Đi tiếp hay dừng lại?
Chào tất cả mọi người, khi viết những dòng tâm sự này đây, thật sự trong em thấy rất bối rối, em không biết phải làm sao giải quyết mọi việc sao cho ổn thỏa, có thể mọi người ở ngoài cuộc nhìn vào sẽ cho em những lời khuyên hợp lý hơn cả. Hơn nửa năm qua, cuộc sống của em là 1 địa ngục trần gian, chồng em từ sau ngày cưới trở nên lạnh lùng vô cảm vô cùng…
Anh đi để lại em một mình với nỗi muộn phiền, hoài nghi và ân hận…
Em năm nay 23 tuổi, một tuổi mà mọi người vẫn cứ nghĩ là độ tuổi ăn chơi thỏa mái vô tư thì em đã có gia đình. Em lấy chồng năm 22 tuổi, tính tới giờ phút này được gần 1 năm ngày cưới của tụi em. Chồng em hơn em 3 tuổi, cả 2 vợ chồng em đều còn khá trẻ để bước vào cuộc sống gia đình. Mọi người bên gia đình em đều cho rằng em quá trẻ để bước vào cuộc sống gia đình, mẹ em ngăn cấm rất nhiều nhưng sau đó, vì chiều con, me em cũng đồng ý cho em kết hôn khi em vừa ra trường chưa ổn định công việc.
Chồng em được chị dâu em giới thiệu, anh là một học sinh của chị, được chị giới thiệu anh là 1 công chức nhà nước, em ngây ngô tin tất cả những gì anh nói, anh là 1 công chức nhà nước, anh như thế này anh như thế kia. Nhưng mãi về sau em mới vỡ lẽ ra, chồng em không phải như vậy, em hỏi thì anh ấy quay đi nói em không cần biết vì giờ em biết cũng chẳng giải quyết được việc gì cả. Sau ngày cưới, chồng em báo cho em biết anh vỡ nợ. Con số mà tới em giờ phút này nghĩ lại em thấy sao ngày đó em mạnh mẽ tới vậy, nếu giờ đây nghe tới con số nhảy tới chín số 0 như vậy chắc em ngất mất.
Hơn nửa năm qua, cuộc sống của em là 1 địa ngục trần gian, chồng em từ sau ngày cưới trở nên lạnh lùng vô cảm vô cùng. Có thể tình cảm anh giấu kín trong lòng vì lo âu nợ nần cần phải giải quyết. Hai vợ chồng em ở trọ chứ không sống cùng gia đình chồng, vì nhà chồng em ở dưới quê. Ngày ra phố, ngày anh đi, đêm anh về, có những hôm đi qua đêm không cần nói trước với em. Về nhà chỉ cần ngủ đủ là đi, không cần nói chuyện tâm sự chia sẻ bất kỳ chuyện gì với em.
Video đang HOT
Em thấy thật bí bách và ngột ngạt khó chịu. Việc ngu ngốc nhất là em đã từng làm là cho chồng em mang xe em đi. Ngày đó là ngày trước khi cưới em cho anh mượn xe đi và giao giấy tờ xe cho anh. Anh đã cắm rồi bán xe của em từ lúc nào mà em không hay. Chiếc xe mà bố mẹ đẻ em đã giành giụm những đồng tiền mồ hôi nước mắt của mình mua cho em, vì em yêu thích chiếc xe đó. Ông bà không bao giờ từ chối em bất cứ thứ gì, em thích cả ngay cả chiếc xe trị giá gần trăm triệu ông bà cũng gom đủ mua cho em mừng ngày em tốt nghiệp.
Em đã khóc rất nhiều vì anh ấy đã lừa dối em bán xe của em đi, và anh nói cực kỳ vô cảm rằng tại em nói lung tung nên anh bán xe của em. Nước mắt em rơi không biết bao nhiêu lần vì anh. Những bữa cơm không chồng, những đêm thức gần như trắng đợi chồng về. Thật đau đớn rằng em đã cầu xin sự giúp đỡ của nhà em, làm cho giờ đây bố mẹ đẻ em phải mang nợ nần tới số tiền trăm. Em thương bố mẹ và tỉnh ngộ ra thì gần như đã quá muộn, bố mẹ em cứ phải gồng mình lên vì em. Em không thể nói câu “Con xin lỗi, xin bố mẹ hãy tha lỗi cho con” vì tội của em làm sao có đủ tư cách cầu xin sự tha thứ, em không tha thứ cho mình chút nào cả
Vì em mà gia đình phải điêu đứng, mẹ em gày tọp đi mất mấy kg, bà luôn gọi em về nhà cùng bà vì ở với chồng em bà không yên tâm. Em và chồng em cách nhà đẻ em gần 200km. Mãi bây giờ em tự ngẫm lại và biết rằng chồng mình là một người kinh doanh ngoài, môi giới cho vay nặng lãi, đâm thuê chém mướn.Tất cả mọi chuyện từ ngoài sáng lẫn trong tối chồng em đều có thể làm cả. Thật thà mà nói em và chồng em là 2 người thuộc 2 thế giới hoàn toàn khác nhau. Đúng có gì thì trách em không tìm hiểu kỹ, em chẳng thể oán trách ai cả.
