Định mệnh ngày ấy

Theo dõi VGT trên

Đôi khi vì quá yêu nên phải hận, bởi chỉ khi hận con người ta mới không thể yêu, khi hận con người ta mới nhớ được nỗi đau và tránh không để đau thêm lần nữa…

- Này này! Cho đi nhờ với! – Cô gái chạy ào ra lòng đường để ngăn chiếc xe máy đang lao nhanh trong mưa, mặc kệ đối phương là người cô không quen biết.

Hoàng thắng gấp, Quyên làm anh giật mình vì sự xuất hiện đột ngột. Người anh ướt sũng và người cô cũng vậy, cả hai đang run lên vì lạnh, anh cố gắng nhìn thật kỹ khuôn mặt đang bị tóc và nước mưa che khuất. Không quen.

- Anh có đi qua Ngõ Nhỏ không? Cho tôi đi nhờ… – Đôi môi đang dần tím tái của cô cố gắng nhờ vả người lạ.

- Có đi qua! Lên đi!

Xe bắt đầu lao đi trong mưa, đủ nhanh để làm cả hai khuôn mặt nhăn lại vì rát buốt. Cô ngồi sau anh, nhưng giữ một khoảng cách đủ xa để hai cơ thể không bị va chạm vào nhau. Không có tiếng người, chỉ nghe tiếng gió bão đang gào bên tai. Hoàng nói to, đủ để át tiếng mưa gió:

- Cô đi đâu mà về muộn thế này?

- Tôi làm thêm ở quán kem Coco, hôm nay khách đông nên về muộn. – Cô cũng hét lại đủ lớn.

- Không ai đến đón cô sao? Người yêu? Anh chị em?

- Không! Tôi không có người yêu, tôi sống một mình. Giống kiểu phỏng vấn nhỉ?

- Tôi… Tôi xin lỗi.

Một khoảng thời gian không tiếng người lại xuất hiện. Quyên không thích nói nhiều và cô cũng không muốn ai biết quá nhiều về mình. Thật có lỗi nếu cư xử như vậy với người đang giúp mình, nhưng cô không-muốn-liên-quan đến con trai, bất đắc dĩ cô mới nhờ anh, vì hôm nay xe bị hỏng và cô phải đi xe bus, sau đó đi bộ một đoạn khá xa mới đến chỗ làm thêm.

- Cô không sợ tôi lừa cô sao?

- Lừa gì?

- Chở đi luôn chẳng hạn!

Cô im lặng không trả lời. Ừ, nếu anh ta làm thế thì sao? Cô đưa tay nắm lấy áo của người ngồi trước, ghé sát mặt vào tai anh rồi nói:

- Nếu thế thì cả anh và tôi sẽ đi cùng nhau sang thế thới bên kia.

Hoàng nghe xong, không sợ hãi mà anh cười, cười rất lớn, một câu trả lời khá thú vị và có chút thô bạo của cô khiến anh cảm thấy ngồi sau anh là một người đặc biệt. Anh cứ nghĩ rằng hoặc cô sẽ hét lên đòi anh cho cô xuống xe, hoặc run rẩy cho đến khi về đến nơi cần đến, hoặc làm những điều mà một đứa con gái yếu ớt sẽ làm trong cơn lo sợ. Nhưng Quyên thì không.

Xe dừng lại trước một căn nhà khá lớn, có lối đi riêng lên lầu, Hoàng đoán cô ở trọ chung với nhà chủ. Anh chưa kịp nói tạm biệt thì đã thấy một người con trai từ trong nhà mở cửa chạy ra.

- Chị sao thế? Chị vẫn giận tôi à? Sao không gọi điện để tôi đi đón?

Cô không nói gì, cúi đầu chào anh rồi bước nhanh lên cầu thang. Cậu con trai kia quay lại nhìn anh rồi cũng theo cô lên lầu. Anh đang định phóng xe đi thì thấy cô lại chạy xuống cầu thang, theo sau vẫn là cậu ta.

- Anh gì ơi, khoan đã, anh mặc tạm chiếc áo mưa này vào cho đỡ lạnh, gió vẫn mạnh lắm, không khéo lại cảm lạnh… Xin lỗi vì tôi không mời anh lên phòng được… khuy rồi…

- Tôi không sao đâu, cô cứ vào nhà thay đồ đi không cảm lạnh đấy. Nhà tôi không xa lắm đâu.

- Anh cứ cầm lấy và mặc vào đi! Thế nhé! – Nói rồi cô đưa vội áo mưa cho anh, chạy thật nhanh lên cầu thang, cậu con trai kia vẫn chạy lên theo như kiểu mèo vờn chuột. Anh mặc áo mưa vào, vô tình nghe được vài câu nói chuyện của hai người họ.

- Cậu xuống nhà đi, tôi mệt mỏi lắm rồi, tôi đã nói tôi và cậu không hợp nhau rồi mà, cậu có phải con nít đâu mà cứ làm thế này?

- Chị nói tôi không phải con nít, nhưng chính chị lại đang coi tôi là một thằng con nít đấy thôi! Tôi có gì không tốt? Còn anh ta là ai?

- Anh nào?

- Cái người vừa chở chị về đấy! Người chị đem áo mưa cho đấy!

Anh phóng xe đi, cười gượng: “Thì ra là mối tình chị em”.

Hoàng bước vào Coco, tay cầm theo túi bên trong có chiếc áo mưa đêm hôm qua. Anh đảo mắt nhìn một lượt rồi tiến đến quầy chính có một nhân viên đang đứng đó.

- Cho tôi hỏi… – Anh chợt nhớ ra mình không biết tên cô gái hôm qua.

- Em có thể giúp gì cho anh ạ?

- Ở đây có cô gái nào tóc ngắn, ăn mặc nhìn hơi bụi và… và…

- Anh đang hỏi Quyên phải không ạ? Cô ấy làm thêm buổi tối, vì cô ấy học cả ngày anh ạ. Anh tìm Quyên có việc gì ạ?

- Quyên. – Anh nhắc lại tên của cô – À, tối nay tôi quay lại cũng được. Cảm ơn cô. – Anh cười nhẹ với cô nhân viên rồi rời khỏi hiệu bánh.

19h tối, Hoàng mở cửa bước vào Coco. Anh rất vui vì nhìn thấy cô gái hôm qua đi cùng anh. Có vẻ cô rất bận nên anh ngồi vào một góc của quán rồi dơ tay ra hiệu với cô rằng anh đang ở đây, nhưng khuôn mặt cô biến sắc và cô tiến lại chiếc bàn phía bên phải anh.

- Cậu đến đây làm gì?

- Em đến ăn bánh, tiện thể đợi chị về, nếu không tối nay nhỡ trời mưa nữa thì sao.

- Ai khiến? Đồ cứng đầu!

Cô quay đi, cậu con trai kia vẫn chăm chú nhìn theo cô. Hoàng nghĩ đây không phải là lúc thích hợp để nói chuyện với cô, anh ngồi thưởng thức món bánh kem phủ socola và chờ… chờ gì thì anh không biết.

