Đinh Hương: ‘Bây giờ tôi nghèo hơn trước’
Á quân The Voice tiết lộ, kiếm được bao nhiêu tiền cô đều dồn cho âm nhạc chứ không tiêu gì cho bản thân.
- Không tham lam xuất hiện trong các show ca nhạc lớn được PR rầm rộ, chị có thấy mình “chìm” quá so với nhiều ca sĩ trưởng thành từ The Voice mùa đầu tiên, đặc biệt là Hương Tràm?
- Tôi nhận được sự giúp đỡ từ ban tổ chức The Voice nên sau cuộc thi, tôi cám ơn họ bằng cách tham gia chương trình do đơn vị này thực hiện như Bài hát yêu thích, Bước nhảy hoàn vũ. Thời gian còn lại, tôi dành thực hiện hai việc chính, trả nợ tình cảm của khán giả ở mọi miền đất nước đã nhắn tin bình chọn cho tôi tại cuộc thi và tập trung sức lực làm album. Ban đầu tôi cứ nghĩ, nhạc của tôi rất kén người nghe, nhưng không ngờ sau những lần đi diễn tỉnh ở miền Tây, miền Trung và miền Bắc, tôi nhận ra, đối tượng yêu thích tôi nhiều nhất lại là các bạn trẻ thuộc thế hệ 9X. Ấy vậy mà bấy lâu nay tôi đã suy nghĩ sai về gu nghe nhạc của họ.
Người ta bảo tôi, cái tên Đinh Hương bây giờ rất hot, nhưng tôi cho rằng, âm nhạc là cả quá trình phấn đấu không ngừng. Chỉ khi nào tôi đã đi được chặng đường mà khán giả vẫn yêu mến thì tôi mới hài lòng vì âm nhạc của mình đã để lại dấu ấn trong lòng họ. Còn quá sớm để nói bất cứ điều gì. Tôi chấp nhận mình “trầm” ở mức có thể để làm được sản phẩm ứng ý nhưng tất nhiên, tôi sẽ không để cho mọi người chờ đợi quá lâu. Nếu theo đúng tiến độ, cuối tháng 7 này, mọi người sẽ được nghe album đầu tay của tôi.
Sau ngôi Á quân The Voice mùa đầu tiên, Đinh Hương không vội vàng mà bình tĩnh theo đuổi con đường nhạc Soul cô yêu thích.
- Ở sản phẩm này, chị vẫn trung thành đi theo phong cách Soul hay sẽ chiều theo ý của phần đông khán giả bằng những ca khúc thị trường dễ thuộc, dễ nghe?
- Vì muốn mọi người nhìn rõ cá tính âm nhạc nên tôi cố gắng lựa chọn 8-9 ca khúc mới, bao gồm cả tiếng Anh vẫn tiếng Việt đưa vào album. Dòng nhạc tôi theo đuổi là Soul. Trong CD, khán giả sẽ thấy rõ hình ảnh Đinh Hương với Soul nhưng có sự mới mẻ khi Soul được pha trộn với Funky, R&B, Pop để trở nên gần gũi hơn với mọi người. Dù sao tại Việt Nam, Soul vẫn còn là phong cách xa lạ với công chúng.
- Chị tham vọng trở thành đại diện cho lứa nghệ sĩ trẻ hát nhạc Soul của Việt Nam chăng?
- Đó là ước mơ của tôi. Tôi mong khi nhắc đến những giọng ca trẻ hát nhạc Soul thì cái tên đầu tiên họ nói đến sẽ là Đinh Hương. Tuy nhiên, tôi không bó buộc mình vào bất cứ phong cách nào. Tôi chọn Soul là dòng nhạc chính nhưng bên cạnh đó, tôi vẫn biến hóa không ngừng và thử sức ở nhiều thể loại khác. Sự trải nghiệm ở các phong cách giúp cho tôi có thêm kỹ thuật trong việc xử lý ca khúc và mang những màu sắc mới, đa dạng hơn cho Soul. Biết đâu đó, trong tương lai, các bạn sẽ được nghe Soul pha Dance thì sao!
