Đó chính là tình yêu

Theo dõi VGT trên

Có người từng nói, mỗi người trong chúng ta, không trừ ai cả, cũng đều bị bệnh tâm thần. Có thể là nặng hay nhẹ, cũng có thể là mơ mơ hồ hồ đôi lúc quên cái này quên cái kia, nháy mắt đó lại quên đồ đạc ở đâu, hay mất ở một nơi, tìm kiếm một nơi…

Và cũng có khi con tim bị bệnh cũng có thể được coi là một loại bệnh tâm thần, nó liên quan lắm đấy. Đó là khi con tim bị thương, bị hen hay bị suyễn gì đó, thì nó lại thúc giục trí óc làm những điều-khác-lạ để giải tỏa những cảm giác không đặt được tên kia.

Đó chính là tình yêu - Hình 1

Nói về cô, một bệnh nhân tâm thần thứ thiệt, vì sao ư? Vì mọi người đều nói như thế, đều cho rằng cô có bệnh. Chứng bệnh của cô có tên là Hội chứng rối loạn sau đả kích. Khi cô lên tám, ba cô hay la mắng mẹ cô, suốt ngày nhậu nhẹt , sau khi về nhà thì lại sử dụng bạo lực với mẹ cô. Tuổi thơ cô lớn lên cùng với tiếng quát tháo, chửi mắng, âm thanh nức nở, thút thít của tiếng khóc kiềm nén. Cho nên, bây giờ cô rất bất bình thường. Ừ thì cô cũng có một thời kì bình thường như mọi người đấy thôi, đi học, đến trường, quen bạn bè, bạn trai, bạn gái, người yêu. Nhưng có một ngày đột nhiên cô hoang tưởng. Cô luôn nhìn thấy những hình ảnh trước kia và bắt đầu tưởng tượng ra mọi thứ lung tung về cái quá khứ đó. Nguyên nhân là do, cô gặp lại cha mình, ông ấy đang đánh người – không phải mẹ cô, mà là người vợ mới của ông ta. Thế là mọi người khuyên cô vào viện điều trị.

Hằng ngày, cô uống thuốc an thần, tâm bình khí thỏa với khung cảnh xung quanh, xanh, tươi và yên tĩnh. Ngoại trừ thỉnh thoảng có một bệnh nhân nào đó gào thét đòi về nhà, hay là một bệnh nhân không bình thường nào đó nhập viện mà huyên náo cả lên.

- Bệnh nhân Nhi, hôm nay cô thấy thế nào? – Bác sĩ Việt vừa khám bệnh và theo dõi bệnh án vừa hỏi.

- Tôi ổn , tinh thần tốt, cơ thể tốt. – Cô trả lời.

- Ừ, vậy tiếp tục dùng thuốc và trị liệu như cũ nhé, coi chừng ngày cô xuất viện không còn xa đâu. – Bác sĩ Việt cười nói.

- Tôi biết chứ, mọi người cứ thích yêu cầu tôi vào đây chứ tôi cảm thấy không cần thiết tí nào, nhưng dù sao cũng cảm ơn bác sĩ. – Nhi cười nói.

- Haha, cô không biết chứ, mọi bệnh nhân khi vào đây đều nói như thế đó. – Ông lại cười.

Nhi không nói gì cả, cô là bệnh nhân tâm thần mà, không nên cải lại bác sĩ, đây chính là cơm cha áo mẹ à, đắc tội không tốt nói không chừng cô ở mãi trong này mất.

Song, bác sĩ Việt sang giường kế bên và bắt đầu khám bệnh chuẩn đoán. Giường này mọi hôm đâu có người. Nhi tò mò nhìn qua. Đó là một người đàn ông, cao lớn, nhìn chiếc giường xem, mặc dù dựa lưng vào thanh chắn nhưng chân của anh ta lại dụng cả thanh chắn bên dưới, thật là dài mà. Tiếp theo là khuôn mặt, nhìn cũng chuẩn men đấy, dễ nhìn, nhưng tiếc thật lại bệnh tâm thần. Hình như cảm thấy được ánh mắt cô quét qua quét lại đánh giá anh, bệnh nhân kế bên rốt cuộc cũng nhìn lại cô. Ánh mắt anh chạm vào ánh mắt cô, cô cũng không lúng túng tí nào, cười lên cái nào, xả giao thôi. Có đôi khi nói cô “bệnh tâm thần” cũng không sai tí nào, người cô là sắt đá, mặt là bánh dày, cô luôn cư xử không bao giờ giống bất kì ai trên thế giới này trong những tình huống mà bất kì người nào cũng làm như này như nọ, nhưng cô thì khác. Thấy cô mỉm cười chào hỏi, anh khựng lại vài giây rồi cũng mỉm cười chào hỏi.

Hai bệnh nhân tâm thần nhìn nhau cười, cái tình huống gì thế này? Anh chợt ngẩng đầu lên hỏi:

- Cô kia là ai vậy bác?

- À bệnh nhân đó à, cô ấy tên Ái Nhi, vào đây mới được một tháng thôi. – Bác sĩ Việt nói.

- Bệnh gì?

- Chỉ bị tí kích thích nhỏ do những việc ám ảnh trong quá khứ.

- Vậy là nhẹ à?

- Rất nhẹ, có thể xuất viện ngay tức khắc nhưng người nhà cô ấy muốn cô ấy điều dưỡng thật tốt. – Ông rất kiên nhẫn giảng giải này nọ cho anh nghe. Bởi vì đây cũng chính là một trường hợp sốc tinh thần do nhớ lại những chuyện không vui trong quá khứ. Ông rất vui nếu hai người có thể tiếp xúc với nhau, cùng nhau chữa trị căn bệnh như một khối u ác tính nằm trong tim mỗi người ngày qua ngày kia. Quá khứ lúc nào cũng tàn nhẫn, ông luôn chứng kiến những điều đó.

- Ồ, hiếm có. Mới nãy cô ấy còn cười thật rạng rỡ với tôi, tôi cứ tưởng là cô ấy bị bệnh nặng lắm chứ. – Anh cười nói.

- Cô ấy cười với cậu à? Vậy thì hai người đã làm quen với nhau rồi. Nằm viện cậu cũng chán đúng không? Hay là thỉnh thoảng sang bên kia nói chuyện với cô ấy nhé. Cô ấy rất dễ thương đó, có khi nào cô ấy là một nửa này kia nọ của cậu thì sao? – Ông ngạc nhiên và nở một nụ cười thật tươi, và cũng rất chân thành khuyên bảo.

- Bác này, bác nghĩ thế nào mà bảo cháu vào viện tâm thần tìm bạn gái, ngoài kia đầy rẫy gái kìa, ít ra cũng bình thường hơn cô ấy. – Mặt anh méo xẹo, nói chuyện đi đâu vậy bác già này.

- Thôi thì nói chuyện kiểu bạn bè thôi, được chứ? – Bác sĩ Việt xua tay nói.

- Không rảnh. – Anh càu nhàu.

Haizz…Người trẻ đúng là thiếu kiên nhẫn. Thôi thì tội cái thân già này đi một chuyến qua bên kia kêu cô ấy làm bạn với cậu một tí là được chứ gì? Nghĩ vậy, ông cũng không nói gì tiếp nữa mà thu dọn dụng cụ chuẩn bị đi khám cho bệnh nhân khác.

Anh cũng yên lặng nắm đó. Suy nghĩ về bản thân.

Anh không nghèo tiền bạc nhưng lại thiếu thốn tình cảm của cha mẹ.

Đầu tiên, năm lên 10, anh tận mắt nhìn thấy vì cứu anh khỏi bọn bắt cóc mà cha anh phải chết dưới phát súng đoạt mạng kia. Anh nhìn thấy rất rõ, chứng kiến hết thẩy quá trình. Cuối cùng anh chỉ thấy máu màu đỏ tươi của cha anh, ông ôm chặt anh vào lòng và hứng chịu phát đạn thay anh.

Tiếp theo, mẹ anh vì thế mà luôn luôn hờ hững, không lạnh không nóng với anh. Chỉ và anh, người con này là do mạng của người mẹ yêu quý nhất đổi về. Anh biết dù mẹ có yêu anh bao nhiêu thì cha anh vẫn là người có vị trí thứ nhất trong lòng mẹ.

