Đi về hướng trái tim
Chàng nghĩ một lẽ rất đơn giản rằng, nếu thật sự là yêu, sẽ nhanh chóng nhận ra tình cảm của nhau. Dù cố chấp, cũng sẽ đến lúc hiểu ai mới là người thật sự trái tim mình đang lên tiếng gọi.
1. Chàng
Nhân duyên do vô tình gặp gỡ hẳn là điều mà ít ai trong chúng ta có thể ngờ đến nó sẽ xảy ra với mình. Chúng ta thường mơ hồ tin tưởng hoặc cố ép mình tin tưởng khi nó diễn ra trên màn ảnh, còn ngoài đời thực thì không. Chàng cũng không phải là một ngoại lệ. Chàng đi kiếm tìm tình yêu theo những cách thức thông thường: quen biết, gặp mặt, hẹn hò,…
Vào một ngày chàng chờ đợi một người bạn được giới thiệu cho buổi gặp mặt. Chàng rất kiên nhẫn, cũng không quá căng thẳng bởi chàng luôn có thể làm chủ mối quan hệ, cảm thấy hợp sẽ tiến tới những bước sau, cảm thấy không hợp để yêu thương thì có thể trở thành bạn bè. Chàng là một người giao tiếp khéo léo và cẩn trọng, trong mắt nhiều cô gái, chàng là tuýp người an toàn để tin tưởng dựa vào.
Nhưng buổi hẹn hôm ấy không diễn ra giống như mọi khi. Ba giờ đồng hồ sau vẫn không thấy người bạn đó đâu, chàng nghĩ đến chuyện ra về. Thật ra chờ đợi một người con gái ở lần hẹn gặp đầu tiên với ba tiếng đồng hồ không phải là quá nhiều nhặn, nhưng đã là quá xa xỉ với thời gian rảnh của mình. Chàng thở dài, đưa cốc café lên nhấp một ngụm nhỏ, đặt điểm nhìn ra ngoài những ô cửa kính, lướt dưới lòng đường đen đỏ đủ màu, nhìn dòng người hối hả bé nhỏ trôi qua. Có một cơn mưa nhẹ nhàng trùm lên không gian một mùi mưa ẩm ướt, cả những hạt nhỏ li ti không rõ hình hài, va đập xuống đất biến dạng, méo mó thảm thương. Chàng mỉm cười, một ngày hẹn hò đầy mưa gió, một người bạn vô hình, và một cốc café pha đặc, ngăm ngăm đắng.
Dù cố chấp, cũng sẽ đến lúc hiểu ai mới là người thật sự trái tim mình đang lên tiếng gọi. (ảnh minh họa)
Cho đến lúc ra về, chàng va vào một cô gái với dáng người nhỏ nhắn. Cô ấy đi vội, mái tóc bết lại bởi nước mưa, bám sát vào khuôn mặt đang hớt hải. Nhìn dáng vẻ của nàng chuột ướt khiến chàng vừa giận vừa thấy tội. Cô ấy gấp việc gì cũng nên đi chậm lại một chút, đáng ra nên nhìn trước ngó sau thì sẽ không va phải ai. May thay đó là chàng.
- Em có sao không?
- …
- Lần sau đi cẩn thận nhé!
Cô gái cúi đầu, khuôn má ửng hồng vì ngại, đôi rèm mi ướt nước không rõ đã khóc bao lâu trước đó hay dầm mưa bao lâu trước đó. Chàng chợt thắt lòng, con gái khóc thật đáng thương.
- Để anh đưa em về!
2. Nàng
Nàng từng nghe bạn bè kể về một câu chuyện tình, về một đôi trai gái, họ vô tình gặp nhau và yêu nhau kể từ sau khi họ thay đổi thói quen đi đường của mình. Chàng luôn đi hướng bên trái sau khi bước ra khỏi cửa, còn nàng thì luôn đi hướng bên phải ngay lúc đặt chân ra nhà. Nhưng vào một ngày định mệnh, họ cùng nảy ra ý định đi về phía ngược lại, vô tình họ gặp nhau, sau đó bắt đầu một câu chuyện tình rất đẹp. Nàng nghĩ những thứ tựa hồ như mơ ảo ấy chỉ có ở trong phim, nhưng nàng lại mơ hồ nhận ra rằng, hình như mình cũng đang giống như trong bộ phim đó, kể từ khi gặp chàng.
