Đi ngoại tình vì chồng quá… hoàn hảo
Dẫu cuộc sống gia đình đề huề, hạnh phúc song họ không thể cưỡng lại những cảm giác yêu đương nồng cháy ngay cả khi biết người ấy đã có vợ. Họ lao vào nhau như thiêu thân như thể hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời.
Ngoại tình vì… chồng quá hoàn hảo
Lan và Minh đã lập gia đình được 6 năm và có một con gái 2 tuổi. Trước khi quyết định đi đến hôn nhân, cả hai đã từng trải qua những năm tháng yêu đương đầy sóng gió trong suốt 4 năm ròng khi bị hai bên gia đình phản đối quyết liệt. Nhưng dần dà niềm hạnh phúc của đôi trẻ đã kết nối mối tình thâm giữa hai nhà nội ngoại.
Lan không phải phàn nàn điều gì về chồng, bởi anh hiền, chịu khó và luôn bao dung với cô. Bạn bè, họ hàng, làng xóm vẫn luôn nhìn vào gia đình cô để học tập. Trong vô thức, cô vẫn luôn thừa nhận cuộc sống của mình đúng là không đến nỗi nào, thậm chí còn là niềm mơ ước của vô số người khi có kinh tế khá giả và “sở hữu” một người chồng biết yêu thương vợ con hết mực.
Cô thừa nhận, trong cuộc sống cũng có đôi lúc vợ chồng cơm không lành, canh không ngọt, nhưng chủ yếu chỉ xoay quanh chuyện nuôi dạy con cái. Nhiều khi cô làm quá, nhưng Minh hay nhẫn nhịn nên cuộc sống rồi cũng êm xuôi.
Thế nhưng từ khi gặp Hòa, một trưởng phòng năng động, hoạt bát, nhiệt tình và lịch thiệp với phụ nữ, đối lập với sự hiền lành, ít nói của chồng thì Lan thực sự bối rối.
Hòa tỏ ra đặc biệt quan tâm đến cô, thường xuyên trò chuyện, hỏi han và bênh vực Lan. Từ việc nhắn tin, gọi điện thăm hỏi xã giao ban đầu, dần dần Lan nhận ra dường như mình đang dành tình cảm đặc biệt cho Hòa và cô cũng cảm nhận rõ điều ấy trong mắt anh. Bởi vậy mỗi khi có chuyện buồn, người cô tìm đến chia sẻ đầu tiên là Hòa và khi có chuyện vui, Lan cũng sẽ là người đầu tiên được Hòa tìm gặp.
Sự rụt rè của lí trí đã không thể lấn át nổi con tim của hai kẻ khát yêu. Họ quấn lấy nhau vụng trộm, nóng bỏng, sợ sệt và đầy day dứt. Dẫu vậy hai kẻ “ăn vụng” đều sẵn sàng làm lại từ đầu mặc dù ai cũng có một mái ấm riêng.
Bi kịch lấy chồng giàu
Xuất thân là một cô gái quê nghèo khó tại vùng chiêm trũng Hà Nam, Thanh lên Hà Nội tìm việc làm ở tuổi 19 với hy vọng có thể kiếm thêm thu nhập phụ giúp gia đình nuôi 2 em trai ăn học.
May mắn khi được người quen giới thiệu vào làm việc tại một quán cơm văn phòng ở trung tâm thành phố. Lâu dần cô quen mặt Nam vì gần như ngày nào anh cũng ra ăn. Ban đầu hai bên cũng chỉ bông đùa qua lại cho vui, nhưng dần cả hai nhận ra đều có tình cảm thật sự.
Video đang HOT
Sau hơn 1 năm yêu nhau, Nam chính thức đưa Thanh về ra mắt với gia đình. Nam xác định mình cũng không còn trẻ trung gì (hơn Thanh 14 tuổi) và cảm thấy yêu thương cô ấy thật lòng nên quyết định tiến tới hôn nhân bằng bất cứ giá nào. Gia đình có ngăn cấm thì anh mua căn hộ riêng, ở tách biệt với nhà nội để mẹ chồng, nàng dâu đỡ chạm mặt.
