Điều gì giữ được tình yêu?
Vậy rốt cuộc, điều gì có thể giữ được tình yêu? Trước hết, cần có tình yêu mới giữ được tình yêu, cần có tình yêu mới giữ được người mình yêu…
Sau một cơn thất tình, có thể bạn từng băn khoăn với câu nói của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: “Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ lại được người mình yêu”. Câu nói ấy có đúng không nhỉ?
Rất nhiều khi, chỉ tình yêu sẽ không giữ được người mình yêu. Huống chi, tình yêu là thứ người ta không bao giờ cho đi đủ và cũng không bao giờ cảm thấy mình nhận đủ. Ngoài tình yêu, còn bao la thứ “tẹp nhẹp” khác dí sát vào mớ tình cảm tưởng đậm sâu bất biến của đôi lứa.
Ảnh mang tính minh họa. SHUTTERSTOCK
Đôi khi, một cơn mưa chiều cũng làm người ta mất đi tình yêu khi so sánh và suy nghĩ về những vướng bận lâu nay mà người cạnh bên không hề cảm thông. Chuyện nghe vô lý nhưng có thật.
Bữa đó, bạn tôi tất tưởi ghé chợ rồi về nhà khi cơn mưa giông vừa tới. Bạn lật đật bước ra sân sau để lấy đống áo quần chăn màn mới phơi hồi sáng. Chồng bạn đang nằm bấm điện thoại, cửa sổ vẫn mở nên va đập liên hồi, áo quần đã ướt đẫm ngoài dây phơi.
Bạn hình dung khi mình gấp gáp lo toan cho ngôi nhà thì bao năm qua chồng vẫn vậy, bình thản, dửng dưng. Tình yêu đậm sâu đơm hoa kết trái từ những ngày tháng sinh viên giờ nguội lạnh. Vợ chồng bạn ly hôn trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Khi tình yêu không đủ bao dung, chỉ cần mưa gió nhẹ hay nắng nôi nhiều cũng khiến mớ tình hao bớt.
Quãng đường từ nhà đến chỗ làm, xe hư, em cầu cứu người yêu. Anh bảo, em lớn rồi tự xoay xở đi, anh đang bận việc. Em cởi giày cao gót, đi chân trần giữa trưa nắng để dắt xe một quãng dài, ngoái nhìn phía sau, thấy tình yêu đã rớt lại.
Dĩ nhiên, em có thể tự xoay xở nếu chỉ có một mình. Nhưng, em có người yêu, anh ấy dù bận nhưng ít ra hãy gợi ý vài phương án để em xử lý và nói làm sao đó để em không cảm thấy mình chẳng đáng gì trong mắt người ta chứ!
Những bài viết như Mười bí quyết để giữ gìn tình yêu, Cách để chàng luôn yêu bạn say đắm, Để giữ chân bạn đời… luôn được chị em sưu tầm, chia sẻ. Dĩ nhiên công thức chung không thể áp dụng một cách máy móc cho tất thảy tình yêu trên đời. Song, sự khát khao tìm kiếm và học hỏi bí quyết đó cho thấy rằng, dù là ai, làm gì, tuổi nào, cũng muốn giữ người mình yêu, cũng muốn hạnh phúc bên bạn đời đã chọn lựa.
Thậm chí bùa yêu cũng được bán đầy rẫy trên mạng. Đừng tưởng chỉ có đàn bà thâm trầm mới hỏi mua, đôi khi vẫn có anh tìm mua bùa chú để giữ người đàn bà bên mình, dù họ có thể đang là người yêu hay đã là chồng vợ. Nhưng, cái thứ giữ được đó là thân xác, chứ đâu phải tâm can người ta!
Video đang HOT
Đôi khi, tôi thấy êm dịu và đắm say quá đỗi cho những cuộc tình xung quanh. Một anh chồng sẵn sàng nhún nhường tất thảy vì vợ, làm tất cả những việc mà người ngoài cho rằng “khùng điên”, miễn vợ hài lòng. Một cô vợ luôn nhẫn nhịn cơn nhăn nhó của chồng, luôn dỗ dành lúc anh giận dỗi vô cớ. Mấy ai làm được những điều đó nếu không yêu.
Có tình yêu, người ta sẽ bao dung và độ lượng, không chấp trách những phút giây nóng nảy của người kia. Thế nhưng người đó phải sáng suốt nhìn ra rằng lúc họ nóng nảy cũng không xúc phạm mình, không bạo lực bằng hành động hay lời nói.
