Đi làm về khuya, vừa mở lồng bàn tôi sốc với mâm cơm mẹ chồng phần, món tráng miệng khiến tôi khóc không ra tiếng
Mẹ bảo tốt với con dâu sau này mình già yếu con dâu mới tốt lại, chứ trông gì vào con trai.
Vợ chồng tôi ở chung với bố mẹ chồng từ ngày cưới, nhà lại nhỏ nên nhiều cái bất tiện. Mẹ chồng và tôi không hợp nhau, bà luôn cho rằng tôi là sao chổi, vía đen của gia đình. Mẹ nói từ ngày tôi về bố bị mất việc, chồng bị ngã xe chưa kể tôi có bầu nhưng lại sảy ở tháng thứ 3. Trong mắt mẹ tôi là đứa con dâu chẳng ra gì, không vừa ý mẹ. Mẹ cứ suốt ngày than vãn rồi so sánh con dâu nhà người ta.
Là người trầm tính, ít nói nên mẹ nói gì tôi cũng nhẫn nhịn không bật lại. Nhưng chồng tôi thì khác, anh nóng tính, hay mẹ nên tôi mệt mỏi lắm. Vợ chồng chúng tôi cãi nhau đều do mẹ mà ra. Không ưa gì tôi, mẹ lại mách, than thở với con trai. Chồng tôi thương mẹ lại về trút hết mọi giận dữ, bực tức lên đầu vợ.
Sợ cảnh ở nhà phải chạm mặt với mẹ chồng, tôi làm công nhân nên cứ xin tăng ca suốt. Hôm nào về nhà cũng 9 – 10h tối. Lúc đó nhà đã chuẩn bị ngủ rồi nên tôi không gặp bố mẹ chồng nhiều. Mải làm ăn, áp lực khi ở cùng nhà chồng nên sau lần sảy thai trước đến giờ 3 năm rồi tôi vẫn chưa có con. Tôi cũng cố gắng nhưng chưa con tin vui, còn nhà chồng thì cứ giục suốt. Tôi nghe tôi mẹ còn xúi con trai: “Nó không đẻ được thì bỏ đi lấy vợ khác. Tao chán con bé này lắm rồi”.
Nhiều lúc tôi nghĩ chán, muốn buông bỏ cuộc hôn nhân này rồi lại cố. Cố vì bố mẹ tôi sợ mang tiếng con gái bỏ chồng, người đời dị nghị. Nhưng nếu không có con, mẹ chồng không bớt gay gắt với tôi, tôi không biết mình cố được đến bao giờ nữa. Vốn đã ít nói, tôi lại càng ít nói hơn. Mặt tôi lúc nào buồn rười rượi, chẳng buồn nói chuyện với ai trong nhà. Cứ đi làm về tôi dọn dẹp rồi lại đi ngủ, sống cuộc sống luôn khép mình như thế.
Vậy mà đùng cái mẹ chồng lại thay đổi, tốt với tôi khiến tôi cảm thấy hơi sợ. Bình thường tôi đi làm về muộn, cơm mẹ phần chẳng có gì ngoài đĩa rau và mấy miếng thịt, đậu hoặc cá. Vậy mà hôm qua hơn 10h tối về đến nhà, mở lồng bàn ra ăn cơm tôi sốc với mâm cơm trước mắt mình như cơm cỗ rất nhiều món.
Video đang HOT
Nghĩ mâm cơm này không dành cho mình tôi hỏi mẹ, bà bảo của tôi hết đấy. Mẹ nói giọng nhẹ nhàng và rất tình cảm khiến tôi khó hiểu vô cùng. Mâm cơm đủ các món ngon đã vậy cho đến khi mở món tráng miệng ra tôi xúc động khóc không ra tiếng. Là tô yến chưng táo đỏ, món ăn bổ dưỡng đắt tiền này mẹ dành cho tôi ư? Ngại không dám ăn tôi gửi lại mẹ, mẹ lại giục tôi ăn đi kẻo nguội.
Mẹ bảo trước đây vì hiểu lầm, mẹ đã suy nghĩ không tốt về tôi gây khó dễ, khiến tôi mệt mỏi áp lực. Nhưng giờ bà đã hiểu, rất thương tôi nên muốn bù đắp cho tôi một chút. Tôi không rõ vì điều gì mà mẹ thay đổi, mẹ bảo người đáng trách là con trai bà mới đúng. Anh chỉ biết ăn chơi, nợ nần, về nhà hạch sách vợ, làm khổ vợ nhưng tôi vẫn im lặng, trả nợ cho anh. Người đàn ông tồi như thế đáng lẽ các cô vợ khác sẽ bỏ nhưng tôi vẫn chọn ở lại.