21h tối, khách vẫn còn đông. Cậu con trai kia có điện thoại, nghe xong cuộc gọi cậu ta nhấp nhổm nhìn cô gái rồi cầm áo khoác bước ra khỏi cửa hàng. Còn anh vẫn ngồi thưởng thức ly trà gừng thứ 5.

22h tối, trời bắt đầu có gió và mưa phùn. Khách ra về dần, những bước chân vội vã vì sợ mưa lạnh. Con người thật kì lạ, họ sẽ thưởng thức những gì họ cho là hay ho – như món bánh kem phủ socola mà anh đã ăn, nhưng khi lo sợ về điều gì đó, họ sẵn sàng bỏ dở thứ mà họ đã rất vui khi thưởng thức. Anh nhìn cô dọn dần những chiếc bánh đang ăn mà bị bỏ vì mưa, hình như cô vẫn không nhận ra anh.

22h20 tối, cô bước đến chỗ anh đang ngồi.

- Xin lỗi anh… quán đến giờ đóng cửa rồi ạ. Anh có thể… – Cô ngập ngừng.

Video đang HOT

Hoàng đưa ly trà gừng thứ 7 lên nhấp một ngụm rồi đưa ra trước mắt Quyên chiếc túi.

- Xin lỗi… – Cô không hiểu chuyện gì, ánh mắt nhìn anh đầy thắc mắc.

- Cô cứ cầm lấy và xem bên trong có gì. Đó là cách hay nhất để… cô nhận ra tôi.

- Nhận ra anh? – Quyên nhận lấy chiếc túi, cô mở ra, những đường nét trên khuôn mặt cô bắt đầu giãn ra. – À… Là anh. Nhưng sao anh lại ngồi đây muộn thế này?

- Để chở cô về! – Hoàng buột miệng buông một câu đùa như thật, anh hơi bối rối vì ánh mắt của đối phương. – Ấy ấy, đừng hiểu lầm, tôi nói đùa đấy. Tôi đến để trả cho cô cái áo mưa này này, nhưng thấy cô bận nên tôi

ngồi đây đợi cô xong việc rồi mới trả được.

Quyên không nói gì, nhìn ra ngoài khung cửa kính, trời đang mưa. Mưa không lớn như ngày hôm qua, nhưng cũng đủ làm người đi đường lạnh buốt.

- Thế anh có đem theo áo mưa khác không? Trời mưa rồi kìa.

Ơ – Hoàng chợt ngơ ngác nhớ ra mình-không-đem-áo-mưa, anh trả lời hơi ngượng. – Tôi không nghĩ sẽ phải ngồi chờ cô muộn như vậy, nên tôi…

- Vậy thì anh cứ giữ lấy áo mưa mà về đi, tối nay tôi không về nhà.

- Thế cô ở đâu? – Hoàng hỏi một câu vô duyên. Anh nhận ra điều đó khi cô không đáp lại câu hỏi của anh mà chỉ đưa chiếc túi đựng áo mưa lại gần anh hơn.

- Giờ thì tạm biệt quý khách, buổi tối hôm nay tôi sẽ mời quý khách, coi như lời cảm ơn vì hôm qua đã cho tôi đi nhờ.

Hoàng không nói được gì nữa. Anh đứng lên và rời khỏi nơi cần đi. Anh quay lại tạm biệt cô.

- Chào nhé! Tôi sẽ trả lại nó cho cô vào ngày mai.

- Không cần đâu…

Hoàng cố tình không nghe cô nói, phóng xe thật nhanh trong mưa.

23h đêm. Mưa. Có một cô gái mặc áo mưa đạp xe trên đường mưa vắng.

- Xin lỗi chị, hôm nay tôi có việc gấp phải đi nên không chờ để chở chị về được. – Đáp lại ánh mắt hối lỗi của Nam là sự lạnh lùng của Quyên.

- Tôi cũng đâu khiến. Đừng bao giờ xuất hiện ở nơi tôi làm nữa, nếu không…

- Nếu không… chị sẽ làm gì tôi?

- Tôi chẳng làm gì cậu cả, tôi sẽ chuyển phòng!

- Chị…!

Cửa khẽ đóng lại và được bấm chốt, ngoài trời mưa bắt đầu ngừng rơi. Đêm nằm ngủ bên tiếng lá cây rũ nước, có cô gái nhỏ ngồi bên khung cửa sổ tầng 2. Đêm ngủ, nhưng cô không ngủ.

Quyên đang là sinh viên năm cuối và cũng chừng ấy thời gian làm sinh viên, cô đã sống trong căn nhà này, cùng với gia đình Nam. Ba của Nam là bạn thân của mẹ cô, ngày cô cùng mẹ lên chuyến xe xa xôi từ bắc vào Nam để thi Đại học, cô nghĩ mình không thích hợp với miền Bắc và chỉ có miền Nam mới là điểm cuối cô dừng chân cho cuộc đời cô. Như cái duyên trời đã định, trong lúc hai mẹ con cô đang chực khóc òa vì bị móc túi toàn bộ số tiền để đủ tiêu trong ba ngày thi, họ đã gặp hai ba con Nam. Ba Nam đã đưa hai mẹ con cô về nhà, mẹ Nam đưa đón cô đi thi, tiếp đãi như người nhà, còn Nam… chẳng biết từ bao giờ, cậu đã nhìn cô và xem cô như một mục tiêu của cuộc đời. Cậu vẫn gọi cô là chị, nhưng trái tim cậu luôn mong có một ngày Quyên gọi cậu một tiếng: “Anh”.

Và giờ Nam đã là một cậu sinh viên năm 2, cũng học cùng trường với Quyên nhưng ngành cậu theo là Du lịch, còn Quyên muốn trở thành một biên tập viên. Một người muốn thả cuộc đời trên nhiều nẻo đường, người thì chỉ muốn một chốn bình yêu cho cuộc sống, họ không có điểm chung. Đôi khi Quyên tự hỏi mình rằng chọn

Sài Gòn là nơi dừng chân cho cuộc sống có đúng hay không? Cô xa Hà Nội vì cuộc sống ở đó quá bon chen, con người sống chi li, tính toán. Cô ghét những ngày mưa rát cắt da, ghét mùi hoa sữa quá nồng, ghét cả tiếng xe cộ không ngớt đường phố Hà Nội. Rồi khi vào Sài Gòn, cô không dám hối hận, không dám phủ nhận điểm dừng chân cô muốn nó là cuối. Cô tự chỉ ra cho mình thấy điều mà Sài Gòn hơn Hà Nội, đó là con người. Phải rồi, con người ấy – cái con người sống ở nơi cô đã từng gắn bó, người đã để lại cho cô vết thương lòng không xóa được và có lẽ… cũng chính là lý do lớn nhất để cô ghét Hà Nội. Càng đúng hơn nữa để cô không thể nào chấp nhận Nam, vì Nam có đôi mắt giống người ấy, cả dáng vẻ và nét đào hoa hiện trên khuôn mặt hút hồn bao nhiêu người con gái.

