Điểm chung của những ông chồng bị vợ chán
Không quan tâm đến tâm trạng của vợ, hào phóng trên bàn nhậu nhưng quên đóng góp tài chính cho gia đình, hứa hão… là điều mà các bà vợ ngán ngẩm ở chồng.
Khi lập gia đình, nhiều nam giới tự nhận là trụ cột, tự cho phép mình có quyền tự quyết mọi việc và và ít quan tâm đến ý kiến của vợ con. Cũng có những người lãng quên hẳn vai trò làm chồng, làm cha của mình khiến cho vợ con cảm thấy thất vọng. Vậy các đấng mày râu đã bỏ qua điều gì khiến hôn nhân rơi vào trục trặc? Dưới đây là một số điều các ông chồng nên tránh nếu muốn luôn giữ được tình yêu của vợ:
Thường xuyên vắng nhà
Vắng nhà ở đây không có nghĩa là đi công tác mà nói đến việc bạn ít ăn cơm hoặc tham dự các sinh hoạt trong gia đình. Khi kết hôn, người phụ nữ nào cũng mong muốn bạn đời của mình biết yêu thương vợ con cũng như dành nhiều thời gian cho gia đình. Tiếc rằng không phải người chồng nào cũng nhận ra điều này, thậm chí họ tự bào chữa rằng mình có vô khối việc quan trọng hơn nhiều.
Vắng nhà thường xuyên khiến cho vai trò của người chồng, người cha trong gia đình thay đổi. Khi đó, không những gánh nặng gia đình dồn lên vai người vợ mà niềm tin và sự gắn kết của chính họ với các thành viên khác cũng giảm sút. Thử tưởng tượng sẽ thế nào khi con cần đến bạn mỗi khi chúng gặp khúc mắc trong học hành hay muốn tâm sự gì đó, nhưng bạn không bao giờ ở bên cạnh… Nếu điều này lặp đi lặp lại, đừng thắc mắc tại sao con không yêu bố bằng yêu mẹ hoặc lại thần tượng, tin tưởng những người xa lạ thay vì người thân yêu của mình.
Ảnh minh họa: Ournaira.com.
Quá vô tâm
Nhiều nam giới cho rằng đã chung sống cùng nhau rồi không cần phải cầu kỳ, lãng mạn. Tất nhiên hôn nhân không thể giống như tình yêu nhưng việc vô tâm đến nỗi chẳng nhớ ngày cưới là hôm nào hay không bao giờ để ý xem tâm trạng của vợ ra sao thì bạn thật sự là một ông chồng dễ làm vợ thất vọng. Khi cô ấy đang buồn hoặc im lặng, bạn nên dành thời gian phán đoán tâm trạng hoặc làm điều gì đó khiến “nửa kia” vui hơn thay vì mặc kệ. Đừng coi điều này là một việc nặng nề bởi những hành động nhỏ có thể dẫn tới kết quả lớn bạn ạ. Phụ nữ vốn luôn thích có cảm giác được yêu và quan tâm mà.
Quá coi trọng bạn bè và công việc
Chẳng có gì sai khi bạn say mê công việc hay có nhiều bạn bè thân thiết. Nhưng sẽ có vấn đề nếu bạn chỉ mải miết lo sự nghiệp tới nỗi quên cả gia đình hoặc vì bạn bè mà chẳng mấy khi ở nhà ăn với vợ con bữa cơm tối. Có thể bạn cho rằng cũng chỉ vì gia đình nên mình mới phải cật lực “cày bừa” kiếm tiền như vậy, nhưng bên cạnh tiền bạc thì sự chăm sóc và những khoảng bữa cơm gia đình cũng vô cùng quan trọng. Đừng đặt quá nặng áp lực lên vai mình bởi bên cạnh bạn còn có người bạn đời luôn sẵn sàng chia sẻ mọi khó khăn.