Trước kia mẹ đã sai, mẹ muốn bù đắp cho tôi. Muốn tôi được thoải mái tinh thần, vui vẻ thì mới có thể coi đây là nhà mình được, chuyện bầu bí từ đó mới dễ dàng hơn. Mẹ tâm sự, có tốt với con dâu sau này mình già yếu con dâu mới tốt lại, chứ trông gì vào con trai. Mẹ nói vậy tôi cứ khóc vì được hiểu, được yêu thương thế này.
(thuytien…@gmail.com)
Mẹ chồng cho 15 triệu rồi bảo tôi về nhà đẻ ở cữ, mẹ tôi nói 1 câu khiến tôi tỉnh ngộ
Lúc ấy vừa nghe xong, trong lòng Châu rất giận. Cô vừa mới sinh xong, cơ thể còn chưa tốt lắm, vậy mà mẹ chồng đã muốn "đuổi" mình về nhà đẻ, cháu đức tôn bà cũng không muốn chăm.
Khi Châu và chồng yêu nhau, gần như không gặp mâu thuẫn gì lớn. Giống như bao cặp vợ chồng bình thường khác, sau một thời gian tìm hiểu thì tiến tới hôn nhân.
Năm thứ 3 ở bên nhau, hai người chính thức nói với gia đình bàn chuyện kết hôn. Lúc ấy, chồng Châu hứa: "Đời này, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em. Hy vọng em có thể yên tâm về anh".
Ngày đính hôn, hai người không bàn bạc trước. Chồng Châu đem tất cả bạn bè thân thiết cùng với các chị em tốt của Châu tới, tổ chức một lễ đính hôn vô cùng lãng mạn. Không những thế còn bao trọn cả một nhà hàng tương đối sang trọng nên tốn khá nhiều tiền.
Mẹ chồng ban đầu vốn rất đồng ý chuyện hai người kết hôn, nhưng sau khi nghe nói hai người lãng phí nhiều tiền như vậy, trong lòng có chút không hài lòng. Bà cho rằng con dâu tương lai như vậy là không hiểu chuyện, nghĩ Châu là người chủ động yêu cầu con trai bà làm. Từ đó về sau đối với Châu có chút xa lánh.
Sau kết hôn, Châu vẫn thường về nhà mẹ đẻ ở một thời gian. Mẹ chồng liền nói làm con dâu, nếu gả vào nhà chồng thì nên ít liên lạc với nhà mẹ đẻ thì tốt hơn, nếu không người khác lại cho rằng lý do là vì bị mẹ chồng đối xử không tốt. Châu trong lòng vốn không muốn nhưng vẫn cảm thấy nên nghe lời mẹ chồng, không nên để mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu bị ảnh hưởng.
Lúc thương lượng kết hôn, bố mẹ Châu đã quen thuộc với chàng rể tương lai nên cũng không đòi hỏi nhiều về lễ vật, chỉ yêu cầu 1 số tiền gọi là tượng trưng. Sau đó cũng đưa hết số tiền này cho vợ chồng con gái làm vốn.
Lúc đó khi mua nhà là cả hai nhà cùng góp tiền, là tài sản chung của hai người, đương nhiên giấy chứng nhận bất động sản cũng viết tên hai bên. Về điểm này trong lòng mẹ chồng cũng có chút ý kiến. Bà cho rằng người đàn ông, người chồng là chủ của gia đình thì nên đứng tên trên giấy tờ bất động sản. Hơn nữa, nếu thật lòng yêu thì chuyện này không có gì phải tính toán.
Sau kết hôn, Châu và mẹ chồng nếu ở chung một chỗ cũng không có mâu thuẫn gì lớn hơn. Nhưng mẹ chồng trong lòng vẫn có phần chưa hài lòng cô con dâu này. Bình thường không gặp nhau thì thôi, một khi ở chung, sẽ biểu lộ một ít vấn đề.
Có lần mẹ chồng tim không tốt, đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, bác sĩ nói phải tập thể dục nhiều hơn, không phải lúc nào cũng ở nhà. Vì lý do này, mẹ chồng đến nhà vợ chồng Châu ở.
Mẹ chồng cả buổi sáng ra ngoài, buổi trưa về ăn cơm xong thì ngủ một giấc, gần như không làm gì. Buổi tối lại ra ngoài công viên nhảy múa, tập thể dục cùng bạn bè. Từ lúc mẹ chồng đến nhà, Châu gần như phải hầu hạ mọi thứ.