- Thói quen tính toán chặt chẽ của người từng là nhân viên ngân hàng như chị đã ảnh hưởng như thế nào đến việc sản xuất CD?
- Khi làm cái gì tôi sẽ làm tới cùng và không chấp nhận sự qua loa. Điều này đã khiến tôi khổ sở trong việc đi tìm sự ưu tú của âm nhạc nhưng vốn dĩ, nghệ thuật lại không có điểm giới hạn. Tôi luôn luôn cảm thấy không hài lòng, có ca khúc tôi thu âm đến hơn 10 lần mà vẫn chưa ưng ý.
Tôi thừa nhận mình cầu toàn quá mức trong công việc. Khi làm album, tôi tham gia hầu như tất cả các khâu, từ viết lời, giai điệu đến hòa âm, phối khí vì tôi muốn mỗi ca khúc phải mang đậm “chất” Đinh Hương. Thi thoảng, vì sự cố chấp của mình mà tôi và ê kíp tranh luận gay gắt. Rất may, họ là những người bạn lâu năm, hiểu cá tính âm nhạc của tôi nên dù có căng thẳng, chúng tôi vẫn làm việc rất ăn ý.
- Trước khi thi The Voice, chị đi hát phòng trà nhưng sau cuộc thi, chị dường như không xuất hiện tại sân khấu này. Liệu có phải chị chê ở phòng trà quá “hẹp” so với danh tiếng của chị bây giờ?
- Thời gian vừa qua đúng là tôi rất kén show vì tôi xác định, một thí sinh trong cuộc thi có thể hát bất cứ ca khúc nào, nhưng khi bắt đầu con đường ca hát chuyên nghiệp, tôi phải hát những bài hát của chính tôi. Với sân khấu mà tôi phải “vay mượn” âm nhạc của những anh chị đi trước thì tôi tạm gác lại. Tôi muốn mỗi lần xuất hiện là một lần ghi ấn tượng. Tôi không muốn có bất cứ rủi ro nào xảy ra. Đó là lý do dù nhận được rất nhiều lời mời biểu diễn tại phòng trà nhưng tôi đều “khất nợ”.
Mỗi lần bước lên sân khấu, giọng ca người Quảng Trị luôn cháy đốt cháy hết năng lượng. Cô nói, đó là nhược điểm lớn nhất của cô. Trong thời gian tới, cô sẽ học cách tiết chế bản thân.
Khi trở thành ca sĩ hát của số đông, tôi phải lắng nghe để có thể dung hòa được cái tôi của bản thân và sở thích của công chúng. Đây không phải là sự chiều chuộng mà tôi cần tìm hiểu thị trường để chau chuốt cho sản phẩm của mình. Đôi lúc tôi đắn đo lựa chọn giữa âm nhạc của số đông và âm nhạc của chính tôi. Rất nhiều câu hỏi ập đến khiến cảm xúc trong âm nhạc của tôi bị giảm dần. Những lúc stress như vậy, tôi thường trở lại phòng trà cũ tìm lại chính mình để có cảm hứng và sự thăng hoa. Nếu khán giả phòng trà chấp nhận những sáng tạo của tôi thì tôi mới đủ tự tin đưa sản phẩm ra thị trường rộng hơn.
Video đang HOT
- Từ chối nhiều như thế, chị có sợ người ta nói chị chảnh, mắc bệnh ngôi sao?
- Nếu chưa gặp tôi thì có thể họ sẽ nghĩ như vậy. Tôi hiểu, sự từ chối và cái lắc đầu bao giờ cũng đi kèm theo những lời nói không mấy tốt đẹp. Tuy nhiên, cơ hội làm việc của tôi với họ còn rất nhiều. Với những người quen biết tôi trước đó, họ hiểu tôi là người cầu toàn, còn với những người mới quen, tôi cũng phải lựa lời để không làm mất lòng họ.
