lên phòng, chui vào chăn nhìn lên trần nhà. Tôi đang căng thẳng. Tôi cũng không biết tại sao tôi thấy đầu căng ra, tim đậ.p liên hồi.

Bữa tối hôm đó chỉ có tôi và bác Thêm, Vũ đi luôn từ chiều và chưa về.

Đêm, tôi ngồi ở phòng khách chờ anh, tôi gà gật đến gần mười hai mới thấy anh về. Trái ngược với suy nghĩ của tôi, Vũ không hề say, không có chút mùi bia rượu trên người. Anh nhấc bổng tôi bế thẳng lên tầng ba.

- Anh làm gì vậy?

- Vẫn chưa hết ngày, em đang là bạn gái anh cơ mà.

Tôi giãy dụa đòi xuống nhưng Vũ không buông. Anh thả tôi trên giường anh, trước khi tôi kịp vùng dậy anh đã nằm xuống ôm tôi chặt cứng. Mặc tôi kêu gào hay đẩy ra anh cứ ôm thật chặt. Anh vùi đầu vào tóc tôi hít hà.

- Anh yêu em.

Tôi cố sức vùng dậy nhưng Vũ càng siết chặt.

- Anh yêu em, không phải vì em giống ai mà chỉ vì em là em. Em như luồng gió mới làm mọi thứ trong cuộc sống nhàm chán của anh thêm nhiều màu sắc. Kể từ giây phút đầu tiên anh đã muốn che chở cho em. Cả cuộc đời này hãy để anh chăm sóc và sưởi ấm cho em.

Nghe xong những lời Vũ nói tôi như bị rút hết sức lực nằm gọn trong lòng anh, đồng hồ điểm mười hai giờ, anh buông tay, tôi đi về phòng mình.

Sáng hôm sau khi mở cửa phòng tôi thấy một chiếc hộp to được đóng gói cẩn thận cùng một tờ giấy nhỏ.

“Anh đi công tác một tháng, món quà này gửi cho em. Anh yêu em. Vũ”

Tôi bê hộp để vào góc phòng và đi làm.

Những ngày anh đi vắng trống trải vô cùng. Sáng sáng không còn ai gõ cửa chúc tôi ngày mới tốt lành, mỗi trưa chẳng còn những tin nhắn nhớ ăn cơm, tối tối không còn ai bất chợt mở cửa phòng và khoanh tay đứng nhìn tôi, ch.ê ba.i dáng ngồi bàn học mà co cả chân lên ghế cho ấm của tôi. Mỗi cuối tuần không còn ai cùng đi siêu thị, không còn ai pha chế những món đồ khó uống rồi ép tôi thử. Dường như anh biến mất khỏi cuộc đời tôi không chút tăm hơi.

Một tuần, hai tuần, ba tuần… một tháng đã trôi qua Vũ chưa về. Bác Thêm bảo anh vẫn hay đi như vậy, đôi khi bảo một mà hai tháng mới về, cũng có khi hai tuần đã về. Anh không liên lạc với tôi, tôi cũng cố chấp không tìm anh. Món quà của anh tôi vẫn để trong góc phòng.

Tuần thứ sáu anh đi, bác Thêm về quê vài ngày. Chiều tan làm, tôi bước vào phòng thấy Mun và Chun đang gặm hộp quà anh gửi, giấy bọc bên ngoài bị cắn nham nhở, cả một góc hộp cũng bị cắn rách. Tôi đưa Mun và Chun ra, thu dọn xong đống bừa bộn tôi mới mở hộp quà. Là balo của tôi. Bên trong còn đầy đủ ví, đề thi, tài liệu, chai nước cũng vẫn còn và cả hộp quà của Tuấn.

