Đôi bàn chân của bố
Có ai đó đã từng nói rằng, cuộc đời mỗi người bắt đầu từ những bước đi.
Những bước đi đầu đời, những bước đi tiếp nối, những bước đi trên con đường chông gai hay bằng phẳng thì cũng đáng vui và tự hào khi ta được đi trên chính đôi chân của mình. Nghĩ về những bước đi của đời người, tôi lại bâng khuâng nhớ về đôi bàn chân của bố.
Cuộc đời mỗi người bắt đầu từ những bước đi.
Tuổi thơ con in dấu chân của bố…
Đến bây giờ, anh em tôi vẫn đinh ninh rằng, nếu ai đã từng gặp bố tôi, dù chỉ một lần thì ấn tượng nhất vẫn là ở đôi bàn chân của bố. Đôi bàn chân giao chỉ với hai ngón cái bạnh và tòe ra như muốn chạm vào nhau. Những ngón còn lại vừa dài vừa khum khum bám chặt xuống mặt đất. Đôi bàn chân cục mịch, gân guốc ấy suốt ngày chân đất chân chiên, chẳng biết đến đôi giày là gì. Và gần như cũng chẳng có đôi dép nào là vừa vặn.
Những lần ngồi bên bố dưới mái hiên nhà mát dịu hay trong những bữa cơm quê đạm bạc, tôi lại chẳng thể vô tâm trước đôi bàn chân của bố. Đôi bàn chân gầy gầy, xương xương, đầy những vết chai sần, nứt nẻ. Là đôi chân mốc trắng ngày đông. Đen đúa, táp nắng những ngày hè. Và nhợt nhạt, bị nước ăn mòn đỏ tấy cả kẽ chân suốt mùa mưa lũ. Để rồi có lúc tôi tự hỏi, cũng là kiếp người sao đôi bàn chân của bố lại phải chịu chạm khắc bao nhọc nhằn đến thế?
Quay về với thế giới tuổi thơ xa lắc, tôi nhớ đến những ngày tết, được ngồi vắt vẻo trên chiếc xe đạp nam đã xỉn màu để đôi chân bố cứ đều đều đạp xe đưa tôi đi khắp xóm làng, tới nhà người thân và xuống tận cả thị xã. Đôi chân ấy đã bao lần cõng tôi đi trên con đường làng quanh co thơm mùi rơm rạ, cùng tôi rong ruổi theo cánh diều trên triền đê những chiều lộng gió… Dù chẳng là gì to tát, nhưng đôi bàn chân mộc mạc, hiền lành của bố đã góp phần dệt cho tôi một khung trời tuổi thơ thật đẹp.
Video đang HOT
Hồi còn nhỏ, tôi còn được bố kể cho nghe chuyện của một thời đã qua. Đôi bàn chân của bố từ thời niên thiếu đã góp mặt vào đoàn dân công đi đắp đê sông Mã, đôi bàn chân đã từng xông pha nơi chiến trường miền Đông Nam Bộ trong chiến dịch mùa xuân năm 1975.
Những người đồng đội của bố, người may mắn trở về lành lặn, người gửi lại cả đôi chân nơi chiến trường, người vĩnh viễn trở về với đất mẹ. Bố kể bằng giọng vừa trầm lắng vừa hào hùng. Và trong trí nghĩ non nớt của tôi khi ấy làm sao có thể hình dung hết được những gian nan, nguy hiểm một thời mà đôi chân bố đã trải qua.
… Tiếp bước cho con vững bước
Đi qua thời chiến, về với quê hương rồi lập gia đình, đôi bàn chân của bố là những tháng ngày gắn bó với ruộng đồng. Mùa nắng cũng như mùa mưa, ruộng sâu cũng như ruộng cạn, đôi chân bố cứ miệt mài trên đồng gần đồng xa. Những thửa ruộng, mảnh vườn in dấu chân bố, mùa nối mùa thay áo, tốt tươi.
Nhưng rồi đổi lại, chẳng mấy khi đôi bàn chân bố được khô ráo, sạch sẽ hay được xỏ vào những đôi dép đẹp. Đôi bàn chân bố lúc nào cũng lấm lem bùn đất, vàng màu chua phèn. Chỉ khi tối đến, đôi chân bố mới biết đến đôi dép tổ ong, mới được thảnh thơi ngồi gác chân bên chén trà chén nước.
Đôi bàn chân bố miệt mài tiếp bước con vững bước đi trên đôi chân của mình.
Những tháng năm nhọc nhằn cơm áo, đôi bàn chân bố còn bươn chải, chạy vạy ngược xuôi. Đôi bàn chân chẳng còn được thẳng mà đã uốn cong vì phải khuân vác nặng. Những buổi trưa hè ra tận cầu đón bố về, tôi lại thấy đôi bàn chân của bố chẳng khác nào hai thanh nam châm lớn bám chặt xuống mặt đường rát bỏng, oằn mình đẩy chiếc xe đạp chở đầy khoai sắn vượt dốc cầu bắc qua sông về làng. Có những buổi tối, bố nằm buông thõng mệt nhoài, đôi bàn chân chẳng buồn nhúc nhích trên chiếc chõng tre nơi góc hiên nhà. Thấy vậy mà thương!