Sự hy sinh và bao dung phải đáng giá, chứ đừng vô nghĩa. Bạo lực bằng hành động ai cũng có thể nhìn thấy và thừa nhận, nhưng xao nhãng, vô tâm và hời hợt thì nhiều người cam chịu, nín nhịn và nhắm mắt bỏ qua.
Dần dà, tình cảm cạn khô, sống với nhau vì trách nhiệm chứ đâu tìm ra chút yêu thương, nhung nhớ nào.
Nhiều người so sánh tình yêu trước và sau hôn nhân, cho rằng hôn nhân sẽ làm chết chìm, hao mòn tình cảm đã có.
Tôi lại nghĩ, tình yêu trong hôn nhân càng cần nuôi dưỡng và tồn tại. Lắm ông chồng lúc tán tỉnh thì quà cáp lãng mạn. Lúc yêu đương, anh thèm nắm tay ôm hôn cô gái (lúc này còn là người yêu) mỗi ngày. Tới lúc kết hôn, quà cáp cắt bỏ, chẳng bao giờ có cái nắm tay hay ôm hôn đơn thuần giữa chồng vợ. Anh bảo cá câu vào hồ mình rồi thì mất công thả mồi chi nữa. Quan niệm này dễ mất vợ như chơi.
Ảnh minh họa
Tình yêu như cái cây, cần tưới tắm vun đắp mỗi ngày. Chủ quan và ỷ lại, không chăm sóc thì cây sẽ khô héo tàn tạ.
Mối quan hệ gắn kết giữa hai người trước và sau hôn nhân, nếu không có tình yêu hẳn chỉ là đối tác. Nếu không có tình yêu, người ta đâu dễ gì rõ tâm can nhau để hiểu thấu, lấy gì để đáp lại những thương lâu và thương sâu đến vậy.
Tôi từng đọc một câu chuyện đâu đó rằng có cặp đôi nọ, người vợ bị mất một mắt nhưng anh chồng vẫn luôn khen vợ mình xinh đẹp. Người chồng cho rằng, tất cả phụ nữ trên thế gian này đều bị thừa đi một mắt. Ý nghĩ ấy bắt nguồn từ đâu, há chẳng phải từ một tình yêu nồng nàn?
Vậy rốt cuộc, điều gì có thể giữ được tình yêu? Trước hết, cần có tình yêu mới giữ được tình yêu, cần có tình yêu mới giữ được người mình yêu…
Cứ yêu đi, việc gì phải sợ!
Nhiều cô gái, khi được hỏi, nếu không có bạn trai, không có hôn nhân, thì niềm vui ở đâu, hạnh phúc ở đâu?
Họ trả lời, niềm vui là tự do, là được sống đúng như mình muốn, được đứng trên đôi chân của mình mà không lệ thuộc vào ai cả, chỉ cần có tiền là có được niềm vui, có được hạnh phúc.
Cô bạn xinh đẹp của tôi làm công tác công đoàn trong một công ty lớn. Công ty cô có nhiều phụ nữ đẹp, thành đạt và đang độ tuổi yêu đương, nhưng hầu như chẳng ai có người yêu.
Cô hỏi han và khuyên: "Tuổi trẻ là tuổi yêu, sao lại không yêu?". Họ cười rộ và đáp rằng, yêu làm gì cho phiền toái,
mệt người.
Cô nhận thấy không chỉ vài trường hợp cá biệt, mà đang có trào lưu: phụ nữ hiện đại không muốn yêu nữa. Cô đem băn khoăn đó hỏi tôi:
- Phụ nữ giờ rất nhiều cô xinh đẹp và thành đạt, nhưng mắc chứng chán yêu. Đàn ông có lỗi gì trong chuyện này không? Hay đàn ông các anh hư hỏng nhiều quá khiến các nàng sợ?
- Sao lại đổ tại đàn ông? Là tự bản thân tình yêu của các cô có vấn đề thôi, nếu tình yêu vẫn ổn thì đàn ông hư hỏng các cô sẽ yêu... sự hư hỏng đó!
Tôi trả lời theo cách bông đùa như vậy, và cô bạn có vẻ không hài lòng. Dù sao đây là câu hỏi khá hóc hiểm và tôi cần suy nghĩ cẩn thận trước khi trả lời bạn.
Ảnh mang tính minh họa - SHUTTERSTOCK
Con người sống là để "mưu cầu hạnh phúc", điều này hiển nhiên là chân lý. Chẳng có ai sống để mưu cầu bất hạnh cả.