Giàu có về tiền bạc đôi khi lại là con dao hai lưỡi đẩy cuộc sống gia đình đến bờ vực thẳm… (Ảnh minh họa)
Từ khi lấy Nam, Thanh nghỉ hẳn làm ở quán cơm, ở nhà lo nộ trợ, cơm nước cho chồng. Về phần Nam, phần vì có bệ đỡ của bố mẹ, phần vì có năng lực thực sự nên nhanh chóng ngồi lên ghế trưởng phòng Marketing của một công ty tầm cỡ rồi sau đó không lâu, trở thành Phó giám đốc công ty.
Với mong muốn để vợ bắt nhịp với cuộc sống thành phố nên mỗi dịp tiếp khách, Nam thường dẫn vợ theo, giới thiệu với nhiều người danh giá. Nhiều đêm gần chồng, Thanh đã từng mỉm cười thủ thỉ: “Em thấy hạnh phúc lắm”. Vợ chồng Thanh đắm chìm trong cuộc sống son rỗi được khoảng 1 năm thì Thanh mang bầu. Không thể tiếp tục tháp tùng chồng tham gia những cuộc vui, cả một thời gian dài chửa đẻ, dù được cung phụng mọi thứ vật chất nhưng cô vẫn cảm thấy thật buồn tẻ.
Trong khi đó Nam thường xuyên bận rộn với công việc, nhiều khi có việc gấp anh không thể qua nhà được nên thường nhờ lái xe riêng của mình là Nghiệp đến nhà để lấy. Mỗi tối khi trở về, Nam cũng chỉ quấn lấy con, Thanh như trở thành người xa lạ. Qua những lần chạm mặt ít ỏi, Thanh thấy ở Nghiệp toát lên một vẻ tử tế đến khó tả và cởi mởi đến thật lòng.
Sự cô đơn của người vợ trẻ đã khiến Thanh trỗi dậy những khát khao yêu đương cháy bỏng. Sau nhiều lần trò chuyện, Nghiệp cũng cảm thấy ở Thanh có nhiều điều cuốn hút mà anh không thể cưỡng lại.
Rồi chuyện gì đến cũng đến, Nghiệp chịu khó đến thăm Thanh nhiều hơn, nắm rõ lịch của sếp hơn. Thậm chí Thanh thường xuyên có những buổi gửi con cho người giúp việc một vài tiếng để ra ngoài. Cả hai lao vào nhau và buông lơi mọi kết cục.
Quay lại là bờ
Trong khi phần lớn đàn ông ngoại tình vì ham “của lạ” thì với phụ nữ sex không phải là tất cả. Họ ngoại tình đơn thuần vì cảm thấy thiếu thốn tình cảm, thấy mình kém quan trọng trong mắt chồng và thấy cuộc sống gia đình đôi khi đều đều, trật tự đến nhàm chán.
Không phủ nhận nhiều bà vợ đã chạy theo những cuộc tình một đêm chóng vánh vì đơn thuần cảm thấy thiếu thốn và chán chồng nhưng khi trở về thực tại họ nhận ra rằng cuộc sống gia đình mới là quan trọng nhất. Người ta chỉ thèm, chỉ mơ ước những thứ mình chưa có, do vậy đôi khi có những thứ quan trọng ngay bên mình mà họ không nhận ra.
Các nhà tâm lý cũng khẳng định không ít bà vợ đã lầm tưởng thứ na ná tình yêu là tình yêu thực sự rồi dày công đuổi theo và đánh mất vĩnh viễn hạnh phúc gia đình. Nhưng cũng có không ít trường hợp các bà vợ đã kịp nhận ra và lựa chọn thứ quan trọng nhất cho cuộc đời của mình.
Trường hợp của Lan là một ví dụ. Sau cuộc tình vụng trộm nồng cháy với Nam, cô có bầu. Sự day dứt và những ám ảnh tội lỗi bắt đầu bủa vây cô. Cô buộc phải lựa chọn giữa hai con đường, một là theo Nam gây dựng cuộc sống mới và xấu hổ với Minh và con suốt đời, hai là quay lại hàn gắn vết rạn vỡ của gia đình mình.
Cuối cùng, sau nhiều hồi đắn đo, cô đã dứt ruột phá bỏ cái thai trong bụng mình để trở về trong vòng tay của chồng.
Theo VNE
Sống ở Hà Nội như sống với... bồ
Đôi khi người ta tự hỏi, vì sao tôi lại yêu bồ mà chán vợ thì cũng tương tự như câu hỏi, tại sao tôi lại bỏ quê hương mà về với Thủ đô.