Cũng đã lâu rồi, đôi bàn chân bố chẳng còn phải tất bật, gánh gồng. Đôi bàn chân đã từng in dấu khắp nơi giờ đã được nghỉ ngơi bên con cháu, sân vườn. Ngắm nhìn đôi bàn chân bố giờ càng thêm gầy guộc với những đường gân chịt chằng, mắt con lại ngùi ngùi trào dâng một nỗi niềm thương cảm. Lòng thầm biết ơn đôi bàn chân của bố bao tháng năm đã miệt mài tiếp sức để giờ con có thể vững vàng bước đi trên đôi chân của mình.
Chỉ cần gặp đúng người sự chờ đợi sẽ không vô nghĩa
Yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, thế nhưng, tình yêu đôi ta lại trải qua quá nhiều chông gai.
Chúng ta cũng như bao người, cãi vã, hiểu lầm bởi cái tôi của hai người trẻ quá lớn. Nhưng nếu không có những cãi vã, tổn thương đó thì chúng ta lấy gì để có thể yêu, hiểu và tin tưởng nhau như hiện tại...
"Anh có tin vào truyền thuyết, nếu ngày đầu tiên gặp nhau, trời đổ mưa thì hai người sẽ bên nhau mãi mãi không?". Sau 8 năm bên nhau vượt qua bao trắc trở, giờ em đã tin anh à!
Chúng ta có cuộc tình chẳng giống ai, bên nhau thì ít mà xau nhau thì nhiều. Khoảng thời gian chúng ta được gặp nhau chỉ tính bằng phút. Đôi lúc, ngồi 1 mình em lại tự hỏi, tại sao đến điều bình dị nhất là gặp nhau thôi mà đối với chúng ta cũng thật xa xỉ?
Đã có những lúc em yếu đuối, em nghĩ mình buông tay, không thể tiếp tục được nữa. Nhưng khi ấy anh lại xuất hiện, anh bảo em nghĩ anh ích kỷ cũng được, miễn anh giữ được em.
Từng ấy năm, không biết bao nhiêu lần 2 đứa ngồi bên nhau khóc đến sưng cả mắt... Có rất nhiều chuyện, nhiều khó khăn mà chúng ta không thể nói với ai và cũng không ai có thể hiểu nên chỉ biết gồng mình lên cố gắng.
Tình yêu chân thành sẽ có cái kết đẹp - Ảnh minh họa.
Một cô gái như em, để chấp nhận đánh đổi 8 năm thanh xuân, bảo không sợ là nói dối, bởi 8 năm thì cũng mất 6 năm phải xa nhau rồi. Trải qua sóng gió, em dần thu mình, em giấu anh đi, đến mức mỗi lần nói chuyện với 1 người bạn cũ họ lại bảo tưởng chúng ta không còn yêu nhau nữa vì im ắng quá. Cũng đúng thôi, chính anh còn hay hỏi tại sao em không đăng ảnh có anh, không nhắc đến anh... Thật ra là em sợ, em chờ anh 2 năm, 4 năm, 5 năm... em thật sự không biết phải đối mặt với nó thế nào. Em nghĩ khi giấu đi sẽ bớt kỳ vọng, bớt bị những lời bàn tán khiến mình đau lòng hơn. Giờ em thấy mình tệ quá, không làm được như lời bố hay dặn "con phải thật mạnh mẽ", em khiến anh phải vất vả nhiều rồi.
Nếu có ai hỏi em sao có thể yêu nhau lâu thế, câu trả lời chính là anh - người luôn kiên nhẫn, thấu hiểu, bao dung và tôn trọng từng cảm xúc nhỏ nhất của em. Chỉ cần thấy em buồn anh lại tự nhận mình chưa đủ tốt. Mỗi lần em hỏi ước mơ của anh là gì anh đều nói ước mơ của anh là có thể thực hiện hết những ước mơ của em.
Với em, anh không chỉ là người thương mà còn là người vô cùng đặc biệt để em có thể tin tưởng dốc hết nỗi lòng và dựa vào khi yếu đuối.
8 năm tròn, vượt qua tất cả những khó khăn, chúng ta nắm tay nhau ký vào đơn đăng ký kết hôn, anh hỏi em đã thấy tiếng vợ/chồng nặng hơn chưa? Em bật khóc, nặng lắm, nặng chân tình, nặng cả thanh xuân chúng ta đã dành cho nhau, có nụ cười, có nước mắt, có đớn đau. Em không biết mai sau sẽ thế nào nhưng đến hiện tại em tin em không lấy nhầm chồng và chỉ cần gặp đúng người tất cả sự chờ đợi đều trở thành xứng đáng.
Cảm ơn anh đã bước đến, cùng em trưởng thành, cho em hiểu thế nào là gặp đúng người thì cả đời phụ nữ không cần phải lớn. Em thương anh bằng tất cả những gì em có. Hạnh phúc không phải đích đến, nó là hành trình để chúng ta cùng nhau bước qua mỗi ngày.
Phía trước vẫn còn nhiều khó khăn, chúng ta sẽ cùng cố gắng vượt qua.
Đi qua những mùa hạ cũ Những ngày đầu hè nắng chan cháy bỏng, phượng vĩ, bằng lăng rực lên khoảng trời rộng bâng khuâng trong kí ức, ve đã gọi hè về trên những tán cây cổ thụ hai bên đường, râm ran đốt cháy lên trong tôi thước phim quay chậm về những ngày hạ cũ. Kỷ niệm âm thầm, rả rích tràn về chút một, chút...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Đau đớn vì người yêu không cưới còn muốn 'cướp' con