Và, cuối cùng, vì nghe tin cha mất mà mẹ đánh mất đi đứa con nhỏ còn trong bụng, đó là đứa em nhỏ còn chưa ra đời của anh. Anh vẫn luôn nhớ ánh mắt của mẹ, ánh mắt như muốn hỏi anh, tại sao vì anh mà mẹ phải mất nhiều thứ như thế. Từ đó, chỉ có người Bác này ở bên cạnh anh.

Anh không hề tâm thần hay này nọ, chỉ là anh không thể nào quên được khuôn mặt đầy máu của cha, ánh mắt như muốn đâm anh ngàn nhát kia của mẹ. Thế là anh yêu cầu được điều trị. Hàng đêm anh đã thức giấc vì mơ lại những chuyện không vui này. Lại có hàng đêm anh không ngủ được vì nhớ lại những kỉ niệm vui vẻ của những năm trước khi cha qua đời. Sau khi giao phó công việc cho thân tín, anh đã yêu cầu bác anh – bác sĩ Việt điều trị chứng bệnh mất ngủ vì tưởng niệm quá khứ này của anh.

Đúng vậy, anh- Nguyễn Đăng Duy- không hề bệnh tâm thần như những người trước mặt, phía kia, phía này, hay cô gái kia. Chỉ là anh không muốn phải giày vò mình trong quá khứ nữa mà thôi.

- Này anh ơi!

Đang miên man suy nghĩ thì một giọng nói ngắt ngang. Anh nhìn sang bên cạnh. Cô gái ấy mỉm cười nhìn anh. Và hình như đúng là cô mới vừa gọi anh.

- Này anh ơi!

- Này! Anh không những tâm thần còn bị câm điếc nữa à? – Cô nhăn mày hỏi.

- Tôi không điếc, cám ơn.

- Không điếc sao tôi gọi không trả lời?

- Người không quen không cần thiết phải trả lời.

- Khi nảy chẳng phải chúng ta cười chào hỏi rồi hay sao, tôi và anh đã quen biết rồi.

- Thế cô biết tôi tên gì không?

- Không.

- Thế tôi biết cô tên gì không?

- Không.

- Ừ, vậy là chả quen nhau.

- Nhưng mà, không biết thì hỏi. Anh à, anh tên gì, bao nhiêu tuổi, làm việc gì, bệnh gì thế?

Hỏi gì mà lắm thế, đang điều tra lí lịch phạm nhân à?

- Cô trước khi vào viện từng là cảnh sát à? – Anh nhíu mày hỏi.

- Không, tôi là kỹ sư thiết kế game. – Cô thắc mắc sao anh lại hỏi vậy, cô và cảnh sát có liên quan gì nhau đâu.

- Thế mà cứ tưởng.

- Sao, tưởng cái gì? – Cô nheo mắt nhìn chằm chằm anh, như rất mong chờ đáp án của anh.

- Cô hỏi chuyện làm quen mà cứ như hỏi cung phạm nhân. – Anh nhàn nhạt trả lời, mặt cô thật ngốc, đúng chuẩn tâm thần rồi.

- Vậy à, cho tôi xin lỗi, thế anh trả lời đi. Hân hạnh làm quen anh, hàng xóm mới, tôi là Đặng Lê Ái Nhi, có thể gọi tôi là Nhi, mới vào được 1 tháng.

- Tôi là Nguyễn Đăng Duy, không có bệnh, sớm chuyển đi thôi, không cần bạn bè thân thiết.

- Anh nói kì vậy- Nhi nhăn mi – Anh có ở đây lâu không tôi không cần biết, chỉ là một ngày anh còn ở lại đây thì tôi sẽ làm quen với anh, nói chuyện với anh. Bác sĩ nói bệnh nhân tâm thần nặng thường nghĩ mình không có bệnh, cứ cho rằng mình sẽ xuất viện ngay , tôi hiểu mà. Tôi sẽ cố gắng nói chuyện với anh để trợ giúp phần nào bệnh tình của anh. – Cô vừa nói, vừa cười, còn đưa tay ra làm quen.

Video đang HOT

Bệnh nhân tâm thần nặng!!!! Tức chết anh thôi.

- Cô mới là bệnh nhân tâm thần nặng đó. – Anh bực tức, chuyển tư thế nằm quay mặt sang bên kia, không thêm nhìn mặt cô nữa. Không hiểu sao anh cảm thấy nụ cười kia thực rất đáng ghét a.

- Này…này anh! Tôi xin lỗi. Tôi sẽ không nói anh như vậy nữa. Tôi hiểu mà. – Trong câu nói cô còn lộ rõ ý tứ là ” Tôi biết anh là bệnh nhân tâm thần nặng nhưng tôi không nói ra đâu” làm anh tức đến ngực phập phồng.

Đúng là sai, sai, hoàn toàn sai, bác cứ bảo cô ấy dễ thương, dễ ghét thì có. Thế là nguyên ngày hôm đó, anh không thêm nhìn mặt cô, không thêm nói chuyện với cô.

Đàn ông gì mà nhỏ nhen, ích kỉ, mới nói thế đã giận rồi, cô nghĩ. Nhưng ở đây cô cũng buồn bực, trống trãi quá, có người chọc ghẹo cũng vui.

Thế là sau hôm ấy, một tràng diện mới xảy ra.

Cô gái giường số XX luôn quan tâm, giúp đỡ, trò chuyện với chàng trai giường số XY.

Chàng trai giường số XY thì ngược lại, luôn hậm hực, cãi cọ với cô gái giường số XX và gây nên dư luận không tốt cho anh.

Bác gái giường A nói, chàng trai ấy cứ ăn hiếp cô gái nhỏ kia, thật đáng đánh.

Ông cụ giường B nói, ôi giời, nằm bệnh viện tâm thần toàn người điên, cứ làm trò loạn cả lên. Cũng may mình không điên như họ.

Cậu bé giường C nói, chú thím này đang chơi trò gì thế, con cũng muốn tham gia nè.

Ngày qua ngày, hình như khoảng cách giữa hai con người không con xa nữa. Duy bắt đầu chấp nhận sự huyên náo của Nhi như một thói quen, còn Nhi, mỗi ngày không chọc Duy cái này cái nọ cái kia thì cô ăn không ngon ngủ không được.

Hôm nọ, Nhi gặp ác mộng. Cô mơ thấy cha cô lại trở về tìm mẹ và cô. Ông ấy lao vào nhà đạp phá và từng cú đá rơi trên lưng mẹ cô, còn cô đang được mẹ cô che chắn. Cô khóc òa lên trong cơn mơ cũng như trong thực tại.

Đang ngủ yên tĩnh, Duy tự nhiên giật mình dạy thì thấy cô gái kia cứ khóc suốt. Anh thấy là lạ, vén chăn lên rồi đi qua giường cô. Anh thấy cô vừa khóc vừa la hét. Không thể làm gì khác anh liền vực cô dạy và ôm cô vào lòng rồi xoa xoa lên lưng cô. Đây là việc anh đã làm chục lần rồi, cứ mỗi lần cô gặp ác mộng, anh sẽ ôm cô và xoa xoa, cô sẽ tỉnh dậy và thút thít trong lòng anh. Sau đó, anh dỗ cô ngủ lại, rồi tiếp tục trở về giường mình, ngủ.

Hôm kia, Duy mơ một giấc mơ, về gia đinh anh, hạnh phúc và vui vẻ, đột nhiên, khuôn mặt đầy máu của cha xuất hiện, tiếp theo là ánh mắt kia của mẹ anh, cứ xoay đi xoay lại, ảo ảo mơ mơ trong đầu anh. Anh giật mình tỉnh giấc, Nhi cũng tỉnh giấc theo. Cô vốn ngủ không sâu. Cô thấy thế thì bước đến bên anh. Nhi đưa tay mình lên trán anh, lau đi những giọt mồ hôi rồi xoa nhẹ hai má anh, ôm eo anh, áp đầu anh vào ngực mình, như truyền hơi ấm cho anh. Hành động này cô đã làm rất nhiều lần, mỗi khi gặp ác mộng, anh đều giật mình rồi thức giấc cả đêm không ngủ được và nhiệm vụ gian khổ của cô là dỗ đứa bé khó tính này đi vào giấc ngủ. Cô nói.

- Không sao rồi, bây giờ anh nhắm mắt lại thì sẽ thấy một cánh đồng màu xanh biếc của lá và hoa, trong đó có những người anh yêu thương nhất, chưa từng mất đi ai cả. Nào nhắm mắt lại, em sẽ luôn ở bên cạnh anh.