Chàng là một người điềm đạm, có lòng thương người và rất đỗi dịu dàng. Nếu tối mưa hôm ấy người nàng va phải không là chàng thì nàng sẽ bị mắng té tát, thậm chí còn không rõ sẽ đứng co ro trong màn mưa lạnh buốt đến bao giờ. Nàng nhớ mơ hồ rằng nàng đã bị nhân viên cùng chỗ làm vu cho tội lấy cắp ví của khách. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như chủ cũ chịu xem lại đoạn camera buổi trực của nàng. Nhưng chủ cũ cũng không quan tâm đến, cái họ cần là một lý do để đuổi nàng đi và không phải trả một đồng lương nào cả. Nàng biết với người khác một tháng lương có thể xoay xở rất nhanh, cũng chẳng phải là vấn đề gì to tát, nhưng với nàng đó là phí sinh hoạt, là tiền nhà, là cả lòng tự trọng của một người con gái. Chính vì thế mà nàng đã khóc rất nhiều, cũng không đủ tỉnh táo để tự nhắc mình mặc áo mưa kẻo ốm, nàng cứ đi trong màn mưa giăng rất khẽ, những hạt mưa dù mảnh vẫn cứa vào tim nàng buốt lạnh, rồi mắt nàng tự nhiên hoe đỏ.
Khi chàng đưa nàng về đến nhà vẫn còn ngần ngại.
- Em ổn chứ? Sao lại khóc nhiều thế kia?
Nàng ngước mắt nhìn chàng, ánh nhìn từ phía chàng rất khó hiểu, mông lung là thương cảm, lại mông lung hồ nghi. Nàng tự nhủ mình đã làm phiền chàng quá nhiều, đành ngậm ngùi.
- Em ổn. Cảm ơn anh nhiều lắm!
Thật ra có một người quan tâm đến nàng, có một người dừng lại hỏi han nàng, có một người an ủi nàng, đó là điều hạnh phúc nhất le lói sáng trong chuỗi ngày nàng gặp vận không may. Bất giác nàng bật khóc nức nở, bao nhiêu ấm ức tủi hờn theo nước mắt trôi đi, chàng kiên nhẫn đứng cùng nàng dưới hiên nhà, chờ đợi những đợt nấc khe khẽ cuối cùng, nhìn về phía nàng tin cẩn.
- Không sao. Cuộc sống này vẫn rất công bằng. Em hãy tin là thế!
Video đang HOT
3. Đi về hướng trái tim
Chàng không biết lý giải thế nào cho chính xác cảm xúc của chàng với nàng. Khi bạn bè được nghe chàng kể lại đều đồng loạt nhất trí rằng chàng đang thương hại nàng, cũng có thể là một trò lừa của một cô nàng rảnh rỗi nào đó. Chàng không để tâm lắm. Không thể phủ nhận cảm giác thương hại của đêm mưa đó, nhưng tận trong tim chàng còn ngập lên cảm giác xót xa, muốn che chở, bao bọc cho nàng. Chàng nghĩ một lẽ rất đơn giản rằng, nếu thật sự là yêu, sẽ nhanh chóng nhận ra tình cảm của nhau. Dù cố chấp, cũng sẽ đến lúc hiểu ai mới là người thật sự trái tim mình đang lên tiếng gọi.
Chàng không gặp lại nàng sau đó một khoảng thời gian khá dài, cho đến lúc vô tình nhìn thấy nàng trong siêu thị. Lần này nàng là nhân viên thu ngân, mới tìm được chỗ làm mới, lúc làm việc hăng say có thể thấy đuôi mắt ánh lên nét cười rất hồn nhiên. Chàng lặng người nhìn nàng từ phía xa xa.
- Anh có cần em giúp gì không? Chuyện hôm nọ cảm ơn anh vẫn thấy chưa đủ.
