Điên loạn vì vở kịch khủng khiếp của nhà chồng
Tôi gào lên như một con thú điên trúng thương. Tôi đã hi sinh suốt 3 năm trời, cày cuốc mang tiền về cho họ để bây giờ họ không thừa nhận tôi.
Tôi đang quay quắt và điên loạn vì vở kịch ghê tởm mà nhà chồng ghê gớm dựng lên cho tôi. Khẩn cầu mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Tôi cầu khẩn mọi người đọc câu chuyện này và hãy cho tôi lời khuyên, chỉ cho tôi biết làm sao để đòi lại được đứa con mình đứt ruột đẻ ra từ tay nhà chồng ghê gớm. Bây giờ không ai tin tôi kể cả bạn bè thân cận.
Tôi kết hôn cách đây hơn 4 năm. Tôi làm nhân viên phụ trách kế toán của cơ sở con thuộc một công ty may mặc. Chồng tôi không phải là kỹ sư nhưng chuyên phụ trách trông coi các công trình xây dựng.
Bố mẹ chồng không thích tôi lắm vì ông bà chê tôi là người phụ nữ quê mùa, xấu xí lại về nhà chồng khi đã bụng mang dạ chửa. Mặc dù tôi có bầu với chính con trai ông bà nhưng chưa bao giờ xóa bỏ được cái tiếng hư hỏng ăn nằm với trai trước khi cưới.
Lúc mới cưới về chồng còn rất thương tôi nhưng dần sau anh nghe lời bố mẹ mình nên cư xử với tôi có phần tệ đi. Anh đi làm từ sáng đến đêm mới về nhà và luôn tỏ thái độ bực bội khi được tôi chăm sóc.
Tôi thấm thía tất cả sự lạnh nhạt từ nhà chồng (Ảnh minh họa)
Kể cả khi tôi sinh được cháu trai cho nhà chồng, mọi người cũng không yêu thương tôi hơn. Họ thương con tôi nhưng chưa từng lo lắng hay biết ơn tôi đã cho họ một đứa cháu khôi ngô kháu khỉnh. Khi cháu khóc, mẹ chồng đánh tôi. Khi cháu đói mà chưa kịp cho bú, bố chồng chửi tôi. Còn chồng chỉ cưng nựng con mà không cần đoái hoài tới vợ.
Tôi thấm thía tất cả sự lạnh nhạt từ nhà chồng ghê gớm nhưng tính tôi vốn cam chịu nên không phản kháng cũng chưa từng có ý định ly hôn. Tôi nghĩ mình đơn thân độc mã ở thành phố, ly hôn vừa không còn chỗ nương thân lại vừa dễ mất con.
Video đang HOT
Rồi sau đó chồng tôi bị tai nạn lao động nặng. Bố mẹ chồng tôi phải cầm cố nhà, còn tôi bán hết của hồi môn và cả xe máy để lo chồng nằm viện. Trên người tôi không còn đồng nào để ăn, nhiều ngày phải đi bộ đi làm vì đã bán xe lại không có tiền đi xe ôm. Vậy mà bố mẹ chồng vẫn chì chiết chửi bới tôi vô dụng vì nghèo, có nhà vợ mà không nhờ cậy được gì.
Sau 2 tháng nằm viện chồng tôi về nhà nhưng vẫn phải đến bệnh viện 20 ngày/tháng để làm vật lý trị liệu. Lúc này nhà chồng tôi thật sự đã đổ nợ không còn nơi để vay mượn. Rồi bố mẹ chồng ghê gớm bắt tôi đi xuất khẩu lao động ở Malaysia để kiếm tiền. Con tôi chỉ mới hơn 1 tuổi, tôi không đành lòng bỏ con xa mẹ nhưng vì thương chồng nằm một chỗ, vì tương lai và miếng cơm của cả nhà, tôi đành lòng phải đi.
Qua bên đó suốt 3 năm ròng rã tôi làm việc cật lực như một con trâu điên, tôi tăng ca điên cuồng để có tiền gởi về nước. Tôi chỉ được gặp con qua internet mỗi cuối tuần. Bố mẹ không cho tôi về Tết mặc dù tôi có phép và được công ty sắp xếp một khoảng thời gian nghỉ có lương.
Năm đầu tôi nghĩ như thế cũng tốt vì tiết kiệm được tiền vé máy bay. Nhưng đến năm thứ 2 thứ 3, tôi nhớ con một cách khổ sở. Nhìn con lớn lên từng ngày trở địa lý, tôi chỉ biết khóc và khóc. Tôi van nài bố mẹ cho tôi về rồi sẽ quay lại làm việc siêng năng hơn nhưng họ không cho.
