Điều tuyệt vời một người cha đã làm khi thấy con gái ngủ cùng trai lạ
Với tình yêu thương và sự thấu hiểu sâu sắc, 1 người cha đến từ Nga đã có cách xử lý tình huống vô cùng tuyệt vời khi buổi sáng thức dậy, bước xuống nhà và chứng kiến cảnh tượng cô con gái 17 tuổi đang nằm khỏa thân bên chàng trai lạ mặt.
Công việc khó khăn nhất và cũng đáng được tôn vinh nhất trong cuộc đời mỗi người có lẽ là việc trở thành một người cha, người mẹ tốt nhất cho con cái.
Ngoài việc cung cấp những nhu cầu thiết yếu cho con trong cuộc sống, cha mẹ còn phải là người đồng hành bên con suốt chặng đường dài, để nuôi dưỡng và dạy dỗ con những vấn đề ngoài xã hội cho đến những vấn đề tâm sinh lý, tình cảm và sự phát triển của tâm hồn.
Với một người cha đến từ Nga, ông cho rằng nếu cha mẹ chỉ cho con cái một cuộc sống đủ đầy, thì đó chưa phải là tất cả. Đối với ông, người làm cha phải sẵn sàng đối mặt với những thử thách để trở thành hình mẫu lý tưởng cho các con.
Và qua câu chuyện về cách một ông bố người Nga xử lý tình huống khi phát hiện cô con gái cưng đang nằm khỏa thân bên chàng trai lạ vào 1 buổi sáng đẹp trời, chúng ta sẽ phần nào hiểu hơn về cách yêu thương, chăm sóc con của ông bố tuyệt vời này.
Câu chuyện mới được chia sẻ trên Reddit và hiện đang khiến hàng triệu người dùng mạng cảm động:
“Vào một buổi sáng nhiều năm trước đây, khi vừa bước xuống nhà, tôi đã chứng kiến cảnh tượng đứa con gái 17 tuổi đang nằm khỏa thân trên ghế sofa, bên cạnh 1 nam thanh niên lạ mặt. Cả 2 đang ngủ say sau cả đêm “làm việc vất vả”. Tôi không nói gì, lặng lẽ đi chuẩn bị đồ ăn sáng, sau đó, lên gác và nói với vợ, con trai và cô con gái út của tôi trật tự để cho 2 đứa ngủ.
Bàn ăn nằm ở phía trước và cách ghế sofa khoảng 6m. Chúng tôi cùng ngồi xuống và gọi lớn “Chàng trai trẻ”. Chưa bao giờ tôi nhìn thấy người nào bật dậy nhanh đến như thế. “Bữa sáng đã sẵn sàng rồi đây”, tôi nói bằng giọng dọa dẫm và điều đó như khiến cậu ta “hồn lìa khỏi xác”. Sau đó, tôi kéo chiếc ghế gần chỗ mình ra và nói “Ngồi đi”. Cả gia đình vẫn im lặng, chăm chú nhìn vào đĩa thức ăn, không một ai động đậy.
Có lẽ khoảng cách 6m từ chiếc sofa tới bàn ăn là đoạn đường dài nhất, khó khăn nhất từ trước đến giờ đối với cậu ta – 1 kẻ chẳng mặc gì trên người. Cậu vội vàng mặc lại quần áo và tiến tới bàn ăn. Lúc này, con trai tôi mới vỗ nhẹ vào vai, nhìn thẳng vào mắt cậu ta, thở dài rồi lắc đầu đầy ẩn ý. Chàng trai trẻ tỏ vẻ thực sự lo lắng.
- “Chàng trai, tôi có câu hỏi dành cho cậu. Câu trả lời mà cậu đưa ra quan trọng… với chính bản thân cậu”. Cậu ta sợ tới vã mồ hôi.
- “Cậu có thích mèo không?”…
Video đang HOT
Đó quả thực là 1 chàng trai dễ mến, thân thiện và thông minh. Ở cậu ta có điều gì đó rất đặc biệt. Con gái tôi thì nói chàng trai của nó chu đáo và tốt bụng.
Kể từ buổi sáng hôm đó, cậu ta đến nhà tôi mỗi ngày, nhưng không bao giờ ngủ qua đêm.
Hàng sáng, cậu ta đưa đón con gái tôi đi học và đảm bảo con bé luôn hoàn thành bài vở đầy đủ. Khi con bé ốm và chúng tôi phải đi làm, cậu ta luôn ở bên chăm sóc, quan tâm rất chu đáo. Mỗi khi con bé khó chịu, cậu ta lại có được sự kiên nhẫn của 1… thiên thần.
Chàng trai nói rằng mình không có gia đình, không được đi học và không có công việc ổn định. Nhưng hai đứa rất yêu nhau.