Tôi run run mở hộp quà, là một chiếc ảnh cưới và một cuốn sổ nhật ký. Chiếc ảnh cưới có Tuấn là chú rể và một cô gái người nước ngoài. Trông Tuấn đã rất hạnh phúc. Tôi lật dở từng trang nhật ký của Tuấn, từ những ngày đầu anh đặt chân đến Mỹ đầy rẫy khó khăn, rồi khi anh gặp Alice đến khi anh quyết định định cư tại Mỹ. Cuốn sổ kết thúc bằng ngày anh cầu hôn Alice trước ngày tôi nhận được quà một tháng. Không một lời nhắn nhủ cho tôi. Chỉ một bức ảnh và cuốn nhật ký thay lời thông báo anh sẽ không về và đang hạnh phúc. Tôi mỉm cười chúc phúc cho anh. Anh đã hạnh phúc nơi ấy thì tôi cũng nên hạnh phúc nơi này. Tôi lập tức nhắn tin cho Vũ:

“Anh về với em đi anh!”

Không có tin nhắn trả lời. Ba mươi phút sau tôi thấy có tiếng mở cổng, tiếng sủa vui mừng của Mun, Chun và Vũ đứng đó. Anh chạy lại ôm tôi thật chặt.

- Anh phải ngủ cơ quan rất khổ sở mới chờ được đến ngày hôm nay.

- Sao anh không về nhà?

- Anh chờ tới khi em nhận ra em cần anh. Anh yêu em, chúng mình bắt đầu từ đầu nhé.

Tôi dựa vào vai anh khẽ gật đầu. Và tôi sẽ bắt đầu một câu chuyện tình yêu mới với Vũ của tôi.

Tới bây giờ khi chúng tôi đang hạnh phúc bên nhau Vũ vẫn nói nhờ tôi mất chiếc balo mà đổi lại có được anh là tôi hời, quá hời!!!

Theo truyenngan.com.vn

Bỏ qua túi xách đi, cập nhật những kiểu balo sành điệu cho dân công sở năng động

Môi trương công sơ, ban se dê dang băt găp nhưng kiêu dang tui xach thơi thương vơi vô sô mau săc nôi bât. Ai noi dân văn phong lai đong khung bơi hinh anh nhưng cac kiêu tui xach thô cưng? Vây hay bo qua nhưng chiêc tui xach đê câp nhât nhưng kiêu balo sanh điêu cho quy cô văn phong sanh điêu.

Môi trương công sơ, ban se dê dang băt găp nhưng kiêu dang tui xach thơi thương vơi vô sô mau săc nôi bât. Ai noi dân văn phong lai đong khung bơi hinh anh nhưng cac kiêu tui xach thô cưng? Ban hoan toan co thê toa sang vơi cac kiêu balo nư tinh không kem thơi thương nay. Vây hay bo qua nhưng chiêc tui xach đê câp nhât nhưng kiêu balo sanh điêu cho quy cô văn phong sanh điêu.

Nhưng chiêc balo mang tinh tiên dung cao, moi quy cô co thê mang nhiêu vât dung bên canh khi đi lam. Chon balo thê nao cho phu hơp vơi môi trương công sơ? Không phai ai cung biêt. Mang balo thơi trang kêt hơp cung set đô công sơ ngay cang trơ nên phô biên hơn bơi sư tiên dung, nhanh gon. Cac mâu balo tư nhiêu thương hiêu nôi tiêng se giup set đô cua quy cô trơ nên thu hut hơn. Cung điêm qua nhưng mâu balo cho quy cô văn phong.

Balo Gabrielle cua Chanel

Net cô điên nhưng không kem phân tre trung khi kêt hơp vơi set đô hiên đai, tao nên diên mao tươi mơi môi ngay đi lam. Balo Gabrielle cua Chanel đươc thiêt kê vơi nhiêu mau săc nhưng mau đen lai la lưa chon tôi ưu cho quy cô công sơ bơi dê phôi đô hơn ca.