Video đang HOT
Không kiểm soát được việc chi tiêu
Suy nghĩ “là đàn ông thì phải sống thoáng” đã ăn sâu trong đầu óc rất nhiều người. Chính điều này đã làm cho không ít mày râu chi tiền vô tội vạ vào các buổi bia rượu mà không cần quan tâm đến việc đóng góp tài chính trong gia đình. Bạn đừng chủ quan rằng nếu đã có vợ lo rồi thì không phải bận tâm gì nữa. Nếu gánh nặng tài chính dồn lên vai vợ bạn thì cô ấy sẽ dễ mệt mỏi và buông tay lắm.
Ở ngoài là “Mr Hoàn hảo”, ở nhà là “Mr. Đoảng”
Nhiều người luôn chỉn chu và lúc nào cũng thật ga lăng với mọi người, nhất là đồng nghiệp hay phái nữ, vì vậy trong mắt người ngoài họ luôn là một quý ông Hoàn hảo, là người đàn ông tuyệt vời khiến ai cũng phải ghen tỵ hoặc thầm ước ao. Thế nhưng khi ở nhà, họ lại trở thành người khác hẳn, chẳng bao giờ quan tâm hay chia sẻ với vợ con. Thậm chí nhiều người còn thờ ơ tới mức phó mặc mọi công việc gia đình cho vợ và mình chỉ lo mỗi việc “đối ngoại” ra sao cho tốt.
Hay hứa rồi quên
Niềm tin vô cùng quan trọng trong gia đình nhưng sau khi kết hôn một thời gian, chúng ta thường tự phá vỡ niềm tin hoặc bỏ quên nó. Không nên nghĩ rằng vợ mình nói mãi rồi cũng quen hoặc thấy cô ấy giả vờ “không nghe – không biết – không thấy” mỗi khi mình mắc lỗi thì bạn không cần thay đổi. Bạn đánh mất niềm tin nơi vợ chính là bạn đang đánh mất tình yêu và không chừng đến một ngày nào đó bạn sẽ đứng trước sự đổ vỡ của hôn nhân. Khi đó, việc gây dựng lại niềm tin với người bạn đời sẽ không hề đơn giản.
Nhà tâm lý Hà Linh
Theo VNE
Tôi đã quá vô tâm với vợ mình
Khi cầm tờ đơn li dị trên tay, tôi mới hiểu, tội lỗi này là do tôi, có quyết định ngày hôm nay của vợ cũng chính là do tôi.
Bấy lâu nay tôi vô tâm, không hiểu được vợ mình cần gì, muốn gì, có mong ước gì, chính vì vậy mà tôi đã để vợ sống cô đơn, chịu nhiều ấm ức.
Ngày trước, khi yêu nhau, tôi đã dành cho vợ tình cảm chân thành. Lúc nào trong mắt vợ, tôi cũng là một người đàn ông tuyệt vời. Bởi tôi chu toàn, lo lắng cho vợ. Tuy không phải là người chủ động trong mọi chuyện nhưng chỉ cần vợ mở lời thì tôi không nề hà bất cứ thứ gì.
Những ngày lễ tết không bao giờ tôi quên tặng quà cho vợ. Sinh nhật vợ thì chỉ có là nhất, lộng lẫy và lãng mạn không ai bằng. Là một người yêu, tôi tự cảm thấy mình cần phải có trách nhiệm lo lắng cho người mình yêu và phải luôn biết dành thời gian chăm sóc cho cô ấy. Lúc yêu nhau, đúng là tôi cảm nhận rõ rệt tình yêu của hai người dành cho nhau, tôi hạnh phúc vô cùng.
Chúng tôi cưới nhau sau đó 3 năm. Có thể, tình yêu 3 năm đã làm vợ chồng cảm thấy mọi thứ nhạt nhẽo, hay chỉ có tôi cảm thấy nhạt dần. Người ta nói, hôn nhân không màu hồng như cổ tích, không giống ngày yêu nhau, tôi cũng tin là như vậy. Nhưng tôi không nghĩ, chính mình là người làm cho cuộc hôn nhân ấy nhạt đi.