- Khi đã có tên tuổi, thu nhập của chị đã tăng lên rất nhiều. Vậy cuộc sống của chị thay đổi ra sao so với trước?
- Có người hỏi tôi mua nhà chưa, mua ô tô chưa, nhưng sự thật là, bây giờ tôi còn nghèo hơn cả hồi đi làm ngân hàng. Khi đó, dù lương tháng có 5-7 triệu đồng nhưng tôi vẫn dư tiền để gửi tiết kiệm. Còn hiện tại, tiền kiếm được có nhiều hơn nhưng tất cả tôi dồn cho âm nhạc và đi trả nợ các khoản khác.
Tôi vẫn sống ở căn chung cư nhỏ mà tôi thuê từ trước khi tôi thi The Voice. Tôi không muốn chuyển đi vì đã quen với không gian ở đây. Hơn nữa, bây giờ không phải là lúc tôi dùng tiền để mua nhà, ô tô hay những trang sức đắt tiền. Tôi muốn đầu tư cho âm nhạc để từ đó, tôi có nhiều cơ hội đứng trên những sân khấu lớn và tồn tại lâu dài trong con đường nghệ thuật.
Trong chi tiêu hàng ngày, tôi rất hạn chế mua đồ cho mình. Món đồ đắt tiền nhất của tôi là chiếc túi xách Việt Nam trị giá 3 triệu đồng. Tôi không có sở thích xài hàng hiệu. Nếu có tiền, tôi sẽ mua những bài hát, bản phối hay. Nhiều khi tôi tự hỏi, mình có phải là một cô gái không vì không có ham muốn đi shopping. Quần áo của tôi đều là mẹ mua cho. Tôi ngại đi mua sắm, nếu rảnh, tôi đi chợ mua đồ về nấu ăn.
- Dồn hết tiền để làm âm nhạc, vậy khi thực hiện album đầu tay, chị có nhờ đến bố mẹ?
- Chị hỏi làm tôi tủi thân quá, vì hình như cái số của tôi đúng như lời thầy bói nói, luôn phải tự lực trong cuộc sống. Tôi tích cóp toàn bộ số tiền đi hát sau The Voice để làm album, nhưng tôi không ngờ rằng, làm một sản phẩm lại tốn cả trăm khoản. Gia đình tôi có kinh tế bình thường nhưng vì thương con, bố mẹ tôi vẫn muốn giúp đỡ. Họ làm vậy để cảm thấy yên tâm hơn về tôi. Cũng nhờ ông Trời thương, tôi nhận được nhiều lời mời đi diễn ở các sân khấu nên cát-xê cũng đủ để trang trải cho cả ê kíp.
“Nổi loạn” trong âm nhạc nhưng khi yêu, Đinh Hương rất mềm yếu và dễ khóc.
- Cố chấp, cầu toàn trong công việc, vậy trong tình yêu, chị có phải là người như thế?
- Sự cầu toàn tôi dành hết cho âm nhạc nên khi yêu tôi yếu mềm lắm. Tôi từng trải qua hai mối tình đẹp. Lúc đối diện với tình yêu, tôi thấy mình yếu đuối như bao cô gái khác. Tình yêu kỳ diệu lắm. Nó làm cho tôi nhận ra góc khác ẩn giấu trong con người mình. Nếu như không yêu thì chắc không bao giờ tôi phát hiện ra mình nữ tính và thi thoảng bi lụy như thế. Trước đây, tôi cứ ngỡ mình mạnh mẽ như con trai, không dễ rơi nước mắt vì ai đó.