8 tháng trôi qua, sau khi tìm hiểu kỹ hơn về gia cảnh của chàng trai kia, con trai tôi mới tâm sự với tôi rằng, cuộc sống trước đây của chàng trai trẻ rất khó khăn, cả gia đình phải sống trong căn nhà di động đi thuê. Khi mới 15 tuổi, người cha đã tự kết liễu cuộc đời, 3 tuần sau đó, mẹ cậu – 1 người nghiện ma túy – cũng bỏ đi biền biệt. Suốt 3 năm sau đó cậu ta phải sống vật vờ, lang thang trên đường phố, ngủ ở công viên hay những nhà nghỉ rẻ tiền. Để có tiền trang trải cuộc sống, cậu ấy đã xin làm công nhân xây dựng.
Thời gian trôi qua và giờ thì, tôi được gặp 1 chàng trai 18, 19 tuổi, rất lịch sự và vui vẻ. Chính cậu ấy đã giúp đỡ, chăm sóc, và khiến con tôi cảm thấy hạnh phúc.
Thi thoảng, khi cậu ấy không đến vì bận, chúng tôi lại cảm thấy thật thiếu vắng. Dù không phải là bạn bè nhưng con trai tôi rất yêu quý cậu ấy. Con gái út của tôi thì tin tưởng cậu ấy vô điều kiện còn vợ tôi thì coi thằng bé như con đẻ. Còn tôi ư? Thi thoảng tôi vẫn lo lắng cho thằng bé. Tôi muốn nó được hạnh phúc.
Đã có lần tôi tâm sự với vợ và con gái út về những điều mà tôi học được từ thằng bé. Cả vợ và con gái tôi đều đã khóc. Tôi cũng đã từng cảm thấy rất buồn khi đáng lẽ con gái nên nói với chúng tôi về hoàn cảnh của thằng bé. Nó yêu chàng trai đó nhưng lại để cậu ấy phải lang thang mỗi ngày ngoài kia…
Rồi tôi quyết định đưa cho thằng bé 1 chiếc chìa khóa và nói rằng tôi muốn nhìn thấy nó tại nhà vào mỗi tối. Vài tuần sau, chúng tôi đã sửa 1 căn phòng trống và cùng nhau đi sắm đồ đạc. Thằng bé thích tự mình làm mọi thứ và làm việc gì cũng thành thạo.
Thời điểm đó là năm 2000. Và giờ, 15 năm sau, “đứa con trai mà tôi nhìn thấy đang ngủ cùng con gái mình” đã có 1 sự nghiệp kinh doanh phát đạt. Chúng đã có 3 thiên thần bé nhỏ, trong đó có 1 cặp song sinh – 1 trai, 1 gái vừa chào đời năm ngoái”.
Sau khi câu chuyện được đăng tải, rất nhiều người đã lên tiếng thể hiện sự ngưỡng mộ và yêu mến trước cách hành xử đầy tình yêu thương và khéo léo của người cha trong câu chuyện. Nhiều người thậm chí còn cho biết họ đã bật khóc khi đọc được câu chuyện này.
Theo Doisongphapluat
Ngoại tình kẻ thứ ba vô tội (Kỳ cuối): Sự thật đau đớn
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại rơi vào thảm cảnh mang danh cướp chồng người khác. Xin đừng oán trách những kẻ thứ ba vô tội như tôi...
Ngày hôm đó, vì nô đùa mà anh vô tình làm rơi điện thoại của tôi khiến nó bị vỡ màn hình. Anh cầm máy tôi đi thay và đưa điện thoại của anh cho tôi để có gì anh gọi. Từ trước đến giờ tôi rất tin tưởng con người anh nên chẳng bao giờ tôi kiểm tra điện thoại anh. Thừa dịp có cơ hội cầm máy anh, tôi cũng tò mò vào xem hình ảnh, tin nhắn.
Đúng là máy điện thoại của con trai chẳng có gì cả, anh đánh cầu lông rất giỏi nên trong máy chỉ có vài hình liên quan đến môn thể thao này. Nhật ký cuộc gọi và tin nhắn cũng chẳng có số nào hay liên lạc ngoài tôi. Đợi mãi vẫn chưa thấy anh về, ngồi buồn buồn nên lấy máy anh ra xem có trò gì chơi không, tôi lướt qua thấy zalo nên nhấn vào. Tôi thấy anh và một nick khác tên NM nói chuyện, tò mò tôi xem nội dung nhắn là gì?
Càng đọc tin nhắn của anh, tôi càng thấy đau đớn. (Ảnh minh họa)
Lúc này tôi như chết lặng đi, tôi nghe thoại cuộc nói chuyện giữa hai người, giọng một đứa trẻ con vang lên:
- " Bố ơi!con nhớ bố lắm"
- " Bố cũng nhớ Bống, ai đẹp trai nhất nhà?"
