Điều quý giá nhất trong tình yêu
Ai cũng bảo Quang lấy được Hạnh chẳng khác nào chuột sa chĩnh gạo bởi gia đình Hạnh thuộc loại giàu có. Nhưng với Quang và Hạnh, cái mà họ có được là tình yêu chứ không phải bạc tiền.
Quang sinh ra trong một gia đình nghèo. Bố Quang là thương binh, làm nghề sửa xe ở đầu phố. Mẹ Quang bán hàng ăn sáng trước cổng trường cấp 3 gần nhà. Còn nhắc đến nhà Hạnh, ai cũng phải trầm trồ trước cái gia tài mà họ có được sau bao năm buôn bán lớn. Nhà Hạnh chỉ có mình Hạnh, và vì thế khi chuyện tình của Hạnh với Quang bắt đầu, không ai không đặt một dấu châm hỏi.
Quang gặp Hạnh trong một đêm đông lạnh. Chiếc xe máy đắt tiền mà Hạnh đi thủng săm buộc cô phải dắt bộ. Và chính Quang – người đi cùng đoạn đường đã giúp Hạnh đưa chiếc xe đó đến cửa hàng của bố mình để sửa. Nhìn bộ dạng của Hạnh lúc đó hẳn chẳng ai có một cảm giác dễ chịu: tóc nhuộm đủ thứ màu gớm ghiếc và gương mặt phủ lên một lớp phấn dày bự. Ngồi cùng Hạnh đợi chiếc xe được sửa xong, liếc nhìn đồng hồ Quang thấy đã quá 11h đêm, bèn nhắc: “ Sao em không điện thoại về cho bố mẹ em con gái mà về muộn thế này chắc bố mẹ em lo lắm”.
Dù trời tối, nhưng Quang vẫn nhận ra đôi mắt Hạnh ầng ậc nước, Hạnh nói bằng cái giọng bất cần nhưng vẫn không giấu nổi sự nghẹn ngào: “Làm gì có ai lo chứ, họ bận đủ thứ chẳng có sức mà lo đâu, em quen rồi”. Và đêm đó, Quang tình nguyện đưa Hạnh về với nỗi trăn trở về một người con gái có gì đó như đang phải trải qua sự cô đơn nhiều lắm.
Sau lần gặp đó, họ trao đổi cho nhau số điện thoại. Và mỗi lần trò chuyện cùng Hạnh, Quang hiểu được tâm hồn người con gái mà người ngoài nhìn vào thường nói: “Sướng không biết đường sướng”. Bố mẹ Hạnh lao vào làm ăn và chẳng để tâm tới con mình. Hạnh lớn lên trong thiếu hụt sự quan tâm của bố mẹ và sự dư thừa của cải mà cũng chính bố mẹ cô tạo ra. Chính vì thế mà Hạnh nổi loạn, phá phách và ngang tàn. Nhưng thực ra trong con người tưởng chừng “hư hỏng” đó là một trái tim đa cảm và khát khao yêu thương hơn ai hết.
Chính những dòng tin nhắn, những sự sẻ chia từ chàng trai nhà nghèo tên Quang ấy đã dần giúp Hạnh thay đổi bản thân mình. Cô muốn sống một cuộc sống tốt hơn. Quang cứ lặng lẽ, âm thầm bên Hạnh để Hạnh nhận ra mình không hề cô độc. Và khi Hạnh bắt đầu thay đổi lối sống của mình, từ ngoại hình, lời ăn tiếng nói đến tính cách cũng chính là lúc họ nhận ra, trái tim họ đập cùng một nhịp.
Quang cứ lặng lẽ, âm thầm bên Hạnh để Hạnh nhận ra mình không hề cô độc… (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Họ bắt đầu yêu bằng cuộc hèn hò đầu tiên bên một quán nước nhỏ. Quang không tin vào mắt mình khi thấy Hạnh. Mái tóc với đủ thứ màu, xoăn tít được thay bằng mái tóc đen, dài ngang vai và duỗi thẳng điệu đà. Khuôn mặt mộc của cô chỉ được tô điểm bằng một màu son hồng nhạt nhưng lại làm cô đẹp hơn bao giờ hết. Cô mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng trông thật hiền. Họ đên với nhau và cuộc tình của họ không ít những lời bàn ra, tán vào.