Anh từ từ cũng thiếp đi, cô cũng nhanh chóng quay lại cái ổ của mình. Cứ thế, trôi qua bao nhiêu ngày giờ, họ liền trở thành liều thuốc cho nhau.

Anh đến gặp bác để tìm hiểu bệnh tình của cô.

Cô đến gặp bác sĩ Việt để nói về bệnh tình của anh.

Bác sĩ Việt rất là vui vẻ, không biết từ lúc nào, hai người trẻ này đã bắt đầu quan tâm đến nhau và làm cho người già này rất là hài lòng. Có lẽ ông nói cũng không sai, đây chẳng phải là người yêu kiếp này của cháu ông hay sao, cô gái này rất tốt bụng và kiên cường, lớn lên trong hoàn cảnh như vậy nhưng không hề mất đi trái tim tinh khiết của chính mình. Ông không còn gì là không hài lòng.

Ông chính là anh trai của ba Đăng Duy. Ông biết tất cả mọi việc không phải là lỗi của Đăng Duy, cậu ấy chỉ là người bị hại. Em trai ông mất, cháu nhỏ cũng mất đi, ông cũng đau lòng, em dâu cũng đau lòng nhưng có lẽ nỗi đau ấy không thể nào lớn bằng nỗi đau của Đăng Duy. Thằng bé tận mắt nhìn thấy cha mình chết trước mặt mình, còn hơn nữa là vì mình, áy náy, đau xót, dằn vặt có đủ trong tâm hồn còn trẻ thơ của nó lúc đó, thêm vào đó là nỗi đau mất cha còn đang dâng lên trong lòng. Thằng bé lại bị mẹ mình hận thù, có còn nỗi đau nào lớn hơn nữa hay không?

Cho nên, Đăng Duy luôn bị ác mộng, ám ảnh, luôn bị vây trong chính cái thế giới của đau khổ và thù hận mà người mẹ mình hết sức thương yêu dành cho. Nhưng ông không khuyên được ai cả, cho dù ông đã hết sức cố gắng nói rõ chuyện này cho Như Phương – mẹ của Đăng Duy nghe nhưng bà ấy căn bản không muốn nghe. Ông nghĩ có lẽ Như Phương cũng nên cần điều trị một chút. Ông nên khuyên bà ấy.

Khi hai con người biết chuyện thì hết sức đau lòng cho anh/cho em. Duy và Nhi luôn tự nói rằng sẽ luôn ở bên cạnh và giúp đỡ anh/em ấy vượt qua nỗi đau của quá khứ. Tình cảm cứ mỗi ngày một nhiều.

Cô đã rất lâu không còn mê sảng nữa, cũng không hay nằm mơ thấy ác mộng nữa. Lúc nào, cô cũng nghĩ rằng sẽ có một người luôn bên cạnh mình, anh ấy sẽ không để cho những cơn ác mộng xấu xí ấy xâm phạm đến tâm hồn mình, mình sẽ ngủ ngon thật ngon để sáng mai còn nhìn thấy anh ấy nữa.

Anh cũng đã rất lâu không mơ những thứ kì quái kia nữa, anh lại bắt đầu mơ về một cô gái. Anh biết cô ấy chính là chỗ dựa tinh thần cho anh. Chỉ cần cô xoa má anh, hay đặt một nụ hôn lên đó thì anh lại thấy mình có là ai đi chăng nữa thì mình cũng hạnh phúc quá rồi. Ôm cô vào lòng, vùi mặt vào ngực cô, vào tóc cô, ngửi mùi hương cơ thể cô, anh tự nhiên thấy lòng mình nhẹ nhàng quá, không còn đau đớn hay cừu hận gì nữa. Chỉ còn lại sự bình yên mà cô dành cho anh.

Cô nói rằng.

- Em rất thích anh, nhưng anh à, gia đình em không tốt tí nào, em không xứng với anh.

Anh trả lời cô bằng một nụ hôn lên trán.

- Em có một gia đình không hoàn chỉnh nhưng anh lại mất đi cả một gia đinh vào tay mình, anh còn cảm thấy anh không xứng với em nữa kìa.

Cô lại nói.

- Nhưng mà em bị bệnh tâm thần, em sẽ thường hay mơ sảng, nói lung tung, thậm chí sẽ đánh người, sẽ đánh anh.

Anh lại hôn lên tóc cô.

- Anh cũng mắc bệnh tâm thần, có khi anh sẽ không ngủ được mà bực bội la mắng em, có khi anh lại ngủ mơ mà mớ này nọ rồi hét toáng lên.

Cô lại chun mũi.

- Gia cảnh nhà chúng ta thì sao. Lại cách quá xa, em chỉ có mẹ và một ngôi nhà nhỏ.

Anh cười nói.

- Anh không quan tâm, anh nuôi em, nuôi cả mẹ em. Người đã hi sinh cho em quá lớn, nghe chuyện của em mà anh thương bác lắm.

Cô rốt cuộc cũng cười rạng rỡ.

- Tốt, nếu anh không thương mẹ em thì cút xéo đi là vừa.

Nói xong, cô thấy mình hơi nặng lời liền lấy lòng hôn lên mũi anh một cái nhẹ. Anh biết ngay lòng cô gái nghịch ngợm này nghĩ gì cũng chẳng trách móc chỉ nói.

- Em yên tâm, chúng ta là viên thuốc nhỏ của nhau. Em cần có anh, anh cũng cần có em, chúng sẽ ở bên nhau suốt đời, cuộc đời này em chạy không thoát anh đâu. Em có vào viện tâm thần đi chăng nữa em cũng có thoát được anh đâu, thấy không?

- Ừ, thấy cũng đúng, vào đến đây lại có bạn trai, ngoài kia lại không có ai. Đúng là ý trời mà. Mà anh có thích em không? – Cô chọt chọt ngực anh, hỏi.

- Anh không thích em. – Anh nói

Nhưng mà…

- Anh này, em…không thèm…

- Anh yêu em… – Anh cười.

Cô đột nhiên bật khóc vì hạnh phúc. Có lẽ cô luôn luôn nghĩ rằng cuộc đời này, cô sẽ chỉ cô đơn một mình, không dám yêu ai, không ai dám yêu cô. Nhưng mà giờ đây, đã có một người đàn ông cô yêu và người ấy cũng yêu cô. Cô mỉm cười trong nước mắt. Cô muốn nói cho mẹ nghe, cô đã tìm được một người đàn ông có thể yêu cô và bên cô, không như cha. Cô không biết tình yêu này có là mãi mãi hay không, nhưng ít ra bây giờ cô biết, cô cảm nhận được bệnh của trái tim anh là vì cô. Vậy hãy để cô sống buông thả một chút, tận hưởng hết tình yêu này đi.

Xoa xoa hai má cô, anh đau lòng nói.

- Em còn khóc, em khóc chưa đủ hay sao bệnh nhân Nhi, em có biết, em khóc anh sẽ phải dỗ dành em, anh còn…đau lòng nữa đấy, cho nên, hứa với anh, đừng rơi nước mắt vì ai cả. Cho dù là vì anh.

- Em khóc là vì vui mừng, vì anh yêu em nhiều như vậy.

- Ừ, anh biết. Còn em có yêu anh không? – Anh dịu dàng hỏi.

- Tất nhiên là như anh rồi. Chúng ta là thuốc của nhau, sinh ra là dành cho nhau nếu như thiếu mất đi vị thuốc là anh thì trái tim em sẽ bệnh nặng hơn, nó sẽ khống chế tinh thần em làm những chuyện em không thích, em mong là em sẽ không cần vào viện tâm thần này lần nào nữa. – Cô cười tít mắt, vươn tay lau đi những giọt nước mắt chưa kịp khô.

- Anh cũng vậy. – Anh hôn lên má cô.

- Hèm hèm….Đây là bệnh viện tâm thần của thành phố, đề nghị cô cậu kiềm chế không thể hiện tình cảm nơi công cộng. – Bác sĩ Việt từ ngoài cửa đi vào cười nói.

- Bác/ Bác sĩ. – Hai người ngượng ngùng.

- Được rồi, hai người ngày mai có thể xuất viện, bệnh viện không còn thuốc nào có thể điều trị cho hai người cả, chỉ có thể nhờ vào phương thuốc hai người tự cấp cho nhau mà thôi.