Năm ngoái, Châu đang ăn cơm thì có chút muốn nôn, mẹ chồng thuận miệng nói một câu: "Sao kết hôn lâu như vậy con còn kén chọn ăn uống thế. Hay là có thai rồi?". Nhờ lời nhắc này của mẹ chồng mà Châu đến bệnh viện kiểm tra. Kết quả là có bầu thật.
Từ lúc biết con dâu mang thai, mẹ chồng Châu có ý thức hơn. Không giống như trước kia, đôi khi bà sẽ trở về sớm giúp Châu đi chợ, nấu cơm. Trong lòng Châu cũng tự hiểu mẹ chồng là kiểu trong lạnh ngoài nóng, ngoài miệng nói cứng nhưng bên trong cũng biết suy nghĩ. Lúc chồng Châu phải đi công tác xa một thời gian, bà mặc dù không nói chuyện nhiều với con dâu nhưng cũng giúp một số việc. Sau đó Châu thành công hạ sinh một cậu con trai bụ bẫm, đáng yêu nhưng đồng thời cũng phải đối mặt với vấn đề "ở cữ".
Một ngày, nhân lúc chỉ có 2 người ở chung, mẹ chồng gọi Châu đến bảo: "Con dâu, tuy con rất vất vả sinh cho nhà chúng ta một đứa cháu đức tôn nhưng mẹ nghĩ con vẫn nên về nhà đẻ ở cữ thì hơn. Con cũng biết tim mẹ không tốt lắm, mỗi ngày đều cần phải nghỉ ngơi sớm, còn phải ra ngoài tập thể dục, khó có thời gian giúp con. Tốt hơn là con nên về nhà đẻ, để bà thông gia chăm. Đây là 15 triệu, mẹ cho con. Số tiền này con bảo bà thông gia mua cho ít đồ tốt, bồi bổ cơ thể".
Lúc ấy vừa nghe xong, trong lòng Châu rất giận. Cô vừa mới sinh xong, cơ thể còn chưa tốt lắm, vậy mà mẹ chồng đã muốn "đuổi" mình về nhà đẻ, cháu đức tôn bà cũng không muốn chăm.
Châu đem chuyện này "mách" với mẹ đẻ. Mẹ cô rất không đồng ý nói: "Mẹ thật không hiểu nổi mẹ chồng con nghĩ thế nào. Tốt xấu gì cũng là cháu trai mình, sao lại không chăm như vậy? Con gái, con không thể cứ thế chấp nhận. Nếu con muốn về nhà để mẹ chăm, tất nhiên mẹ vô cùng vui vẻ hầu con, để con "ở cữ" thật thoải mái. Nhà chúng ta không thiếu vài đồng bạc cho con tiêu. Con là con của mẹ, mẹ thế nào cũng không bỏ được. Nhưng bây giờ con đã là con dâu nhà người ta, nay ở nhà chồng chịu thiệt thòi, không được nhà chồng quý trọng".
Châu chỉ biết thở dài: "Vậy mẹ nói con phải làm gì bây giờ". Mẹ Châu nói tiếp: "Mẹ tất nhiên sẽ chăm sóc con, nhưng không phải ở nhà mình mà là ở nhà vợ chồng con. Bà thông gia hiện cũng đang sống ở đó, nếu mỗi ngày mẹ ở sờ sờ bên cạnh 24/24h, liệu bà ấy có chịu được không? Con đừng nói với mẹ chồng là đồng ý chuyện này, tiền thì cất đi, chỉ cần nói sau sinh cơ thể mệt mỏi không đi lại được, mẹ sẽ đến nhà chăm con. Mẹ không tin bà ấy không thể chăm sóc được cháu trai của mình".
Châu đương nhiên là nghe lời mẹ. Kết quả mẹ chồng chấp nhận mỗi ngày đều ở nhà giúp Châu dọn dẹp, khi cháu khóc cũng sẽ giúp dỗ dành. Châu nhớ hôm cô theo lời mẹ đẻ về nói với mẹ chồng, bà bảo: "Me đây là hầu hạ cháu mẹ, con cũng không cần suy nghĩ nhiều". Châu biết thật ra trong lòng mẹ chồng cũng không ghét mình, chỉ là có chút "khẩu xà tâm phật".
Tôi ốm nặng hỏi vay tiền thì bố mẹ đẻ không quan tâm, mẹ chồng đưa ra quyết định táo bạo khiến tôi không ngờ tới Là con gái duy nhất trong nhà nhưng tôi không bao giờ được quan tâm chiều chuồng. Bố mẹ luôn bảo: "Con gái là con người ta". Tôi sinh ra trong gia đình có 3 anh em, trên tôi có hai anh trai nữa. Ngay từ nhỏ bố mẹ tôi đã có sự phân biệt đối xử rõ rệt. Là con gái duy...