Đôi khi vì quá yêu nên phải hận, bởi chỉ khi hận con người ta mới không thể yêu, khi hận con người ta mới nhớ được nỗi đau và tránh không để đau thêm lần nữa. Người ta nói thời gian là liều thuốc tốt nhất để chữa lành mọi vết thương, nhưng cũng chính thời gian là chiếc kim thêu nhỏ nằm trong túi áo, đâm dần dần sâu vào da thịt con người, khiến người ta nhớ mãi, đau mãi nỗi đau của quá khứ.

Như mọi hôm, tại Coco.

Hoàng mở cửa bước vào. Hôm nay không cần đợi đến đêm khuya để đón mưa, mưa từ ban chiều, từ lúc Hoàng vừa định rời thư viện để đến Coco.

- Hey! Chào. – Không để như hôm qua, anh chớp cơ hội vẫy tay ra hiệu cho Quyên biết mình đã đến.

- Anh đợi tôi chút nhé. Anh dùng gì nhỉ? – Cô đưa cho anh tấm menu rồi cầm cây bút đợi anh chọn.

- Kem café phủ socola đi!

- Ơ… ở đây không có. Chỉ có kem café hoặc kem tươi phủ socola thôi ạ.

- Thì cứ lấy cho tôi một ly kem café, sau đó ưu tiên cho tôi thêm một lớp socola. Người quen mà. – Hoàng nháy mắt với cô. Quyên nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu nhẹ.

10 phút sau, Quyên đến chỗ Hoàng ngồi cùng với ly kem như yêu cầu – kem café phủ socola. Cô đặt ly kem xuống và ngồi đối diện với anh.

- Cô không bận nữa sao?

- Tôi đã xin nghỉ 15 phút. Mà sao… – Cô nhìn anh vẻ ngạc nhiên – Anh lại không mặc áo mưa hay sao mà áo ướt thế kia?

Anh phủi phủi tay áo, đưa tay vuốt mái tóc cũng bị dính nước mưa cười cười.

- Hôm nay tôi cũng lại chỉ nhớ cái áo mưa của cô thôi, thế nên lúc đến đây, tôi sợ lại không trả được cái áo mưa vì làm ướt nên tôi chạy không luôn.

- Anh hay nhỉ?

- Hay gì cơ?

- Tôi đã nói không cần anh trả rồi mà. Nhưng anh cũng kì lạ nữa, tại sao cứ phải trả cho bằng được cái áo mưa, còn muốn ăn kem café phủ socola nữa, anh không thấy đắng sao?

- Tôi cũng không biết vì sao muốn trả áo mưa cho cô nữa. – Cô tròn mắt ngạc nhiên vì câu trả lời của anh. – Còn việc tôi muốn ăn kem café phủ socola, cũng bình thường mà, đây gọi là ăn có cá tính.

Cô cười vì câu trả lời trẻ con của anh. Anh nhìn cô cười, cơ thể anh như bị đóng băng cho đến khi ánh mắt cô ngạc nhiên nhìn anh, anh mới tự phá băng bằng một câu hỏi vu vơ:

- Nhưng sao trời mưa lạnh thế này mà nhiều người thích đi ăn kem nhỉ? Còn cái tên nữa, tại sao lại là Coco?

- Anh không thấy ở quán có cả đệm êm để ngồi và chăn để choàng vào người sao? Còn cả trà gừng nữa, tôi làm ở đây cũng vì thích phong cách của quán.

Anh “à” một tiếng dài tỏ vẻ hiểu những gì cô vừa nói. Hai người họ ngồi nói chuyện hết 15 phút, Quyên tiếp tục đi làm việc của mình, còn Hoàng vẫn cứ ngồi nhâm nhi trà gường và choàng thử chiếc chăn nhỏ lên người – “Ấm thiệt!” – Anh gật gù khẽ tự thầm.

20h tối, mưa không còn rơi. Quán nhỏ nằm trên con đường vắng, ít xe cộ đi lại nên bên ngoài yên tĩnh. Hoàng đứng dậy ra về, tay nhẹ bẫng, nhưng sao lòng anh có gì đó nằng nặng, như kiểu đã làm đứt mất một mảnh ký ức ngắn, muốn quay lại tìm cũng không được. Anh vòng xe qua những con đường lớn, người vẫn đi đông, có lẽ vì hôm nay trời không mưa, mọi người ra đường nhiều hơn để bù lại bao ngày ngồi ở nhà ngắm mưa. Mùi thức ăn đồ nướng, chiên tỏa ra từ các nhà hàng, anh lại thèm quay lại nơi bình yên lúc nãy. Và rồi anh quay xe, về nơi anh muốn đến.

- Ơ, sao anh quay lại đây? Anh quên gì à?

- Không phải, tôi không quên gì hết, tôi chỉ muốn ăn kem và uống trà gừng thôi.

- Nhưng đã gần 10h rồi, quán sắp đóng cửa rồi.

- Thì bao giờ quán đóng cửa, tôi về.

- Tùy anh vậy.

Cô quay đi, bỏ lại chút hụt hẫng cho người con trai đến quán vì kem và trà gừng. Thật hay là điều gì càng cho con người ta cảm giác kỳ lạ thì lại càng khiến con người ta muốn theo đuổi. Giống như cái ngành khảo cổ học mà Hoàng đang học, có rất nhiều điều lạ mà anh muốn khám phá, có lẽ vì muốn khám phá mà anh đã thử xem nếu vị đắng của café hòa cùng vị đắng của socola sẽ như thế nào.

22h20, sau khi lau dọn tất cả những bàn khác – trừ bàn của Hoàng, Quyên đi vào trong quầy, anh nghĩ cô sẽ “đuổi” anh, nhưng không phải cô mà là một cô nhân viên khác tiến về phía anh.

- Xin lỗi anh, đã đến giờ quán đóng cửa rồi ạ, em sẽ rất vui nếu anh ghé lại vào ngày mai.

- À vâng! Tôi không để ý thời gian. – Anh luống cuống đứng dậy, ngó nghiêng tìm ai-đó rồi cúi chào cô nhân viên nọ để ra về. Anh dừng xe cách quán một đoạn, đủ để nhìn thấy những ai sẽ ra khỏi quán. Anh nhận ra cô đang dắt xe ra cùng cô nhân viên kia. Họ rẽ hai đường khác nhau và anh biết rõ cô sẽ đi đường nào.

- Này, về chung nha. – Anh chạy chậm theo cô khi cô vừa đạp xe qua.

- Tùy anh.

- Cô không sợ đi đêm một mình à? Đường này có vẻ vắng.

- Nói không sợ là nói dối, nhưng nói sợ thì cũng đâu hết sợ được. Sống chết có số rồi mà, nếu tôi vì sợ mà không đi con đường này thì tôi sẽ không dám ra ngoài tất cả những con đường khác mất.

- Hay nhỉ, cô tên Quyên phải không? Cô đang đi học, vậy cô học gì thế?

- Anh biết cả tên của tôi rồi cơ đấy, thế thì chịu khó điều tra luôn tôi đang học gì đi.

- Ấy, cô đừng hiểu lầm, hôm trước tôi đến quán hỏi cô để trả áo mưa, nhưng không gặp cô và cũng không biết tên cô, là cái cô lúc này làm cùng cô nói cho tôi biết đấy.