Lên sân khấu tôi sẽ hát hết mình và trong tình yêu tôi cũng vậy, không giữ lại cho mình điều gì. Nhiều người khuyên tôi, yêu ít thôi để lỡ có vấn đề xảy ra thì sẽ không quá đau khổ. Nhưng mà biết làm sao được, tôi không thể điều khiển trái tim mình. Sau mỗi cuộc chia tay, tôi mất rất nhiều thời gian để chữa lành vết thương. Tuy nhiên, bây giờ nhìn lại, tôi cho rằng, những giây phút buồn, đau khổ đó lại là chất xúc tác để tôi bùng cháy hết mình trong âm nhạc.
- Bạn trai của chị có ghen không khi bây giờ chị dành thời gian cho âm nhạc nhiều hơn là cho anh ấy?
- (Cười) Làm gì có anh nào yêu nổi khi tôi sống 24/24 giờ với âm nhạc. Chắc là xong album và những dự án khác tôi mới dám yêu.
- Một người có ngoại hình xinh đẹp lại khéo ăn, khéo nói như chị không lẽ lại thiếu người theo đuổi?
- Tôi cũng thấy thấp thoáng có vài người nhưng họ thấy tôi nổi loạn trên sân khấu quá nên không dám tiến lại gần. Có lẽ tôi phải lấy âm nhạc để chứng minh rằng, Đinh Hương cũng rất nữ tính chứ không “điên”. Còn nếu có người đàn ông nào thích cá tính nổi loạn của tôi thì hãy giới thiệu cho tôi nhé!
- Chị nói sao về thông tin người yêu chị là chàng trai chơi guitar, vẫn đi theo và đệm đàn cho chị hát tại nhiều show diễn?
- (Cười to) Không phải đâu, đó là anh Khoa, sư phụ trong âm nhạc của tôi. Thời hát ở phòng trà, anh Khoa là trưởng ban nhạc của tôi cùng với Võ Trọng Phúc và một vài người bạn khác. Khi thi The Voice, tôi đã bỏ nhóm nhưng lại có cơ duyên với Khoa khi anh chơi cho ban nhạc của anh Hoài Sa. Anh ấy đã giúp đỡ rất nhiều, thậm chí còn tư vấn bài vở cho tôi nữa. Lúc cuộc thi kết thúc, tôi từng hợp tác với một vài ê kíp nhưng không phù hợp nên tôi đã mời anh Khoa và ban nhạc cũ cộng tác với mình cho đến bây giờ.
Theo VNE
Ca sĩ Đinh Hương: Rồi thì em yêu ai...
Tôi kiêu hãnh tiến về phía Đinh Hương. Đinh Hương đẹp dịu dàng, chờ tôi trên chiếc ghế sofa dài trong quán cà phê vừa đủ yên tĩnh. g
Tôi lựa cái áo thun đẹp nhất, cái quần jeans xịn nhất. Tôi đánh lại đôi giày, cài lắc nơi cổ tay... Suýt nữa, tôi đã đeo thêm cái nhẫn có mặt đá màu đen được anh Giản Thanh Sơn mang về từ New York tặng, nghĩ sao lại thôi. Tôi có xịt một ít nước hoa, loại nước hoa của Pháp mà chị Kiều Oanh biếu...
Ngày học phổ thông, Đinh Hương yêu, và tôi cũng yêu. Thời sinh viên, Đinh Hương yêu, và tôi cũng yêu. Cho đến lúc này, khi Đinh Hương ngưng yêu thì tôi đã lập gia đình.
Hỏi đời có đen không? Giả mà tôi chưa có nhà tôi, thế nào tôi cũng đứng trước mặt Đinh Hương, nghiêm nghị nói: "Yêu ai cũng vậy, yêu giùm anh, anh cảm ơn".
1. Tôi có thói quen rất xấu, thường lúng túng khi ngồi trước mặt nhan sắc. Thế nên, tôi đã bẻ ngón tay mình đến trật khớp khi ngồi đối diện với Đinh Hương. Đinh Hương hơi ốm, so với cái thời Đinh Hương còn là thí sinh ở cuộc thi The Voice - Giọng hát Việt 2012. Mà có sao, phụ nữ đẹp nên ốm đi một chút, thì mới toát ra được hết nét nhu mì.