... Bởi thủ đô có nhiều thứ khiến tôi nhớ, tôi thương, ngay cả những thứ người ta thấy thật ngán ngẩm, thật chẳng ra gì cũng làm người tới đây phải nhớ.
"Tại sao anh lại yêu em?" Mười nàng khi yêu thì mười lăm nàng sẽ hỏi câu đó, và mười chín chàng sẽ cố trợn mắt (cho có vẻ đáng tin) và nêu ra một loạt lý do (không thể kể hết ra đây được vì độ phong phú và độ lai láng) nhưng trong thâm tâm thì chỉ có duy nhất câu trả lời giản dị đến phát chán: "Yêu thì vì yêu chứ sao mà lằng nhằng lắm chuyện".
Và về sau nếu cưới nhau, cái câu hỏi "tại sao anh cưới em" cũng tương tự như vậy "Cưới thì phải cưới thế thôi!". Lắm việc nó thuộc phạm trù cái duyên cái số nó vồ lấy nhau; cuộc đời đã định sẵn như thế rồi. Thế nên câu hỏi 'Tại sao bạn yêu/ ghét Hà Nội', lắm khi chỉ là do người đến Hà Nội chơi hoặc đã từng sống tại đấy mới thèm quan tâm. Chứ còn hội người ở Hà Nội (em không dám đụng tới người Hà Nội gốc) thì không có nhu cầu thắc mắc "Tại sao" mà quan tâm hơn tới chuyện "Làm thế nào để sống ở Hà Nội".
Yêu Hà Nội chỉ vì yêu mà thôi (ảnh internet)
Mới đây, cư dân mạng xôn xao về chuyện xuất hiện 12 lý do bác nhà văn nào đó nói về sự hấp dẫn đáng đến chơi cho biết của Hà Nội, không sai nhưng em nghĩ cũng chẳng đúng lắm. Với một công dân Thủ Đô ngót nghét 30 năm như em, những gì đáng yêu của Hà Nội em không phải không biết, ví như: những con phố cổ đêm Đông; mùa hoa sưa trắng đẹp nao lòng; những nét duyên ngầm không ồn ào, bề nổi,...Nhưng có lẽ vì đặc trưng của Hà Nội là cái gì cũng sâu sắc và duyên ngầm nên... khó thấy, còn những gì không đáng yêu thì lại quá hiển nhiên và lồ lộ ra.
Kem Tràng Tiền ngon thì ngon thật nhưng mà vỉa hè phố Tràng Tiền thì ngập ngụa que kem với rác bẩn. Ẩm thực Hà Nội tinh tế thật nhưng mà đi ăn hàng thì càng ngon, càng có vị của "xin ăn"... Còn một số điều nữa mà các bạn ở phe hiện thực phê phán 'ném đá' nữa như Người Hà Nội kì thị vùng miền; người Hà Nội thủ đoạn 'chặt chém' khách du lịch; người Hà Nội không có văn hóa xếp hàng;... vân vân và mây mây. Nhìn chung là trong mắt các nhà hiện thực này thì Hà Nội với cả nước là hai phần chẳng liên quan tới nhau. Hà Nội thì cực điểm của xấu xa và bần cùng bất đắc dĩ mới phải tới đây mà sống.
Em đã nói rõ ràng ở trên rằng là em cũng biết Hà Nội này nhiều điều đáng chán lắm nhưng các bạn lại cứ khăng khăng dùng chính luận điệu phân biệt vùng miền mà các bạn gán cho người Hà Nội để phân biệt chúng em thì vô lý quá! Chưa kể là các bạn còn manh động chia rẽ nội bộ phân biệt người tới Hà Nội định cư và người Hà Nội gốc. Chứ còn với người ở Hà Nội như em, việc bọn em hàng ngày đi làm kiếm tiền rồi thu vén thế nào để cho đủ chi tiêu trong thời buổi vật giá leo thang ở cái đất kinh kì, cái gì cũng "phải nhất nước" này đã đủ mệt mỏi lắm rồi.