- " Bố K đẹp trai nhất nhà"
Tôi không muốn nghe tiếp nữa, tôi ném máy đi và khóc. Chưa bao giờ tôi khóc nhiều như thế... Người tôi tin tưởng nhất lại là người khiến tôi đau nhất. Tôi ngừng khóc, tìm lại điện thoại và nhấn vào nick người đó, tôi thấy ảnh anh và vợ anh. Họ cũng đẹp đôi lắm, cũng hạnh phúc lắm mà. Sao anh còn nỡ lòng lừa dối tôi. Còn cả cơ quan, sao các anh ở cơ quan cũng giấu tôi. Lũ đàn ông các anh đều là kẻ tệ bạc. Tôi chết lặng.
Tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh, anh thay màn hình xong đưa điện thoại cho tôi. Thấy mắt tôi đỏ, anh hiểu tôi đã biết chuyện. Tôi giật lấy máy tôi từ tay anh và quay đi không nói một lời. Anh kéo tay tôi lại, người anh lại run lên, anh khóc. Anh xin lỗi vì đã lừa dối tôi. Nhưng nó còn ý nghĩa gì lúc này cơ chứ? Tôi không cần lời xin lỗi từ một kẻ dối trá. Anh ngụy biện rằng tất cả chỉ vì quá yêu tôi và không muốn mất tôi... nhưng với tôi giờ đây, tất cả mọi thứ đều trống rỗng.
Tôi buông tay anh và nói "đừng vì cảm xúc nhất thời mà đánh mất đi hạnh phúc dài lâu". Có lẽ đó là câu nói tỉnh táo nhất tôi có thể nói lúc bấy giờ. Sau nỗi hờn giận, oán trách anh, cảm giác tội lỗi bắt đầu đè nặng trong lòng tôi. Tôi đã trở thành người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác ư? Tôi thấy thương cho vợ anh, con anh và cho chính bản thân tôi. Tất cả chúng tôi đều đang bị anh lừa dối.
Chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì tôi đã bị hai người con gái đó lao vào đánh, đấm tới tấp. (Ảnh minh họa)
Dù tình yêu giữa anh và tôi có là thật lòng đi chăng nữa, tôi cũng không thể vứt bỏ lương tâm mình để bắt anh lựa chọn. Hơn nữa tôi tin anh là người sống có trách nhiệm với gia đình. Tôi quyết định ra đi, từ bỏ công việc và vùng đất này. Tôi muốn đến một nơi thật xa để quên hết những tháng ngày nơi đây, để bắt đầu một cuộc sống mới. Suy cho cùng, tôi cũng là người có lỗi vì đã không chịu tìm hiểu kĩ về anh. Bạn tôi nói "tôi yêu quá hóa khờ", tôi tìm đủ lí do biện minh cho hành động của anh. Dù anh là người sai nhưng tôi không trách anh nhiều được, bởi trái tim tôi biết anh yêu tôi. Anh yêu tôi là thật.
Hơn một tuần sau, tôi đã lo xong nốt mọi việc còn dang dở. Cùng cơ quan nên tôi thường xuyên chạm mặt anh. Tôi xót xa khi thấy anh gầy và già đi nhiều quá. Mỗi lần thấy anh, quay mặt đi tôi không kìm được nước mắt. Biết ngày mai tôi đi, anh nhắn tin muốn gặp tôi lần cuối. Tôi cố tự nhủ lòng mình là không nhưng rồi bước chân và trái tim tôi vẫn chạy đến bên nơi anh hẹn. Đó là con đường mà tôi và anh vẫn thường đi mỗi tối. Anh ôm chặt tôi vào lòng, anh không nói gì chỉ khóc. Tôi đẩy anh ra, đánh vào ngực anh, vừa đánh tôi vừa mắng anh. Tôi chạy đi vì không muốn lưu luyến thêm điều gì.
Sáng sớm hôm sau, tôi ra bến xe mà hai dòng nước mắt cứ vô thức chảy dài. Sau hơn bốn tiếng đồng hồ đi xe tôi ra đến thành phố. Vừa bước chân xuống xe, có một anh xe ôm mời tôi đi, hỏi tôi đi đâu. Tôi nói em không đi, em ở bến đợi xe chiều về quê (vì phải ra thành phố mới có tuyến xe về quê tôi). Anh ấy bảo ra quán trước cổng bến mà nghỉ, ở đây lộm nhộm ồn ào. Tôi cám ơn anh và lững thững ra cổng. Vừa ra đến cổng đã có hai thanh niên hỏi tôi có phải là H không? Tôi thấy lo lắng, hoang mang rồi từ bên tay trái có hai người con gái đi đến. Chưa kịp hiểu điều gì đang xảy ra thì hai cô gái đó lao vào túm tóc, đánh tôi một trận tơi bời. Chúng đạp bụng, cào cấu, đấm rồi đá tôi liên tiếp. Mọi người xung quanh không ai dám nhảy vào can vì có hai thanh niên xăm trổ đầy mình hỏi tên tôi lúc nãy đứng đấy hô "Đứa nào vào can tao đánh chết"....