Đầu tiên, Đinh Hương kể về tuổi thơ của Đinh Hương. Một tuổi thơ đầy nắng gió và tiếng cười ở thị xã Đông Hà (tỉnh Quảng Trị). Hình như, con gái ở Đông Hà thường đẹp. Trước trong Trường Văn khoa của tôi, có cô gái tên Đông Hà, người Quảng Trị cũng cực xinh.
Đinh Hương nói, em là con út trong nhà, được ba mẹ cưng ghê lắm. Nhà em cũng bình thường thôi, anh hè. Nhưng em đòi gì đều được. Ngày xưa em thích hát lắm, em đi hát suốt. 5 tuổi thôi, em đã nhận được cát-sê của Đài Truyền hình tỉnh Quảng Trị khi đi ghi hình bài Con cò, cò bay lả, lả bay la.
"Em sống nhiều với ký ức lắm, nghe. Em ngồi một mình, nhớ về tuổi thơ em là em mỉm cười rồi. Em không cần cái chi xa xôi đâu. Em chỉ nhớ ba mẹ đã chăm sóc em ra răng, hai anh của em đã thương em ra răng... là em thấy ấm áp rồi. Giống như điên nớ".
"Hồi em học cấp II, em thích cái máy tính để bàn. Em xin mẹ mua, mẹ nói, đạt học sinh giỏi đi, mẹ sắm cho con liền. Rứa là em học, học quên ăn quên ngủ. Năm lớp 6 em đạt học sinh giỏi, năm lớp 7 cũng học sinh giỏi, năm lớp 8 cũng học sinh giỏi, năm lớp 9 cũng học sinh giỏi. Em nhắc lời hứa xưa, mẹ em cười bảo, thôi, ráng thi tốt nghiệp cho giỏi, mẹ mua cho cái máy laptop. Vậy là em ráng học tiếp".
"Em học xong cấp III, mẹ dắt em vô Sài Gòn thi đại học. Em đậu Đại học Ngân hàng. Ngày đó, em học ở Thủ Đức. Anh nhớ không, Thủ Đức vài năm trước còn được gọi là làng Đại học, mọi thứ cũng tĩnh lặng thôi, không quá xô bồ như Sài Gòn. Em ở Thủ Đức mà như vẫn hít được không khí quê, dễ chịu lắm".
"Mẹ ở với em một tuần rồi về lại quê. Em ở trong này, vừa đi học vừa đi làm. Em làm hết, phục vụ trong quán ăn, quán cà phê có khách Tây để vừa có thu nhập vừa có thêm điều kiện học tiếng Anh. Hè em không về quê, em ở lại làm để tích lũy. Tính em xưa giờ rứa, thích có được cái do chính mình làm ra".
"Năm 3 sinh viên, em quyết định đăng ký thi Sao Mai - Điểm hẹn. Em làm một cuộc cách mạng với chính bản thân. Mẹ cho em 1 triệu mỗi tháng trang trải, em mượn thêm bạn bè được 14 triệu nữa. Tổng cộng em có 15 triệu. 15 triệu, em đi thu âm, em đặt may đồ đẹp, rất chuyên nghiệp để đi biểu diễn. Vậy mà, em không đậu. Không đậu, lại còn mắc nợ nữa nà".
2. Đinh Hương có đi hát vài tụ điểm, thời sinh viên. Cứ hát, cứ để dành cho đến khi trả hết nợ. Vậy đó, Đinh Hương đẹp và Đinh Hương cá tính.
"Em có một cái răng khểnh, ai cũng khen cái răng khểnh của em dễ thương. Nhưng em không thích, em nghĩ, cái răng khểnh sẽ khiến khuôn mặt em không hấp dẫn khi ghi hình. Vậy là, em đi niềng răng. Niềng răng đau lắm anh. Bác sĩ đặt khí cụ vào hàm của em, để ép cái răng khểnh nằm đúng vị trí mà em muốn. Đau là một chuyện rồi, cái quan trọng hơn, anh không tưởng tượng được đâu. Em hát bị đớt".
