Điều gì sẽ xảy ra nếu con người có khả năng quang hợp?
Bầu khí quyển sẽ trở nên trong lành hơn, quá trình nóng lên toàn cầu sẽ được làm chậm lại…
Tất cả những điều tuyệt vời này xảy ra chỉ cần chúng ta nằm tắm nắng trên bãi biển, trước ban công nhà, trong công viên suốt ngày trời!
Khác với con người cũng như các loài động vật, thực vật có thể tự mình tổng hợp tất cả những chất thiết yếu cho sự sống của mình. Chính vì điều này mà người ta phân thực vật vào nhóm tự dưỡng (trừ một vài loài thực vật ký sinh bắt buộc). Điều tạo nên khả năng kỳ diệu này của cây xanh chính là: “quá trình quang hợp”.
Tìm hiểu về quá trình quang hợp
Cụ thể, quá trình này sẽ giúp thực vật có thể sử dụng chính ánh sáng mặt trời để biến nước, CO2 trở thành chất dinh dưỡng và giải phóng khí Oxy. Trên thực tế, quang hợp là một trong những quá trình quan trọng nhất đối với toàn bộ sự sống trên Trái Đất, bởi vì không chỉ giúp nuôi sống cây xanh, nó còn là lý do giúp chúng ta có thể hít thở, còn Trái Đất không bị nướng chín vì quá nóng.
Nghe có vẻ đơn giản nhưng quang hợp là một quá trình cực kỳ phức tạp mà đến nay nền khoa học của loài người vẫn chưa thể bắt chước được. Đây cũng là lý do vì sao cây xanh vẫn là phương tiện lọc khí tốt nhất của Trái Đất và bảo vệ cây xanh cũng chính là bảo vệ môi trường, cũng như sự sống của tất cả chúng ta.
Chỉ có thực vật, tảo và một số loài vi khuẩn (vi khuẩn lam) có thể thực hiện quang hợp, bởi tế bào của chúng có đặc điểm chung là đều sở hữu “Lục lạp”. Vậy sẽ thế nào khi con người – giống loài đang chiếm ưu thế tuyệt đối trên hành tinh xanh – cũng sở hữu khả năng này?
Lục lạp
Lục lạp là một bào quan có kích thước rất nhỏ chứa đầy chất diệp lục – một loại sắc tố quang hợp có khả năng bắt và chuyển đổi năng lượng từ ánh sáng mặt trời. Chính sắc tố đặc biệt này cũng tạo ra màu xanh ở những loài có khả năng quang hợp.
Video đang HOT
Điều gì sẽ xảy ra nếu con người có thể quang hợp?
Như đã đề cập ở trên, một loài muốn có khả năng quang hợp trước hết cần phải có lục lạp. Do đó, để sở hữu siêu năng lực này, chúng ta sẽ phải chấp nhận “tác dụng phụ” của nó là toàn bộ làn da có màu xanh (có lẽ bạn sẽ liên tưởng đến nhân vật Hulk trong trường hợp này).
Để quang hợp, cây xanh sẽ hút nước từ đất thông qua bộ rễ, sau đó vận chuyển chúng lên lá, nơi có đầy những lỗ nhỏ li ti – Khí khổng – có thể hấp thụ CO2 từ không khí xung quanh. Với sự xuất hiện của ánh sáng mặt trời, lục lạp sẽ thực hiện khả năng kỳ diệu của nó là biến nước và CO2 vừa hấp thụ trở thành thành Glucose – chính là loại đường đóng vai trò nguồn cung cấp năng lượng trong cơ thể người. Điểm khác biệt lớn nhất là chúng ta cần nhiều năng lượng hơn cây xanh rất nhiều. Dữ liệu so sánh dưới đây sẽ giúp bạn hiểu hơn về mối tương quan này :
Vào một ngày nắng đẹp, mặt trời có thể giúp cây xanh tạo ra tối đa 200 calo. Tuy nhiên, con người lại cần đến nguồn năng lượng tương đương 2000 calo mỗi ngày để tồn tại.
