Dở khóc dở cười khi sống chung với mẹ chồng và chị chồng cùng lười
Sau 1 tháng ở nhà chồng, tôi cứ ngỡ mình mới đổi sang nghề làm giúp việc.
Vợ chồng tôi đang rơi vào tình huống oái oăm khi có nhà để ở nhưng vẫn phải đi thuê. Dù không muốn thế đâu nhưng chính chồng tôi cũng bó tay trước hoàn cảnh ấy chứ đừng nói là đứa làm dâu như tôi.
Chúng tôi ở riêng từ lúc cưới nhau, vì cả hai vợ chồng đều sống và làm việc trong Nam còn gia đình nội ngoại hai bên đều ở ngoài Bắc hết. Đặc biệt là chồng tôi, kể từ năm lớp 10 anh đã không sống cùng gia đình vì học trường chuyên ở thành phố nên anh ở luôn nhà ông bà ngoại cho tiện.
Vậy tính ra từ năm 15 tuổi đến nay gần 40 tuổi rồi, anh gần như không ở nhà với bố mẹ và chị gái nhiều. Thậm chí giờ về quê chồng tôi còn nhầm lẫn không nhớ nhà mình ở đâu nữa cơ.
Sau khi đi làm dâu thì tôi không có mâu thuẫn gì với mẹ chồng cả. Tính tôi lại khá dễ thuận theo ý của người khác nên một số việc dù không cùng quan điểm với nhà chồng thì tôi vẫn sẽ cân nhắc thiệt hơn, có thể làm theo được thì tôi cũng không ngang ngược làm trái ý người lớn làm gì.
Mẹ chồng tôi tính xuề xòa lắm, chẳng để cái gì trong bụng lâu, có khi nói trước là quên sau ngay được. Còn về phần chị chồng thì cũng có gia đình riêng rồi, mỗi tội hiếm muộn mãi mới có một mụn con. Vì mong mỏi con mãi nên chị cẩn thận, gần đến ngày sinh liền về nhà mẹ đẻ ở, dự định sẽ để bà ngoại chăm đến khi em bé tròn một tuổi thì mới về nội.
Nói chung tôi cảm thấy cuộc sống làm dâu của tôi chẳng có gì khó khăn cả, không áp lực nào hết nên tình cảm với gia đình chồng cũng tốt đẹp nhiều hơn. Nhưng quả thật người tính không bằng trời tính, khi tôi đang tự tin rằng mình biết cách cân đối các mối quan hệ với nhà chồng thì lập tức nhận về ngay một thử thách không hề “dễ nhai” một chút nào.
Video đang HOT
Chả là đợt này cả tôi và chồng đều phải về Bắc công tác trong vòng 3 tháng. Ban đầu hai đứa dự định sẽ thuê một căn hộ dịch vụ để ở vì không muốn làm phiền ai, nhưng rồi loanh quanh lại chốt về ở với bố mẹ chồng. Đi làm ăn xa cả đời rồi, có khi chẳng còn cơ hội nào sống chung một nhà với bố mẹ nữa ấy chứ.
Thế là hai đứa xách vali về nhà nội. Mọi thứ đều không có gì để bàn ngoại trừ việc tôi nhận ra nhà cửa khá lộn xộn. Tôi là một đứa sống hơi sạch sẽ quá mức nên bị ám ảnh chuyện bừa bãi, thấy không sạch sẽ ngăn nắp là tôi ngứa tay không chịu được.
Kết quả việc đầu tiên tôi làm khi đến ở nhà chồng là thay đồ rồi kỳ cọ cái phòng tắm gần tiếng đồng hồ, vì nếu không làm như vậy tôi sẽ không dám bước vào đó để vệ sinh cá nhân mất. Mà khổ nỗi đã vào cái đà dọn dẹp là tôi “xử” cả cái nhà luôn. Càng dọn tôi càng thấy không đủ sức vì có quá nhiều thứ cần lau chùi sắp xếp. Chẳng hiểu vì sao bao năm qua bố mẹ chồng tôi có thể ở giữa đống bừa bộn ấy được.
Tất nhiên tôi không trách ai chuyện nhà cửa không sạch sẽ, đã ở nhờ nhà bố mẹ rồi ai dám ý kiến gì. Khổ một nỗi dọn dẹp nó là “bệnh” của tôi rồi nên dù không muốn tôi vẫn cứ nhất định phải làm mới yên tâm được.