Nàng gọi với từ phía sau, lúc quay lại đã thấy khuôn mặt nàng ửng hồng, nói nhanh câu đó, vừa chạy đuổi theo chàng. Chàng lắng nghe rất kỹ, nhịp đập tim trong lồng ngực rất nhanh, đến chàng cũng không hiểu rõ nó đang vui mừng hay đang lo sợ điều gì.
Cả hai cùng đi trên một đoạn đường, cùng trò chuyện rất nhiều về những thứ xoay quanh cuộc sống của mình. Nàng hào hứng kể rằng từ sau khi gặp chàng thì cuộc sống của nàng đã may mắn hơn rất nhiều lần. Còn chàng, chỉ tủm tỉm mỉm cười, thấy cô gái đi bên cạnh rất vô tư, lại rất đáng yêu. Chàng nghĩ, mình đã yêu thương nàng từ những điều giản đơn như thế, không dễ dàng gọi lên thành lời, nhưng có thể cảm nhận bởi trái tim.
Sau khi ra về chàng mới nhớ ra rằng mình chưa kịp xin số điện thoại của nàng. Cả hai người đều vui vẻ và say sưa trò chuyện đến nỗi không nhớ rằng trời từ màu nắng rất trong chuyển sang màu hoàng hôn của chiều muộn, cho đến khi nàng bắt đầu một ca làm mới thì chàng mới sững sờ nhìn nàng chạy đi mất.
Thêm một khoảng thời gian dài nữa trôi qua. Cả chàng và nàng đều mông lung nhớ đến một người vô tình len lỏi vào cuộc sống của mình, nhớ đến một người vô tình chạm vào mạch cuộc sống quá đỗi quen thuộc và nhàm chán trước đây. Cảm giác như có thể lục tung thành phố lên để tìm ra người còn lại. Nhưng hai người vẫn tiếp tục chuỗi ngày của mình, vẫn là những công việc dang dở, là những mảnh ghép sự kiện nối liền, chỉ có trái tim không ngừng nghỉ nhớ mong, lại không ngừng nghỉ thắc mắc.
“Liệu mình có thể yêu thương một ai đó chỉ sau hai lần chạm mặt?”
Là bạn, bạn có tin vào điều đó không?
Theo VNE
Phân tích gã đàn ông chọn xinh-ngu hiền-đần
Em 25 tuổi xin phép được trả lời anh 30 tuổi. 30 năm hít thở khí trời và hấp thụ thức ăn mà cái não của anh hiện giờ chỉ thế này thì chắc phải đưa vào dạng hàng tồn kho tặng kèm cho khách.
Kính gửi anh Hùng Cường!
Em muốn giới thiệu bản thân mình vì không sợ gì mà phải giấu. Giới thiệu với anh, tên em là Trâm, 25 tuổi, trình độ Đại học Bách Khoa. Hiện em đang công tác tại Gạch Đồng Tâm Long An.
Anh biết câu "Gần mực thì đen gần đèn thì sáng" hay không? Câu này hầu như đúng với đa số mọi người. Và anh chính là "Mực" trong câu nói này đấy (70% giống anh do bị ảnh hưởng hoặc ảnh hưởng lên anh, 30% còn lại sáng suốt). Thế thì anh sẽ thắc mắc tại sao là em "Dám" nói anh là "Mực"? Sự thật nó rành rành ra đây nè.
- "Gì chứ, ngoại hình bắt mắt của các cô nàng luôn khiến đàn ông bị thu hút đầu tiên. Nhìn thấy những chị em có ngoại hình dễ nhìn, đàn ông chúng tôi mới tiết ra hormone khám phá chứ. Chứ thể loại gái xấu xí, nhìn mặt đã chẳng có hứng rồi nói chi đến việc mất thời gian tiếp chuyện".
Câu nói này của anh cho thấy anh thích vẻ bề ngoài. Anh coi thường người khác chỉ vì họ không may có vẻ bề ngoài không được đẹp thì cũng đừng có mong đợi người ta coi trọng anh vì anh chưa được giáo dục đến nơi đến chốn. Vậy anh là "Mực" hay là "Đèn"?