Vấn đề nằm ở chỗ quá trình quang hợp ở thực vật có hiệu suất khá thấp. Theo tính toán, cây xanh chỉ có thể biến 5% – 10% lượng ánh sáng mà chúng nhận được trở thành năng lượng. Do đó, nếu muốn có thể tự nuôi sống bản thân bằng quang hợp, con người cần phải nâng cao hiệu quả của quá trình này.
Trước hết, con người phải tiến hóa để có một cơ thể lớn hơn rất nhiều, nhằm tăng diện tích bề mặt để có thể hấp thụ đủ ánh sáng mình cần. Tiếp đó, thay vì trùm kín người khi ra ngoài trời nắng vì sợ hỏng da, chúng ta cần đứng dưới ánh nắng nhiều nhất có thể.Nếu may mắn , con người có thể tiến hóa thêm để mọc ra một bộ phận tương tự lá ở cây xanh, thứ sẽ vừa giúp tăng hiệu quả quang hợp, vừa tạo ra bóng râm cần thiết.
Không chỉ có ánh sáng, nguyên liệu tham gia quá trình quang hợp còn có cả CO2. Chính vì vậy, cơ thể con người cần phải tăng lượng lỗ nhỏ li ti trên da lên gấp 100 lần thì mới hấp thụ đủ lượng CO2 cần thiết. Chưa bàn đến những vấn đề chuyên sâu, trước mắt số lượng lỗ khổng lồ này đương nhiên sẽ khiến chúng ta gặp rắc rối với việc đổ mồ hôi.
Bàn về khía cạnh tích cực. Đương nhiên, khi có thể tự dưỡng chúng ta gần như không cần phải ăn thêm thức ăn mà chỉ dừng lại ở việc uống nước và hấp thụ khoáng chất. Đối với Trái Đất, khi có thêm hơn 7,5 tỷ cá thể cùng tham gia vào nhiệm vụ hấp thụ khí CO2 và trả lại dưỡng khí Oxy, bầu khí quyển sẽ trở nên trong lành hơn, và quá trình nóng lên toàn cầu sẽ được làm chậm lại, trong khi chúng ta chỉ cần nằm tắm nắng trên bãi biển, trước ban công nhà, trong công viên suốt ngày trời!
Minh Nhật
Theo dantri.com.vn
Phát hiện lượng rác nhựa khổng lồ tại hòn đảo thiên đường không người ở giữa Thái Bình Dương: 30 năm trôi qua trông vẫn như mới
Phát hiện lượng rác nhựa khổng lồ tại hòn đảo thiên đường không người ở giữa Thái Bình Dương: 30 năm trôi qua trông vẫn như mới
Ảnh minh họa
Khoa học bảo rằng trong tương lai, nhựa sẽ chính là dấu vết chứng minh cho sự tồn tại của nền văn minh nhân loại bây giờ. Lý do thì chắc ai cũng biết: nhựa có sức "sinh tồn" quá lớn, tồn tại ở ngoài tự nhiên trong hàng trăm, thậm chí hàng ngàn năm mới phân hủy. Và đặc biệt, chúng đang lan tỏa đi khắp mọi nơi trên thế giới.
Chẳng hạn như mới đây, người ta mới thu thập được 18 tấn rác nhựa ở một nơi chẳng ai nghĩ tới, đó là đảo Henderson. Đây là một hòn đảo san hô thuộc Thái Bình Dương, nằm giữa New Zealand và Peru, nhưng quan trọng nhất là nó không có người ở! Vậy mà, nhựa vẫn tồn tại, thậm chí còn nhiều là đằng khác.
Rác trên bãi biển đảo Henderson
Đảo Henderson vốn được biết đến là một thiên đường, do nó nằm ở vị trí rất biệt lập, cách đất liền tới 5.500km. Xung quanh chỉ toàn nước, trong vắt đến mức nhìn xuống đáy. Năm 1988, hòn đảo được UNESCO công nhận là di sản thế giới, nhờ sở hữu hệ sinh thái đa dạng sinh học cực khủng, và một bãi biển chưa bị loài người xâm phạm.