Chúng tôi cưới nhau sau đó 3 năm. Có thể, tình yêu 3 năm đã làm vợ chồng cảm thấy mọi thứ nhạt nhẽo, hay chỉ có tôi cảm thấy nhạt dần. (ảnh minh họa)
Cưới nhau được nửa năm đầu, vợ chồng hạnh phúc, quấn quýt bên nhau. Tôi đưa vợ đi du lịch, cho vợ đi chơi hết những nơi mà vợ thích tranh thủ lúc chưa con cái gì. Thế rồi, sau hơn nửa năm đó, chúng tôi có con, vợ mang bầu con gái, tôi cảm thấy vui lắm. Những ngày mới biết tin, tôi chiều vợ, cưng nựng vợ, quan tâm vợ hết lòng hết dạ. Vợ cũng cảm thấy tôi là một người chồng chu đáo.
Nhưng, cũng chỉ được những tháng đầu, sau đó, vì xa xôi lại rét mướt, tôi chẳng còn dậy sớm được đưa vợ đi làm, hai người lại ngược đường nhau. Tôi bảo vợ tự đi, đi lại nhẹ nhàng cũng được, cẩn thận là được. Biết vợ không vui lắm nhưng chẳng còn cách nào, tôi phải làm vậy thôi. Sáng nào cũng đưa vợ đi, tôi thật sự không tài nào dậy được, vì có những ngày tôi đi làm sớm, mà lò mò dậy cả hai vợ chồng thì cũng vất vả lắm...
Rồi vợ sinh con, tôi ở bên cạnh vợ, chăm lo cho con. Từ ngày vợ có con, ở nhà chăm con, tôi không còn bận tâm nhiều tới vợ nữa. Tôi chỉ biết về tới nhà là ôm lấy con, cưng nựng con. Tôi chẳng mấy khi nghe những câu than vãn hay hỏi han của vợ. Tôi mặc kệ vợ đi cơm nước, dọn dẹp, rồi lại phục vụ chồng những bữa ăn như ngày chưa có bầu...
Đêm nào, vợ cũng dậy chăm con, con khóc vợ một mình đánh vật với con, gọi tôi cũng không dậy nổi. Đàn ông như tôi ngủ say lắm, tôi chẳng thể nào dậy được giữa đêm. Con khóc to mấy tôi vẫn ngáy như sấm làm vợ chán. Thật ra, vợ có gọi tôi cũng không biết gì, ngủ say là bệnh của tôi mà. Chỉ khi nào vợ lay tôi thật mạnh, tôi mới tỉnh táo được nhưng vẫn kì kèo khó chịu. Khổ thân vợ, nhưng ngày đó tôi nào biết đến từ &'khổ thân'.
Đêm nào, vợ cũng dậy chăm con, con khóc vợ một mình đánh vật với con, gọi tôi cũng không dậy nổi. (ảnh minh họa)
Rồi, khi con lớn, tôi gần như quên mất việc đưa vợ đi chơi, đưa con đi chơi, mua sắm cho vợ. Mỗi lần đi đâu, tôi chỉ biết mua đồ cho con. Đàn ông thường hay ghen với con vì đàn bà quan tâm con cái nhiều hơn chồng khi họ có con, nhưng mà bây giờ, chính vợ lại ghen với con, vì tôi chỉ biết chăm sóc con mà thôi. Tôi cũng không biết từ khi nào mình vô tâm đến vậy. Mỗi lần vợ ngỏ ý đi chơi, tôi đều từ chối, tôi bảo vợ là người dở hơi, con thì còn nhỏ, chơi bời gì, đi thì ai bế cho. Tôi sợ bế con nhỏ khi đi chơi, chẳng làm ăn được gì.
Vợ tôi bây giờ nhìn béo và xấu hơn trước, nhiều khi vợ bảo muốn đi làm đẹp, nhờ tôi trông con cho, tôi cũng không làm. Tôi bảo, đàn bà có chồng con rồi, còn làm đẹp làm gì rồi người ta lại cười cho. Vợ tôi nản không buồn nói với tôi, vậy mà tôi cũng chẳng nhận ra, trong mắt vợ, tôi là người chồng vô tâm cỡ nào.