(Ảnh minh họa - Nguồn: inmagine)
- "Thật ra đàn ông chúng tôi cũng ngầm tự hiểu, đàn bà xinh thì cái đầu hay rỗng, nói chuyện lâu dài không được thú vị cho lắm. Nhưng điều đó cũng chẳng quan trọng mấy. Bởi vì khi nói chuyện với gái xinh hay được đi bên cạnh, yêu chiều gái xinh, chúng tôi cảm thấy hãnh diện. Phong thái đàn ông của chúng tôi cũng được nâng lên mấy bậc luôn".
Câu nói này của anh cho thấy anh bị bệnh sĩ diện, tự ti và hoang tưởng. Chả thế mà anh tự hào khi đi cạnh gái xinh cũng như một thằng cướp tự hào vì vừa cướp được thật nhiều tiền. Cũng như những thằng đua xe trái phép gây tai nạn tự hào về thành tích của mình. Ý em là anh làm 1 hành động xấu mà bô bô đi khoe cứ ngỡ mình đang làm việc tốt, vậy thì hoang tưởng chắc rồi.
Còn về vụ sĩ diện và tự ti thì quá rõ. Phong thái đàn ông các anh chỉ có với người "ngu" (từ của các anh, còn em không thích coi thường con gái), còn người khôn không có. Tức là anh sợ đi bên cạnh người khôn họ thấy được cái ngu của anh, cái "Phong thái đàn ông" thực sự của anh (em không biết liệu anh có cái phong thái này hay không nữa! Haiz).
Chứ nếu anh khôn thật thì đi cạnh người nào chả thế, làm gì có sự khác nhau. Biết mình ngu dốt và không có "Phong thái đàn ông", anh lại che giấu nó chứ không phải cải thiện nó thì dùng 2 từ sĩ điện và tự ti với anh là quá chính xác. Ngoài ra anh còn hèn nhát trốn tránh sự thật nữa. Bị nhiều bệnh như vậy thì anh nghĩ anh là "Mực" hay là "Đèn"?
- "Cho dù gái xinh nói chuyện ngu tí, nhạt nhẽo và đơn điệu tí thì cũng chẳng vấn đề nốt. Đàn ông yêu bằng mắt chứ có yêu đằng tai bao giờ mà phải xoắn điều này? Thậm chí có khi cứ hơi ngu ngu như vậy lại hay. Khi yêu hay lấy nàng về cũng không lo nàng đè đầu cưỡi cổ hay dám "bật lại" tanh tách như các chân ngắn nhưng thông minh khác".
Để em đào tạo cho anh một khóa học "Nhìn" nhé. 1 người con mèo nhìn 1 con mèo thì nói là nó biết con kia giống nó. 1 con hổ nhìn 1 con mèo thì nó biết con kia nó ăn được, nhưng nó chưa biết là nó có khôn hơn con kia không.
1 em bé nhìn 1 người lạ thì biết rằng không phải người quen. 1 người chưa trưởng thành nhìn người thiếu nữ đẹp thì biết được người ta đẹp. 1 người đã trưởng thành đúng nghĩa thì nhìn 1 cô gái họ phải thấy được nếu vợ mình là người này mình có xứng với người ta hay không, mình với cái não này đang đứng ở đâu trong xã hội? Đừng vội nhận xét người ta ngu trong khi mình chưa chắc đã khôn anh ạ.
- Đấy, lại nói đến gái thông minh nhưng có nhan sắc tầm tầm thì tôi cũng xin buông 1 nhận xét thực lòng luôn. Đó là dù họ có duyên đến đâu, thông minh đến đâu, nói chuyện hay đến đâu mà cái mặt "khó đỡ" thì tôi cũng xin chịu luôn. Chẳng lẽ lúc nói chuyện với họ mà tôi cứ phải vừa nói vừa nhìn xuống đất. Như thế lại bị cho là mất lịch sự. Thôi, thà yêu "búp bê xinh đẹp" mang về ngắm cho sướng mắt còn hơn.
Đàn bà thông minh sẽ biết cách làm mình đẹp. Họ hô thì họ sẽ đi niềng răng, họ bị mụn thì họ biết cách trị mụn. Mụn từ đâu mà có, có do chế độ ăn uống ảnh hưởng không? Sao người khác không có mà mình có... Trả lời được mấy câu này thì chữa được mụn thôi.