Bo qua tui xach đi, câp nhât nhưng kiêu balo sanh điêu cho dân công sơ năng đông - Hình 1

Bo qua tui xach đi, câp nhât nhưng kiêu balo sanh điêu cho dân công sơ năng đông - Hình 2

Thiêt kê miêng tui đươc keo dây đây nư tinh, mâu tui lây cam hưng tư huyên thoai thơi trang Coco Chanel, dong balo dê dang năm băt tinh thân cô điên kêt hơp gu thơi trang năng đông cua dân văn phong.

Sanh điêu, đăng câp mang tên Louis Vuiton

Nhăc đên Louis Vuiton, không ai co thê phu nhân sư sa hoa, đăt đo cho môi BST cua hang. Chiêc balo đên tư thương hiêu Phap nay cung không ngoai lê, chi vơi hoa tiêt kinh điên - Monogram Canvas co gia gân 2.000 nghin đô la My.

Bo qua tui xach đi, câp nhât nhưng kiêu balo sanh điêu cho dân công sơ năng đông - Hình 3

Nhưng chiêc tui mau nâu cô điên luôn năm trong danh sach chiêc tui mơ ươc cua phu nư thê giơi. Mua he 2018, chiêc balo nho xinh cua Louis Vuiton tiêp tuc khăng đinh vi tri cua minh vơi khoang tui vưa phai trơ thanh môt phu kiên sanh điêu va tiên dung.

Chinh bơi hoa tiêt đăt gia cung gam mau trâm dê phôi đô, balo Louis Vuiton đich thưc la mon phu kiên cân co cua quy cô văn phong. Đăc biêt, phu hơp vơi ca nam va nư.

Đơn gian như Gucci

Đơn gian va tôi gian đên mưc co thê tư mau săc đên thiêt kê nhưng balo đên tư thương hiêu Gucci không vi thê ma mât đi đô hot. Chi co môt khoang tui, mau đen sang trong, dê dang mix-match vơi vơi kiêu trang phuc khac nhau, Gucci GG Marmont quilted chiêm đươc cam tinh cua phai nư.

Bo qua tui xach đi, câp nhât nhưng kiêu balo sanh điêu cho dân công sơ năng đông - Hình 4

Quy cô hoan hoan nôi bât khi kêt hơp cung vơi suit, blazer...balo Gucci luôn tao net đep riêng cho nhưng ai biêt kêt hơp va không lam mât đi hinh anh công sơ duyên dang.

Trang nha đên tư thương hiêu Chloe

Mau nud.e trang nha thât sư phu hơp vơi hinh anh quy cô văn phong. Thiêt kê nôi bât tư chiêc khoen tron đăc trưng cua hang tao nên cơn sôt tui đeo vai thanh lich.

Bo qua tui xach đi, câp nhât nhưng kiêu balo sanh điêu cho dân công sơ năng đông - Hình 5

Bo qua tui xach đi, câp nhât nhưng kiêu balo sanh điêu cho dân công sơ năng đông - Hình 6

Size balo không qua lơn, cơ trung tao điêm nhân bơi gam mau nha nhăn. Vơi balo đên tư thương hiêu Chloe nay, ban gai co thê dê dang kêt hơp vơi chân vay, ao sơ mi, giay cao got, mang lai diên mao vô cung thanh lich. Nư tinh, tiên dung, balo chloe dê dang đươc đăt trong nhưng kêt hơp phong phu. Hiên tai, thương hiêu Chloe ra nhiêu mau săc khac nhau cho ban gai lưa chon thu vi va nư tinh.