Quyên không nói gì nữa, cả quãng đường tiếp theo chỉ nghe tiếng động cơ xe máy và tiếng đạp xe đều đều, lâu lâu có tiếng lá me hai bên đường xào vào nhau vì gió đi qua. Trời về đêm, không mưa nhưng đủ lạnh để ai cũng phải mặc áo ấm khi ra đường và cần được sưởi ấm con tim.

19h tối, Coco đông khách.

- Anh dùng gì?

- Như cũ nhé!

- Đã một tháng rồi, chẳng nhẽ một tháng trời ăn mãi một món kem mà anh cũng chịu được sao?

- Nếu không chịu được thì tôi đã không theo ngành khảo cổ, phải nghiên cứu một thứ rất lâu. Và… tôi đang nghiên cứu…

- Anh nghiên cứu gì? Chẳng lẽ là ly kem café phủ socola?

- Cô biết để làm gì. Tôi nghiên cứu thứ tôi thích, cô không cần quan tâm. – Hoàng tỏ vẻ kiêu ngạo để trêu tức

Quyên và anh thật sự đặc ý khi nhìn thấy cô tức giận bỏ đi. Một lúc sau, cô quay lại với ly kem dâu, đặt lên bàn trước sự thắc mắc của anh.

- Xin lỗi quý khách, quán đã hết kem café, hết luôn socola. Quý khách vui lòng nghiên cứu ly kem dâu này một hôm. – Cô chực cười vì vẻ mặt ngơ ngác của anh.

- Ơ kìa, sao đằng kia vẫn còn bưng ra cho khác kem socola?

- Ly cuối cùng. Mà anh biết để làm gì, kem nào mà chẳng là kem, anh thích nghiên cứu kem thì cứ nghiên cứu đi, tôi làm việc của tôi. – Cô quay đi tủm tỉm cười. Hoàng nhìn ly kem dâu rồi nếm thử một miếng, thật ra thì thứ anh nghiên cứu không phải kem mà là…

22h30, khách đã về hết, chỉ còn một người.

- Anh không về nữa sao?

- Có chứ, đợi cô về chung luôn.

- Thiệt tình…

Cô vừa dắt xe ra, xe bị chặn lại bởi một chiếc xe máy. Anh nhìn thấy định chạy lại thì nhận ra đó là người con trai ở chung nhà với cô. Anh lùi lại khuất sau hàng cây.

- Cậu làm cái gì thế?

- Tôi đến để về cùng chị.

- Cậu rảnh quá rồi đấy, tôi về một mình được.

- Chị về một mình? Thế những hôm trước chị cũng đi một mình chứ? Nếu mắt tôi không bị mù thì chắc chắn chị đang nói dối.

- Cậu… cậu quá đáng lắm rồi đấy! Tôi đã bảo cậu đừng như thế nữa, tôi không có tình cảm với cậu, không bao giờ!

- Tại sao chứ? Chỉ vì tôi giống với người đã làm chị tổn thương thôi sao? Vì chuyện tình đó mà chị chôn trái tim của chị đến bây giờ, không cho ai cơ hội để bước vào, chị không công bằng.

- Cậu sai rồi, tôi… tôi đã không vì chuyện cũ. Chỉ vì… tôi đã tìm được người tôi yêu… – Những giọt nước mắt nóng hổi lăn dài hai bên má cô, cô bị lời nói của Nam cứa vào nỗi đau cũ, cô tìm cách để thoát ra. – Anh Hoàng! – Cô gọi Hoàng làm anh giật mình.

Hoàng dắt xe ra, đi đến chỗ Nam và Quyên. Anh không hiểu vì sao cô gọi anh, nhưng theo phép lịch sự, anh gật đầu chào Nam.

- Chào cậu!

- Là người tôi yêu đấy, người đưa tôi về mỗi tối là anh ấy, người giúp tôi quên được chuyện cũ là anh ấy. Giờ thì cậu hiểu rồi chứ?

Trước ánh mắt ngạc nhiên của hai người con trai, Quyên thản nhiên nói những lời không-phải-sự-thật. Nam cúi mặt không nói gì, cậu quay xe rồi phóng đi như kẻ điên, để nước mắt của một người con trai hòa với gió lạnh buốt. Chỉ còn lại hai người đứng lặng im nghe tiếng thở của lá cây.

- Tại sao cô lại làm thế?

- Tôi xin lỗi… Tôi xin lỗi anh… – Quyên òa khóc, cô thả xe ra rồi ngồi xuống đường khóc như một đứa con nít.

- Dù sao cũng là con người chứ có phải sắt đá gì đâu, cô cứ khóc đi, khóc cho nhẹ lòng. – Nói rồi Hoàng ngồi xuống ôm cô, cho cô mượn bờ vai để tựa vào, mượn tấm áo để hứng nước mắt, những giọt nước mắt được kìm nén trong thời gian dài, không muốn rơi để lòng người đừng yếu đuối.

Hoàng biết những lời cô nói với Nam về anh – người cô yêu là không đúng, đáng lẽ anh sẽ rất giận vì trở thành bình phong “bất đắc dĩ”, nhưng làm sao có thể… anh không làm được. Anh là vậy và cái nghề anh sẽ theo cần anh phải kiên trì, nhẫn nại dù cho khó khăn và bị tổn thương như thế nào. Ước mơ của anh là tìm kiếm được một điều gì đó đặc biệt để nghiên cứu, không phải đồ gốm cổ hay xương người cổ mà là một thứ “không giống ai”. Hoàng nhận ra, cho đến khi gặp Quyên, ước mơ của anh đã có phần rõ ràng hơn, nhưng cũng có vẻ ngu ngốc hơn cái ước mơ “không giống ai” mà anh muốn – anh đang nghiên cứu về một cô gái.

Định mệnh ngày ấy - Hình 1

Ảnh minh họa

Một thời gian dài sau đó, Hoàng không còn đến Coco nữa, cuộc sống tưởng chừng sẽ trở về cái mốc cách đây 1 tháng 8 ngày, nhưng với Quyên sao không thể như trước.

Đã qua rồi những cơn mưa đêm lạnh lẽo, cũng không còn bóng dáng thân quen. Đêm cứ trôi qua trong yên lặng và một người vẫn cùng chiếc xa đạp qua con đường đầy lá me rụng. Cô không còn đi con đường cũ mỗi đêm nữa, vì cô đã chuyển đến chỗ trọ mới, xa Nam. Có lẽ như thế sẽ tốt hơn cho tất cả, cô không còn phải bắt gặp ánh mắt quen thuộc ấy, cũng không phải to tiếng nhưng sợ làm người lớn buồn phiền. Cô không hoàn toàn phủ nhận tình cảm của cậu dành cho cô là có thật, nhưng biết đâu… cậu cũng chỉ bồng bột, ngộ nhận như người ấy. Biết đâu khi có người làm cậu thấy thú vị hơn cô xuất hiện, cậu sẽ lại tan biến như người ấy. Quyên cũng đã nhiều lần trách mình cố chấp, không cho Nam cơ hội, nhưng cô không đủ can đảm thêm lần nữa chấp nhận một người giống hắn… Và giờ thì… cô lại cùng với cô đơn.