Nếu họ lùn thì họ chọn quần không quá ôm, váy không quá dài, mang giày cao gót, giữ dáng cho có đủ 3 vòng... Mấy chuyện cỏn con này khó gì với đàn bà thông minh mà anh khéo lo. Thế anh có biết thông minh là gì không đấy?
- Hơn nữa, nếu đàn ông mà kỹ tính chút cũng không bao giờ dám lấy vợ thông minh mà nhan sắc tầm tầm đâu. Vì lấy vợ xấu về, gen xấu lại di truyền sang con thì chết dở. Lúc ấy trong nhà tồn tại 1 lúc 2 dung nhan tầm tầm thì thật nản.
Sao anh không sợ cái gien "không thông minh" mà khoái "thể hiện" của anh di truyền cho con anh nhỉ? Hại não, hại xã hội, hại gia đình, tưởng tượng tới đây thôi mà muốn điên rồi. Tìm được vợ rồi đi hãy lo xa anh ạ. Hay là anh lo giải quyết vụ ế trước đi, khả thi hơn đấy.
- Mà vợ xinh và ngu ngu thì khi cưới về đàn ông mới dễ chơi bời, nhậu nhẹt, rồi thỉnh thoảng "núi này núi nọ" với mấy em xinh xẻo khác. Hầu hết vợ xinh thì chả bao giờ có thời gian ghen tuông đâu. Các nàng chỉ dành thời gian vào spa làm đẹp cũng hết ngày.
Trong hôn nhân, anh là đồ vứt đi đã đành, cũng đừng để mẹ anh hối hận vì sinh ra người đàn ông chẳng ra gì như anh.
Ấy chết, cho em nói lại nha "Đừng để mẹ anh hối hận vì sản xuất ra loại "Mực" không đạt chất lượng buộc phải dùng làm hàng khuyến mãi tặng kèm để giải phóng mặt bằng kho. Ai ngờ người ta lại còn trả về.
(Ảnh minh họa - Nguồn: inmagine)
Không còn cách nào khác, đành đem tặng cho trẻ em đi tô tượng, mà anh biết tượng gì không? Tượng bé cá lau kiếng hay còn gọi là cá mặt ngu đó anh.
- Trong khi đó vợ thông minh thì nó chỉ liếc mắt một cái là biết mình đi đâu, làm gì, với ai, rồi y như rằng lên kế hoạch quản thúc. Như vậy thì đàn ông chẳng có cơ hội "mở rộng tầm nhìn" được.
Thứ 1: Sếp quản lý giỏi là sếp biết nâng cao và phát huy năng lực lính mình. Kết quả thu được thể hiện qua việc lên lương và thăng chức. Vợ thông minh cũng thế!
Thứ 2: Khi có chuyện không như ý kiểm điểm bản thân trước, nhìn lại mình đi anh. "Tầm nhìn" của anh tới đâu mà đòi "Mở rộng"?
- Chưa kể, vợ xinh mà cái đầu rỗng tuếch thì nói gì nghe đó, tin chồng một cách ngây thơ. Chồng quát 1 cái là sợ. Mình có cặp kè với gái ngay trước mặt, nó cũng chẳng dám nói gì. Mà hơi thô thiển một tí khi tôi nói có khi nó cũng chẳng biết gì mà nói.
"Chẳng biết gì mà nói" ý anh là anh có thể ngụy biện rằng anh phải làm ăn, phải có đối tác, phải đi tiếp khách, ... đó là chuyện đương nhiên và anh hoàn toàn có quyền làm điều đó đúng không anh?
"Chẳng dám nói gì" phụ nữ không phải không dám nói đâu, vì khi nói họ luôn đặt mình vào vị trí người chồng. Chắc anh ta sẽ sốc về con người thật anh ta lắm. Họ thương họ không muốn chồng mất sĩ diện, không muốn chồng nhục nhã nên họ nhẫn nhịn, họ không nói và để cho người như anh hiểu thành "Chẳng dám nói gì", tức là giả ngu ấy. Anh hiểu chưa?
