Đi vệ sinh nhờ nhà em trai, phát hiện bí mật động trời của vợ
Nếu như lần đó, tôi không sang nhà em dâu đi vệ sinh nhờ. Có lẽ tôi chẳng bao giờ biết được bí mật của vợ, và đùng đùng đòi ly hôn ngay sau đó.
Mấy hôm nay vợ chồng tôi đang căng thẳng chuyện vợ chi tiêu quá đà. Nói vợ không chịu nghe, bực tức vì không hòa giải được nỗi bất đồng ấy tôi có ý định ly hôn vợ trong vài ngày tới. Tôi không thể chịu đựng được tính cách và con người cô ấy nữa. Tôi vẫn im lặng không nói gì về chuyện ly hôn, tôi cho cô ấy một tuần nữa để sửa sai, nếu không tôi sẽ làm thật.
Chiều đi làm về, không biết do chiều ở cơ quan uống nhiều nước quá hay sao mà tôi buồn đi vệ sinh quá. Vội vàng phóng xe về nhà, vừa về đến nhà đã thấy vợ chiếm mất nhà vệ sinh rồi.
Tức không chịu được, tôi chẳng thèm đôi co với vợ nữa. Vội vàng sang nhà em dâu ngay bên cạnh đi vệ sinh nhờ, dù gì cũng phải giải quyết nỗi buồn bực này đi trước tiên đã. Vừa vào nhà vệ sinh thấy chú thím ấy nói chuyện mà tôi như được người khác tát một cái vào mặt.
- Chồng này, không biết chị dâu sẽ đối mặt như thế nào với căn bệnh ung thư máu này đây nhỉ? Khổ thân chị ấy, người tốt lại xinh đẹp như vậy mà 36 tuổi đã mắc căn bệnh hiểm nghèo ấy rồi.
- Ừ. Anh cũng không biết nữa, em chịu khó sang động viên chị ấy nhé. Dù gì đàn bà con gái cũng dễ nói chuyện với nhau hơn.
- Vâng. Nhưng mấy ngày nay thấy vợ chồng chị ấy căng thẳng quá, không biết vì chuyện gì nữa. Chắc anh Hà (tên tôi) không biết chuyện này đâu nhỉ? Chị ấy dặn em phải giữ kín chuyện này đến khi chị ấy mất.
- Anh thấy anh Hà phàn nàn chị dâu tiêu hoang, vung phí vào mấy khoản linh tinh, anh ấy bực tức chị thôi. Kể nghĩ cũng khổ, đời người sống với nhau chẳng được mấy. Vì vậy vợ mình phải trân quý những phút giây bên nhau vợ nhé.
- Vâng. Em biết rồi, anh lên nhà nghỉ đi, em đi nấu cơm rồi tối sang chơi với chị dâu.
Video đang HOT
Nghe vợ chồng chú thím ấy nói chuyện trên tầng, tôi chết lặng trước hung tin ấy. Vợ tôi bị ung thư máu từ bao giờ, tại sao cô ấy không nói cho tôi biết chứ? Vội vàng về nhà, nhìn vợ đang chăm chú nấu cơm. Tôi vội vàng ôm chặt cô ấy và gào lên như một kẻ điên.
- Tại sao em lại giấu anh chuyện này chứ? Anh có phải chồng em không?
- Chuyện gì cơ? Sao tự dưng anh lại quát em như vậy, nếu như chuyện em chi tiêu quá đà thì anh đừng hỏi gì nữa. Em sẽ vẫn sắm sửa thêm đồ đạc về nhà đấy.
- Ung thư? Tại sao em lại bị ung thư máu chứ? Chuyện lớn như vậy sao em lại giấu anh?
- Ai nói cho anh vậy? Em khỏe mạnh như này, ung thư thế nào được. Thôi anh lên nhà đi, em còn nấu cơm. – Vợ né tránh tôi, che đi giọt nước mắt đang lăn dài trên má.
Ôm chặt vợ trong lòng và hôn lên những giọt nước mắt nóng hổi của vợ. Bây giờ tôi mới hiểu, vì sao vợ cứ âm thầm chịu đựng nỗi đau và muốn sắm sửa đồ cho bố con tôi dạo gần đây. Những lần vợ ngất, rồi mệt mỏi là biểu hiện của bệnh này mà tôi không hề hay biết. Vợ đã phải chịu đựng nỗi đau bệnh tật như vậy, thế mà người chồng vô tâm như tôi lại luôn oán trách, kêu vợ tiêu tiền kiểu gì mà hết nhanh thế.
Hôm sau tôi bắt vợ đi khám lại xem thế nào, cầm tờ kết quả trên tay tôi như chết lặng đi với dòng chữ “ung thư giai đoạn cuối”. Vợ tôi không còn sống được bao lâu nữa ư, chẳng lẽ tôi sẽ mất cô ấy mãi mãi trong thời gian tới? Tôi cố gắng van nài bác sĩ hãy tìm mọi cách cho cô ấy, nhưng cái lắc đầu của bác sĩ khiến tôi tuyệt vọng vô cùng.
