Đi thử váy cưới, chồng chưa cưới hỏi đùa một câu khiến cả studio cười vang, riêng tôi muối mặt xấu hổ, chỉ muốn hủy hôn ngay
Trước câu hỏi đùa “v.ô d.uyên” của chồng chưa cưới, tôi chỉ biết cười gượng cho qua chuyện.
Chồng chưa cưới của tôi tên Bình, là một người đàn ông làm nghề cơ khí, không khéo trong chuyện ăn nói. Anh ấy hay nói đùa nhưng lại khiến người khác khó chịu hơn là vui vẻ. Tôi hay nhắc, bảo Bình tốt nhất cứ nói chuyện bình thường thôi, còn không biết nói chuyện gì thì cứ im lặng, không ai bắt bẻ gì đâu. Mà anh nói bâng quơ, có ngày bị “ăn đ.ấm” đấy. Mỗi lần như thế, Bình lại bảo tôi khó chịu, ghim gút, soi mói anh ấy… Tôi chán nên cũng không khuyên nữa. Cứ kệ anh, miễn tôi hiểu tính anh, biết khi nào anh nói thật, khi nào nói đùa là được. Vì bản tính “v.ô d.uyên” nên Bình có rất ít bạn, cũng không nhậu nhẹt hay la cà quán xá. Tôi lại thích một người chồng như thế, đi làm rồi về nhà, không tụ tập, không lừa gạt vợ, thế là đủ.
Chúng tôi đều đã lớn t.uổi nên cũng không tìm hiểu lâu, yêu nhau được 3 tháng đã dắt nhau về ra mắt gia đình 2 bên. 5 tháng thì bàn chuyện cưới hỏi. Theo như dự định thì tháng 10, chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới. Nhưng hôm qua, khi đi chụp ảnh cưới, Bình đã khiến tôi bất bình và chỉ muốn hủy hôn.
Chúng tôi chọn chụp ảnh ngoại cảnh, tôi mặc 4 bộ váy cưới. Nhưng khi thử váy, Bình cứ luôn miệng chê rồi bắt tôi thay váy khác. Cái thì anh chê làm lộ bắp tay “lực sĩ” của tôi; cái thì anh bảo thấy toàn “bé mỡ ở bụng”; cái thì anh nói màu như “áo bà già”… Tôi bực mình nói không thay nữa, mặc bộ màu đỏ chụp cho sáng khung hình. Nào ngờ chồng chưa cưới đùa một câu mà tôi xấu hổ muối mặt: “Bộ em thấy mình chưa đủ đen, đủ lùn hay sao mà còn mặc váy cưới đỏ? Nhìn cứ như cây chổi lông biết đi ấy”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Cả studio cười vang lên, vẻ mặt chồng tôi còn câng câng thích thú. Riêng tôi lại thấy xấu hổ, khó chịu vì câu nói đùa “v.ô d.uyên” quá mức của Bình. Bực bội quá, tôi không thay nhiều váy như dự định nữa mà chỉ mặc 2 cái váy trắng để chụp. Nguyên buổi chụp ảnh, tôi cũng cười rất gượng gạo, chỉ muốn nhanh nhanh chụp xong rồi về.
Tôi trách Bình sao lại cố tình trêu chọc, chê bai ngoại hình của tôi, còn so sánh tôi với “cây chổi lông”. Anh ấy vẫn không biết sai mà còn bảo mình chỉ nói sự thật thôi, cũng may tôi không mặc bộ váy đỏ, nếu không nhìn xấu lắm.
Sau buổi chụp ảnh cưới, tôi bắt đầu nghĩ đến việc hủy hôn. Sống với một người chồng chỉ biết chê bai và “v.ô d.uyên” thì liệu có hạnh phúc không? Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Khuyên em gái lấy chồng, em rút ra 4 cuốn sổ đỏ cùng sổ tiết kiệm thay lời đáp trả
Thấy em gái đã ngấp nghé 37 t.uổi mà vẫn chưa lấy chồng, tôi lựa lời khuyên nhủ. Ngờ đâu "muối mặt" xấu hổ với câu trả lời của em.