- Tóm lại, tôi chả hiểu sao giờ mọi người lại thêm cái tiêu chí "có học, việc làm ổn định" vào để chọn bạn gái hay chọn vợ. Theo tôi thì cần quái gì cái trí thông minh rởm ấy. Đối với tôi, tôi chỉ bị cuốn hút bởi những cô nàng chân dài dù chả có chút thông minh nào cũng được.
Chuyện đơn giản vậy mà không hiểu, nói anh "Mặt ngu" đố có sai. "Có học" để dạy cho anh "Có học" vì anh thiếu cái "Có học" hơi nhiều đấy. Còn "Việc làm ổn định" là để khi mất hết tiền của tán gia bại sản quay về núp váy vợ thì vợ còn có sức nuôi, giờ thì hiểu chưa?
- Tôi cũng thấy, đàn ông đừng có ham "bồ kết" những em chân ngắn thông minh. Khi yêu nó "thỏ non" dụ mình, lấy vào rồi lốt sói già mới lộ rõ. Cứ những em chân dài hơi khó tiếp cận ban đầu mà tán. Sau nhan sắc mặn mà thì sự ngu ngơ, chân thật của các em càng có ích cho đàn ông đấy.
Ấy, anh hồi đó chắc học dốt Sinh học lắm à. "Thỏ non" là con thỏ còn nhỏ, cũng như hình ảnh cô gái mới lớn trẻ người non dạ, đã non dạ làm sao biết dụ? Mà giả sử biết dụ bộ người khác chết hết hay sao đi dụ anh? Dụ cũng phải cho đáng mặt "Thỏ non" chứ.
Còn "Lốt sói già" ý nói con sói lớn tuổi. Sói là loài dũng mãnh, dám đương đầu khó khăn. Sói già lại càng tinh khôn, lanh lẹ, dày dạn kinh nghiệm, lại con biết lo cho các con sói khác, tức là hình ảnh người phụ nữ bản lĩnh, tài giỏi. Mà tới khi anh lấy về anh mới biết là sói già thì điều này chứng tỏ người phụ nữ còn rất khiêm tốn và tốt bụng lắm. Phải làm ngu mình đi để xứng với thể loại như anh.
- Thử tưởng tượng mình nói gì vợ nghe đấy, vợ tôn sùng mình như thánh, thế có sướng không. Còn cái thể loại đầu to lúc nào cũng ngoạc mồm ra lí sự với chồng, tinh tướng mình giỏi nên thích dạy đời. Chỉ nghĩ đến vậy là tôi đã muốn cho ngay một trận bắt trở về đúng trật tự phái yếu.
Đây là bệnh cũ tái phát, hoang tưởng, tôi miễn nói lần 2.
- Chưa kể, gái thông minh còn hay đòi hỏi, tính toán lắm. Hơi tí là sẵn sàng cãi mẹ chồng nhem nhẻm, rồi đòi ra ở riêng. Những người thâm độc còn bày trò li tán, lôi kéo chồng về phía mình. Có khi họ còn cướp trắng trợn của nải nhà chồng về giấu ở nhà mẹ đẻ.
Cái này mà gọi thông minh hả? Cái này là thể loại độc ác và thủ đoạn, nam hay nữ đều có thể có. Chứ không phải là thông minh, hiểu chưa. Rõ khổ.
- Tôi có anh bạn, dại dột lấy vợ chân ngắn nhưng được ăn học và rất thông minh. Anh ấy nghĩ đơn giản "Vợ khôn biết sắp xếp gia đình, vợ khôn nó biết làm ăn", còn bề ngoài thì bình thường cũng được. Ừ thì cô ấy làm ra tiền thật, quán xuyến gia đình thật. Nhưng cô ấy cũng thành bà chủ, toàn đè đầu cưỡi cổ nó đến là khổ sở.
"Đè đầu cưỡi cổ", anh lại một lần nữa chứng tỏ sự dốt văn rồi. Gọi đúng cái này phải là "Giành quyền quả lý". Ai chẳng biết làm sếp là khó nhất trong một bộ phận, chịu trách nhiệm cho tất cả công việc bộ phận mình làm và lương cao nhất bộ phận.