- Cám ơn, bác.

- Rất cám ơn, bác sĩ Việt.

- Gọi bác luôn đi. – Ông nhìn Nhi nói.

- Vâng…bác..- Nhi ngập ngừng gọi thành tiếng.

- Tốt. Hai người thì tốt rồi, ông già này thì chẳng tốt tí nào. Tôi già thế này rồi mà còn phải lo lắng cho mấy người từ cha mẹ đến con cái, ôi khổ cái thân già này. Tôi nói này, hai người tuy bình thường rồi, nhưng hãy luôn nhớ rằng muốn cởi chuông thì phải tìm người buộc chuông. Ám ảnh của quá khứ có qua hay không là do chính bản thân mình phải đối mặt với chính nó, vào đây cũng chỉ là một biện pháp trốn tránh mà thôi, tôi là bác sĩ chứ không phải thần hay thánh. Tôi có thể dùng cam lộ làm dịu đi tâm tình nhưng không thể chữa tận gốc, hãy tìm gốc rễ của nó mà đoạn nó đi. – Ông chầm chậm nói, trên khuôn mặt là bao nhiêu lo lắng cho đứa cháu đáng thương kia.

- Bác….

- Cứ thử một lần đi, Nhi thì đi gặp cha mình, Duy thì đi gặp mẹ mình đi. Không sao cả, nỗi đau các con đã nhận rồi, nếu họ vẫn còn như lúc trước thì hai con cứ bỏ mặt họ đi. Sống vì mình và sống cho người xung quanh, không cần quan tâm tới họ nữa. Ta nghĩ hai đứa con có nhau cũng đủ hạnh phúc rồi. – Ông xoa đầu Duy hiền từ nói.

Ngập ngừng một lúc đâu, cứ tưởng như hồi tưởng lại nữa đời người. Duy nói:

- Con sẽ nghe lời bác, con sẽ đi gặp mẹ lần cuối. Còn em?

- Con cũng muốn dũng cảm một lần. – Cô không nhìn Duy chỉ nhìn thẳng vào Bác sĩ Việt và nói.

Và rồi chuyện gì đến thì nó rốt cuộc cũng đến. Nguyễn Đăng Duy về nhà thăm mẹ.

Đứng trước cổng ngôi nhà quen thuộc đó, anh không biết tâm tình của mình là vị gì, căn nhà này, từng là tổ ấm chứa đựng biết bao tiếng cười. Đã 18 năm trôi qua, nó vẫn vậy, vẫn thân thuộc như ngày nào, nhưng mà cảnh còn người đã mất.

- Anh đừng lo lắng, em sẽ luôn bên cạnh anh. – Cô khoát tay anh, an ủi.

Chính cô yêu cầu được đi cùng anh, cô muốn từ nay nhân sinh của cô và anh sẽ cùng bước từng bước, dù là khổ đau,tha thứ hay từ chối thì họ cũng sẽ trãi qua cùng với nhau. Anh không đáp, chỉ yên lặng nắm chặt lấy tay cô. 18 năm rồi, anh đã 28 tuổi rồi, anh đã về đây. Bước đến cánh cổng, anh khó khăn vươn tay lên bấm chuông. Không lâu sau, một người phụ nữ trung niên dáng vẻ hiền từ nhưng lại tạo cho người ta một cảm giác khó gần, bà bước từng bước về phía họ. Bà ngẩng đầu lên, nhìn thấy anh thì lời nói trong miệng cũng lặng thinh nuốt vào. Bà nhìn anh một lúc lâu thật lâu. Cô thấy rõ ràng, trong mắt bà hình như không hề có một tia hận thù nào, nói sao nhỉ, hình như trong đó còn chứa đựng một nỗi buồn, sự mất mát và nhiều hơn là bất đắc dĩ.

Một lúc lâu, cả hai người không nói gì.

- Con xin chào bác. – Nhi bước lại gần bà lên tiếng chào.

Không khí trầm lặng đột nhiên bị phá vỡ và cả hai bắt buộc phải lên tiếng.

- Thưa mẹ con mới về. Đã lâu không gặp. Mẹ vẫn khỏe chứ? – Anh nhàn nhạt nói, không nhìn ra bất kì cảm xúc nào trên khuôn mặt anh.

Bà nghe vậy, cũng nhẹ nhàng thở ra.

- Vào nhà đi. – Nói xong bà dẫn đầu đi vào nhà.

Nhìn xung quanh, bao nhiêu cảm xúc lại ùa về. Như Phương và Đăng Duy đều đang chìm đắm trong nỗi nhớ của riêng mình.

Bước vào phòng khách, bà bảo hai người ngồi xuống sofa và xuống bếp bưng lên hai ly nước lọc và mời họ dùng.

Cô nhìn mẹ Duy và lễ phép nói.

- Xin chào bác gái, rất xin lỗi vì đã đến mà không có quà gì biếu bác. Con tên là Ái Nhi. Bác có thể gọi con là Nhi. Con là bạn gái của anh Duy.

- Xin chào cháu. – Bà nói.

Sau khi chào hỏi thì không khí lại rơi vào sự yên tĩnh lần nữa, không ai nói gì.

Ngồi xuống sofa anh trầm mặc ngẩn đầu lên nhìn mẹ anh. Khóe môi anh mấp máy mấy cái và rồi cũng quyết định nói ra.

- Mẹ à.

- Con không cần nói. Mẹ biết hôm nay con đến đây là vì việc gì. – Bà cắt ngang câu nói của anh và nói tiếp – Nếu con thích con bé này thì cứ đến với nhau, mẹ không can thiệp.

- Nhưng mà…

- Không có nhưng mà, nếu như chỉ có vậy, con có thể ra về được rồi. – Bà lại lạnh ngắt cắt lời.

Anh hít sâu vài cái để cố gắng bình tĩnh lại, anh không muốn chưa được mấy câu nói mà mình đã tức giận bước ra khỏi cửa, chẳng phải đã ổn phí tâm sức của Ái Nhi. Cô ấy luôn mong muốn anh vui vẻ.

- Mẹ à, con đến đây không chỉ vì chuyện này. Con đến đây là muốn nhận lỗi với mẹ.

Anh chợt bước khỏi sofa và đi sang phía mẹ anh, quỳ xuống.

- Con biết, đã bao nhiêu năm trôi qua mà chuyện đáng buồn kia vẫn luôn ám ảnh mẹ con chúng ta, con rất mong mẹ có thể tha thứ cho con. Con không muốn ép mẹ phải đồng ý nhưng mà mẹ làm ơn hãy nhìn con một chút, coi như nhìn một đứa con nuôi, hãy cho con làm trọn đạo hiếu với mẹ. Con biết tất cả mọi chuyện đều là lỗi của con. Nếu năm đó con không đi lung tung sẽ không bị bắt cóc, và cha sẽ không phải…, em con cũng sẽ không phải…Con không bao giờ mong muốn chuyện đó xảy ra nhưng mẹ à, cái gì rồi cũng sẽ qua đi, bao nhiêu năm trôi qua rồi, mẹ đừng đau khổ nữa. Hôm nay con đến đây, mục đích duy nhất của con là đón mẹ về ở cùng con. Mẹ, hãy để người con bất hiếu này phụng dưỡng mẹ những năm tháng sau cùng của cuộc đời này. Mẹ nhìn xem, cô ấy sẽ ở cùng con với mẹ, còn có mẹ cô ấy nữa. Cả gia đình chúng ta sẽ sống hạnh phúc bên nhau.

Hai dòng nước mắt cứ lăn dài trên mặt anh, trên mặt cô. Bà cũng khóc.

Anh nắm lấy tay bà, đặt vào tay mình.

Bà lau giọt nước mắt trên mi, nhắm hờ hai mắt lại. Một hồi lâu sau, bà cũng quỳ xuống, ôm anh.