21h tối, Quyên ngồi tại Coco cùng với chiếc lap yêu quý của cô. Ngoài trời đang mưa. Giờ cô đã trở thành một biên tập như cô muốn và với Coco, cô là khách chứ không còn là nhân viên nữa. Một năm trôi qua thật nhanh, cô nhớ vào thời gian này của năm trước, một người con trai cũng ngồi chỗ cô đang ngồi để thưởng thức ly kem đặc biệt không có trong menu, uống hết bao nhiêu ly trà gừng và về khuya cùng cô.

- Chị Quyên ơi! Có người nhờ em đưa cho chị cái này. – Một cô nhân viên mới của quán bước đến, trên tay cầm chiếc áo mưa màu xanh ngọc.

- Ơ, ai nhờ thế hả em? – Cô rời mắt khỏi laptop và nhìn cô bé nhân viên vẻ ngạc nhiên.

- Của một anh đứng ở ngoài kia một hồi lâu, sau đấy anh ấy đi tới cửa quán mà không vào, vẫy tay kêu em ra

rồi nhờ em đưa cho chị cái áo mưa này. Anh ấy còn…

Quyên chạy ào ra khỏi cửa khi chưa nghe hết cô bé nói gì. Cô không quan tâm có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn cô như kẻ điên tự dưng ào ra giữa mưa, cũng không quan tâm mưa làm ướt bao nhiêu phần cơ thể, cô chỉ muốn nhìn thấy anh, muốn anh xuất hiện ngay trước mắt mình như một năm trước… Nhưng không thấy hình bóng nào đủ quen để cô có thể chạy đến, hoặc là dưới những lớp áo mưa đi đường kia, có anh, nhưng cô không nhận ra. Cô chỉ muốn òa khóc.

Quyên bỏ chiếc lap vào túi xách, bao bọc cẩn thận để không bị dính nước mưa, cô mặc áo mưa rồi ra về.

- Cô gì ơi! Cho đi nhờ với!

Quyên dừng lại khi nghe tiếng một người con trai cô vừa đi qua. Nó rất quen, thứ âm thanh hòa lẫn tiếng mưa mà cô đã từng nghe, từng kiệm lời để né tránh thứ âm thanh đó. Cô bước xuống xe và quay lại. Mắt cô nhòa đi vì nước mưa hay vì một thứ nước mặn đắng rơi ra từ khóe mắt… cô không biết. Cô chạy đến chỗ người vừa gọi mình, cởi chiếc áo mưa mà cô biết chắc chính anh đã đưa cho mình, cô nói như không còn sức.

- Anh đã đi đâu?

- Anh vẫn ở đây và chờ trời mưa để đưa áo mưa cho em mà.

- Tại sao anh lại đi… tại sao lại biến mất? Tại sao… – Cô òa khóc.

Anh ôm cô vào lòng.

- Anh xin lỗi… anh đã cùng thầy giáo sang Ai Cập để nghiên cứu đề tài mới, anh đi vội nên không đến gặp em được, cũng không biết liên lạc với em bằng cách nào. Anh có nhờ bạn bè đến Coco để tìm em, nhưng họ nói em đã nghỉ việc, đến trường tìm em giúp anh, nhưng em đã đi thực tập… Anh thật sự xin lỗi vì đã để em đi một mình trong quãng thời gian thật dài. Anh xin lỗi vì vẫn cứ làm em khóc dù anh tự nói với lòng rằng sẽ không để em khóc. Anh xin lỗi…

- Anh không cần xin lỗi nữa! Anh đã từng hỏi em rằng tại sao tên quán nơi em làm thêm lại là Coco, vì theo thứ tiếng cổ, coco nghĩa là “Định mệnh”. Anh đến với em chính là định mệnh, anh rời xa em cũng là định mệnh và… giờ đây anh trở về bên em cũng là định mệnh… anh à. – Quyên áp tai vào ngực trái của anh, để lắng nghe nhịp tim đang đập nhanh hơn, tiếng của nó lớn hơn tiếng mưa cô đang nghe bằng tai còn lại. Mưa. Đường vắng. Hai nửa trái tim ghép vào nhau. Vừa khít.

Một năm trước, đêm mưa bão đã khiến họ bước vào cuộc đời của nhau. Một năm sau, lại cũng là đêm mưa, nhưng hai cuộc đời của họ sẽ hòa làm một, sẽ là một con đường có hai mảnh ghép được ghép lại hoàn hảo. Ai cũng sẽ có một nửa của mình và khi ghép lại vừa khít thì lúc đó tình yêu của họ đã được gắn với hai chữ “Định mệnh”.

Tựa vào bờ vai này nhé, trọn đời che chở cho em

Giữ chặt đôi tay em nhé, nhỏ bé nhưng thật ấm êm

Vui buồn ta sẽ cùng chia sớt, để ngày chỉ còn hạnh phúc

Cảm ơn định mệnh đã cho ta gặp nhau…

Theo Iblog

Gã đàn ông không thể yêu 100%

Hai người đã yêu nhau hơn một năm, Hùng hết sức lãng mạn và quan tâm Trà, mọi chuyện cả hai đều chia sẻ với nhau nhưng lạ là Hùng không bao giờ đề cập đến hôn nhân, cũng chưa một lần giới thiệu Trà với bố mẹ.

Hùng làm việc ở tỉnh. Có thời gian công việc nhàn rỗi và nhàm chán. Ngoài công việc ổn định, lương không cao, thì Hùng cũng chẳng có điều kiện để vui chơi giải trí cao cấp nên thường giải khuây bằng cách lang thang trên mạng. Trà là một cô gái trẻ, công việc bấp bênh ở thành phố và cũng rất cô đơn. Vì thế, họ đã gặp nhau từ một lần vào phòng chat voice. Sau đó, cả hai trở thành bạn bè, thường xuyên trò chuyện, cả hai thích xem phim và nghe nhạc, và tán chuyện đến vô tận về các đề tài này. Cuộc sống bình thường của hai người dường như vui vẻ hơn.

Công việc Hùng tiến triển theo thời gian, Hùng bận rộn và mức lương cao hơn, Hùng không những lên chức mà còn mở một cửa hàng kinh doanh khá tốt. Trong cuộc trò chuyện sau này, Hùng cũng nói với Trà rằng bố mẹ Hùng đang chỉ đạo Hùng phải có bạn gái và lấy vợ. Gần ba mươi tuổi mà Hùng vẫn không có một mảnh tình vắt vai. Trà hỏi tại sao. Hùng nói tiêu chuẩn của Hùng rất cao, và các cô gái Hùng biết lại nhiều thiếu sót. "Trái tim anh không biết yêu rồi" - Trà cười lớn. "Có thể anh đã không gặp được cô gái mà anh thấy rung cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên", Hùng thanh minh và rồi bỗng nhiên Hùng đề nghị một cuộc gặp mặt với Trà - người bạn tâm giao của mình.

