Đi khám thai một mình tôi chết lặng khi phát hiện sự thật động trời
Đến lúc này tôi mới lờ mờ hiểu ra mọi chuyện. Chồng cưới tôi vì trách nhiệm với cái thai là ít mà vì để che mắt thiên hạ là nhiều.
Tôi và chồng đến với nhau không hẳn vì yêu nhau mà chỉ vì trách nhiệm với đứa con. Do một lần uống say nên chúng tôi không làm chủ bản thân mà đi quá giới hạn. Một tháng sau thì tôi phát hiện mình có bầu nên thông báo với anh.
- Anh à em có bầu rồi, giờ phải làm sao đây?
- Có bầu thì sinh chứ sao em, anh là thằng đàn ông thì anh sẽ có trách nhiệm với những gì mình đã làm. Có gì em cứ về báo bố mẹ rồi anh bảo bố mẹ anh sang thưa chuyện với gia đình em! Anh hi vọng thời gian và con sẽ giúp chúng ta có tình cảm yêu thương nhau.
Mặc dù chưa hẳn muốn kết hôn vì tình cảm tôi dành cho anh chưa thực sự là tình yêu nhưng không muốn con mình sinh ra không có bố nên tôi cũng đồng ý với ý kiến của anh. Tôi nghĩ rằng thời gian chúng tôi sống chung sẽ giúp chúng tôi gây dựng được tình cảm yêu thương bởi có bao nhiêu đôi cũng từng như vậy.
(Ảnh minh họa)
Thế là đám cưới long trọng của chúng tôi diễn ra với sự chúc phúc của rất nhiều người. Bố mẹ chồng tôi mừng lắm, mẹ chồng tôi nói:
- Bố mẹ mong ngóng có dâu, có cháu từ lâu lắm rồi. Lần này thì song hỉ con à! Con cứ yên tâm bố mẹ sẽ đối xử với con như con đẻ! Cảm ơn con vì đã khóa chân được con trai mẹ!
Cuộc sống của tôi sau kết hôn cứ bình lặng như thế. Mặc dù kết hôn không phải vì yêu nhau nhưng vì trách nhiệm với cái thai trong bụng nên cả tôi và chồng đều cố gắng hòa hợp để không cảm thấy quá ngượng ngùng. Tôi cũng cố gắng gần gũi chồng và tìm cách để mình có thể yêu thương chồng. Chỉ mong sao khi con sinh ra sẽ có một gia đình đầy đủ và hạnh phúc là tôi mãn nguyện rồi. Thế nhưng điều lạ là dù tôi có tìm cách đưa đẩy hay đòi hỏi thì chồng cũng từ chối khéo. Anh nói muốn giữ gìn sức khỏe cho tôi và con khỏe mạnh.
Tôi buồn lắm vì dường như chồng chỉ cố chăm chút cho con chứ còn tôi mỗi lần tôi đòi hỏi là anh càng hắt hủi, xa lánh. Dường như những gì anh nói trước đây chỉ là lời nói suông. Trong khi tôi cố gắng tìm cách để cả hai cùng hòa hợp, yêu thương thì anh lại cứ né tránh những điều đó. Tôi không biết nếu cứ như thế này thì tôi còn cố gắng được đến bao giờ nữa. Bởi nếu sự cố gắng chỉ đến từ một phía thì gia đình mãi không thể hạnh phúc được.
Video đang HOT
Muốn tìm cách để hai vợ chồng được gần nhau, hiểu nhau nên một hôm tôi gọi điện cho chồng:
- Anh à chiều làm về sớm một chút đưa em đi khám thai được không?
- Em đi một mình đi nhé hay bảo mẹ đi cùng chứ chiều này anh bận gặp đối tác nên không ăn cơm tối ở nhà và sẽ về muộn nữa. Em chịu khó vậy nhé!
Đi khám thai một mình tôi chết lặng khi phát hiện sự thật động trời (Ảnh minh họa)
Chiều hôm đó tôi một mình bắt xe đi khám thai nhưng ngay tại cửa vào phòng khám tôi đã chết lặng khi nhìn thấy chồng mình đang ôm eo một người đàn ông khác đi vào nhà nghỉ gần đó. Ánh mình, cử chỉ của hai người đó khiến tôi bủn rủn chân tay, hai người đàn ông mà lại đi vào nhà nghỉ, dành cho nhau những cử chỉ yêu thương mà chỉ các cặp đôi yêu nhau hay vợ chồng mới làm như thế.