"Đêm đó, em hát một bài tiếng Việt, mà tiếng nước mình nhiều thanh sắc. Anh tin nổi không, em hát đớt hết cả bài. Khán giả ngồi dưới ôm miệng cười, còn em, giá mà được khóc ngay lúc đó. Sau đêm diễn, em vừa chạy xe gắn máy về nhà trọ, vừa khóc.
Khóc riết, khóc cho đến lúc em nói với mình: "Hương, cố lên Hương. Phải có cách nào để thoát ra khỏi tình trạng này chứ". Rứa là em nghĩ ra, thôi mình hát tiếng Anh. Tiếng Anh không có dấu, dễ giấu được chuyện hát đớt. 14 tháng, anh hỉ. 14 tháng em toàn hát tiếng Anh thôi. Rồi mọi chuyện nó cũng qua. Mà tiền em làm răng là 35 triệu, em để dành làm, chứ em không có xin ba mẹ đâu".
Đinh Hương tốt nghiệp Đại học, có một ai đó thích giọng hát của Đinh Hương, nhắn tin làm quen. Ban đầu, Hương không trả lời, về sau Hương phản hồi. Nhắn tin qua lại, người đó hỏi Hương có muốn kiếm công việc làm đúng chuyên môn hay không, người đó quen với nhiều ngân hàng, có thể giúp Hương nộp đơn xét tuyển.
"Anh biết không? Đến khi cầm hồ sơ đi gặp người đó, em hết hồn. Người đó phải ngoại 50 tuổi rồi à anh. Nhưng mà, gặp nhau xong không lẽ em về liền. Em vẫn phải ngồi, nói năng lịch sự, nhờ chuyển giúp hồ sơ. Có vậy thôi, mà đêm trằn trọc hoài em không ngủ được. Chịu không đặng, 2 giờ sáng em gọi điện thoại, em nói, anh ơi, xưa giờ ngoài ba mẹ em, em không có nhờ vả ai hết. Hay thôi, anh cho em rút lại hồ sơ, rồi tự em đi nộp.
Người đó trả lời với em là: "Em yên tâm, anh chỉ chuyển giúp em hồ sơ như kiểu đăng ký thi Đại học thôi, còn có qua được các vòng khảo sát, thi tuyển hay không là tùy vào năng lực của em". Cuối cùng, em cũng vượt qua được hết các vòng thi của ngân hàng. Từ đó, anh ấy cũng không gọi điện thoại hay nhắn tin cho em nữa".
Làm ngân hàng được một năm thì Đinh Hương nghỉ việc. Đến lúc, Đinh Hương phải lựa chọn, hoặc là hát, hoặc là một công chức. Bởi, nhịp sống đều đặn của một công chức khiến Đinh Hương mỏi mệt. Và sáng đến công sở, chiều về nhà, tối đi hát... với Đinh Hương là một thói quen, chứ không phải là niềm đam mê.
Đinh Hương đã chọn theo nghề hát.
3. Bạn bè diễn chung, rủ Đinh Hương đi thi The Voice. Đinh Hương cũng đi thi, thi để vui, chứ không phải thi để hy vọng. Và rồi, Đinh Hương trở thành một hiện tượng.
"Anh hỏi em cảm giác của em ra sao khi gặt được một ít thành công từ The Voice. Em lớn rồi, anh nà. Em đủ trưởng thành để không ảo tưởng trước những danh vọng ập đến, em biết đó chỉ là bước đệm cho mình. Lúc mấy anh chị bên nhà sản xuất The Voice, gọi điện thoại thông báo, em sẽ được phát sóng trong vòng thi "Giấu mặt", báo ngày giờ phát sóng. Nói thiệt là em hồi hộp lắm. Em hát ở phòng trà xong, em chạy xe máy vòng vòng khắp Sài Gòn để mong qua tiết mục của em đi.
