Điều đáng nói sau câu chuyện mẹ vợ mua quần lót cho con rể
Là mẹ vợ nhưng chuyện bà Thi quan tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống đời thường của con rể khiến ai nấy đều sững sờ.
Việt lấy Hà đã gần 7 năm, có với nhau hai mặt con rồi nhưng chưa bao giờ Hà tự tay đi mua đồ cho chồng, chứ chưa nói đến là những vật dụng nhỏ như dao cạo râu hay đồ lót. Biết tính con gái thế nên bà Thi cũng ý nhị, những lúc đi mua đồ cho chồng thì tiện tay mua luôn cho con rể.
Chuyện kể ra thì có vẻ buồn cười nhưng chính sự quan tâm của bà khiến gia đình Việt càng thêm yêu thương và gắn bó hơn. Khoảng cách giữa con rể và gia đình nhà vợ hoàn toàn bị xóa sạch, thay vào đó là tình yêu giữa cha mẹ và con cái. Biết tính con gái cũng khá vụng về trong việc mua sắm nên bà Thi nhận luôn trách nhiệm mua đồ cho Việt. Ngay chồng bà cũng ủng hộ bà trong việc này. Với lại bà quan niệm, đã lấy con gái mình thì cũng chính là con mình nên không có gì phải ngại.
Trước khi lấy Hà, Việt cũng biết cô không khéo léo trong việc mua sắm cho lắm. Nhưng bù lại Hà rất tốt tính, nhiệt tình và được bố mẹ giáo dục cẩn thận. Mặc dù được sinh ra trong một gia đình có điều kiện, là một tiểu thư được bố mẹ cưng chiều nhưng Hà chưa bao giờ kênh kiệu, cô luôn hòa đồng với tất cả mọi người. Ngay cả cách ăn mặc của Hà cũng xuề xòa chứ không kiểu cách này nọ.
Hồi yêu Việt, biết gia đình anh cũng khá bình thường nhưng cô chưa bao giờ tỏ một thái độ gì gọi là vênh váo, ngược lại Hà thực tâm yêu quý bố mẹ chồng. Mỗi lần về nhà Việt chơi, kể cả lúc yêu hay lúc đã làm vợ Việt rồi, cô cũng vô tư quấn quýt lấy mẹ Việt như con chim non. Cô hăng say giúp bà việc vặt trong nhà, miệng cứ líu lo hết chuyện này đến chuyện kia khiến không khí gia đình luôn vui vẻ. Chính sự vô tư của Hà khiến khoảng cách giữa con dâu và mẹ chồng rút ngắn lại.
Việt yêu Hà từ tính cách vô cùng đáng yêu đó của cô, vì thế anh cho việc cô thiếu quan tâm cái sự ăn mặc của chồng là chuyện bình thường. Đồ thiếu anh cũng có thể tự đi mua được không cần phiền đến vợ. Ngoại trừ việc không mua sắm cho chồng ra còn lại tất cả việc nhà cửa đều được Hà chăm lo chu đáo, từ con cái cho đến bếp núc. Bởi vậy, Việt khá hài lòng về cuộc hôn nhân của mình. Và anh cũng không hề xấu hổ việc mẹ vợ mình mua đồ lót cho anh, vì anh cũng thực sự yêu quý bà, bởi không phải bố mẹ vợ nào cũng có thể quan tâm con rể đến vậy.
Thực ra lần đầu nhận đồ từ tay mẹ vợ anh cũng hơi ái ngại và xấu hổ bảo bà lần sau không phải làm như vậy nhưng mẹ Hà bảo, bà cũng xem Việt như con đẻ của mình nên anh không phải ngại ngùng gì hết. Từ đó về sau, bà Thi vẫn đảm nhận việc mua đồ cho Việt như mẹ mua đồ cho con cái và Việt cũng xem như đó là lẽ thường tình.
Giờ đi ra ngoài với bạn bè thân, Việt không còn ngại ngần kể về mẹ vợ với một giọng điệu vô cùng kính trọng và yêu quý. Và xem cái sự đoảng của vợ như một câu chuyện vui trong nhà. Tuy câu chuyện của anh có vẻ ngược đời nhưng lại khiến mấy gã bạn thân vô cùng ghen tỵ khi anh có một nhà vợ rất tâm lý và yêu thương. Nghe mấy gã bạn than vãn nhà vợ hay hạch sách yêu cầu phải về thăm nhà một tháng mấy lần, rồi về quê vợ phải quà cáp này nọ, Việt cứ cười vui vẻ mà không biết an ủi ra sao bởi anh may mắn có một bà mẹ vợ quá tuyệt vời.