- Mẹ xin lỗi, mẹ biết tất cả là do mẹ ích kỉ, mẹ biết rõ, lỗi không phải ở con, cũng không phải lỗi của ai cả. Chỉ là khi nhìn con, mẹ lại nhớ đến khuôn mặt đầy máu của cha con, nhớ đến đứa bé còn trong bụng mẹ kia, đứa bé mà ngày nào mẹ cũng trò chuyện, ngày nào nó cũng đạp mẹ. Mẹ rất ích kỉ, mẹ biết. Bao nhiêu năm nay mẹ không lúc nào là không nhớ con. Mẹ nhớ đứa bé trai đáng yêu lúc nào cũng làm nũng với mẹ, nhớ cả những lúc con khóc nháo, con lần đầu gọi mẹ, lúc con biết đi…Mẹ nhớ con nhiều lắm, Đăng Duy. Nhưng mẹ không gặp con được, mẹ không làm được. – Bà khóc òa lên như một đứa trẻ, có lẽ đây chính là nỗi lòng của người làm mẹ, yêu nhưng không thể chạm, muốn đến bên cạnh nhưng lại sợ.

Anh cũng ôm chặt lấy cơ thể mảnh mai của mẹ vào lòng.

- Không sao đâu mẹ à, mọi chuyện đã qua rồi. Mười mấy năm quá đủ để nhớ thương rồi, chắc cha và em ở trên trời cũng không mong muốn mẹ con mình thế này. Khi đó, con đã hứa với cha sẽ chăm sóc cho mẹ, bảo vệ mẹ, làm cho mẹ thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian. Con sẽ thay cha yêu thương mẹ. Con sẽ vừa làm người con thứ nhất, vừa là người con thứ hai của mẹ.

Mẹ anh chỉ có thể gật đầu và để cho những giọt nước mắt hạnh phúc chảy dài trên má. Hai người ôm nhau thật lâu, thật lâu, lâu đến nỗi thời gian như ngừng trôi. Đến cuối cùng, Nhi cũng phải đóng vai nhân vật phản diện, phá bỏ giây phút đoàn tụ ấm áp này của hai mẹ con.

- Này, bác à, anh à, hai người có đau gối không? – Cô chớp mắt hỏi.

Như Phương và Đăng Duy giật mình và nhìn về phía Nhi, cô lúc này nhìn chằm chằm họ và nở nụ cười nói.

- Hai người đã đói chưa, con sẽ vào bếp làm vài món ăn nhé!

Để cho hai mẹ con ôn chuyện để hiểu nhau hơn, cô cũng nhanh chóng đứng dạy và đi xuống bếp bắt đầu chiến đấu.

Trong lúc Nhi ở phòng bếp. Hai mẹ con còn chưa giữ lại nhịp cảm xúc bởi câu nói của Nhi. Có đau gối không à? Hình như hơi bị sát phong cảnh.

- Con trai, mẹ thích cô ấy. – Bà Như Phương cười nói.

- Ừ, con rất thích cô ấy. – Anh cũng cười, rạng rỡ. Hôm nay là ngày anh hạnh phúc nhất trong gần 30 năm sống trên đời.

- Con sao quen được con bé này?

Anh cũng không ngại kể tất tần tật chuyện anh vào viện gặp cô và hai người yêu nhau. Anh còn kể cho mẹ nghe quá khứ của cô, bộ dạng anh cũng rất thấp thỏm lo lắng, anh cứ sợ mẹ sẽ không chấp nhận hoàn cảnh của cô. Nhưng…

- Thì ra…thì ra…nhìn con bé cứ nghĩ nó sống tốt lắm, lạc quan lắm nhưng không ngờ cũng có một tuổi thơ đau đớn như vậy…Con nhất định phải đối xử tốt với nó đấy. Con bé đã yêu con thế kia mà.

- Dạ, tất nhiên rồi. Cô ấy chính là liều thuốc tiên cho thể xác lẫn tinh thần con, ông trời đã mang đến cho con. – Anh cười ôn nhu nhìn về phía phòng bếp.

Cô, dù có ra sao, cũng phải ở bên cạnh anh suốt đời này, cô đừng hòng có dị tâm, ai cũng đừng mơ có dị tâm với cô.

Sau khi cô nấu xong, 3 món mặn, 1 món canh, cả ba người ngồi xuống dùng cơm trong vui vẻ. Đây chính là hạnh phúc gia đình trong truyền thuyết. Anh đã mất giờ có lại. Cô thiếu sót lâu rồi giờ mới cảm nhận được. Trời không diệt người có tình.

Ra mắt mẹ anh xong, đến lượt anh ra mắt mẹ cô. Mẹ cô hơi bị khó một chút. Vì bà nghĩ bà phải tìm một người đàn ông tốt nhất thế gian này cho con gái bà, bà không muốn con gái tội nghiệp lại bước trên con đường của bà.

Hôm ấy là một ngày thật đẹp, anh mặc veston sang trọng, tay cầm quà này nọ. Cô mặc một chiếc váy dài, xinh đẹp. Cô dẫn đầu bước vào nhà. Mẹ cô từ trong bếp bước ra liền thấy cô và đặc biệt là đã thấy người đàn ông lịch sự đi sau lưng con gái mình. Bà nghi ngờ, dạo này con gái nằm viện mà, sao lại có thời gian quen bạn trai.

- Con về rồi à? Bác sĩ nói sao? Hết bệnh chưa? – Bà xoa đầu con gái, bảo cô ngồi xuống, trực tiếp bỏ qua anh chàng kia.

- Cháu chào bác. – Người bị xem nhẹ kia, tức tối lên tiếng nhưng thái độ vẫn một mực cung kính.

Bà nghe thanh âm này, liền nhìn về phía chàng trai đứng ngay cửa chính.

- Mời ngồi. – Bà nói.

- Cháu chào bác, hôm nay mạo muội đến thăm bác, cháu có ít quà đây ạ. – Anh lúng ta lúng túng, vụn về đưa quà cho mẹ Nhi.

Bà chần chừ nhìn con gái. Nhi thấy thế thì đưa tay nhận lấy túi xách từ tay Duy.

- Mẹ, đây là Nguyễn Đăng Duy, bạn trai con. – Nhi cười tươi, giới thiệu. – Còn đây, mẹ em. Người mẹ vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại.

- Đây là bạn trai con à. Ừ, được rồi. – Bà tỏ ý đã nghe và cụp mắt xuống.

- Sao ạ? – Anh khó hiểu hỏi, vậy là bác gái chấp nhận anh rồi à?

- Nhi à, con ra quán bác Tâm mua cho mẹ chai dầu hào đi, mẹ đang xào đồ mà hết dầu hào rồi. – Mẹ cô nhìn cô, dúi vào tay cô tờ 20k, thúc giục nói.

- Thế còn?…- Nhi thắc mắc.

- Cứ để đấy, mẹ có thể ăn thịt được nó à. – Mẹ cô trừng mắt nhìn cô.

- Dạ. – Nhi không biết làm thế nào, chỉ có thể vâng lời bước ra cửa. Cô nghĩ thầm, cái câu “cứ để đấy” mẹ thường dùng khi đang làm thức ăn mà, có khi nào mẹ cô xào nấu luôn anh chàng kia không?

Nhi đi một lúc lâu, bà mới quay sang nhìn Đăng Duy.

- Thế nào? Cậu muốn sao? – Bà trở về ngồi trên ghế, nhìn chàng trai được gọi là bạn trai con gái mang về hỏi.

- Dạ….

Cuộc nói chuyện của mẹ và con rể trong truyền thuyết là đây.

- Sao, mẹ em nói gì?- Sau khi dùng bữa xong, cô kéo anh ra chiếc ghế đu trước nhà hỏi.

- Mẹ em rất thích anh, hỏi chúng ta chừng nào kết hôn.

- Nhưng mà….

- Nhưng sao? Em không muốn kết hôn với anh à? – Anh khó hiểu nhăn mi.

- Anh còn chưa cầu hôn con gái nhà người ta mà đòi kết với chả hôn. – Cô hờn dỗi nói.

- Được rồi. Em nói nhé, không cho phép không đồng ý. Lấy anh nhé, Ái Nhi. Cả cuộc đời này anh sẽ trao tặng riêng em, vì em mà sống, nếu anh có hai lời, trời cứ hại anh vào bệnh viện tâm thần suốt đời đi.

Anh quỳ xuống một chân, nâng hộp nhẫn trên tay hướng về cô gái đang ngồi trên xích đu.

Cô vỡ òa trong niềm hạnh phúc cứ tới liên tục.

- Tất nhiên rồi, người yêu dấu của em. – Cô cười đưa tay cho anh.

Thế là họ sẽ ở bên nhau, bây giờ, mai sau và có thể là mãi mãi.