Và trong suốt 1 tháng ở nhà chồng, tôi thật sự cảm ơn cuộc đời vì ngay từ đầu đã chọn ở riêng. Nhà chồng tôi không có bất kỳ vấn đề nào hết nhưng khác biệt trong cách sinh hoạt giữa tôi và họ là quá lớn. Nếu ở cùng nhau chắc chắn sẽ phát sinh ra rất nhiều vấn đề.
Mẹ chồng tôi thường sẽ tỉnh giấc vào lúc 10h sáng, chị chồng tôi thì mang bầu thèm ngủ, đến bữa trưa mới tỉnh dậy tìm đồ ăn. Buổi sáng tôi dậy nấu cơm cho chồng nên tiện thể nấu luôn cho cả nhà. Nhưng ngặt nỗi hôm nào cũng như hôm nào, cả nhà ăn xong không ai chịu rửa bát, toàn để lại mâm đũa xoong nồi bẩn đầy bồn. Tôi đi làm về mệt lại phải rửa hộ.
Có hôm hai vợ chồng tôi đều đi có việc, sáng hôm sau về đến nhà thì bát đũa ăn cơm từ tối hôm trước được ngâm nước để qua đêm. Tôi hãi quá lại vội vàng rửa sạch sẽ. Kế đó, định đi giặt quần áo thì hốt hoảng phát hiện quần áo mẹ chồng bỏ vào máy từ cách đây 4 ngày vẫn còn nguyên trong lồng giặt, chúng đã bắt đầu bốc mùi hôi.
Tủ lạnh tôi đã dọn ngay từ hôm đầu tiên về nhưng không hiểu vì sao giờ đã lanh tanh bành, đồ ăn cứ bọc lại rồi để đến khô cong queo. Chẳng ai ăn nhưng cũng không hề đổ đi. Mẹ chồng với chị chồng ở nhà rất rảnh nhưng họ lại không mảy may đụng tay vào việc gì.
Cứ vậy ở được 1 tháng tôi sụt 3kg và lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng. Chồng tôi nhận ra điều đó nên đã bảo tôi thôi hai vợ chồng ra ngoài thuê tạm căn hộ dịch vụ ở. Đằng nào thì chuyến công tác của hai vợ chồng tôi còn kéo dài 2 tháng nữa, cứ thế này thật sự không ổn chút nào.
Chúng tôi nói khéo là bây giờ phải đến tỉnh khác làm việc nên xin phép mẹ và chị sẽ dọn đi luôn. Dù tôi biết mẹ và chị chồng rất tốt nhưng quả thực nếu tiếp tục sống cùng nhau thì tôi trầm cảm mất. Tôi không muốn mất hòa khí vì chuyện gia đình chồng quá lười, thôi cứ ở xa nhau cho đỡ sứt mẻ.
Thế mới nói, tốt hơn hết nếu có thể thì sau khi kết hôn hãy ở riêng. Bởi vì ngay cả khi không có ác cảm gì với nhau thì sự khác biệt trong sinh hoạt hằng ngày cũng có thể dẫn đến những chuyện không đáng có.
Chị giúp việc bỗng dưng có bầu và xin nghỉ việc, tôi gục ngã khi phát hiện ra cha đứa bé là ai
Tôi rất quý trọng chị giúp việc, nhưng chị ấy mang bầu lại khiến gia đình tôi lâm vào cảnh tan nát.
Tôi mới sinh con, may mắn cho tôi là đã thuê được chị giúp việc vừa khỏe mạnh, lại rất có kinh nghiệm trong chăm sóc trẻ sơ sinh. Từ lúc có chị giúp việc, vợ chồng tôi nhàn hẳn, không còn cảnh tôi tất bật vừa phải lo việc nhà, lại phải chăm con. Chị giúp việc chỉ hơn vợ chồng tôi 8 tuổi, chị ấy đã từng có một đời chồng nhưng đã ly hôn và hiện gửi con ở quê cho ông bà ngoại để đi làm giúp việc trên thành phố.
Chị ấy đi làm giúp việc là cũng bởi không muốn ở nhà chịu nhiều điều tiếng, bố mẹ đẻ cũng hay trách móc vì đã để xảy ra cảnh chia tay. Chị ấy thích vì được chăm chút con trẻ, tiền lương cao hơn đi làm công việc khác. Với lại, đi làm càng bận lại càng quên đi những chuyện buồn trong quá khứ.
Vợ chồng tôi rất quý mến chị giúp việc, coi chị ấy như người nhà dù chỉ mới ở nhà tôi chỉ mới được 8 tháng. Tính chị ấy niềm nở, dễ gần, chịu khó và rất sạch sẽ, trách nhiệm. Tôi chỉ mong chị ấy ở lại với vợ chồng tôi càng lâu càng tốt, quý mến chị ở đức tính thật thà, nghiêm túc, tôi rất an tâm. Dù có để tiền, vàng không cần cất thì tôi cũng tin chị ấy không bao giờ động đến.