Mỗi lần nói chuyện về quê ngoại, tôi gạt phắt đi. Tôi nói không muốn về lâu ngày, vì nhà vợ thì xa lại không tiện sinh hoạt. Vợ tôi tự ái, nói tôi chê bai gia đình vợ nghèo này nọ. Tôi cũng thấy mình hơi quá lời nhưng mà không xin lỗi. Thú thực, sống ở thành phố quen, cuộc sống riêng tư, thuận lợi, tôi chỉ muốn ở như vậy mãi, chứ về quê và ngày, xe cộ chưa có, đi lại xa xôi mệt mỏi, tôi cảm thấy chán lắm. Về nhà lại còn phải câu nệ quan cách với bố mẹ vợ. Tính tôi thì nhát nhát nên chuyện đó thật sự áp lực. Đúng là, tôi không hiểu tâm lý của vợ, quả là một người chồng quá vô tâm...
Tôi bừng tỉnh, tại sao lại đến nước này, có đến mức độ như vậy đâu? Sao lại có chuyện li hôn.(ảnh minh họa)
Sống với nhau bao nhiêu năm, từ ngày con sinh ra đến khi con lớn, tôi quên mất các ngày lễ tết, không còn có hoa tươi, không còn có quà cáp. Tôi coi vợ như người phụ nữ chỉ có trách nhiệm chăm chồng con. Mỗi lần vợ đề xuất cái gì, tôi cũng từ chối. Với tôi, sự lãng mạn sẽ không còn nữa khi chúng tôi đã là vợ chồng, bây giờ có con, càng không cần sự lãng mạn.
Có lẽ, vợ chán tôi từ lâu rồi nhưng không nói ra, cam chịu chấp nhận. Đến khi giọt nước tràn ly là cái ngày vợ bảo đi du lịch cùng gia đình nhà ngoại, tôi cũng không cho vợ đi. Thế là, vợ đùng đùng sắp xếp đồ bỏ về nhà ngoại, mặc tôi ở nhà một mình, kèm theo lá thư trách chồng vô tâm của vợ và lá đơn li hôn. Tôi bừng tỉnh, tại sao lại đến nước này, có đến mức độ như vậy đâu? Sao lại có chuyện li hôn.
Tôi luôn tự hỏi bản thân mình, tại sao vợ tôi lại nặng nề thế. Chuyện đó có là gì, làm vợ thì phải ở nhà chăm chồng, chăm con, còn ham hố chơi bời gì nữa. Mình phải chấp nhận một chuyện là, mình không còn là người độc thân nữa, đừng đòi hỏi này kia làm gì. Chắc vợ không nghĩ vậy.
Và giờ thì, tôi đã hoàn toàn nhận ra, chính tôi là ngườ đã tạo ra sự rạn nứt này. Chính tôi đã khiến vợ chán ngấy cuộc sống gia đình, chính tôi biến vợ thành người đàn bà cô độc trong nhà chồng.
Vậy đó, thật sự tôi quá hối hận sau khi cầm tờ đơn li hôn. Tôi hối hận vì mình quá quá vô tâm với vợ. Tôi sẽ sửa sai, sẽ củng cố lại tình cảm vợ chồng tốt đẹp, hi vọng là vợ sẽ cho tôi cơ hội và thời gian dài dài vì bản tính con người mà, vốn rất khó thay đổi trong nháy mắt...
Theo Khampha
Muốn bỏ chồng vài ngày cho đỡ chán Cuối tuần chúng bạn gọi điện rủ cả gia đình đi ăn, chồng bĩu môi dài thườn thượt &'được ngày cuối tuần nghỉ ngơi, ăn uống mà làm gì. Nói ra thì có người sẽ lại bảo tôi này nọ, dở hơi, có chồng, có con, có gia đình hạnh phúc không thích lại nghĩ đến chuyện bỏ chồng mà lại là bỏ...