Theo nenchon.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Trách em dâu keo kiệt, không mua sắm đồ cho chồng, tôi ngượng ngùng xấu hổ khi em mở tủ, để lộ những thứ đắt tiề.n bên trong
05:56:00 03/10/2024
Bỗng dưng chồng tặng tôi đôi hoa tai kim cương, biết chủ nhân thật sự của món quà mà tôi vội đem trả lại
05:35:40 03/10/2024
Giả vờ không biết chồng ngoạ.i tìn.h, đêm nào chị cũng bắt anh làm điều này sau một tuần thì hả hê vô cùng
09:16:32 04/10/2024
Biết tôi định mua nhà 3 tỷ, bạn gái ngỏ ý muốn góp 50 triệu, tôi từ chối nhận thì cô ấy đòi chia tay
05:45:16 03/10/2024
Mẹ chồng bẻ móng tay tôi chỉ vì một câu trách móc bâng quơ của con gái bà
05:42:22 03/10/2024
Dẫn con gái riêng của chồng đi chơi, tôi chế.t lặng nghe được chuyện chồng lén lút làm sau lưng mình
11:43:20 03/10/2024
Vay chị vợ 200 triệu, nửa năm sau, chị đến đòi có nói một câu khiến tôi quyết bán xe ô tô trả nợ gấp
05:39:42 03/10/2024
Chồng tôi khoe với hàng xóm lương được 40 triệu/tháng, chị ấy châm chọc lại: "Chồng chị mà như em thì chị l.y hô.n lâu rồi!"
08:55:27 04/10/2024

Tin đang nóng

Hot: Lee Min Ho lộ cả tá "hint" hẹn hò ái nữ tài phiệt
06:58:28 04/10/2024
Negav có phải đền hợp đồng cho nhãn hàng sau loạt b.ê bố.i?
06:55:21 04/10/2024
Chân dung hot Tiktoker Phan Thuỷ Tiên liên quan 10.000 chai nước hoa nghi nhập lậu
08:44:14 04/10/2024
Diva Mỹ Linh tiết lộ 53 tuổ.i sẽ làm điều bất ngờ: "Biết đâu tôi nổi hơn cả anh Thành Lộc"
06:38:33 04/10/2024
'Độc đạo' hé lộ nhiều nhân vật mới, khán giả gửi kiến nghị lên VTV
06:03:47 04/10/2024
Nhờ mẹ chồng giữ hộ 3 cây vàng cưới, lúc đòi lại khổ sở đủ bề
07:33:58 04/10/2024
Thông tin chính thức vụ 1 thành viên nổi tiếng trong team Quang Linh Vlogs bị đồn cầm tiề.n bỏ trốn
09:17:53 04/10/2024
Bức hình BLACKPINK thiếu Lisa đang gây ầm ĩ mạng xã hội
06:44:38 04/10/2024

Tin mới nhất

Chồng nửa đêm chẳng ngủ lại ra giữa nhà ngồi niệm phật, tôi đến gần hơn thì thất kinh khi nghe bí mật tày trời

09:12:25 04/10/2024
Đó là lý do hàng đêm anh thường gặp ác mộng, muốn ăn chay tụng kinh để cầu nguyện, thì ra anh đã giấu tôi một bí mật lớn đến thế này.

Hay tin nhà có trộm, chồng bất ngờ 'phi' thẳng vào nhà tắm kiểm tra, biết nguyên nhân vợ giận đến đỏ mặt tía tai

09:08:52 04/10/2024
Tôi chế.t sững khi thấy hành động kỳ lạ này của chồng, ngay sau đó cũng chạy theo vào nhà tắm thì cảnh tượng trước mắt còn khiến tôi kinh ngạc hơn.

Em gái khoe lương 20 triệu, tôi chưa kịp mừng thì 2 tuần sau đã thấy em bán cá viên chiên ở cổng trường

08:51:39 04/10/2024
Thấy em gái bán cá viên chiên ở trước cổng trường mà tôi sửng sốt. Hỏi thì em nói lý do trong bất lực. Em gái tôi tốt nghiệp đại học và bám trụ ở thành phố làm việc được 5 năm với mức lương khá ổn định.

Đi chăm sóc cháu ngoại, bà thông gia tặng món quà mà tôi thao thức cả đêm không ngủ được

08:48:32 04/10/2024
Tôi không biết lấy gì báo đáp lòng tốt của bà thông gia nữa? 6 tháng trước, bà thông gia gọi điện về nhờ tôi ra chăm sóc cháu ngoại để con gái tôi đi làm.