Lúc này chồng tôi đã bình phục hoàn toàn, tiền tôi gửi về đã cơ bản trả nợ xong. Thế mà bố mẹ và cả chồng cứ động viên tôi ở bên đấy tiếp tục kiếm tiền. Đau lòng nhất là xa mẹ lâu, con tôi đã mất dần cảm giác nhớ thương mẹ. Mẹ chồng bật webcam lên cho con tôi gặp tôi nhưng nó khóc không chịu vì “cháu thích xem hoạt hình hơn”. Điều đó là tôi đau khổ và quyết tâm dứt bỏ tất cả để về nước.
Giờ tôi đã về nước, mọi thứ còn tồi tệ hơn tôi nghĩ rất nhiều. Chồng tôi không chỉ đã bình phục từ lâu mà còn đang qua lại với người khác. Tệ hơn, người đó được bố mẹ chồng tắc quái tôi ủng hộ, con trai tôi thì quấn quýt với cô ta còn hơn cả với tôi.
Bố mẹ chồng bảo tuy chưa có hôn thú nhưng chồng tôi đã xem cô ta là vợ mới và họ cũng xem đó là con dâu. Tôi gào lên như một con thú điên trúng thương. Tôi đã hi sinh suốt 3 năm trời, cày cuốc mang tiền về cho họ để bây giờ họ không thừa nhận tôi.
Tôi đi tìm những người xung quanh để được giúp đỡ nhưng ai cũng nhìn tôi bằng ánh mắt xa lánh khinh miệt. Mọi người biết không, thì ra trong suốt thời gian tôi ra nước ngoài, họ đã tạo dựng tiếng xấu cho tôi. Họ bảo tôi thấy chồng mất sức lao động nên vứt con ở lại mà bỏ ra nước ngoài để trốn trách nhiệm làm vợ làm mẹ.
Tôi quay quắt và điên loạn vì vở kịch ghê tởm mà nhà chồng ghê gớm dựng lên (Ảnh minh họa)
Tôi còn vô tâm tàn nhẫn tới mức đi một mạch suốt 3 năm không thèm về thăm con và đoái hoài xem chồng còn sống hay đã chết. Đối lập với tôi, mọi người lại cảm động vì một cô gái đã thay tôi đến chăm sóc chồng và con trai tôi. Đó cũng là người đang được nhà chồng tôi thừa nhận.
Tôi quay quắt và điên loạn vì vở kịch kinh khủng mà nhà chồng ghê gớm dựng lên cho tôi. Không những họ bắt tôi ly hôn mà còn không cho tôi gặp con nữa. Tôi mất tất cả vì quá u mê và tin tưởng vào những con người đó. Không chỉ là sức lao động của tôi suốt 3 năm qua mà làm được bao nhiêu tôi đều gửi hết cho nhà chồng nên bây giờ vẫn hoàn trắng tay. Tôi lại còn mất con.
Tôi muốn kiện những con người không có tính người đó. Tôi muốn đòi lại danh dự, sự hi sinh và trên hết là đứa con của mình. Mong mọi người cho biết tôi phải bắt đầu từ đâu, với ai, làm thế nào để lấy lại tất cả?
Theo Afamily
Choáng váng khi biết vợ là đạo diễn của màn kịch ngoại không kẽ hở
Tôi đứng như chết trân khi những lớp màn của vở kịch bắt đầu lộ ra, vợ tôi đã cố tình dựng lên màn kịch này để che giấu chuyện ngoại tình của mình
Ngày cưới, mẹ tôi nắm tay tôi và nói: "Trong gia đình, quan trọng nhất là niềm tin dành cho nhau, nếu niềm tin mà mất thì tình yêu sẽ chết, con hãy nhớ lấy". Gia tài của mẹ tôi là lời dặn dò và một khoản tiền để hai vợ chồng thêm vào mua cái nhà để sinh sống. Tôi vốn sinh ra trong gia đình cha bỏ đi từ nhỏ nên tôi đã tâm niệm rằng sẽ cố gắng không bao giờ phạm lại lỗi của cha để cho con cái phải khổ như tôi đã từng chịu giống ngày trước.
Vợ tôi làm giáo viên ở trường giáo dục đặc biệt, còn tôi đang làm nhân viên nhà nước bình thường. Công việc của vợ tôi cũng khá vất vả và thường xuyên phải về muộn, nhưng mức lương cũng khá. Cô ấy bận đến mức bỏ hết cả con lại cho tôi và bà nội chăm sóc. Nhiều khi tôi cứ đùa: "Em toàn đi lo con thiên hạ, còn con mình thì bỏ mặc thôi". Nhưng cô ấy bảo với tôi: "May mắn lắm mới được như thế, người ta cần mình, mình có chuyên môn giúp đỡ những đứa trẻ thiệt thòi vậy, anh phải ủng hộ em chứ".