Cho đến khi, da nhăn nheo, mắt mờ, tay chân không còn linh hoạt, có lẽ họ cũng sẽ đỡ nâng nhau cùng bước trên từng con đường.

Hết ngày hôm đó, mẹ cô nói với cô.

Con gái à, con đừng đi tìm cha con nữa. Ông ấy đã vượt biên qua nước ngoài rồi. Con cũng đừng nghĩ đến quá khứ hay ông ấy làm gì nữa. Con phải hạnh phúc và hạnh phúc luôn cả phần mẹ nữa con nhé.

Bà yêu thương vuốt tóc cô. Tối hôm ấy, cô và mẹ đã nói rất nhiều chuyện, về anh, về cô, về mẹ, về những dự định trong tương lai mà cô đã vẽ ra cùng anh.

Hai tháng sau, hai người làm tiệc cưới và họ dọn vào một căn hộ mới. Cô đón mẹ về ở cùng, anh cũng di dời xa giá của hoàng thái hậu Như Phương về gia đình. Hai người lớn tuổi đều đã trãi qua những thăng trầm của cuộc sống, lại vô cùng hợp nhau, từ đó lại trở thành cặp xui gia thân thiết còn hơn chị em ruột.

Cuộc sống của hai người bình thường tiền tâm thần cuối cùng cũng hạnh phúc và ngập tràn màu sắc.

Khi trái tim yêu, dù là ai, dù là hoàn cảnh nào, chúng ta rồi cũng sẽ thấu hiểu nhau. Nhưng muốn thấu hiểu thì trước tiên chúng ta phải biết tập nói ra. Đừng bao giờ im lặng chỉ vì đau khổ, vì không dám thốt nên lời. Nếu có thể đến bên mẹ sớm hơn thì Đăng Duy đã không lãng phí 18 năm sống trong kí ức. Nếu Ái Nhi mạnh dạn nói với mẹ rằng cô ấy không bình thường trong những năm đầu tiên của tuổi thành niên, có lẽ người mẹ kia sẽ dùng hết tình thương của mình để bao bọc đứa con gái này, cho cô lớn lên một cách tốt nhất, xóa đi hết những tổn thương trong tâm hồn bé nhỏ kia. Cho nên, hãy nói đi, khi chúng ta còn cơ hôi. Nói ta cảm, ta đau, ta muốn, hay ta yêu cho người có thể mang đến cho ta sự bình yêu nhất trong tâm hồn. Nói ra đi!

Theo truyenngan.com.vn

Tâm sự mẹ đơn thân: Chồng không cần nhưng con nhất định phải là của riêng tôi

Tôi đâu biết rằng đàn ông đã ngoại tình thì được một lần sẽ có lần hai. Làm sao cắt đứt nổi khi một người luôn thèm khát tình dục, còn ả đàn bà kia luôn đon đả mời gọi?

Tâm sự mẹ đơn thân: Chồng không cần nhưng con nhất định phải là của riêng tôi - Hình 1

Ôm con ra khỏi nhà, đó là cơn ác mộng không người đàn bà nào muốn thấy - Ảnh minh họa: Internet

Không có người đàn bà nào có chồng mà nghĩ rằng sẽ có một ngày mình phải dắt con bước ra khỏi nhà. Viễn cảnh tối tăm mù mịt ấy giống như một cơn ác mộng mà không ai muốn nếm trải. Khốn khổ thay, cuộc đời lại nhằm trúng tôi mà giáng xuống điều đó.

Tôi có chồng hai năm, có một cô con gái chưa tròn tuổi. Tôi cũng như bao nhiêu người đàn bà bình thường khác, luôn chăm chút, vun vén cho tổ ấm của mình. Chồng tôi làm nhân viên kinh doanh. Công việc bận bịu nên đi suốt ngày. Trong thời gian sinh con, tôi tạm thời xin nghỉ việc để nuôi con cứng cáp hơn sẽ đi làm lại.

Hàng ngày chồng đi làm. Tôi ở nhà quay cuồng với con. Có lẽ nhiều người cũng hiểu chăm con mọn bận bịu thế nào. Tất bật với ăn, uống, tắm, ngủ của con lại thêm việc nhà khiến tôi cứ mệt nhoài. Chồng tôi thì nhiều khi không hiểu, bước về nhà thấy lộn xộn là lại nhăn mặt: "Ở nhà có chăm con thôi mà để nhà cửa như bãi chiến trường".

Sinh con xong, tôi rất buồn phiền mỗi lần đứng trước gương. Tôi không còn là người phụ nữ thon thả, xinh đẹp ngày nào. Thay vào đó là một bà mẹ bỉm sữa mập mạp, đầu bù tóc rối. Cân nặng tăng nhanh khiến tôi rạn hết phần da bụng và đùi. Đàn bà nhạy cảm lắm, tôi cảm nhận được sự hụt hẫng của chồng mỗi lần vợ chồng gần gũi. Chồng tôi chán nên cũng hạn chế, có khi còn ôm gối ra bên ngoài ngủ với lí do để hai mẹ con ngủ cho thoải mái.

Tâm sự mẹ đơn thân: Chồng không cần nhưng con nhất định phải là của riêng tôi - Hình 2

Chồng chê tôi xồ xề sau khi sinh con - Ảnh minh họa: Internet

Tôi nuôi con bằng sữa mẹ nên việc giảm cân rất khó. Tôi nghĩ thôi thì để sau khi cai sữa xong thì bắt đầu chăm sóc lại bản thân mình. Nhưng tôi không ngờ rằng, chồng tôi vì chán chê thân hình đồ sộ của vợ đã lén lút ăn vụng bên ngoài. Đau đớn thay, nhân tình của chồng là người tôi quen. Cô ấy ngày trước cùng thầm yêu trộm nhớ chồng tôi nhưng anh ấy từ chối. Có lẽ thấy tôi sinh nở, nhân cơ hội mà lẳng lơ, quyến rũ.

Tôi chết lặng trước hình ảnh hai người nắm tay nhau dắt vào khách sạn mà một người quen gửi cho tôi. Khi tôi chìa ra trước mặt, anh ta biến sắc. Anh lắp bắp xin lỗi. Anh bảo với tôi rằng chỉ vui chơi chứ không có ý gì khác. Tôi tin tưởng mà tha thứ. Nhưng tôi đâu biết rằng đàn ông đã ngoại tình thì được một lần sẽ có lần hai. Làm sao cắt đứt nổi khi một người luôn thèm khát tình dục, còn ả đàn bà kia luôn đon đả mời gọi?

Mấy tháng sau, tôi chết lặng khi đọc được tin nhắn hai người hẹn nhau đi khách sạn. Anh xem tôi là gì? Một người đàn bà ngu si, tin tưởng chồng để anh đâm dao sau lưng mình. Vì con, vì gia đình tôi sẵn lòng tha thứ nhưng anh ta thì sao? Nhục dục, đam mê thể xác lớn hơn cả vợ con. Một người đàn ông như thế, tôi cố sống cố chết tha thứ để làm gì?

Tâm sự mẹ đơn thân: Chồng không cần nhưng con nhất định phải là của riêng tôi - Hình 3

Tôi không thể nào tha thứ cho kẻ nhiều lần phản bội vợ - Ảnh minh họa: Internet

Sau khi kí sẵn đơn ly hôn tôi bế con đi. Tôi đau đứt ruột gan và thương con vô hạn. Nhưng tôi biết, nếu cứ tiếp tục như vậy tôi sẽ chỉ chuốc lấy khổ sở và đau đớn cho mình. Tôi không cần chồng nhưng đứa con tôi dứt ruột sinh ra vĩnh viễn sẽ là của tôi. Làm mẹ đơn thân, dẫu cực khổ trăm bề nhưng sẽ thanh thản hơn nhiều khi sống với một người chồng như vậy.