Người thì cho rằng Quang là kẻ hám tiền, quyết tâm yêu và lấy Hạnh chỉ để được làm rể một gia đình giàu có. Kẻ lại bảo sao Quang con nhà hiền lành tử tế lại đi yêu một con bé từng biết “đủ mùi đời”, ăn nói xâc xược… Khi nghe những lời phán xét cay nghiệt ấy, Hạnh đã gục đầu vào vai Quang mà khóc nức lên: “Anh ơi, em xin thề, em từng nổi loạn, nhưng lí do của hành động đó là vì em muốn bố mẹ em quan tâm đến em, chứ tuyệt nhiên em vẫn giữ mình trong trắng. Xin anh hãy tin em!”. Quang không nói gì, anh nhẹ nhàng đặt lên mắt Hạnh một nụ hôn đầy sự trân trọng.
Không chỉ có vậy, tình yêu của Quang và Hạnh gặp phải sự phản đối quyết liệt từ phía hai gia đình. Khi biết con trai mình đem lòng yêu Hạnh, bố mẹ Quang e dè sợ miệng đời chua ngoa lại nghĩ nhà mình hám của, mặt khác, Hạnh là một cô gái xuất thân giàu có, liệu có phù hợp làm dâu con nhà nghèo như mình không?! Lần đó, chính Hạnh đã tìm đến tận nơi thuyết phục bố mẹ Quang: “Con biết, con còn nhiều thiếu xót lắm, để làm dâu, làm vợ con còn phải học hỏi và cố gắng rất nhiều vì con vốn không phải làm gì. Nhưng con xin hai bác cho con cơ hội, vì con và anh Quang yêu nhau thật lòng. Chính anh Quang đã làm thay đổi cuộc đời con, nếu không có anh ấy chắc con đã để cuộc đời mình trôi xuôi rồi. Xin hai bác hãy cho con cơ hội!”.
Hạnh nói và làm, cô thường xuyên đến nhà Quang, xin bác gái dạy cho cách nấu nướng, rồi dọn dẹp nhà cửa… Thấy hai đứa yêu nhau nhiều quá, bố mẹ Quang ban đầu ái ngại nhưng dần già rồi cũng chấp thuận.
Bố mẹ Hạnh tất nhiên có cái lí do to đùng để phản đối, mẹ Hạnh rít lên: “Con ơi là con, yêu ai không yêu lại đi yêu cái thằng khố rách áo ôm như thế thì nhờ cậy gì, mà chắc gì nó đã yêu mày thật lòng hay nó chỉ nhăm nhe cái gia tài nhà mình hả con. Mày cứ bỏ nó đi, rồi mẹ giới thiệu cho một thằng con nhà giàu có mà nương tựa, cả đời tha hồ mà hưởng thụ. Còn mày mà cứ quyết tâm lấy nó thì đừng tơ tưởng đến một đồng một hào nào, cũng chẳng có của hồi môn hồi miếc gì hết”.
Hạnh nhìn sâu vào mắt mẹ: “Bố mẹ có bao giờ biết tình yêu có sức mạnh như thế nào không? Có lẽ bố mẹ không biết, chính anh Quang đã giúp con thoát khỏi sự bế tắc của mình, và chỉ bên người đàn ông đó con mới hạnh phúc thôi. Những của cải và tiền bạc xin bố mẹ cứ giữ cho riêng mình, vì con đã có một thứ của cải lớn nhất đời rồi, đó là tình yêu”.
Hạnh và Quang cưới nhau trong một lễ cưới giản dị và ấm cúng. Ai trong đám cưới đó cũng rưng rưng xúc động khi cô dâu nói về cái mà cô nhận được từ người đàn ông của cuộc đời cô. Và tất cả những ai đã từng nghĩ về một nguyên cớ nào khác đều nhận ra rằng chỉ có tình yêu mới là điều đáng quý nhất.