Nhìn vợ vẫn nở nụ cười tươi tắn trên môi mà tôi đau đớn khôn cùng, tôi phải làm gì đây để cứu được vợ và cùng cô ấy sống tới cuối đời.
Từ hôm ở bệnh viện về, tôi tranh làm tất cả việc nhà để vợ có thời gian được nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Tôi đưa cô ấy đến những nơi mà cô ấy thích đi nhất, để hai vợ chồng có những phút giây hạnh phúc trước khi cô ấy rời xa. Nhìn vợ vui tươi như ngày mới yêu, tôi ước có thể nhìn thấy nụ cười của cô ấy mỗi ngày. Nhưng điều đó với tôi thật là khó khăn. Thời gian tới sẽ là những ngày vợ tôi bị bệnh tật hành hạ, nhưng tôi không thể làm gì đó giúp cô ấy ngoài việc ở bên chăm sóc.
Nếu như lần đó tôi không sang nhà em dâu đi vệ sinh nhờ thì có lẽ tôi chẳng bao giờ biết được bí mật của vợ, và đùng đùng đòi ly hôn ngay sau đó. Vì tôi mà vợ đã kiên cường chống chọi với bệnh tật để rồi lúc ra đi cô ấy với cười với tôi mà nói “cả đời này em không bao hối hận khi lấy anh”.
Theo mot the gioi
Bí mật động trời đằng phía sau chiếc áo ngực của vợ
Tôi bực tức cầm váy cô ấy giật ra và phát hiện ra điều còn kinh khủng hơn, chiếc áo lót của cô ấy mất đâu mất một quai. Cô ấy lập tức thanh minh áo rộng và vì nhảy nên rơi.
Xin chào mọi người, tôi nghiêm túc và thành thật chia sẻ câu chuyện của mình với tất cả mọi người. Từ đó mong nhận được những lời góp ý khách quan rằng liệu sự thất vọng của tôi về nửa kia của thế giới có là quá khắt khe?! Không cần đến 1 năm hay 10 năm hôn nhân, tôi và vợ dường như đang kết thúc khi chỉ vừa mới bắt đầu. Thậm chí chúng tôi còn chưa có đêm tân hôn.
Tôi và cô ấy (xin lỗi tôi không muốn gọi cô ấy là vợ) có hai năm quen biết và yêu nhau. Trong khi tôi là một người chỉn chu đúng mực thì cô ấy là gái ngoan rất đoan trang. Vì cả hai đều ở độ tuổi U30 nên tôi không quan tâm nhiều đến quá khứ của cô ấy. Một là vì tôi tin ở nhân cách mà cô ấy thể hiện, hai là cô ấy đã trả lời là "còn trinh". Tôi không phải là loại đàn ông ích kỷ thủ cựu, nhưng vì tôi là trai tân nên cô ấy phải là một cô gái thanh khiết thì mới hợp.
Trong quá trình yêu nhau, tôi không hề nghi ngờ về tính cách và tình yêu của cô ấy dành cho mình. Tôi yêu cô ấy 10 thì cũng cảm nhận được cô ấy yêu mình đến 8, 9. Duy chỉ một điều tôi hơi băn khoăn là thỉnh thoảng vẻ mặt cô ấy trông rất u sầu, như thể đang nhớ nhung da diết về tình cũ, một người mà cô ấy không hiếm khi nhắc tới. Điều tôi hoài nghi rất trùng khớp với một việc gần đây nhất.
Trong quá trình yêu nhau, tôi không hề nghi ngờ về tính cách và tình yêu của cô ấy dành cho mình. Tôi yêu cô ấy 10 thì cũng cảm nhận được cô ấy yêu mình đến 8, 9 (Ảnh minh họa)
Trước đây có một lần cô ấy bỗng dưng đổi hình đại diện trên facebook thành hình một con chim đang bay vút lên trời. Cô ấy không phải là người thường xuyên thay đổi ảnh nền nên hành động nhỏ đó khiến tôi rất bận tâm. Sau đó vài ngày tôi vô tình biết được tình cũ của cô ấy mới lấy vợ. Như vậy rõ ràng việc cô ấy bất ngờ đổi ảnh là do buồn và luyến tiếc người đó? Tra khảo thì tôi tự thấy mình tiểu tiết nhỏ mọn nên tôi vờ cho qua, nhưng thật sự trong lòng luôn rất bứt rứt khó chịu.
Chúng tôi kết hôn với nhau cách đây chưa tròn 1 tuần. Hiện cô ấy đang ở nhà mẹ, hai bên gia đình đang ra sức thuyết phục tôi hàn gắn nhưng tôi không hề có ý định ấy.