Chúng cố giật cúc áo tôi, tôi chỉ biết ngồi co mình lại, tay vịn chặt áo. Chưa bao giờ tôi thấy nhục nhã như lúc này, tôi nghe lảng vảng tiếng chúng chửi tôi "cướp chồng này, tao cho mày chết. Con ranh này!..."
Tôi chẳng nghĩ được gì lúc đấy ngoài việc van xin chúng tha cho tôi. Tôi càng van xin chúng càng đánh tôi mạnh hơn, đau hơn. Chân tay tôi chảy máu, tôi điếng người đi như vừa có gì đó đập mạnh vào đầu.
Khi tỉnh dạy, tôi thấy mình trong bệnh viện. Ở nơi đất khách quê người, tôi chẳng quen biết ai. Tôi thấy sợ hãi và đau đớn. Chúng đánh tôi ác quá, một lũ không có lương tâm và tình người. Tôi bắt chuyện được với cô y tá, tôi đã hôn mê hơn một ngày rồi. Tôi bị suy nhược cơ thể, tinh thần hoảng loạn vì bị đánh nên giờ tình trạng của tôi đang rất yếu. Cần ít nhất 3 tháng để hồi phục hoàn toàn. Tôi như muốn phát điên. Cô y tá hỏi tôi sao lại ra nông nỗi này, tôi nằm trên giường bệnh khóc lóc rồi tâm sự cùng cô ấy.
Ngồi trong bệnh viện mà tôi chỉ biết khóc thương cho số phận mình. (Ảnh minh họa)
Cô thương tôi lắm! Ngày nào không có ca cũng đến chăm tôi. Trong suốt thời gian nằm viện không có một ai thăm hỏi tôi ngoài cô. Công an cũng đến làm việc lấy lời khai của tôi. Tôi mới biết hóa ra người thuê bọn chúng đánh tôi chính là vợ anh. Tôi bị đánh ngất đi thì công an kịp đến, có nhiều clip quay lại đang phát tán trên mạng với đủ các tiêu đề rất ác ý. Nghía qua các bình luận, tôi thấy ai cũng hùa nhau chửi rủa tôi, dù họ chỉ là những người ngoài cuộc.
Tất cả viện phí và tiền bồi thường của tôi vợ anh đều chi trả. Tôi cũng không muốn truy cứu vì đã quá mệt mỏi. Bây giờ tôi chỉ muốn bình yên. Ngày tôi ra viện, anh và vợ anh đến. Tôi vừa bất ngờ, vừa lo sợ. Tôi thấy sởn gai ốc người đàn bà của anh. Chính hành động của chị ta khiến tôi hiểu vì sao anh lại yêu tôi. Chị ta không một lời xin lỗi và cảnh báo tôi "tránh xa chồng chị ra nghe chưa em? Tiền chị không thiếu đâu. Đừng tưởng làm trò với nhau ở xa mà chị đây không biết". Tôi không nói gì vội vàng xách túi lên đi, dù mình mẩy vẫn còn đau lắm. Nước mắt tôi không ngừng rơi. Còn anh, anh chỉ biết im lặng nhìn tôi. Trong ánh mắt ấy, tôi vẫn thấy được sự lo lắng, tình thương anh dành cho tôi.
Tôi cũng là người bị hại, nếu biết anh đã có gia đình thì tôi cũng đâu dám gần gũi anh. Sao tôi lại ra nông nỗi này cơ chứ? Tôi không ngừng dằn vặt bản thân, trách móc số phận. Xin đừng ai oán trách những kẻ thứ ba vô tội như tôi! Dù sao người mất tất cả vẫn là người thứ ba!
Theo Tintuc
'Chuyện yêu' sẽ thế nào khi chàng stress? Cuộc sống hiện đại, đàn ông chịu nhiều áp lực trong công việc, gia đình, tiền bạc... khiến chàng lo lắng. Căng thẳng làm giảm testosterone và đương nhiên, ảnh hưởng tiêu cực đến ham muốn tình dục. Khi stress trong công việc lên đến mức nguy hiểm thì sự ưu tiên của chàng sẽ thay đổi. Thay vì chuyện ấy, chàng sẽ...