Điều cha mẹ cần làm để giúp con nhút nhát trở nên tự tin
Thay vì chỉ trích, la mắng, so sánh, ba mẹ cần thấu hiểu để giúp con trở nên tự tin, vượt qua tâm lý nhút nhát.
Con trai tôi lên 6 tuổi và bé tỏ ra khá nhút nhát trong việc giao tiếp. Từ khi học mẫu giáo, con không thích chào hỏi, thấy người lạ là níu lấy chân mẹ. Trên lớp học, cô giáo bảo, con vẫn vui vẻ nhưng không bao giờ chịu hát trước lớp hay trả lời câu hỏi của cô.
Những đứa trẻ nhút nhát luôn cần được bố mẹ an ủi và ở bên. (Ảnh minh họa)
Tính cách của con như vậy làm cho vợ chồng tôi nhiều lần cảm thấy xấu hổ với mọi người. Đỉnh điểm, trong một buổi liên hoan của công ty chồng, mọi người đều dẫn con cái đến. Trong khi các bạn cùng độ tuổi tỏ ra năng động, hoạt bát, chào hỏi dạn dĩ thì con trai chỉ luẩn quẩn ở bên mẹ, nhất quyết không chịu nói chuyện với bất kì ai.
Đến trò chơi thi hát, con đã òa khóc ngay trên sân khấu khi bị bố ép lên chơi. Nhìn con như thế, tôi vừa thương vừa lo, chỉ sợ tính nhút nhát sẽ ảnh hưởng nhiều đến học tập và công việc sau này. Bởi thế, tôi quyết tâm dành thời gian để giúp con trở nên mạnh dạn hơn.
Đầu tiên, tôi nhận ra trước đây tôi khá sai lầm khi liên tục ép con chào hỏi. Thậm chí tôi còn kể lể, so sánh con với những đứa trẻ khác cùng độ tuổi có tính cách bạo dạn hơn. Việc làm này khiến con trở nên tự ti và ngày càng nhút nhát. Điều con cần chính là sự thấu hiểu từ ba mẹ, tuyệt đối không làm cho con xấu hổ trước mọi người.
Ngay cả chồng tôi cũng vậy, khi con không chịu chào người lớn, anh thường la mắng nên càng làm cho con thêm áp lực. Rút kinh nghiệm, tôi chỉ tìm cách giải thích cho con hiểu, một đứa trẻ ngoan luôn biết chào hỏi.
Video đang HOT
Và thỉnh thoảng hai mẹ con chơi trò đóng vai dẫn chương trình, con tập chào hỏi khán giả và giới thiệu về bản thân. Dần dần, không cần ba mẹ nhắc, con cũng tự chào như một phản xạ tự nhiên.
Tôi cũng nhận thấy mình đã bao bọc con quá mức. Hầu như tôi không dám rời xa con nên hiếm khi gửi con cho ai quá nửa ngày. Nhưng kỳ nghỉ hè vừa rồi, tôi liều “liều lĩnh” cho con về quê chơi với ông bà nội ba ngày mà không có mẹ bên cạnh. Đó như là một thử thách nhỏ giúp con biết vượt qua rào cản tâm lý. Con rời xa vòng tay mẹ, tiếp xúc với bên ngoài cũng làm con trở nên mạnh dạn hơn.
Khi con lên cấp một, ngoài giờ học ở trên lớp, tôi đăng ký cho con tham gia các lớp học ngoại khóa, đặc biệt về kỹ năng sống. Con được tiếp xúc với nhiều bạn bè, được thầy hướng dẫn nên tự tin hơn.
Ba mẹ thấu hiểu và tìm cách động viên sẽ làm con tự tin hơn. (Ảnh minh họa)
Trên lớp học, tôi có nhờ cô giáo chủ nhiệm rèn cho con khả năng nói trước đám đông bằng cách gọi con trả lời câu hỏi hay làm quản trò trong các trò chơi tập thể. Được cô khen ngợi vì có tiến bộ cũng giúp con mạnh dạn thể hiện mình.
Trong cuộc sống thường ngày, tôi chú ý tạo nhiều cơ hội cho con nói chuyện với mọi người. Khi cả nhà đi ăn, con được khuyến khích tự gọi món, gọi phục vụ lấy thêm đồ hay tính tiền.
Dẫn con đi mua đồ, tôi để cho con tự giao tiếp với người bán hàng. Những việc làm dù nhỏ nhặt trong hoạt động hàng ngày làm con tiến bộ rất nhanh. Thỉnh thoảng, tôi vẫn gợi ý con mời một vài bạn thân về nhà chơi. Khi có nhiều bạn, đến lớp, con sẽ có cảm giác an toàn, bước qua rào cản tâm lý nhút nhát.
Nhờ những việc làm trên mà con đã trở nên dạn dĩ hơn rất nhiều, không còn nói năng lí nhí hay sợ hãi như trước. Tôi nghĩ, mỗi đứa trẻ đều có những điểm yếu và điểm mạnh riêng. Nếu ba mẹ biết quan tâm khắc phục những điểm yếu sẽ giúp con phát huy hết khả năng của mình. Thay vì mỉa mai, chỉ trích, la mắng, so sánh con với bạn bè, ba mẹ nên tìm cách động viên, tạo cho con cơ hội để thể hiện mình. Có như thế, con mới có cơ hội hoàn thiện các kỹ năng để trở nên tự tin, hoạt bát.