Theo STT
Vị đắng và ngọt của cà phê và tình yêu
Em đã từng đọc rất nhiều bài viết về cà phê, thực tế có mà lãng mạn cũng có. Người ta ví von café tương đồng với nhiều thứ trong cuộc đời.
Em cũng không biết bởi cà phê không phải thứ thức uống mà em yêu thích nên em không quan tâm hay để ý lắm. cho đến một hôm anh nói với em rằng ngày nào anh cũng uống café không sưới một lần nhất là buổi sáng thì không thể thiếu được, thế là em viết entry này dành cho anh, người đàn ông café của em.
Anh thích uồng cafe pha phin em biết rõ điều đó nhưng có bao giờ chính anh tự hỏi tại sao không? Anh sẽ nói rằng dĩ nhiên là bởi vì nó nguyên chất mình có thể tự pha theo cách riêng và đo lường uống bao nhiêu. Tình yêu cũng đơn giản như cà phê phin vậy, chúng ta không thể thúc giục hay bắt ép nó nhanh hay chậm theo ý của mình, nếu muốn có một ly cà phê ngon chỉ có cách chờ đợi. Có những thứ tình cảm đắng chát, sặc mùi đau khổ đày đọa nhau họ có thể yêu cái tôi hoặc tính sở hữu quá lớn đây chính là loại café không đường anh ạ, loại café này rất ít người uống được và nó có thật sự ngon không thì chính người uống mới hiểu rõ. Có người uống vì họ quen cái lạ và có người uống vì muốn tạo sự chú ý nơi người khác, có người uống vì thấy người ta uống nên bắt chước thế thôi.
Cũng có những tình cảm người ta lao vào nhau như thê không có nhau họ không sông nôi, ôn ào náo nhiêt và môt thời gian sau họ xa nhau nhanh chóng cũng giông khi họ đên và lắm lúc tự hỏi lẽ nào ta đã từng yêu hoặc sao mình có thê yêu người như vây nhỉ - đây chính là ly cà phê được uông vôi vàng như môt côc nước chẳng kịp biêt mùi vị nó ra làm sao. Ngược lại với điêu em vừa nói có người lại yêu đê đó, yêu cho có với người ta và mắt vẫn liêc tìm xem có đôi tượng nào tôt hơn không. Môt thời điêm nào đó khi tình yêu thoát trào, môt là họ chia tay nhau hay là gắng gượng với thứ tình cảm nhàn nhạt, không vui cũng chẳng buôn đây là ly cà phê được uông quá châm đên nỗi nó nguôi người thì bỏ đi người thì tiêc nên thôi gắng gượng uông.
Cà phê có thê hâm nóng anh à, tình yêu cũng có thê hâm nóng bằng môt đám cưới nhưng cà phê hâm lại mùi vị dĩ nhiên không như nguyên thủy và môt cuôc hôn nhân không có tình yêu đủ mạnh thì hạnh phúc vẫn mãi là cái đèn treo trước gió. Đành rằng tình yêu phải hiên diên lãng mạn, hôm nay người ta có thê váy áo rực rỡ trong hôn lê nhưng ngày mai người ta phải trút bô cánh công chúa, hoàng tử đó đê trở vê đời thât và đôi đâu với cuôc sông hiên tại. Tựa ly cà phê ngon là môt ly cà phê có lượng đường ngọt vừa đủ nêu quá ngọt với những lãng mạn thì em tin chẳng thê uông nôi và như thê thì không còn là cà phê nữa.