Màn kịch của vợ
Vợ chồng tôi sống với nhau êm đềm được 6 năm, nhiều lúc mẹ tôi thương con trai và các cháu nhưng cũng không dám phàn nàn mà chỉ nói với tôi. Nhưng vì thương vợ nên tôi cũng hết lòng an ủi mẹ để bà đỡ nghĩ ngợi. Ai cũng bảo tôi may mắn có người vợ giỏi giang nhưng họ đâu biết nỗi vất vả của tôi đằng sau đó như thế nào đâu.
Không biết có phải sự chiều chuộng quá mức của tôi hay không mà cô ấy đã thay lòng đổi dạ. Giờ giấc của cô ấy đi về thất thường, tất nhiên tôi không có gì ngạc nhiên nhưng khi về nhà vợ tôi luôn kêu mệt và đi nghỉ sớm chứ ít khi trò chuyện với tôi như trước. Tôi có hỏi thì vợ tôi chỉ trả lời qua loa là dạo này nhiều công việc hơn nên không có thời gian nghỉ ngơi nữa, tôi cũng nói với các con cố gắng ngoan không làm phiền để mẹ nghỉ.
Vợ tôi có trao đổi với tôi rằng hiện giờ cô ấy sẽ phải dạy thêm một học sinh buổi tối nữa do bố mẹ cháu rất có nhu cầu mà họ lại bận, cô ấy nói rằng mặc dù đã từ chối nhiều lần nhưng bố mẹ cháu thiết tha quá nên phải nhận, vì vậy cô ấy sẽ về muộn hơn nữa.
Tôi chết sững với màn kịch che giấu chuyện ngoại tình của vợ
Ban đầu cả tôi và mẹ tôi đều phản đối, nhưng cô ấy nói cố gắng để cô ấy tập trung giúp em bé, tôi nghĩ lại, nếu tôi có con như vậy hẳn tôi cũng rất mong chờ một người như cô ấy. Nghĩ thế nên tôi đã đồng ý. Nhưng tôi không ngờ đó mà màn kịch mà cô ấy dựng lên để che mắt tôi để hợp lý hóa chuyện ngoại tình của mình.
Cô ấy thường đi một tuần 3 buổi, nhưng lịch thì thường xuyên thay đổi. Ban đầu tôi hơi ngạc nhiên thắc mắc vì sao lịch lại không cố định thì cô ấy trả lời là do bố mẹ bận nên cô ấy phải làm như thế. Nhiều lúc lo lắng vợ về muộn, tôi có ngỏ ý đi đón thì vợ tôi bảo không cần vì nhà của phụ huynh cũng ngay trung tâm nên cô ấy tự đi lại được. Có lúc cô ấy còn hỏi lại tôi là có phải nghi ngờ cô ấy nọ kia hay không mà tôi cứ hỏi như vậy, nhớ lại lời nói của mẹ tôi nên tôi không nói gì cô ấy nữa, để giúp cô ấy có tinh thần thoải mái nhất đi giúp đỡ em bé kia
Cho đến một hôm, cậu bạn thân của tôi hớt hải gọi điện cho tôi bảo nhìn thấy vợ tôi đi từ nhà nghỉ ra với người đàn ông lạ bởi chính hôm đó cậu ta cũng đang đi ngoại tình với bồ nhí. Ban đầu tôi không tin còn bảo cậu ấy là vợ tôi đi dạy nhưng cậu ấy cứ khăng khăng và còn gửi cả ảnh chụp hai người ngồi trên xe máy đi từ trong đó ra thì tôi không thể nói được gì nữa. Lần sau cô ấy nói là tiếp tục đi dạy, tôi không nói gì liên xách xe bám theo thì thấy cô ấy không rẽ vào nhà bất cứ phụ huynh nào dạy mà hẹn một người đàn ông ở đầu ngõ rồi cả hai vội vàng lên xe máy tiến về nhà nghỉ. Vợ tôi đã dựng lên vở kịch đi dạy hoàn hảo đến thế để che giấu chuyện ngoại tình của mình.
Tôi thấy thất vọng và đau đớn khi bị phản bội, người vợ mà tôi đặt hết niềm tin, cô ấy đã phản bội tôi, và có lẽ rằng cô ấy cho là tôi quá ngu dại và khờ khạo nên cái gì cũng tin cô ấy. Tôi không muốn ly dị để con phải khổ như tôi ngày xưa, nhưng giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Phunuvagiadinh
Vở kịch hoàn hảo của chồng khiến tôi hối hận suốt đời Bác sĩ trách gia đình tôi đông đủ thế này sao lại để anh một mình chống chọi với hàng chục đợt xạ trị do ung thư vòm họng. Tôi đã mất anh mãi mãi. ảnh minh họa Tôi và chồng cưới nhau được sáu năm, thật hạnh phúc khi có anh trong đời. Anh là người hiền lành, chịu thương chịu khó,...