Nếu anh là người Hà Nội gốc, yêu Hà Nội từ chính những nét đẹp trong tâm hồn của nó, có thể nói là anh gắn bó với Hà Nội giống như các ông chồng gắn bó với bà vợ xấu mà không dám bỏ vì sinh ra đã là dành cho nhau mất rồi. (Ảnh minh họa)
Chúng em chẳng có thời gian mà phân tích Hà Nội đâu đẹp, đâu xấu làm gì. Em sống ở đây, làm việc ở đây thì tự dưng cái xấu cái đẹp nó cũng trở nên thân quen, thành một phần không thể thiếu. Chỗ các bạn mà là thiên đường thì thử hỏi tại sao hàng năm lại có bao nhiêu lượt người tiếp tục đổ về chốn "địa ngục" như chúng em mà tìm cách lập nghiệp và sinh sống?!
Nếu anh là người Hà Nội gốc, yêu Hà Nội từ chính những nét đẹp trong tâm hồn của nó, có thể nói là anh gắn bó với Hà Nội giống như các ông chồng gắn bó với bà vợ xấu mà không dám bỏ vì sinh ra đã là dành cho nhau mất rồi. Hà Nội trong con mắt nhiều người 'xấu điên xấu đảo', và chẳng nên ở lại lâu vì nó chen chúc, xô bồ, xe cộ, bụi bặm... nhưng anh vẫn sống vì những thứ xấu ấy đã quá quen thuộc với anh hàng ngày. Và chắc là cũng giống như các bạn gắn bó với nơi chôn rau cắt rốn của mình dù cho nó chỉ là làng quê lụp xụp, đường đất trộn lẫn phân trâu.
Còn nếu anh là người di cư, không phải dân ở Hà Nội, thích Hà Nội vì một vài 'mặt nổi', nói thật, sống ở Hà Nội anh như sống với bồ. Vì ở bồ anh nhìn thấy những điều mới mẻ, những điều mà chỉ anh mới có thể nhìn thấy. Giống như người chồng, người vợ hỏi tại sao lại ngoại tình khi đối phương xấu xí như thế, không ưng được điểm gì như thế. Anh chẳng trả lời được tại sao vì đối phương đúng là xấu xí trong mắt người khác nhưng lại có điểm khiến anh thích, anh yêu. Thế nên Hà Nội cũng vậy, trong con mắt anh, nó đẹp nhiều thế và chỉ cần vài thứ đó, anh cũng đủ yêu nó và có ý định gắn bó. Nói là có ý định thôi nhé, chưa chắc hẳn vì đời còn dài. Chỉ là, chí ít, anh đã từng yêu và từng có ý định 'sum vầy'.
Anh không phải người Hà Nội gốc, anh còn có quê hương, thế nên bất cứ khi nào anh chán, anh cũng có thể về quê cha đất tổ. Còn Hà Nội chỉ là nơi anh tạm nghỉ, tạm dừng chân, là 'cô bồ' đáng tin của anh mà thôi. Nhưng cái đẹp của Hà Nội anh sẽ nhớ mãi, những cái xấu thì anh lại chẳng thể nào quên. Người ta thường nhớ tới nhau khi ai đó quá xấu, hoăc quá đẹp, nhớ nhau khi quá yêu hay quá ghét. Nên dù yêu hay ghét Hà Nội, anh cũng sẽ nhớ, không thể nào quên.
Nhưng xét cho cùng, Hà Nội bản thân nó cũng mới chỉ là Thủ Đô của một đất nước đang phát triển, nó cũng có ti tỉ những khiếm khuyết không thể nào tưởng tượng nổi nhưng vẫn chấp nhận được. Nó cũng cần có cơ hội để mà phát triển, thay đổi và đẹp lên. Thế nên, 'ném đá' thì cứ ném nhưng đừng phủ nhận những điều tốt đẹp của Hà Nội và đừng quên ghé qua Hà Nội để xem thay đổi từng ngày như thế nào để rồi về lại 'ném đá' tiếp...
Theo VNE
Vợ mê cờ bạc, đánh chồng, dọa con Những lời người vợ tôi từng tôn thờ thốt ra khiến tôi nổi da gà. Tôi chết ngất, không thể tưởng tượng được có ngày em lại hành động như vậy. Từ cô vợ hiền thục... Vợ tôi vốn là một người phụ nữ hiền thục, được nhiều người khen ngợi. Tuy nhìn có vẻ cá tính, nhưng bản chất ít nói khiêm...