Gã đàn ông không thể yêu 100% - Hình 1

Ảnh minh họa

Trò chuyện thường xuyên, Trà thấy Hùng rất thú vị, trái tim cũng rung cảm trước anh rồi. Xét về lý trí, cô cũng thấy những lợi ích hay sự tương đồng về sở thích. Cuối tuần đấy, cô đã tới gặp Hùng. Anh không đẹp trai, nhưng rất hấp dẫn, đến nụ cười cũng nhút nhát, chân thành. Còn Hùng, cũng bày tỏ Trà thực tế còn xinh đẹp hơn hình, nhẹ nhàng, dễ chịu. Ấn tượng đầu tiên của Trà với Hùng là rất tốt. Hùng chu đáo lo cho Trà từng chút một, từ việc mua cho cô nhiều đồ ăn vặt đến thuê nhà nghỉ và đưa cô đi dạo. Trà cũng cảm thấy cuộc gặp đã khuấy lên những cảm xúc trong đáy lòng cô, Hùng dường như đã phù hợp với tất cả mong muốn của Trà cho một nửa của mình.

Vậy là cả hai bắt đầu tán tỉnh một cách nghiêm túc. Thỉnh thoảng, Hùng ngồi hàng giờ xe khách đến gặp Trà. Sau này, khi Hùng đã có xe riêng của mình, anh còn đến đưa Trà đi chơi xa. Những ngày này là thời gian hạnh phúc nhất của Trà. Nhưng khi Trà nói "Em nghĩ chúng mình không thể cứ mãi hai người hai nơi riêng biệt như thế này được" thì Hùng lại nói: "Tình yêu như vậy mới hay. Xa cách địa lý sẽ thử thách tình yêu của em và anh". Còn Trà thì rất phân vân, hay sự thật là tình yêu là không đủ?

Hai người đã yêu nhau hơn một năm, Hùng hết sức lãng mạn và quan tâm Trà, mọi chuyện cả hai đều chia sẻ với nhau nhưng lạ là Hùng không bao giờ đề cập đến hôn nhân, cũng chưa một lần giới thiệu Trà với bố mẹ. Anh chỉ giới thiệu cô với đúng một người bạn thân của mình. Đôi khi Trà muốn hỏi thẳng Hùng chuyện tương lai nhưng cô lại không muốn là người mở lời trước.

Tháng 7 vừa rồi, với sự cố gắng của gia đình, Trà có một công việc đáng mơ ước ở thành phố cô đang sống, điều đó có nghĩa là nếu cưới Hùng, đi theo Hùng, cô sẽ phải đánh đổi. Hùng biết, nhưng rất hạnh phúc, anh tới gặp Trà. Trà hỏi anh tại sao vui? Hùng nói, "Bây giờ là không tốt, nếu hai chúng ta luôn ở bên nhau, tình yêu sẽ không có sự mới lạ". Không chịu được nữa, Trà hỏi "Anh có nghĩ đến việc chúng ta sẽ kết hôn không?". Hùng nói: "Có chứ, nhưng anh cần thêm thời gian".

Tháng trước, Trà nói sẽ dành mấy ngày phép tới thăm Hùng, nhưng anh nói bận, thậm chí tắt điện thoại của mình. Linh cảm không hay, Trà đã cố gắng gọi cho người bạn của Hùng. Người này nói rằng cuối tuần này cả nhà Hùng đi xem mặt một cô gái người ta định mai mối cho anh. Sau đó Trà đã làm một điều rất ngu ngốc, Trà đã đến đúng nơi hẹn hò, nhìn thấy rõ cô gái đó. Hùng lúng túng giới thiệu Trà với đám đông nói: "Đây là bạn của Hùng." Trà đã khóc và bỏ chạy ngay tức khắc.

Ngay hôm sau, Hùng hỏi Trà tại sao xử sự bốc đồng, rằng cha mẹ anh đã để lại một ấn tượng rất xấu. Trà liền hỏi lại: "Cô gái kia thì có ấn tượng đẹp đúng không?". Hùng cho biết đây cô gái đó chẳng liên quan gì, anh làm điều đó chỉ vì bố mẹ. Vậy là Trà tin.

Nhưng rồi Trà đã tìm thấy một số manh mối, cho đến khi Hùng phải thừa nhận, ngoài Trà, anh vẫn liên lạc với một số cô gái. Hùng thú nhận, anh làm vậy bởi anh cảm thấy không thể yêu trăm phần trăm một cô gái nào. Anh lại xin lỗi và xin Trà cho thêm thời gian để quyết định. Điều đó có thể là thật, Trà tin và thoáng nghĩ đến việc sẽ sử dụng những nỗ lực riêng của mình để làm cho anh yêu cô hoàn toàn. Nhưng cô cũng thấy phí niềm tin cho một người đàn ông chẳng yêu cô trọn con tim mình.

Theo Afamily

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Bố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mấtBố bàn chuyện thừa kế, tôi từ chối nhận tài sản, chỉ van xin bố đừng làm trái lời thề với mẹ trước lúc bà mất
09:27:42 22/01/2025
Giáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nóiGiáp Tết, giúp việc đưa một loạt 'yêu sách', tôi xử lý chỉ bằng 2 câu nói
08:37:56 22/01/2025
Mệt mỏi về nhà sau khi tăng ca, chứng kiến cảnh tượng bố và vợ trong phòng khách, cả đời sau tôi không thể quênMệt mỏi về nhà sau khi tăng ca, chứng kiến cảnh tượng bố và vợ trong phòng khách, cả đời sau tôi không thể quên
11:20:27 21/01/2025
Chồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khácChồng đưa vợ 20 triệu thưởng Tết nhưng tin nhắn trong điện thoại lại tố cáo sự thật nghiệt ngã khác
08:32:48 22/01/2025
Mẹ chồng đưa 600 nghìn bảo tôi sắm Tết cho cả nhà 4 ngườiMẹ chồng đưa 600 nghìn bảo tôi sắm Tết cho cả nhà 4 người
11:25:07 21/01/2025
Nửa đêm con sốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại sốc nặng trước hành động của anhNửa đêm con sốt, tôi lay chồng dậy nhờ pha thuốc, nào ngờ lại sốc nặng trước hành động của anh
09:22:41 22/01/2025
Khen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệuKhen chị chồng một câu trước mặt cả nhà chồng chị ấy, tài khoản tôi liền có 500 triệu
08:51:59 22/01/2025
Chồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũChồng nhận lương thưởng Tết cao, tôi chưa kịp mừng thì tái mặt khi thấy phần quà anh chuẩn bị cho nhà vợ cũ
09:16:48 22/01/2025