Theo Phunuvagiadinh.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Lúc hấp hối, anh trai chồng chỉ vào đứa nhỏ đứng ở góc nhà và nói sự thật khiến tôi suy sụpLúc hấp hối, anh trai chồng chỉ vào đứa nhỏ đứng ở góc nhà và nói sự thật khiến tôi suy sụp
17:34:58 21/02/2025
Mẹ chồng mới mất, anh chị chồng hả hê nhận phần lớn tài sản, tôi liền đưa ra tờ giấy khiến cả nhà im bặt vì sốcMẹ chồng mới mất, anh chị chồng hả hê nhận phần lớn tài sản, tôi liền đưa ra tờ giấy khiến cả nhà im bặt vì sốc
08:18:48 21/02/2025
Ngay khi biết chồng được thăng chức tăng lương, tôi làm một bữa thịnh soạn ăn mừng, nào ngờ anh tức giận hất đổ mâm cơmNgay khi biết chồng được thăng chức tăng lương, tôi làm một bữa thịnh soạn ăn mừng, nào ngờ anh tức giận hất đổ mâm cơm
06:57:53 22/02/2025
Mẹ chồng cho tiền để tôi đi trữ đông trứng, chị dâu ghen tị phản đối khiến bố chồng phải lên tiếng bằng món quà bất ngờMẹ chồng cho tiền để tôi đi trữ đông trứng, chị dâu ghen tị phản đối khiến bố chồng phải lên tiếng bằng món quà bất ngờ
08:23:48 21/02/2025
Cả nhà hối thúc chị gái "đi bước nữa", chị thủng thẳng đáp trả một câu mà ai cũng cứng họng, chẳng dám hé răng nửa lờiCả nhà hối thúc chị gái "đi bước nữa", chị thủng thẳng đáp trả một câu mà ai cũng cứng họng, chẳng dám hé răng nửa lời
08:30:57 21/02/2025
Sinh con mới 10 ngày, tôi ôm con chạy về nhà mẹ đẻ giữa đêm vì mâm cơm cữ của mẹ chồng khiến tôi uất nghẹn!Sinh con mới 10 ngày, tôi ôm con chạy về nhà mẹ đẻ giữa đêm vì mâm cơm cữ của mẹ chồng khiến tôi uất nghẹn!
17:59:33 21/02/2025
Hơn 20 năm qua, vợ biết tôi không yêu nhưng vẫn không chấp nhận ly hônHơn 20 năm qua, vợ biết tôi không yêu nhưng vẫn không chấp nhận ly hôn
00:10:12 22/02/2025
Bị đuổi khỏi nhà chồng chỉ vì... một miếng thịt kho tàu!Bị đuổi khỏi nhà chồng chỉ vì... một miếng thịt kho tàu!
18:12:13 21/02/2025

Tin đang nóng

Clip: Xe bán tải bị đâm nát trên đường tại Sơn La, bé gái trong xe không ngừng hoảng loạn kêu cứu "bố ơi"Clip: Xe bán tải bị đâm nát trên đường tại Sơn La, bé gái trong xe không ngừng hoảng loạn kêu cứu "bố ơi"
17:06:21 22/02/2025
Xác định kẻ sát hại 2 mẹ con tại nhà riêng ở Bình DươngXác định kẻ sát hại 2 mẹ con tại nhà riêng ở Bình Dương
17:10:22 22/02/2025
Chưa bao giờ Trường Giang lại như thế nàyChưa bao giờ Trường Giang lại như thế này
17:29:57 22/02/2025
Nghi vấn hai mẹ con bị sát hại ở Bình DươngNghi vấn hai mẹ con bị sát hại ở Bình Dương
17:03:15 22/02/2025
Kinh hoàng clip nữ diễn viên bị xe đụng, hoảng loạn nhưng phản ứng của ekip mới gây phẫn nộKinh hoàng clip nữ diễn viên bị xe đụng, hoảng loạn nhưng phản ứng của ekip mới gây phẫn nộ
19:49:08 22/02/2025
Sau 8 năm ly hôn Gia Bảo, Thanh Hiền hạnh phúc bên người mới điển trai, là nhân viên văn phòngSau 8 năm ly hôn Gia Bảo, Thanh Hiền hạnh phúc bên người mới điển trai, là nhân viên văn phòng
17:21:30 22/02/2025
Chồng H'Hen Niê tung loạt ảnh hẹn hò bí mật suốt 7 năm, netizen liền phán: "Bị block là xứng đáng!"Chồng H'Hen Niê tung loạt ảnh hẹn hò bí mật suốt 7 năm, netizen liền phán: "Bị block là xứng đáng!"
20:13:29 22/02/2025
Nam thần "ma ca rồng" của showbiz bất ngờ thông báo hủy cưới, chia tay bạn gái diễn viên kém 19 tuổiNam thần "ma ca rồng" của showbiz bất ngờ thông báo hủy cưới, chia tay bạn gái diễn viên kém 19 tuổi
19:58:35 22/02/2025

Tin mới nhất

Bí mật động trời dưới gối mẹ chồng: Tôi sốc nặng khi phát hiện loạt ảnh khó tin của chồng!

Bí mật động trời dưới gối mẹ chồng: Tôi sốc nặng khi phát hiện loạt ảnh khó tin của chồng!

07:24:39 22/02/2025
Tưởng chợp mắt nghỉ ngơi, tôi không ngờ lại vô tình vén màn một bí mật kinh hoàng trong gia đình chồng. Cuối tuần, như thường lệ, hai cô em chồng lại đưa con sang nhà nhờ tôi trông giúp.
Mẹ chồng hùng hổ đi bắt vạ cho con gái, ai ngờ muối mặt ra về!

Mẹ chồng hùng hổ đi bắt vạ cho con gái, ai ngờ muối mặt ra về!

07:20:45 22/02/2025
Những ngày qua, không khí trong gia đình tôi nặng nề đến mức có thể cắt bằng dao. Mọi chuyện bắt nguồn từ một tin chấn động: cô em chồng mới 18 tuổi thông báo mình đã mang thai 4 tháng!
Hoảng hốt khi thấy cánh hoa nổi lềnh bềnh trong bát canh, tôi lao vào nhà tắm và phát hiện ra sự nhầm lẫn tai hại của mẹ chồng!

Hoảng hốt khi thấy cánh hoa nổi lềnh bềnh trong bát canh, tôi lao vào nhà tắm và phát hiện ra sự nhầm lẫn tai hại của mẹ chồng!

07:16:16 22/02/2025
Chỉ vì một nhầm lẫn nhỏ, bữa cơm kỷ niệm ngày cưới của vợ chồng tôi bỗng chốc biến thành một trận giông bão bất ngờ.
Tôi khó sinh nên phải vào viện trước nửa tháng nhưng chồng không xuất hiện một lần, khi về nhà, nhìn anh nằm bất động mà tôi ngã quỵ

Tôi khó sinh nên phải vào viện trước nửa tháng nhưng chồng không xuất hiện một lần, khi về nhà, nhìn anh nằm bất động mà tôi ngã quỵ

07:12:15 22/02/2025
Tôi bật khóc hỏi chồng đã xảy ra chuyện gì thì em gái chồng từ trong phòng chạy ra... Vợ chồng tôi lấy nhau 6 năm, tốn rất nhiều tiền để chữa vô sinh.
U45 đang làm kế toán thì đột ngột mất việc, chuyển sang nghề lao công lại gặp ngay ông sếp xấu tính, đến ngày nhận lương mà tức trào nước mắt

U45 đang làm kế toán thì đột ngột mất việc, chuyển sang nghề lao công lại gặp ngay ông sếp xấu tính, đến ngày nhận lương mà tức trào nước mắt

07:08:10 22/02/2025
Ông chủ giật mình vì khí thế của tôi, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, cầm lấy bản quy định của công ty trên bàn, chỉ vào một tờ rồi nói...
Chị tôi từ thiên kim tiểu thư trở thành bà đồng nát kiếm tiền nuôi con nhỏ, 15 năm sau nhà chồng mới xuất hiện và làm 1 việc khó chấp nhận

Chị tôi từ thiên kim tiểu thư trở thành bà đồng nát kiếm tiền nuôi con nhỏ, 15 năm sau nhà chồng mới xuất hiện và làm 1 việc khó chấp nhận

07:04:30 22/02/2025
Đồng nát chị cũng đã từng làm miễn sao có tiền mua bỉm sữa cho con. Tôi có 1 chị họ con nhà bác ruột, chị ấy tính tình xởi lởi, lúc nào cũng cười đùa pha trò nên ai cũng quý
Vừa khoe 'thắng đời 1-0', tôi đau đớn trước dòng tin nhắn của người phụ nữ lạ

Vừa khoe 'thắng đời 1-0', tôi đau đớn trước dòng tin nhắn của người phụ nữ lạ

06:53:47 22/02/2025
Giờ đây, mọi niềm tin trong tôi như vỡ vụn. Tôi không biết bản thân có thể chấp nhận được sự thật này hay không. 2 năm yêu nhau, hơn 3 năm về chung một nhà, chưa khi nào tôi thấy tuyệt vọng như bây giờ.
Cứ cuối tuần lại đi chơi pickleball, phó mặc chuyện chăm con nhỏ cho vợ

Cứ cuối tuần lại đi chơi pickleball, phó mặc chuyện chăm con nhỏ cho vợ

06:49:20 22/02/2025
Đi làm cả tuần, nhưng cuối tuần chồng tôi cũng đi chơi tối ngày với bạn bè, gần đây lại tham gia CLB pickleball của cơ quan.
Mẹ chồng bất ngờ "nổi đóa" giữa bữa cơm gia đình, cả nhà bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra!