Vậy mà em vừa về đến nhà trọ, mấy bạn cùng phòng đã hét lên: "Hương ơi Hương, tới tiết mục của mi rồi, vô coi mau!". Y như ông trời bắt em phải chứng kiến cảnh đó vậy. Em nói thiệt riêng với anh, em không bất ngờ nhiều đâu. Vì em nghĩ, em đã gieo quả, ít nhiều em phải được thu về là gì đó chứ. Bao nhiêu năm em đam mê ca hát, em miệt mài luyện tập, không lẽ, ông trời cứ bắt em học tài thi phận hoài. Sau đêm thi, nhiều anh chị nhà báo gọi điện thoại cho em phỏng vấn, hỏi han. Em đều trả lời một cách từ tốn, không quá hưng phấn. Âm nhạc với em là niềm đam mê, chứ không phải là con đường để tìm danh vọng. Em nghĩ, mình cứ làm tốt phần này, thì những thứ còn lại sẽ hiển nhiên đến thôi".
"Sau The Voice, cuộc sống của em bình thường thôi, không có chi thay đổi hết. Có chăng, là em nhiều việc hơn. Nhiều việc đến mức, việc xoay vòng vòng khiến em muốn phát khùng, em suy nhược luôn bởi em lo có một mình. May là hơn tháng trước, em kiếm được cô trợ lý rồi. Có trợ lý khỏe lắm, biết vậy, em đã kiếm trợ lý sớm hơn. Trợ lý của em là cô bạn làm chung ngân hàng với em trước đó. Cô ở cùng phòng trọ với em luôn, em thương cô ấy lắm. Ban nãy, cô ấy chở em đi bằng xe máy đến đây gặp anh chứ đâu".
"Em yêu đó anh, yêu như điên như dại, yêu không nghĩ gì về mình đâu. Hồi sinh viên, yêu anh ở Đà Lạt, yêu ghê lắm. Đến khi ra trường, anh muốn về Đà Lạt ở gần gia đình, còn em, muốn lập nghiệp Sài Gòn. Có vậy mà chia tay thôi. Em khóc hoài, may là thời điểm đó, anh trai em học xong Đại học Kiến trúc ở Hà Nội, vào trong này ở với em. Có anh có em nên em mới vượt qua, chứ không thì em tự kỷ nặng, không biết phải vượt qua làm sao đâu".
Khi Đinh Hương nói, Đinh Hương có kèm theo động tác vung tay. Những ngón tay dài, thon thon... rất xinh xắn.
"Cuối cùng, rồi thì em sẽ yêu ai hả, Đinh Hương?", tôi hỏi.
"Giờ thì em chưa có người yêu mới đâu. Nhưng chắc chắn, em sẽ yêu một người đàn ông hiền lành, không cần phải đẹp trai, chỉ cần hiền lành và nam tính là đủ". Đinh Hương sẽ yêu ai, nhỉ? Không biết nữa, có điều chắc chắn, đó phải là một người đàn ông có đủ phúc phận.
Suốt trên đoạn đường từ quán cà phê ngồi với Đinh Hương về lại tòa soạn, tôi cứ nghĩ mãi: "Giả ngày xưa, tôi không học văn chương, mà cố học Đại học Ngân hàng thì sao(?!). Biết đâu, đã có hy vọng".
Ước mơ mà, ai lại đi tiết kiệm bao giờ.
Theo Tiin
Đinh Hương, Sơn Ngọc Minh trong vòng tay cha Bố của Á quân The Voice từ Quảng Trị vào, còn bố của thành viên V.Music từ Cần Thơ lên Sài Gòn. Tham gia MV 'Cảm ơn cha' của ca sĩ Hồ Ngọc Hà là một kỷ niệm đặc biệt đối với Đinh Hương. MV ghi lại cảnh nữ ca sĩ ra tận sân bay đón ba từ Quảng Trị vào TP HCM....