Để họ hoàn thành công việc của bộ phận họ phải có "Quyền quản lý". Họ rõ ràng là quá dũng cảm, có bao nhiêu cái khó giành làm hết. Làm lính dễ ẹt, sướng muốn chết, làm không xong đã vậy còn ca thán, phát ngôn bừa bãi. Vợ anh đang phải che chở cho anh không một đồng lương đấy, không biết ơn mà còn trách móc.
- Cô ấy lo mình xấu xí quá, sợ chồng đi cặp bồ nên bày ra chiêu trò để ngăn cản anh bạn tôi. Mà những lí do của cô ấy thì rất khôn, rất đáo để, không tài nào cãi được. Cô ấy còn tịch thu hết tiền của chồng, mỗi ngày phát cho 200 ngàn đi làm (đấy là khi có việc cần tiền, còn không thì chỉ đủ ăn sáng ăn trưa). Bạn tôi tướng tá rõ sang trọng mà người chẳng có một xu để khao bạn bè anh em mỗi khi đi nhậu. Đến tiền đổ xăng cũng phải ngửa tay xin vợ.
Nhìn thảm cảnh của anh ấy, tôi sợ hết hồn. Tôi chả bao giờ thèm mơ tưởng đến một ngày động đến các chân ngắn mà được tiếng là thông minh, nhanh nhẹn nữa.
Sẵn tiện nói cho anh biết, quản lý cũng có nhiều cấp độ. Quản lý dùng quyền áp đặt, quản lý dùng phương pháp kiểm tra 24/24 sâu sát từng chi tiết, quản lý dùng tài chính ràng buộc, quản lý trách nhiệm và kết quả ... Trong các cấp bậc đó chỉ có cách cuối cùng là làm cho lính nhiệt huyết hăng say công việc nhất, không bị gò bó, áp lực. Chị đã đạt được quản lý dùng tài chính ràng buộc thì tiến lên cấp độ cuối mấy hồi, chị thông minh mà. Anh yên tâm và kiên nhẫn nhé.
- Nói tóm lại, là đàn ông tôi chẳng mấy có cảm hứng với các cô gái chân ngắn giỏi giang, đảm đang. Không biết các quý ông khác thế nào nhưng tôi chỉ có cảm xúc đặc biệt với các em chân dài dù biết cái đầu họ rỗng. 30 tuổi tôi phát ngôn ra điều này thì chắc chắn là đã được trải nghiệm nhiều về những gì tôi vừa kết luận. Vì thế ai có hứng thì cứ ném đá, tôi xin nhận tất.
30 tuổi đầu phát ngôn như vầy mà anh không biết ngượng còn đi bô bô tôi đã trải nghiệm. Người ta càng lớn càng trưởng thành, còn anh càng lớn càng mục rỗng. Cái đầu anh vậy đòi hỏi gì nữa. Có người có cảm hứng với anh, chịu làm vợ anh thì hãy nói, còn độc thân như bây giờ thì chứng tỏ hàng tồn kho rồi còn gì. Haizzzz!
Bài phân tích của em tới đây là hết.
(Ảnh minh họa - Nguồn: inmagine)
Lời kết gửi anh:
Phàm là con người anh phải nhớ "Nói điều tốt, làm việc tốt, có lòng tốt". Muốn biết thế nào là tốt thì phải học cách "Nhìn, phân biệt đúng sai nguyên nhân, dám hành động đúng cho dù mình là thiểu số, cho dù mình là người tiên phong" anh ạ.
Em cũng biết mình chưa tốt nhưng em nói là em nói thẳng, không quanh co, không nói giảm tránh, đôi khi em nói sự thật người ta bị sốc. Em không che giấu khuyết điểm đâu. Em sẽ cải thiện mình. Em sau này phải tốt hơn em bây giờ chứ. Mong rằng anh cũng vậy.
Theo afamily
Gia đình chồng "bất hảo" Bố, mẹ và em chồng thừa cơ lao vào cấu xé, mắng nhiếc cô không thương tiếc. "Gia đình tao thế đấy, toàn thất học cả thôi, mày khinh thường lắm phải không?...". Vừa kể lại câu chuyện bị bố chồng nói xỏ xiên, chử bậy, ví mình và con trai là con vật này con vật kia. Hồng đã bị Minh lao...