Thuê y tá chăm bố chồng nằm viện, tôi bị em chồng mắng: "Đồ bất hiếu"

Không về quê chăm mẹ chồng bệnh, vợ bị mắng là kẻ vô ơn

Xem phim "Sex Education" cùng con trai, một câu thoại khiến tôi rớm nước mắt, ôm chầm lấy con: Kỳ tích sẽ đến nếu người cha biết làm điều này

Chồng tôi cho em gái ngôi nhà trị giá 3 tỷ, tôi mừng rỡ báo tin, câu trả lời của em ấy khiến 2 vợ chồng sốc đến ngã quỵ

Cô giúp việc thường xuyên khoe quà, hoa trên trang cá nhân, vô tình thấy bức ảnh chụp tay người tặng mà tôi chết điếng: Họp gia đình gấp

Chưa nghỉ lễ mẹ chồng đã xua tôi về ngoại để đi du lịch cùng với con dâu cũ

Được chú ruột của chồng di chúc cho thừa kế tất cả tài sản, vợ chồng tôi lo lắng hoảng sợ khi con trai chú trở về

3 lần lấy chồng hụt, mẹ tôi vẫn tự tin tuyên bố với hàng xóm: "Con gái tôi đâu có kém ai, tại cái duyên trốn hơi kỹ thôi"

Bố chồng 'mất tích' 20 năm bỗng mang mẹ kế về đòi chúng tôi báo hiếu

Sếp mời dự đám cưới quý tử, mừng 2 triệu có ít không?

Tôi mắc bệnh nhưng không dám nói với ai, mẹ chồng thấy bụng con dâu ngày càng to liền đi phao tin khắp nơi là tôi "cắm sừng" con trai bà
Có thể bạn quan tâm

Alexander-Arnold có thể 'quay xe' với Real Madrid
Sao thể thao
15:56:29 30/04/2025
Na Uy bước vào 'kỷ nguyên mới' về sức mạnh không quân với F-35 và tên lửa tiên tiến
Thế giới
15:34:15 30/04/2025
10 bí quyết duy trì chế độ ăn lành mạnh trong kỳ nghỉ lễ tránh tăng cân
Sức khỏe
15:19:13 30/04/2025
Hóng: Em gái Trấn Thành hẹn hò 1 Anh Trai Say Hi?
Sao việt
15:05:54 30/04/2025
"Con của mẹ đã sống một cuộc đời đáng sống" - câu chuyện khiến triệu người bật khóc trong bộ phim đáng xem nhất thời điểm này
Phim việt
14:40:11 30/04/2025
Trần Phi Vũ: 'Phú nhị đại' có gia đình hậu thuẫn vẫn xém bị phong sát vì tình cũ
Sao châu á
14:40:05 30/04/2025
Hòa Minzy mặc áo bà ba đeo khăn rằn quá xinh, cất giọng hát trong veo nghe là thấy mùa xuân thắng lợi!
Nhạc việt
14:34:32 30/04/2025
Các điểm du lịch Miền Tây rộn ràng đón khách dịp lễ 30-4 và 1-5
Du lịch
14:22:48 30/04/2025
Dòng iPhone 17 Pro 'lỡ hẹn' công nghệ màn hình độc quyền
Thế giới số
14:16:42 30/04/2025
Xe mới ra mắt trong tháng 4: Chuyển dịch "xanh" trên thị trường ô tô Việt
Ôtô
14:07:54 30/04/2025