Còn bây giờ, Henderson lại trở thành một trong những nơi bị ô nhiễm nhiều nhất từ rác thải của con người. Lý do là nó nằm ở ngay vị trí hợp lưu của các dòng biển trên thế giới, nên rác thải của con người sẽ theo dòng và tập trung lại đó.
Ước tính, có khoảng 38 triệu mảnh rác đang ở trên đảo, và mỗi ngày có thêm 3.500 mảnh mới. Theo các chuyên gia, bi kịch nằm ở chỗ dù chúng ta có kéo người lên đảo dọn dẹp, mọi chuyện vẫn đâu lại vào đấy do ảnh hưởng từ thói quen xả rác trên đất liền.
"Chúng tôi thấy rác ở mọi nơi," - trích lời Jennifer Lavers, chuyên gia người Úc đứng đầu nghiên cứu trên đảo vào tháng 7 cho biết.
"Chai nhựa, hộp nhựa, ngư cụ... và chúng đến từ rất nhiều nơi trên thế giới, bao gồm Đức, Canada, Mỹ, Chile, Argentina, Ecuador..."
"Thông điệp thực sự ở đây là mỗi quốc gia đều phải có trách nhiệm cho câu chuyện này. Bảo vệ môi trường ở đất nước họ, cũng là bảo vệ các khu vực xa xôi hơn."
Lavers cho biết đảo Henderson nằm ở giữa hải lưu Nam Thái Bình Dương - một vòng xoáy chạy ngược chiều kim đồng hồ từ bờ Đông Úc đến bờ Tây của Nam Mỹ. Dòng hải lưu này vốn mang theo rất nhiều dinh dưỡng cho vùng nước quanh hòn đảo. Nhờ vậy, đảo Henderson sở hữu một hệ sinh thái hết sức đa dạng.
Nhưng sau 3 thập niên kể từ khi UNESCO trao tặng danh hiệu di sản thế giới, chính dòng hải lưu này lại nhấn chìm hòn đảo trong một biển rác. Theo tiến sĩ Lavers, cô đã đến đây lần đầu vào năm 2015, và khi đó phát hiện rất nhiều rác nhựa với mật độ 700 mảnh/m2 - con số có thể coi là cao nhất ngay cả khi so với thế giới.
Chưa hết, những con sóng còn góp phần biến rác nhựa thành những mảnh li ti, gần như vô hình với mắt người. Điều này khiến cho việc dọn dẹp bãi biển trở nên khó khăn hơn, dễ đưa nhựa vào chuỗi thức ăn của chim và rùa biển, gây ra nhiều hệ luỵ về sau.
Tháng 6/2019, tiến sĩ Lavers thực hiện chiến dịch thu dọn bãi biển trên đảo, qua đó thu thập được 6 tấn rác trong vòng 2 tuần. Tuy nhiên, họ không thể mang rác đi được vì không có chỗ xử lý, nên đành phải gom lại và đặt ở nơi thủy triều không thể chạm đến.
Và đau lòng hơn, ngay khi họ vừa dọn sạch một khu vực trên bãi biển, thì ngay hôm sau đã thấy rác trôi đến. Đáng chú ý, số rác họ thu gom có cả những vật dụng với niên đại từ 30 năm trước, mà giờ trông vẫn như mới.
Tiến sĩ Lavers cho biết, họ sẽ thực hiện các chuyến thực địa tới đảo Henderson trong năm 2020 và 2021. Tuy nhiên, đó không phải là giải pháp trong dài hạn. "Có quá nhiều rác trên đại dương rồi. Chúng ta cần phải ngăn điều đó xảy ra."
Tham khảo: Daily Mail, Science ABC
Theo Helino
Thiên đường du lịch,thiên đường rác nhựa ? Với lợi thế có đường bờ biển dài 3.260km không kể các đảo, Việt Nam là một trong những quốc gia có lợi thế phát triển du lịch biển dồi dào. Thế nhưng, du lịch Việt Nam đang dần trở thành yếu điểm vì sự xuất hiện ngày càng nhiều "thiên đường rác nhựa". Tổ chức Lương Nông Liên hợp quốc (FAO) thống...