Thấy hộp quà đã bóc của chị hàng xóm giống với cái mà tôi đã tặng vợ, nghe chị ấy giải thích mà tôi hổ thẹn

08:43:16 04/10/2024
Không hiểu sao hộp quà của tôi tặng vợ lại ở bên nhà hàng xóm? Thời còn là thanh niên, tôi phải rất khó nhọc mới tán tỉnh được vợ.

Cháu gái lãnh đạo đến xin việc nhưng bị tôi "đán.h trượt" vì một hành động nhỏ ở cây xăng, hôm sau giám đốc đích thân tìm gặp tôi

08:32:18 04/10/2024
Chắc cô ấy không nhận ra tôi, còn tôi thì quên sao được bộ váy đen trắng với chiếc cổ nơ bèo đấy! Hôm thứ 2 đầu tuần, trên đường đi làm, tôi tạt vào cây xăng để đổ xăng.

Giật mình khi chứng kiến những biểu hiện lạ của cô con gái 16 tuổ.i, tôi đậ.p luôn điện thoại nhưng vợ thì vẫn bênh chằm chặp

08:23:37 04/10/2024
Vợ bảo ngày trước cô ấy cũng vậy nên giờ rất đồng cảm và thấu hiểu con gái, chỉ có tôi là khô khan không hiểu gì. 2 hôm nay, con gái 16 tuổ.i của tôi đang có biểu hiện lạ.

Giận chồng rồi lên mạng làm quen trai lạ, tôi chế.t điếng khi chạm mặt người tình ở ngoài đời

08:19:10 04/10/2024
Không hiểu sao chàng trai chưa biết mặt, chưa biết tên ấy lại làm con tim tôi xao xuyến đến thế. Một ngày không lên mạng để chuyện trò, tâm sự là một ngày tôi ăn không ngon, ngủ không yên.

Vợ tôi lương cao gấp 5 lần chồng nhưng luôn bắt 'cưa đôi' sinh hoạt phí

08:13:29 04/10/2024
Vợ tôi có thu nhập 50 triệu đồng/tháng trong khi tôi chỉ tầm 10 triệu; cô ấy quy định cưa đôi phí sinh hoạt, mỗi người đóng 8 triệu đồng/tháng vào quỹ chung.

2 cháu nội ốm đi viện nhưng mẹ chồng muốn con trai về nghỉ ngơi, mặc con dâu một mình xoay xở

08:06:15 04/10/2024
Tôi có 2 cô con gái sinh đôi rất đáng yêu. Hai bé là thai tự nhiên, tuy nhiên để có được 2 nàng công chúa này thì tôi đã có đến 5 năm hiếm muộn chạy chữa khắp nơi.

Khách quý tới nhà chơi, lời khen của bố chồng khiến con dâu sốc nặng chỉ muốn l.y hô.n

07:37:09 04/10/2024
Lời khen của bố chồng không khác gì xát muối vào lòng khiến con dâu thất vọng, chỉ muốn rời khỏi nhà chồng. Tôi và chồng yêu nhau từ hồi còn đi học đại học.

Được bạn thân tặng vàng cưới mà như ôm cục nợ

07:30:25 04/10/2024
Bạn thân mừng cưới bằng vàng chẳng khác gì dúi cho cục nợ; giá vàng tăng ầm ầm thế này, nếu bán lấy tiề.n tiêu thì sau này sẽ ốm đòn khi mua vàng mừng cưới bạn.

Có thể bạn quan tâm

Sao Kim bắ.n tim Sao Hỏa - Tập 28: Quý lần đầu thử sức làm mẫu ảnh

Phim việt

11:52:15 04/10/2024
Theo lời giới thiệu của Quang, Quý lần đầu thử sức ở vị trí công việc làm mẫu ảnh, tuy còn bỡ ngỡ nhưng chắc chắn sẽ cho Quý nhiều trải nghiệm.