Năm nay Nhân, em gái tôi đã gần 37 t.uổi. Em làm trưởng phòng 1 công ty lớn, lương tháng khá cao, chưa kể t.iền thưởng quý. Nhờ có tài kinh doanh, đầu óc nhanh nhạy nên Nhân còn làm thêm bất động sản. Lúc đất sốt giá, em kiếm được một khoản t.iền không nhỏ. Lấy t.iền đó làm vốn, kết hợp với t.iền tiết kiệm cá nhân, em gái tôi mua được mấy mảnh đất liền và chiếc xe ô tô. Mỗi lần em tôi về quê cứ như đại gia về làng, ai cũng phải trầm trồ ngưỡng mộ.
Giàu có, sang chảnh là thế nhưng Nhân lại chủ trương lối sống độc thân. Em nói thích tận hưởng bằng những chuyến đi du lịch, ăn uống nhà hàng, mua quần áo hàng hiệu. Lập gia đình chỉ khiến cuộc sống của em nhàm chán hơn thôi. Chưa kể còn biết bao vấn đề nảy sinh như mâu thuẫn vợ chồng, sinh đẻ, chăm con, nuôi dạy con, đối nội đối ngoại... "Chỉ nghĩ đến thôi đã đủ đau đầu", Nhân hay lắc đầu bảo thế mỗi khi có ai đề cập đến chuyện cưới xin.
Em gái tôi quyết tâm không lấy chồng. (Ảnh minh họa)
Bố mẹ tôi vì chuyện cưới hỏi của con gái mà rầu lo lắm. Ông bà bảo Nhân phải nhìn nhà người khác, con gái họ còn nhỏ t.uổi hơn Nhân mà đã có con rồi. Nhân chẳng đáp trả gì, cứ lẳng lặng nghịch điện thoại. Bố mẹ nói quá thì em lái ô tô về thành phố ngay trong đêm. Sau lần đó, bố mẹ tôi cũng không dám nói nhiều nữa.
Tối qua, lúc chị em tâm sự vui vẻ, tôi lại nhắc nhở em gái chuyện chồng con. Tôi nói em lớn t.uổi rồi, nên lấy chồng để còn sinh con cho khỏe mạnh. Phụ nữ càng lớn t.uổi thì càng khó sinh con, nuôi dạy con cũng vất vả, khó khăn hơn. Nếu không lấy chồng thì sau này già cả, ai sẽ chăm sóc mình?
Nhân cười cười, bỏ ra ngoài xe ô tô, lấy vào một phong bì loại to. Em mở phong bì, lấy ra 4 cuốn sổ đỏ đưa tôi xem. 2 mảnh đất ở trung tâm thị trấn, giờ có giá hàng tỷ đồng. 2 mảnh khác ở quê nhưng rất rộng. Cuốn sổ tiết kiệm với con số cao ngất ngưởng khiến tôi choáng váng mặt mày.
Chỉ bao nhiêu đó thôi đã đủ hiểu câu trả lời của em gái tôi. Em ấy vẫn quyết sống độc thân. Nhân chỉ nói lại một câu: "Nếu lấy chồng chỉ để sinh con, có người chăm sóc mình về già thì lấy để làm gì cho rước nợ vào thân. Chưa chắc sau này con đã chăm sóc mình mà ngược lại, mình mệt mỏi lo lắng u sầu vì con trước. Cứ để t.iền đó, sau này thuê người chăm vẫn được mà chị".
Lý lẽ của em gái sắc bén quá nên tôi không thể phản bác lại được. Chỉ có điều, tôi vẫn muốn em gái lập gia đình, cứ đi về một mình lẻ bóng, về sau sẽ rất cô đơn. Nhưng tôi chẳng biết phải khuyên em bằng cách nào nữa?
Xung phong chăm con dâu đẻ nhưng mẹ chồng khiến tôi nhiều phen muối mặt xấu hổ Nhiều lúc, tôi không biết phải giấu mặt vào đâu với những hành động 'kém duyên' của mẹ chồng. Mẹ chồng tôi nói rất nhiều, dù có những chuyện bà chưa hiểu đầu đuôi thế nào hay lý do ra sao. Cũng vì bản tính đó mà bà thường làm mất lòng người khác. Nếu ai không thường xuyên tiếp xúc sẽ thấy...