Theo Gia đình và xã hội
Về mừng thọ bố 70 t.uổi, mẹ vợ nói 1 câu khiến con rể lật đổ cả bàn thức ăn
Hằng rưng rưng nước mắt cảm ơn chồng. Cô còn góp thêm số t.iền lương của mình để giúp em trai.
Bố mẹ Hằng sinh được 4 người con, tất cả đều đã yên bề gia thất. Nhưng mỗi người lại có 1 hoàn cảnh khác nhau.
Video đang HOT
Anh cả năm nay cũng đã hơn 40 t.uổi, là trưởng phòng kinh doanh cho 1 công ty nước ngoài, t.iền lương tính bằng đô la, anh là người thành đạt nhất trong 4 anh em. Còn chị thứ 2 đã lấy chồng 3 năm nay, hai vợ chồng cùng 1 đứa con gái thuê nhà trọ ở thành phố. Anh chị mở 1 quán phở nhỏ và cả gia đình sống dựa vào đó. Còn đứa em trai út thì mới ra trường đã đòi lấy vợ, công việc chưa có, suốt ngày lông bông trong khi vợ bụng mang dạ chửa.
Riêng Hằng, cô là con gái thứ 3, ngày xưa cô không được học hành gì vì khi nhà khó khăn, cô đã xin bố mẹ nghỉ học để đi làm k.iếm t.iền phụ nuôi các anh chị ăn học. Cũng vì thế, mà đến giờ Hằng chỉ là 1 cô lao công, chồng cô cũng làm cùng đội. Hai vợ chồng cưới nhau 2 năm rồi vẫn không dám sinh con vì hoàn cảnh khó khăn.
Có lần, Hằng và chồng đi dọn vệ sinh ngay ở tòa nhà anh trai cả làm việc, nhìn thấy anh trai đóng bộ vest đi cùng mấy người sang trọng vừa bước ra khỏi thang máy, Hằng hớn hở gọi:
-Anh, anh ơi.
Anh cả quay lại thấy 2 vợ chồng đứa em trông lôi thôi lếch thếch thì đỏ mặt rồi quay đi luôn. Thấy Hằng rầu rầu, chồng cô mới bảo:
-Thôi, làm việc đi em, chắc anh cả không nghe thấy.
Hằng gật đầu rồi tiếp tục lau dọn. Cô dần nhận ra tình cảm gia đình cũng không còn như xưa. Khi đói khổ thì anh em đùm bọc thương yêu nhau nhưng giờ thì xa cách biền biệt. Anh cả đã thế, chị hai lại bận rộn quán xá không lúc nào rời ra được, quanh năm suốt tháng không biết mặt mũi cái nhà trọ của em ở đâu. Còn thằng em út thì không cần nói, vợ chồng nó còn trẻ con, thích bay nhảy đây đó, chỉ có Hằng là lúc nào cũng nhớ đến anh chị em.
Tuần trước, bỗng nhiên Hằng thấy thằng út gọi điện, cứ ngỡ nó nhớ chị, nào ngờ chỉ là nó hỏi vay t.iền, nó nói vợ động thai nên cần t.iền viện phí. Hằng cũng do dự vì trong nhà cũng không có t.iền, nhưng chồng cô lại động viên:
-Lương tăng ca anh vừa được nhận, em cầm lấy đưa cho cậu mợ ấy.
Hằng rưng rưng nước mắt cảm ơn chồng. Cô còn góp thêm số t.iền lương của mình để giúp em trai.
Hôm nay là mừng thọ 70 t.uổi của bố, anh cả nói muốn làm tiệc ở nhà hàng cao cấp nhưng bố mẹ không nghe, họ nói ngoài hàng vừa mất vệ sinh vừa tốn kém, tốt nhất nên làm ở nhà cho cả nhà quây quần đầm ấm. Thế là con cái dâu rể kéo nhau lũ lượt về quê.
Hằng với chồng về từ sáng sớm, cùng mẹ chuẩn bị cỗ bàn, xong xuôi thì thấy vợ chồng anh cả bước trên xe con xuống, sau đó là vợ chồng chị hai và thằng em út.