Sau buổi tiệc chiều, chúng tôi về chung cư mới mua của hai vợ chồng. Lúc đó là 8 giờ tối, tôi vẫn còn thấm rượu nên chưa muốn động phòng. Cô ấy đã giúp tôi tắm rửa sơ qua và nằm cạnh tôi trong khi tôi ngủ. Khoảng 9 giờ thì điện thoại cô ấy reo. Tôi rất bực mình vì đang mơ màng thì bị thức giấc, mặt khác tôi cũng đã dặn cô ấy đêm tân hôn thì nên tắt điện thoại đi.
Nghe điện thoại xong thì cô ấy mặc áo quần và bảo các bạn cô ấy đang ngồi ở bar và gọi ra chơi. Tôi ngăn lại nhưng cô ấy nửa đùa nửa thật bảo dù sao thì tôi vẫn còn say chưa "làm ăn" được gì, vả lại vẫn chưa kịp làm tiệc chia tay hội bạn gái độc thân trước khi lấy chồng. Lúc ấy chân tay tôi còn mềm nhũn nên muốn kéo cũng không kéo lại được. Tôi dặn cô ấy về trước 12 giờ...
Khi cô ấy về thì tôi đã tỉnh hẳn và đã đi tắm lại. Tôi đã thật sự háo hức đợi cô ấy trở về nhưng thật không ngờ, người trở về lúc đó không còn là vợ tôi nữa. Tôi nhớ lúc đi cô ấy cột tóc nhưng về lại xõa ra, tóc rối bời, mực kẻ mắt cũng lem đi, môi nhạt không còn màu, cúc đằng sau váy bị đứt đi một cái, thần sắc của cô ấy trông không được tự nhiên, lúc trả lời tôi thì bị lạc giọng.
Chính những biểu hiện không bình thường của cô ấy khiến tôi phải nghi ngờ. Lẽ nào cô ấy vừa ra ngoài gặp tình cũ và cắm sừng tôi đúng đêm tân hôn?! Sau đó tôi nhớ lại vẻ mặt u sầu khó hiểu của cô ấy trước đây, nhớ lại hình cánh chim của cô ấy trên facebook mà nổi điên.
Tôi bắt cô ấy đưa ra lời giải thích cho bộ dạng xộc xệch của mình, cô ấy bảo ngồi trên bar có uống bia và có nhảy nhót vì quá phấn khích do hơi say. Đó là kiểu ăn chơi rất bình thường với những cô gái khác, nhưng cô ấy thì tôi rất hiểu. Cô ấy là người cho dù có vào đến bar, bị ép kiểu gì cũng không bao giờ để bản thân rơi vào tình trạng thiếu kiểm soát như thế.
Mặc những lời giải thích van lơn vô ích từ phía nhà vợ, tôi vẫn nghĩ mình đang suy nghĩ đúng hướng (Ảnh minh họa)
Tôi bực tức cầm váy cô ấy giật ra và phát hiện ra điều còn kinh khủng hơn, chiếc áo lót của cô ấy mất đâu mất một quai. Cô ấy lập tức thanh minh áo rộng và vì nhảy nên rơi. Đó là một lời nói dối quá tệ hại, nhảy nhót đến độ tả tơi, đứt cúc, rớt quai áo lót? Là cô ấy nhảy ở bar hay làm gì khuất tất với tình cũ nên mới có cái bộ dạng xộc xệch thế?
Hơn nữa, đúng là tôi say, nhưng vì thế mà bỏ đi trong đêm tân hôn thì có được xem là đàn bà ngoan không? Bộ mặt đoan trang của cô ấy là giả tạo nhưng đến phút cuối lại lòi đuôi hay sao? Nếu vậy thì cái trinh tiết mà cô ấy vẫn luôn đảm bảo cần phải đợi tôi định giá xem đã. Không thể chấp nhận hơn nữa, tôi đuổi cô ấy về nhà mẹ trong đêm.
Mặc những lời giải thích van lơn vô ích từ phía nhà vợ, tôi vẫn nghĩ mình đang suy nghĩ đúng hướng. Từ bé đến giờ lúc nào tôi cũng lập luận rất xác đáng và logic. Tôi thật sự đã mất hết niềm tin vào vợ. Nếu là mọi người, có thể chấp nhận được không?
Theo Afamily
Chiếc quần rách tố cáo bí mật động trời của vợ Thấy lạ tôi cầm chiếc quần lên soi xét kỹ hơn thì thấy ở đó có dính rất nhiều thứ khác thường mà với kinh nghiệm của người đàn ông, tôi bắt đầu ngờ ngợ... Sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền Trung nghèo khó. Từ nhỏ đến lớn tôi chỉ luôn chú tâm vào việc học hành và phát triển...