Hai vợ chồng em chọn sống ly thân tạm thời. Em giờ đây đang ở quê ngoại làm nhân viên văn phòng tại một công ty nước ngoài, thu nhập cũng tạm ổn. Gia đình em không còn phải lo lắng cho em, bố mẹ em luôn lo em ở với chồng em sợ bị bọn xã hội đen trả thù hay có hành động gì không thể kiểm soát nổi. Chồng em, trốn nợ vì không có khả năng trả. Em buồn vô cùng vì tình cảm vợ chồng sứt mẻ tử sau ngày cưới. Với anh ấy em như người xa lạ, nói chuyện với em và gọi điện tới em khi cần tiền, chỉ vậy thôi.
Em đã quyết định ly hôn, dù tình yêu em dành cho chồng em không phải đã hết, nhưng sống với người vô cảm như vậy, thật sự em không chịu được. Thời gian gần đây, em nghe tin anh bị người ta truy đuổi đang lẩn trốn. Em giờ đang rất lo lắng và muốn gọi cho anh hỏi thăm anh, bảo anh lên ở cùng em tránh nạn một thời gian. Em không biết phải làm sao? Tình nghĩa vẫn còn, nếu gặp nhau hay giúp đỡ anh thì em sẽ không bao giờ quên được anh và em sẽ lại mua dây buộc mình tiếp tục…
Có câu hỏi trước giờ em luôn tự hỏi rằng có phải anh chỉ lợi dụng em để lấy tiền hay một điều gì đó khiến em không thể giải thích được. Hãy cho em một lời khuyên?
Theo VNE
Vợ còn trinh, lại nghi làm giả
Thật lòng, khi nói ra những lời này, tôi cảm thấy hổ thẹn với bản thân và thấy có lỗi với vợ mình.
Nhưng tôi đã từng không tin vợ, không tin vợ là một người con gái ngoan ngoãn, đoan chính. Vậy mà tôi vẫn lấy em làm vợ, chỉ vì, tôi cảm thấy, chuyện trinh tiết không còn quá quan trọng, và vì tôi yêu em. Nếu như may mắn lấy được người trong trắng thì tốt, còn không, tôi vẫn cam lòng.
Ngày đó, vợ tôi vốn là cô gái rất cá tính, mạnh mẽ. Vợ nói chuyện cũng bạo mồm lắm, nên tôi thường hay tếu táo vợ. Lâu dần, chúng tôi than quen nhau. Ai cũng bảo tôi là, yêu em thì hợp và nhiều người có ý tác thành cho tôi. Ban đầu tôi phân vân vì với một cô gái uống rượu giỏi, hát hò nhảy múa thỏa thích trên sân khấu lại có vẻ sống hơi suồng sã với bạn bè như em thì có thể là người ngoan hiền được không. Nhiều người nói em ngoan nhưng tôi không tin.
Thi thoảng đi cùng tôi, em có uống rượu say, thậm chí còn nôn tại trận, nhờ bạn bè đưa về. Với người con gái như thế, làm sao tôi có thể tin được là em ngoan ngoãn, hiền lành. Chẳng hạn gặp gã nào đểu cáng thì em chỉ có nước &'đi đời nhà ma'.
Thế nên, dù đã quý mến em nhưng tôi còn do dự, tôi nghĩ rằng, em không thể là người con gái tốt. Nhưng cái tính cách của em khiến nhiều gã đàn ông mê mệt, và khi có nhiều người vây quanh em, tôi mới thấy, mình cần phải kiên trì.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch.(ảnh minh họa)
Tôi đã theo đuổi em nhiệt tình hơn. Được tầm 2 tháng thì em yêutôi, tôi cũng đã tin tưởng và yêu thương em. Và hơn 1 năm, chúng tôi cưới nhau. Thực tình, thời gian đó, nhiều lần tôi muốn đi quá giới hạn với em nhưng em lại không đồng ý. Nhiều khi tôi nghĩ, có lẽ là em sợ tôi phát hiện em không còn trinh tiết nên không dám nói chuyện quan hệ trước hôn nhân.
Có khi em nói với tôi là em muốn giữ bản thân tới khi về nhà chồng làm tôi có chútkhinh khinh em. Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ, em đã không còn trong trắng nữa, giữ gìn gì chứ. Nhưng lại hiểu tâm lý con gái, sợ bị chồng phát hiện không còn trinh tiết, nên tôi bỏ qua cho em.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch. Nhưng thật không ngờ, đêm ấy, tôi biết được vợ mình còn trinh. Ban đầu, tôi còn nghi ngờ em dùng màng trinh giả, vì bây giờ, họ có thể lừa gạt người khác bằng chuyện này. Nhưng vì đã có tâm lý chuẩn bị trước, cũng đã cảnh giác nên tôi đã kiểm tra kĩ và đúng là, em còn trinh thật. Chứ nếu đàn ông đã muốn chú ý quan sát thì không có màng trinh giả nào lừa được họ.
Vậy mà thiếu chút nữa thì tôi đã nghi ngờ em. Nhìn những biểu hiện của em khi gần gũi tôi, rồi nỗi sợ hai của em khi được tôi chiều chuộng, tôi đã hiểu, thực sự là em không phải là cô gái hư hỏng. Em đúng là người con gái ngoan ngoãn, vậy mà tôi lại nghi ngờ em. Thật sự tôi quá có lỗi với vợ mình, tôi tin là em thật lòng yêu và dành cho tôi.
Thật may là tôi chưa làm gì dại dột. Từ giờ tôi phải yêu vợ, để bù đắp cho sự nghi ngờ sai lầm của tôi.
Theo VNE
Chấp nhận buông tay để em lấy chồng khác Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà trời đã dành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Em à! Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà trời đã giành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Mình đã là vợ chồng chung sống đầu ấp tay gối hơn mười...