Nhưng hạnh phúc ở đâu ra? Từng có thời con người tin rằng hạnh phúc chỉ có ở thế giới bên kia, ở thiên đường, và họ tìm hạnh phúc trong tình yêu tôn giáo.
Nhưng đa số các tôn giáo lớn ngày nay, về căn bản cũng dạy rằng hạnh phúc chính là ở cuộc đời mà các bạn đang sống, nó có trong từng khoảnh khắc của tồn tại thực, nến bạn thay đổi cách nhìn cách nghĩ.
Từ đó, người ta tìm hạnh phúc trong tình yêu.
Tình yêu có nhiều loại: tình yêu quê hương đất nước, tình yêu cha mẹ, tình yêu con cái... đặc biệt là tình yêu đôi lứa.
Vấn đề là, tình yêu đôi lứa có thật sự mang lại hạnh phúc không?
Thời hiện đại, không ít người sẽ trả lời: tình yêu đôi lứa chỉ mang lại sự phiền toái và đau khổ, rằng ban đầu thì đắm say đấy, rồi đến thời kỳ đòi hỏi, dằn vặt, rồi chia tay và đau khổ.
Đấy là chưa kể đến những người bị phản bội, bị lừa dối, bị bỏ rơi... thì tình yêu với họ còn cay đắng hơn nhiều. Hệ quả là mất mát đủ thứ, từ tinh thần đến vật chất, từ tiền bạc đến sự tổn hại sức khỏe...
Vậy thì yêu làm gì khi chỉ chuốc lấy bất hạnh?
Nhiều cô gái, khi được hỏi, nếu không có bạn trai, không có hôn nhân, thì niềm vui ở đâu, hạnh phúc ở đâu? Họ trả lời, niềm vui là tự do, là được sống đúng như mình muốn, được đứng trên đôi chân của mình mà không lệ thuộc vào ai cả, chỉ cần có tiền là có được niềm vui, có được hạnh phúc.
Và họ kết: cứ nghe thấy tiếng "ting ting" báo tiền về tài khoản là họ vui, và khi có tiền họ đi du lịch, tụ tập bạn bè tổ chức du lịch, tổ chức party, rồi đi mua sắm, làm đẹp... và đó chính là hạnh phúc.
Thật ra, chính những người đang có cuộc sống như vậy, họ cảm nhận rõ nhất những thú vui vật chất ngắn ngủi không làm nên hạnh phúc. Họ vẫn thấy trống trải, vẫn thấy thèm hơi ấm yêu thương, thèm một cái ôm hay lời nói tâm tình, chia sẻ, đồng cảm... mà không có mối quan hệ nào có thể cho họ được, trừ tình yêu...
Bởi vì, xét cho cùng, tình yêu không phải là một "sáng tác" của con người. Nó là một món quà của tạo hóa ban cho họ, nó là một định mệnh.
Cho nên, dù né tránh thì tình yêu vẫn cứ đến với họ, một ngày nào đó, một thời điểm nào đó mà họ không thể lường trước. Nhà văn Stendhal có viết đại ý: "Con người có tâm hồn là để yêu thương", như vậy, bạn là người có tâm hồn, bạn không thể trốn khỏi tình yêu được.
Vấn đề là, khi bạn quan niệm yêu chỉ chuốc phiền toái, đau khổ, thiệt thòi và rắc rối, nên khi tình yêu "xảy đến", bạn gồng mình xù lông đối phó với nó, bạn cảnh giác đến cực đoan, bạn cố gắng chống lại tình yêu để rồi, tình yêu - thay vì như món quà tuyệt vời của tạo hóa - lại trở thành trạng thái bệnh tật của tâm hồn.
Bạn khước từ tình yêu, chính là tự hủy hoại tâm hồn mình.
Xét cho cùng, người đón nhận tình yêu như món quà của tạo hóa, thì họ sẽ coi đó là may mắn, và mở lòng đón nhận, họ sẽ hạnh phúc, dù không ít lầm lạc, không ít đau khổ, không ít trả giá, nhưng món quà cuối cùng của tình yêu chân thành sẽ là hạnh phúc, chắc chắn như vậy.
Miệng nói yêu thương mà lòng dửng dưng thì đừng có nói! Đêm qua, một cô gái nhỏ inbox cho tôi than thở rằng cô chẳng có ai để tâm sự. Bạn bè toàn thứ miệng lưỡi nói yêu thương mà khi cần chả thấy mặt đâu. Khi họ cần mình giúp mình nhiệt tình thế mà đến khi mình gặp chuyện thì đứa nào cũng cáo bận hoặc vô tâm! Tôi bảo này em!...