Vừa thấy anh vào, mẹ đã chạy ra đon đả hỏi thăm tình hình. Rồi bà lật đật chạy vào lấy chậu nước mát cho anh rửa mặt.
Cơm nước xong xuôi, cả nhà lớn bé ngồi quân quần bên bàn tiệc. Ban đầu cả nhà nâng ly chúc tụng nhau rất vui vẻ. Sau đó, chị dâu cả lôi trong túi ra 1 chiếc phong bì đưa cho bố:
-Đây là quà vợ chồng con biếu bố mẹ, chúc bố sống lâu trăm t.uổi.
Mẹ Hằng giật ngay chiếc phong bì bóc ra xem, đếm đếm rồi cười phớ lớ:
-2 chục triệu. Vợ chồng anh chị cả đúng là đáng mặt làm con bố mẹ lắm.
Sau đó là anh chị 2, món quà của anh chị không to nhưng cũng làm mẹ vừa lòng. Còn thằng em út, nó và vợ mua mỗi 1 chậu cây cảnh nhưng nhờ tài ăn nói khéo léo mà mẹ vui vẻ nhận lấy. Đến lượt Hằng, cô và chồng ngượng ngùng đứng lên. Chồng cô đưa ra 1 chiếc phong bì:
-Đây..là..quà của vợ chồng con ạ.
Mẹ Hằng vẫn như thường lệ, đón lấy. Nhưng mở ra xem thì thấy mặt bà biến sắc:
-Cái gì thế này?
Bố Hằng bên cạnh mới giật mình:
-Sao thế bà? Đưa tôi xem nào.
Rồi ông giật lấy phong bì từ tay vợ. Bỗng nhiên mẹ Hằng điên tiết nhìn con rể nói:
-Mừng thọ bố vợ mà anh đưa 200 nghìn, anh định xỉ nhục gia đình này à?
Vợ chồng Hằng đỏ mặt xấu hổ, định giải thích gì đó nhưng mẹ đã át luôn:
-Ngay từ đầu tôi đã không muốn cho con Hằng lấy anh rồi mà nó không nghe. Bây giờ thì thấy chưa, khổ chưa?
Chồng Hằng lúc này bực mình, anh đáp lại:
-Cô ấy lấy con thì làm sao ạ? Chẳng phải ngày đó mẹ đã thách cưới 9 tráp đấy sao?
-Á, anh còn cãi tay đôi với cả mẹ vợ à, bố mẹ anh không biết dậy con, đúng là cả nhà quét rác nên đầu óc nó cũng chỉ được đến vậy.
Nghe đụng đến bố mẹ chồng Hằng quá tức giận, anh đứng lên lật đổ cả mâm cơm trên bàn trước sự ngỡ ngàng của cả nhà. Anh cả nóng mặt định đến tát cho em rể 1 cái thì bố ngăn lại:
-Các con đều là con của bố mẹ, không được đ.ánh n.hau. Các con phải đùm bọc, yêu thương, giúp đỡ nhau chứ không được thấy em kém hơn mà khinh rẻ nó.
Rồi ông quay sang vợ:
-Con nó đã có lòng thì 200 chứ 2 nghìn cũng quý, tại sao bà lại phân biệt đối xử đứa giàu có hơn với đứa nghèo đói hơn. Chúng đều là con bà mà. Đáng ra vợ chồng nó như thế bà phải thương hơn mới đúng chứ. Thật là..Bà có nhớ lúc bà ốm đau, hay nhà có công to việc lớn, đứa nào bất kể ngày đêm đều chạy về lo toan thay tôi với bà?
Nghe chồng nói thế, mẹ Hằng chợt nhận ra sai lầm của mình. Bà cúi mặt hối lỗi.
Phúc Yến / Theo Thể thao Xã hội
Mẹ vợ đến thăm con gái thì con rể bảo: 'Mẹ cứ để cho cô ấy ngủ thêm một lúc' "Nhà con đêm qua ngủ muộn...mẹ cho cô ấy ngủ thêm một lúc nhé. Những việc này con làm được...con sợ vợ con vất vả mẹ ạ." Từ ngày Loan đi lấy chồng đến nay cũng đã được hơn 7 tháng cô chưa về thăm nhà khiến bà Hoa nhớ con vô cùng. Mặc dù nhà con rể chỉ cách có gần 100...