Tin đang nóng

Chồng kiếm tiền tỷ, vợ Quang Hải đắn đo không dám mua túi Hermes 600 triệu, tiết lộ số tiền trong tài khoản cuối nămChồng kiếm tiền tỷ, vợ Quang Hải đắn đo không dám mua túi Hermes 600 triệu, tiết lộ số tiền trong tài khoản cuối năm
20:50:22 22/01/2025
Công Phượng đánh mất ánh hào quang ở tuổi 30 nhưng có hôn nhân viên mãn với tiểu thư nhà trâm anh thế phiệtCông Phượng đánh mất ánh hào quang ở tuổi 30 nhưng có hôn nhân viên mãn với tiểu thư nhà trâm anh thế phiệt
19:11:55 22/01/2025
Thất kinh với giây phút chiếc xe kẹp 4 loạng choạng hướng thẳng gầm xe container lao tớiThất kinh với giây phút chiếc xe kẹp 4 loạng choạng hướng thẳng gầm xe container lao tới
21:41:33 22/01/2025
Lời xin lỗi đặc biệt của nam sinh đụng vào ô tô đậu bên đườngLời xin lỗi đặc biệt của nam sinh đụng vào ô tô đậu bên đường
18:20:37 22/01/2025
"Tiểu tam" bị ghét nhất showbiz mang thai vẫn tự mang rác đi đổ giữa đêm, liệu có cùng người tình được thừa kế tài sản hơn 2.000 tỷ?"Tiểu tam" bị ghét nhất showbiz mang thai vẫn tự mang rác đi đổ giữa đêm, liệu có cùng người tình được thừa kế tài sản hơn 2.000 tỷ?
20:28:09 22/01/2025
Cặp đôi hàng đầu Vbiz 2 lần bị "tóm dính" ra vào biệt thự riêng, hint rõ mồn một nhưng mãi không chịu công khaiCặp đôi hàng đầu Vbiz 2 lần bị "tóm dính" ra vào biệt thự riêng, hint rõ mồn một nhưng mãi không chịu công khai
18:33:49 22/01/2025
Thích cái cách Thành Chung si mê vợ hotgirl, 7 năm bên nhau vẫn một ánh mắt chiều chuộng, viên mãn với 2 căn nhàThích cái cách Thành Chung si mê vợ hotgirl, 7 năm bên nhau vẫn một ánh mắt chiều chuộng, viên mãn với 2 căn nhà
19:12:07 22/01/2025
Đi qua sóng gió thăng trầm, diễn viên Thương Tín thấm thía 2 chữ 'tình đời'Đi qua sóng gió thăng trầm, diễn viên Thương Tín thấm thía 2 chữ 'tình đời'
19:56:28 22/01/2025

Tin mới nhất

Lo cháy nhà khi hàng xóm đốt vàng mã cúng ông Công ông Táo

Lo cháy nhà khi hàng xóm đốt vàng mã cúng ông Công ông Táo

09:19:45 22/01/2025
Nhìn hàng xóm đốt vàng mã cháy đùng đùng ngay gần sạp hàng, thậm chí sát trụ điện, tôi nơm nớp lo sợ, vì Hà Nội gần đây có nhiều vụ hỏa hoạn chết người thương tâm.
Chồng uống say rồi cãi cọ ầm ĩ với bố thế nhưng mẹ chồng lại muốn tôi sang cúi đầu xin lỗi hộ con trai bà

Chồng uống say rồi cãi cọ ầm ĩ với bố thế nhưng mẹ chồng lại muốn tôi sang cúi đầu xin lỗi hộ con trai bà

09:03:42 22/01/2025
Vì sao người không liên quan và không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra lại phải gánh chịu trách nhiệm cho hành động của người khác?
Biết vợ được thưởng Tết hơn 50 triệu, chồng yêu cầu gửi hết về cho anh chồng, nếu không thì trả lại anh số tiền khổng lồ khác

Biết vợ được thưởng Tết hơn 50 triệu, chồng yêu cầu gửi hết về cho anh chồng, nếu không thì trả lại anh số tiền khổng lồ khác

09:00:04 22/01/2025
Tôi vừa lên tiếng phản đối thì chồng giận dữ đòi lại tiền đã bỏ ra xây nhà thờ bên nhà vợ vào 2 năm trước. Vợ chồng tôi đều làm việc ở công ty nước ngoài.
Nghĩ đến cảnh về quê chồng dịp Tết, tôi lại rùng mình sợ hãi trước yêu cầu oái oăm của mẹ chồng

Nghĩ đến cảnh về quê chồng dịp Tết, tôi lại rùng mình sợ hãi trước yêu cầu oái oăm của mẹ chồng

08:45:32 22/01/2025
Mẹ chồng gọi điện thúc giục con dâu phải mua nhiều quà, chuẩn bị số tiền lớn để về đưa cho bà tiêu dịp Tết. Chúng tôi lấy nhau được tròn 9 năm hòa thuận.
Mẹ đẻ gửi quà Tết, con dâu thất thần khi mẹ chồng nhận hết rồi làm chuyện này

Mẹ đẻ gửi quà Tết, con dâu thất thần khi mẹ chồng nhận hết rồi làm chuyện này

08:41:31 22/01/2025
Mẹ đẻ gửi quà Tết cho tôi, nhưng mẹ chồng coi đó là của mình để làm những việc ngược đời. Tôi năm nay 29 tuổi, kết hôn cách đây 4 năm.
Vì kẹt xe, tôi có thêm 3 tiếng tự học mỗi ngày

Vì kẹt xe, tôi có thêm 3 tiếng tự học mỗi ngày

11:18:06 21/01/2025
Phàn nàn cũng chẳng ích gì, tôi cứu thời gian chết lúc kẹt xe bằng cách luyện nghe và đọc ngoại ngữ; mỗi ngày có thêm khoảng 3 tiếng tự học trong giờ tắc đường.
Xem Sex Education, tôi khao khát có mối quan hệ như nam chính: Không phải tình yêu nhưng tốt hơn nhiều

Xem Sex Education, tôi khao khát có mối quan hệ như nam chính: Không phải tình yêu nhưng tốt hơn nhiều

11:15:53 21/01/2025
Ngoài dự đoán và kỳ vọng, bộ phim giúp tôi nhận ra một khía cạnh hoàn toàn mới.Ở tuổi 60 tôi ngộ ra phúc - họa đều bắt nguồn từ 3 bộ phận trên cơ thể:
Tặng mẹ chồng chiếc khăn gần chục triệu, tôi nhói lòng khi phát hiện chị dâu lấy trộm dùng vào một việc không ngờ

Tặng mẹ chồng chiếc khăn gần chục triệu, tôi nhói lòng khi phát hiện chị dâu lấy trộm dùng vào một việc không ngờ

20:38:16 20/01/2025
Tết năm nay có lẽ vợ chồng tôi sẽ bớt được mấy bao lì xì nhờ sự ích kỷ xấu tính của chị dâu.Mẹ tôi xách giỏ rau sang cho con dâu dưỡng thai nhưng bà thông gia ném hết đi chỉ vì một củ nghệ
Tháng củ mật, em trai làm mất xe nhưng bố mẹ lại mong ngóng lương thưởng của tôi để mua xe mới cho cậu quý tử

Tháng củ mật, em trai làm mất xe nhưng bố mẹ lại mong ngóng lương thưởng của tôi để mua xe mới cho cậu quý tử

20:23:57 20/01/2025
Tết với tôi chưa bao giờ là những ngày vui.Vì kẹt xe, tôi có thêm 3 tiếng tự học mỗi ngày Chồng cấm tôi về nhà ngoại ăn Tết, mẹ chồng chỉ hỏi một câu mà anh sợ run người
Bác giúp việc về quê một tuần, vừa lên nhà chủ thì quỳ xuống, khóc lóc xin 200 triệu

Bác giúp việc về quê một tuần, vừa lên nhà chủ thì quỳ xuống, khóc lóc xin 200 triệu