Theo phunuonline.com.vn
Chứng kiến chồng sỉ nhục bố, ném tập tiền vào mặt đuổi về quê, tôi đau thắt lòng nhưng không thể làm gì được
Bố tôi thanh minh chẳng được, ông còn thề giữa trời và nói dù trước đây tù tội nhưng đó là bất đắc dĩ. Chồng tôi nghe bố vợ nói vậy thì đáp trả...
Ai cười, ai chê trách vì tôi có một người bố tù tội, tôi chịu hết. Mặc dù bố tôi từng làm sai, mặc dù bố không hoàn hảo, thậm chí là người xấu trong mắt người khác. Thế nhưng với tôi, bố mãi là bố, là người chịu biết bao đau khổ để tôi có được ngày hôm nay.
Tôi sinh ra đã mất mẹ. Mẹ tôi vì khó sinh mà qua đời. Bố đã ở vậy, vò võ nuôi tôi suốt bao năm. Những người đàn ông có vợ chết đều sẽ rước về một người phụ nữ khác sau vài năm. Chỉ có bố tôi là nhất quyết không chịu đi bước nữa mà ở vậy nuôi tôi khôn lớn.
Bố con tôi rau cháo nuôi nhau chứ chưa từng làm chuyện gì có lỗi. Cho đến năm tôi học lớp 12, tôi bị chuẩn đoán có khối u. Mặc dù đó là khối u lành tính nhưng chi phí để bóc tách lại khá cao.
Tôi đã tự nhủ, nếu tôi lấy chồng, nhất định tôi phải đưa bố về ở cùng với mình để bù đắp cho những gì bố đã hy sinh. (Ảnh minh họa)
Hàng xóm không ai dám cho bố tôi vay vì sợ ông không trả nổi. Anh em, bà con cũng nghèo khó nên chẳng giúp được nhiều. Cùng quẫn lắm, bố tôi vì muốn kiếm tiền cho tôi phẫu thuật nên đã đi trộm tiền của người ta. Lúc bị phát hiện, do tâm trí hỗn loạn nên bố tôi đã đánh chủ nhà bị thương.
Cuối cùng, bố tôi bị phạt tù 2 năm. Sau khi mãn tù, bố tôi trở về nhưng bị mọi người xa lánh. Tôi đã tự nhủ, nếu tôi lấy chồng, nhất định tôi phải đưa bố về ở cùng với mình để bù đắp cho những gì bố đã hy sinh.
Tất nhiên, tôi không hề giấu chồng chuyện quá khứ của bố. Ngoài mặt chồng tôi tỏ vẻ thông cảm. Không ngờ thật tâm, anh vẫn luôn có ác cảm với bố tôi. Tôi mới đón bố lên vài hôm nhưng chồng tôi đã mặt nặng mày nhẹ. Ngày hôm nay, anh đi về nhà và làm ầm ĩ một trận.
Chồng tôi làm kế toán, anh có trách nhiệm phát lương cho giáo viên trong trường. Không hiểu sao hôm nay anh bảo không tìm thấy tiền rồi sinh nghi cho bố tôi. Bố tôi thanh minh chẳng được, ông còn thề giữa trời và nói dù trước đây tù tội nhưng đó là bất đắc dĩ. Chồng tôi nghe bố vợ nói vậy thì đáp trả: 'Nhưng có một lần sẽ có lần hai. Bản tính con người không phải ai cũng thay đổi được'.
Tôi đau lòng quá, nghĩ đến bố, nghĩ đến cảnh tượng chiều nay, tôi không sao ngủ được. (Ảnh minh họa)
Câu nói ấy là câu chí mạng với bố tôi. Ông muốn về quê và không cần vợ chồng tôi lo lắng. Tôi thương bố không cho bố về thì chồng tôi vào nhà, cầm một tập tiền ném tung tóe dưới đất: 'Đây, nhiêu đó đủ để bố về quê chưa? Bố ở lại ngày nào tôi lo nơm nớp ngày đó'. Bố tôi cúi xuống nhặt từng đồng tiền rồi đặt lên bàn. Sau đó ông ra bắt xe về quê. Tôi chạy theo ngăn nhưng bị chồng kéo lại không cho đi.
Cho đến tối nay, tôi thấy chồng ngồi đếm tiền mới biết anh tạo ra màn kịch kia hòng đuổi bố tôi về quê mà thôi. Tôi đã cãi nhau với chồng và bắt anh đón bố tôi lên thì anh bảo không muốn để con chúng tôi sinh ra sống với một người tù tội rồi lại nhiễm thói trộm cắp của ông. Tôi đau lòng quá, nghĩ đến bố, nghĩ đến cảnh tượng chiều nay, tôi không sao ngủ được. Tôi nên làm gì để tốt cho bố đây?
Theo netnews.vn
Mặc con trai đứng như trời trồng bên cạnh, mẹ chồng vẫn lớn tiếng đòi cho nàng dâu 'đi bước nữa' Ai cũng bảo mẹ chồng nàng dâu thì 'khác máu tanh lòng', nhưng với em, gặp được mẹ chính là điều may mắn lớn nhất cuộc đời này. Bây giờ cứ online Facebook là lại dễ dàng bắt gặp câu chuyện éo le, mệt mỏi của những người phụ nữ sống trong cảnh mẹ chồng nàng dâu. Mỗi lần như thế, em thấy...