Tình yêu cũng đơn giản như cà phê phin vậy thôi
Tình yêu đên môt cách tự nhiên và do tự chính mình tìm thây chính mình pha chê vẫn là thứ tình yêu cà phê ngon nhât. Còn những môi tình sắp đặt và đôi phó theo dạng: ừ thì thây người ta cũng tôt nên thì yêu trước tìm hiêu sau. Hoặc thôi mình cũng không gì nôi trôi thì không dám mơ tưởng cao xa người ngang ngang như mình là tôt nhât đây chính là cà phê pha bằng máy mùi vị y chang nhau và hàng loạt, không tê nhưng cũng không có gì lạ tựa vô sô cuôc hôn nhân nhìn thì ôn đây nhưng có bao giờ họ nghĩ họ từng dám cháy hêt mình cho môt tình yêu không và họ có yêu nhau thât không? Hy vọng đó là thói quen và gắn bó với nhau bởi những hê lụy khác đê môt ngày nào đó họ gặp môt loại cà phê thứ ba sẽ có điêu gì xảy ra đây. Nhẹ thì "say nắng" nặng thì uông trôm hoặc họ cô quay vê ráng uông tiêp ly cà phê pha bằng máy với cái vị ngày càng nhạt.
Nêu ai cũng là những câu âm, cô chiêu sinh ra trong nhung lụa hoặc chàng là tông giám đôc nàng là người đẹp mê hôn thì không có gì đê nói ở đây, hẳn là sẽ xuât hiên môt dạng tình cảm trên phim ảnh bởi chính đó là cà phê hoàn tan 3 trong 1. Nhưng mây ai dám nói là cà phê đó ngon hơn cũng như ai dám bảo cuôc hôn nhân đó không đô vỡ mà hình như em thây tỉ lê đô vỡ còn cao hơn tựa như cái ngán khi thừa ngọt ngào của sữa và không phải mât nhiêu thời gian pha người ta không thây tiêc nuôi khi từ bỏ. Nêu cho em chọn lựa em vẫn chọn cà phê phin, em thích con người ta cùng nhau đi qua nhiêu thứ đê hiêu và trân trọng những gì mình có hơn.
Có thê chúng mình khác xa nhau khá nhiêu vê môi trường sông, tính cách, công viêc và vô sô điêu. Sẽ không ít lân em phải khóc vì chuyên của mình và cũng có vô sô lân anh rủ người bạn thân đi nhâu và không ít lân em nhủ rằng không yêu anh nữa. Cũng như lắm khi anh nói cùng người bạn ngày mai không cân em nữa, rôi sáng hôm sau khi chúng ta bât máy điên thoại lên và nghe câu: I'm sorry... từ đôi phương của mình đê hiêu rằng chúng ta tựa như đường và cà phê khác biêt nhau nhưng chúng ta có dám hoà ra tan vào nhau không đê tạo thành môt thức uông ngon. Chúng ta có dám châp nhân cái hay cái dở của nhau và có nghĩ sẽ bù khuyêt điểm cho nhau không?
Anh đừng hỏi tình yêu với em ra sao và thê nào, thì anh cứ như pha ly cà phê buôi sáng, cho vừa đủ lượng cà phê và nước, chờ đúng thời gian đê cafe được ngon nhât bỏ đúng tỉ lê đường phù hợp và uông nó môt cái trân trọng thi vị mà không phải là trải nghiêm anh nhé, chỉ thê thôi.
Em biêt khi yêu người ta thường ích kỷ muôn người yêu luôn coi mình là người quan trọng, em không cho mình là ngoại lê nhưng em không bao giờ hỏi anh: Anh chọn em hay cà phê bởi nhỡ anh chọn cà phê thì rõ khô, mà yêu ai là yêu cả cái người ta có phải không anh?
Vây thì... này anh, anh có thê yêu em như cà phê không? Tức là không thê thiêu trong môi ngày.
Theo STT
Bí quyết để chàng nhút nhát chinh phục phụ nữ Nhút nhát là cản trở lớn nhất của đàn ông khiến họ không dám tiếp cận người phụ nữ mình thích. Phụ nữ ưa tuýp đàn ông này, nhưng nếu quá nhút nhát, chị em sẽ nản lòng mà bỏ đi mất. Đừng để mình mất đi cơ hội, hãy vượt qua. Dưới đây là 10 cách để chàng nhút nhát thành công...