10:56:22 20/01/2025
Tôi không biết phải làm sao trước lời van xin tội nghiệp của bác giúp việc. Giúp việc đến làm được 6 tháng đã đòi thưởng Tết 2 tháng lương, tôi gửi 15 triệu rồi tiễn gấp Cho giúp việc thân tín vay 1 tỷ đồng về quê xây nhà rồi mất liên l...
Cụ ông U60 đặt 10 bàn tiệc tổ chức sinh nhật nhưng 6 anh em không ai tới, lý do gây sốc: Tất cả đi ăn tân gia nhà em út

Cụ ông U60 đặt 10 bàn tiệc tổ chức sinh nhật nhưng 6 anh em không ai tới, lý do gây sốc: Tất cả đi ăn tân gia nhà em út

10:53:15 20/01/2025
Câu chuyện của ông Tạ, 70 tuổi ở Trung Quốc khiến cộng đồng mạng bàn tán xôn xao.Vô tình nghe được cuộc nói chuyện của vợ chồng em dâu, tôi sửng sốt khi biết các
Giao báo cho người có tiền, tôi nhận ra: Hoá ra người giàu không chỉ dùng tiền để được người khác giúp đỡ, đây mới thực sự là thứ 'vũ khí' bí mật

Giao báo cho người có tiền, tôi nhận ra: Hoá ra người giàu không chỉ dùng tiền để được người khác giúp đỡ, đây mới thực sự là thứ 'vũ khí' bí mật

10:49:52 20/01/2025
Thực tế, thứ vũ khí mà người giàu sử dụng để có được sự giúp sức là điều mà chúng ta ai cũng có.Vô tình nghe được cuộc nói chuyện của vợ chồng em dâu, tôi sửng sốt khi biết

Có thể bạn quan tâm

Bảo Thanh khoe sổ đỏ, NSND Hồng Vân trẻ đẹp không ngờ

Bảo Thanh khoe sổ đỏ, NSND Hồng Vân trẻ đẹp không ngờ

Sao việt

23:23:12 22/01/2025
Diễn viên Bảo Thanh khoe sổ đỏ mới - thành quả sau một năm làm việc chăm chỉ. NSND Hồng Vân trẻ đẹp không ngờ dù đã ở tuổi U60.
Phản ứng sốc của Hoa hậu Thiên Ân khi 1 sao nam bị tát sưng mặt

Phản ứng sốc của Hoa hậu Thiên Ân khi 1 sao nam bị tát sưng mặt

Hậu trường phim

23:16:46 22/01/2025
Tham gia phim Nụ hôn bạc tỷ, Thiên Ân và Thu Trang có khoảnh khắc khiến khán giả giật mình vì cảnh tát Huy Khánh đến sưng cả mặt.
Grealish muốn chia tay, CLB Man City săn lùng nhiều ngôi sao

Grealish muốn chia tay, CLB Man City săn lùng nhiều ngôi sao

Sao thể thao

22:59:13 22/01/2025
Inter Milan và Borussia Dortmund đều đang theo dõi cầu thủ chạy cánh Jack Grealish của CLB Man City, trong lúc HLV Pep Guardiola cần có nhiều giải pháp hơn cho các tuyến phòng ngự.
Mỹ nhân lột xác 180 độ chấn động cả Trung Quốc: Ác nữ hóa tiên nữ, nhan sắc cực phẩm đẹp không tả nổi

Mỹ nhân lột xác 180 độ chấn động cả Trung Quốc: Ác nữ hóa tiên nữ, nhan sắc cực phẩm đẹp không tả nổi

Phim châu á

22:56:36 22/01/2025
Đại Lộ Oa không chỉ xinh ngất ngây mà còn toát ra khí chất vô cùng đặc biệt, khiến khán giả cảm thán rằng có ngắm mãi cũng chẳng biết chán.
Mỹ nhân phim Việt giờ vàng được khen nức nở vì quá xinh, tạo hình tả tơi không thể dìm nhan sắc

Mỹ nhân phim Việt giờ vàng được khen nức nở vì quá xinh, tạo hình tả tơi không thể dìm nhan sắc

Phim việt

22:49:10 22/01/2025
Trước phân cảnh đắt giá lần này, người đảm nhận vai Hồi - nữ diễn viên Trang Emma cũng là một cái tên hot của phim bởi diện mạo xinh đẹp và diễn xuất đầy cảm xúc.
Dương Hồng Loan: Tôi kiếm tiền nhiều hơn nhưng không phải trụ cột gia đình

Dương Hồng Loan: Tôi kiếm tiền nhiều hơn nhưng không phải trụ cột gia đình

Tv show

22:29:08 22/01/2025
Dương Hồng Loan trân trọng sự hy sinh của người bạn đời khi gác công việc để đồng hành cùng cô trong những chuyến đi diễn.
Richard Gere đang 'hạnh phúc hơn bao giờ hết' bên vợ trẻ hơn 34 tuổi

Richard Gere đang 'hạnh phúc hơn bao giờ hết' bên vợ trẻ hơn 34 tuổi

Sao âu mỹ

22:26:51 22/01/2025
Ngôi sao phim Pretty Woman - Richard Gere (75 tuổi) - trả lời phỏng vấn với tờ Elle Espaa rằng ông đã tìm thấy sự viên mãn kể từ khi chuyển đến xứ bò tót cùng vợ Alejandra Silva
Quang Dũng ra mắt MV tặng mẹ đang điều trị bệnh

Quang Dũng ra mắt MV tặng mẹ đang điều trị bệnh

Nhạc việt

22:17:06 22/01/2025
Trong không khí tết cận kề, ca sĩ Quang Dũng vừa cho ra mắt MV Đón xuân này nhớ xuân xưa mang nhiều tâm trạng, dành tặng cho mẹ của mình.
Phá ổ nhóm môi giới mua bán thận trên địa bàn Hà Nội

Phá ổ nhóm môi giới mua bán thận trên địa bàn Hà Nội

Pháp luật

22:07:57 22/01/2025
Phòng Cảnh sát hình sự ( CSHS) Công an TP Hà Nội vừa phối hợp Cục CSHS, Bộ Công an triệt phá ổ nhóm môi giới mua bán thận, bắt giữ 3 đối tượng liên quan.
Diễn viên U.80 sập bẫy lừa đảo của 'gái trẻ' quen qua web hẹn hò

Diễn viên U.80 sập bẫy lừa đảo của 'gái trẻ' quen qua web hẹn hò

Sao châu á

22:06:20 22/01/2025
Ông Laurence Pang quen một cô gái trẻ qua một trang web hẹn hò và bị lừa đầu tư kinh doanh sau đó mất hàng trăm triệu.
WSJ: Tổng thống Trump chỉ thị đặc phái viên chấm dứt xung đột Ukraine trong 100 ngày

WSJ: Tổng thống Trump chỉ thị đặc phái viên chấm dứt xung đột Ukraine trong 100 ngày

Thế giới

22:01:14 22/01/2025
Thành công của những nỗ lực này sẽ phụ thuộc phần lớn vào kỹ năng đàm phán của các bên liên quan cũng như mức độ hợp tác từ cả phía Mỹ và Nga.