Khi trả tiền công, vợ chồng tôi bao giờ cũng biếu thêm một chút nữa gọi là gửi quà cho con chị ấy. Mỗi khi chị ấy cảm thấy nhớ con, tôi đều tạo điều kiện, cho tiền xe để chị ấy về thăm con. Tôi đã bắt đầu đi làm ở công ty được một tháng nay, nên để con ở nhà giao chị giúp việc. Tôi tin tưởng chị ấy với lại dịp vừa rồi công việc của chồng tôi đang trục trặc, anh ấy cũng hay ở nhà nên tôi rất yên tâm. Ngày nào tan làm về tôi đều hài lòng vì con được tắm rửa sạch sẽ, ăn sữa, cháo no...
Vợ đau khổ đến tuyệt vọng khi phát hiện ra chuyện bí mật giữa chồng và chị giúp việc. Ảnh minh họa
Tưởng như mọi thứ tốt đẹp cứ thế diễn ra khiến tôi tâm đắc, nào ngờ có chuyện ập đến khiến tôi lao đao. Dạo này tôi để ý chị giúp việc không còn chất phác như trước nữa, chị ấy thích ăn mặc diện và rảnh là đi ra ngoài làm đẹp, yêu đời khác trước. Tôi cũng không để ý đâu, vì đó là chuyện riêng của chị ấy. Có lần tôi trêu đùa: "Trông chị đẹp ra thế, hay là có anh người yêu nào rồi ạ?". Làm chị ấy ngượng đỏ mặt, lảng tránh câu hỏi của tôi.
Trông chị giúp việc còn béo trắng ra, tôi thấy chị có gì đó khác lạ, giống như người mang bầu bởi có một số biểu hiện mà tôi đã từng trải qua khi mới mang bầu. Tôi bắt đầu lo lắng, có thái độ dò xét chị ấy, mục đích muốn biết cha đứa bé là ai, nếu biết còn giúp và vun vén cho chị ấy đi bước nữa. Biết tôi để ý, chị giúp việc liền lấy lý do về quê có việc gia đình và lấy chồng, không quay trở lại nữa. Vợ chồng tôi rất buồn, nhưng cũng phải chấp nhận để chị ấy thôi việc.
Và rồi, tôi bất ngờ nhận cú sốc, lúc tôi và con ngủ dậy, tôi có tình cờ nghe được những câu nói của chồng và chị giúp việc khi anh ấy mở cửa tiễn chị giúp việc về quê. Chồng tôi nói như van xin: "Em ở lại đi, anh xin em đấy, để anh có cơ hội chăm sóc cho hai mẹ con. Khi nào bụng to, anh sẽ thuê nhà và chu cấp cho hai mẹ con". Mặc cho chồng tôi van nài, chị giúp việc vẫn quyết dứt áo ra đi.
Tối hôm đó, tôi đã yêu cầu chồng phải làm rõ mọi chuyện, quả nhiên anh ta đã thú nhận đã ngoại tình với chị giúp việc. Biết là có lỗi với vợ con, muốn dừng lại cũng là lúc biết chị ta mang bầu nên không nỡ chia tay. Tôi vội vàng gọi điện cho chị giúp việc, chị ta không nghe máy, nhưng nhắn tin xin lỗi tôi, hứa sẽ không gặp lại chồng tôi nữa.
Tôi rất thất vọng với việc làm của chồng, anh ấy đã tỏ ra hối hận, mong vợ tha lỗi để có cơ hội được sửa chữa, bùd đắp cho vợ con. Nhưng tôi vẫn còn sốc và hụt hẫng, tôi sao có thể nguôi ngoai được nỗi đau này. Còn chị giúp việc nữa, nếu chị ấy sinh con, chồng và tôi sẽ phải có trách nhiệm ra sao với đứa bé ấy? Mệt mỏi, căng thẳng, tôi tha thứ cho chồng hay là ly hôn đây? Hãy cho tôi lời khuyên!
Khi nói mong muốn được làm giúp việc cho nhà chị chồng, tôi bị chồng mắng xối xả Thật lòng, tôi thấy chuyện mình làm giúp việc cho nhà chị chồng chẳng có gì là sai cả. Từ đầu năm nay, tôi đã nghỉ làm do rơi vào nhóm bị tinh giản biên chế. Nửa năm nay, khi thì tôi nhận làm gia sư, khi thì đi phục vụ quán cơm, khi lại làm công nhân vệ sinh. Dù vất vả...