Mẹ chồng bất ngờ "nổi đóa" giữa bữa cơm gia đình, cả nhà bàng hoàng không hiểu chuyện gì xảy ra!

18:08:48 21/02/2025
Không khí bữa cơm gia đình đang ấm cúng bỗng chốc biến thành một màn căng thẳng không ai ngờ tới. Một câu nhắc nhở nhẹ nhàng cũng có thể châm ngòi cho cơn giận dữ bùng lên
Mẹ chồng cũ tìm gặp tôi sau ly hôn và đưa ra lời đề nghị gây sốc

Mẹ chồng cũ tìm gặp tôi sau ly hôn và đưa ra lời đề nghị gây sốc

18:05:40 21/02/2025
Sau khi ly hôn nhiều năm, tôi tưởng như quá khứ đã khép lại. Nhưng không ngờ, mẹ chồng cũ đột ngột xuất hiện, đưa ra một lời đề nghị khiến tôi chết lặng...
Chồng lắp camera khắp nhà chỉ vì nghe một câu nói về mẹ vợ khiến tôi phẫn uất viết đơn ly hôn

Chồng lắp camera khắp nhà chỉ vì nghe một câu nói về mẹ vợ khiến tôi phẫn uất viết đơn ly hôn

18:02:42 21/02/2025
Tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại phải chứng kiến cảnh tượng này - người chồng mà tôi từng tin tưởng lại có thể hành xử một cách tàn nhẫn và thiếu tôn trọng đến vậy!
Căn hộ giá 4 tỷ mà mẹ chồng cho trở thành ác mộng và tôi chỉ ở được 3 ngày đã phải 'bỏ của chạy lấy người'

Căn hộ giá 4 tỷ mà mẹ chồng cho trở thành ác mộng và tôi chỉ ở được 3 ngày đã phải 'bỏ của chạy lấy người'

17:53:48 21/02/2025
Căn hộ trị giá 4 tỷ đồng - tưởng chừng là giấc mơ của nhiều người - lại trở thành cơn ác mộng đối với tôi. Chỉ sau ba ngày dọn vào ở, tôi quyết định ôm con rời đi trong uất ức!

Có thể bạn quan tâm

Ngọc Thanh Tâm ra sao sau 'Chị đẹp đạp gió 2024'?

Ngọc Thanh Tâm ra sao sau 'Chị đẹp đạp gió 2024'?

Sao việt

22:45:04 22/02/2025
Sau hành trình Chị đẹp đạp gió , Ngọc Thanh Tâm cảm thấy hạnh phúc vì nhiều người nhìn thấy được nhiều khía cạnh trong tính cách của cô thay vì chỉ là một rich kid .
Mỹ nam 'Nấc thang lên thiên đường' Kwon Sang Woo phong độ ở tuổi 49

Mỹ nam 'Nấc thang lên thiên đường' Kwon Sang Woo phong độ ở tuổi 49

Hậu trường phim

22:37:09 22/02/2025
Trở lại với phần 2 Hitman, Kwon Sang Woo một lần nữa gây ấn tượng với loạt biểu cảm đa dạng, hài hước duyên dáng và tung hứng ăn ý với các bạn diễn.
Đại Nghĩa, Băng Di khóc nghẹn trước cô bé mồ côi mong có tiền xây mộ mẹ

Đại Nghĩa, Băng Di khóc nghẹn trước cô bé mồ côi mong có tiền xây mộ mẹ

Tv show

22:26:57 22/02/2025
Hoàn cảnh khó khăn của em Nguyễn Hải Duyên trong chương trình Mái ấm gia đình Việt khiến dàn nghệ sĩ như Đại Nghĩa, Băng Di không giấu được xúc động.
Bóc profile hệ tư tưởng "F4 Vũng Tàu" đang ầm ầm cõi mạng, đu trend này chưa các người đẹp?

Bóc profile hệ tư tưởng "F4 Vũng Tàu" đang ầm ầm cõi mạng, đu trend này chưa các người đẹp?

Netizen

22:23:09 22/02/2025
Lướt TikTok thời gian gần đây, hẳn cộng đồng mạng đều cảm thấy tò mò khi hệ tư tưởng F4 Vũng Tàu xâm chiếm. Nhiều người thắc mắc, đoạn clip chỉ đơn giản là một hội bạn thân cùng đứng quay trend
Quách Phú Thành rời quê vợ trong đêm vì bị khán giả vây kín

Quách Phú Thành rời quê vợ trong đêm vì bị khán giả vây kín

Sao châu á

22:16:12 22/02/2025
Dù có chút rắc rối trong thời gian ở quê nhà nhưng tâm trạng nam nghệ sĩ vẫn thoải mái khi có dịp trải nghiệm nhiều điều thú vị trong chuyến đi ngắn.
Hamas thả thêm 5 con tin tại Gaza

Hamas thả thêm 5 con tin tại Gaza

Thế giới

22:14:27 22/02/2025
Hai con tin Tal Shoham (40 tuổi) và Avera Mengistu (39 tuổi) đã được thả trước đó tại Rafah, miền Nam Gaza. Con tin thứ sáu, Hisham Al-Sayed (36 tuổi), dự kiến sẽ được thả tại thành phố Gaza.
Kim Kardashian hậu ly hôn Kanye West: Là tỷ phú USD, ngày càng quyến rũ

Kim Kardashian hậu ly hôn Kanye West: Là tỷ phú USD, ngày càng quyến rũ

Sao âu mỹ

22:05:38 22/02/2025
Sau khi ly hôn rapper Kanye West, Kim Kardashian tập trung hoàn thiện bản thân, làm việc và nuôi con. Hiện, ngôi sao truyền hình thực tế sở hữu khối tài sản lên tới 1,7 tỷ USD.
Lý do tiền vệ kỳ cựu Kevin De Bruyne chia tay Man City

Lý do tiền vệ kỳ cựu Kevin De Bruyne chia tay Man City

Sao thể thao

22:04:18 22/02/2025
Manchester City mong ký hợp đồng với Florian Wirtz và Andrea Cambiaso trong kỳ chuyển nhượng mùa hè, sẵn sàng để tiền vệ kỳ cựu Kevin De Bruyne ra đi.
Đã xuất hiện những mặt trái: fan sờ soạng, bám đuôi và có hành vi đầu độc nghệ sĩ - Giới hạn nào cho "văn hoá thần tượng quốc nội"?

Đã xuất hiện những mặt trái: fan sờ soạng, bám đuôi và có hành vi đầu độc nghệ sĩ - Giới hạn nào cho "văn hoá thần tượng quốc nội"?

Nhạc việt

21:43:25 22/02/2025
Sức mạnh của văn hoá thần tượng thể hiện rõ nhất ở loạt concert cháy vé, với quy mô hàng chục nghìn người của 2 chương trình Anh Trai Say Hi và Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai.
Tình thế nguy hiểm của nhóm nữ không có "lỗ hổng visual"

Tình thế nguy hiểm của nhóm nữ không có "lỗ hổng visual"

Nhạc quốc tế

21:40:16 22/02/2025
Giữa bối cảnh nền âm nhạc Hàn Quốc đang đào thải nhanh chóng, đẩy IVE đi tour trong suốt 11 tháng liệu có phải là chiến lược đúng đắn?
Chó dại thả rông chạy vào chợ cắn 3 người ở Bình Thuận

Chó dại thả rông chạy vào chợ cắn 3 người ở Bình Thuận

Sức khỏe

20:06:11 22/02/2025
Qua xác minh bước đầu, con chó trên đã cắn hai người phường Phú Tài, một người ở xã Hàm Mỹ. Sau khi trình báo những người này đã được cơ quan y tế tiêm huyết thanh kháng dại.