Váy dài đơn giản nhưng sang trọng là ứng cử viên sáng giá nhất mùa này

Thời trang

11:43:02 04/10/2024
Mùa này, quý cô có thể ưu ái váy dài trên các tông màu nâu nhạt, be, xanh lá, xanh denim, màu pastel vì chúng vừa không kén da, vừa mang đến hình ảnh trung tính và thanh lịch.

Ốc Thanh Vân mặc áo bà ba, khoe nhan sắc trẻ trung ở tuổ.i 40

Phong cách sao

11:40:35 04/10/2024
Diễn viên Ốc Thanh Vân có dịp khoe dáng thon, nhan sắc tươi trẻ trong bộ sưu tập áo bà ba đến từ nhà thiết kế Minh Châu.

Đột kích kho hàng của hot Tiktoker nổi tiếng, thu giữ hơn 10 ngàn chai nước hoa nhập lậu: ZENPALI kinh doanh ra sao?

Netizen

11:11:01 04/10/2024
Trên website của công ty, Zenpali giới thiệu là công ty hoạt động trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe cộng đồng bằng các sản phẩm có nguồn gốc từ thiên nhiên.

Cô gái 30 tuổ.i ở Hà Nội sống "tối giản": Chi tiêu chưa đến 5 triệu đồng/tháng không có gì đáng xấu hổ

Sáng tạo

11:04:41 04/10/2024
Đương nhiên, cũng có những người chọn thắt chặt chi tiêu vì đang phải gồng mình đối mặt với những áp lực và khó khăn về kinh tế.

Thầy trò HLV Ten Hag vừa đá vừa run ở Porto

Sao thể thao

10:50:22 04/10/2024
Man United sẽ nỗ lực trở lại sau thất bại bẽ bàng tại Premier League khi thầy trò HLV Ten Hag hành quân đến Estadio do Dragao để đối đầu với Porto, đội bóng khổng lồ của Bồ Đào Nha,

Loài cây là biểu tượng mùa thu Hà Nội, biết cách dùng sẽ cực tốt cho sức khỏe

Sức khỏe

10:44:15 04/10/2024
Vỏ cây hoa sữa, một thành phần thường bị bỏ qua, thực chất lại chứa đựng những hợp chất quý giá có khả năng giảm đau và hạ sốt hiệu quả, tương tự như aspirin - một loại thuố.c giảm đau và hạ sốt phổ biến.

Tiêu hủy 30 cá thể hổ và sư tử chế.t ở Long An

Tin nổi bật

10:26:18 04/10/2024
Theo Chi cục Chăn nuôi, Thú y và Thủy sản Long An, vườn thú Mỹ Quỳnh có 27 hổ và 3 sư tử chế.t, trong đó 3 con mua của khu du lịch Vườn Xoài, không có giấy kiểm dịch động vật khi chuyển ra khỏi Đồng Nai.

4 công thức mặt nạ trà xanh giúp da sáng mịn

Làm đẹp

10:16:31 04/10/2024
Sữa chua chứa axit lactic, một chất tẩy tế bào chế.t tự nhiên, giúp loại bỏ tế bào da chế.t. Mặt nạ này có thể làm sáng đáng kể làn da, tông màu da khi kết hợp với chất chống oxy hóa trong trà xanh.

Ariana Grande thừa nhận đôi khi không thích người hâm mộ

Sao âu mỹ

10:10:44 04/10/2024
Trong buổi phỏng vấn với Vanity Fair, Ariana Grande đã chia sẻ về mối quan hệ phức tạp của mình với những người hâm mộ trung thành.

Em gái ông Kim Jong-un phản ứng về cuộc duyệt binh quy mô lớn của Hàn Quốc

Thế giới

10:03:43 04/10/2024
Bà Kim Yo-jong, em gái của nhà lãnh đạo CHDCND Triều Tiên Kim Jong-un, đã lên tiếng về cuộc duyệt binh nhân Ngày Lực lượng vũ trang Hàn Quốc hôm 1.10.