Đến lúc này tôi mới lờ mờ hiểu ra mọi chuyện. Chồng cưới tôi vì trách nhiệm với cái thai là ít mà vì để che mắt thiên hạ là nhiều. Hóa ra lâu nay tôi chỉ là quân cờ để chồng điều khiển mà không hề biết. Hóa ra lâu nay chỉ mình tôi cố gắng vun vén cho hạnh phúc gia đình. Đến nước này tôi biết dù mình có cố gắng đến mấy cũng không thể mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho con được!
Theo Ngoisao
Tủi hờn đi khám thai một mình, chết lặng khi nhìn thấy chồng cùng tình nhân ở đó
Tôi nhắn tin gọi chồng về đưa đi khám thai, anh kiếm cớ bận bảo tôi đi một mình. Vậy mà ngay tại phòng khám đó, tôi đã nhìn thấy anh ta đang ân cần bên một người đàn bà khác.
Tôi chẳng thể nào diễn tả nổi cái cảm giác trái tim như muốn vỡ ra làm trăm mảnh khi nhìn thấy cảnh tượng chồng mình vuốt ve cái bụng bầu của người tình, thơm thơm rồi nói lời cưng nựng. Bụng mang dạ chửa tháng thứ 8, nếu không phải vì nghĩ đến con, tôi không biết mình sẽ làm cái điều điên dại gì lúc đó nữa. Nỗi đau này quá lớn đối với tôi.
Trước khi cưới, nhiều người cũng đã cảnh báo với tôi, người đàn ông tôi sắp cưới làm chồng là một gã trai đào hoa, lăng nhăng. Nhưng rồi tôi bỏ ngoài tai mọi lời đàm tiếu đó để lấy anh.
Tôi cứ cố gắng tin vào một điều, chỉ cần mình chân thành, sớm hay muộn người ta cũng hiểu ra. Mình là vợ chính thức, được bố mẹ cưới hỏi đàng hoàng, anh có đi ra ngoài léng phéng với cô nào đi chăng nữa thì cũng có ngày phải về với vợ con.
Trước khi cưới, nhiều người cũng đã cảnh báo với tôi, người đàn ông tôi sắp cưới làm chồng là một gã trai đào hoa, lăng nhăng. Nhưng rồi tôi bỏ ngoài tai mọi lời đàm tiếu đó để lấy anh. (Ảnh minh họa)
Tôi tự tin như thế là bởi vì bố mẹ chồng rất yêu quý tôi. Chính bố mẹ chồng là người đã chủ động mối lái rồi vun vén vào cho hai đứa.
Chồng tôi là công tử con nhà giàu, được chiều từ bé. Anh lại đào hoa, sát gái nên nhiều cô theo. Thời thanh niên có cả bao cô gái từng muốn có con với anh... Nhưng rồi tất cả đều không qua được cửa của bố mẹ chồng tôi. Ông bà chỉ thích tôi, muốn tôi làm con dâu vì thấy tôi tốt tính, lại chịu khó làm ăn nên muốn tôi về quản gia đình, quản con trai.
Thú thật ngày đó tôi biết anh chẳng yêu mình, anh miễn cưỡng đồng ý cưới tôi là vì bố mẹ ép nhưng tôi vẫn thích. Tôi mê vì anh đẹp trai, tài tử lại khéo ăn nói. Hơn nữa tôi được hậu thuẫn lớn từ bố mẹ chồng nên cứ cố gắng kết hôn và hi vọng mình sẽ chinh phục được trái tim người đàn ông đó. Nhưng đúng là tôi đã quá ngang bướng thế nên cuộc đời tôi giờ mới khổ như vậy.
Cưới nhau xong được 3 tháng thì tôi có bầu. Do cơ địa yếu nên tôi phải tuyệt đối "kiêng" không gần gũi chồng trong suốt thai kì vì sợ sẽ ảnh hưởng đến con.
Vốn là người đào hoa, lăng nhăng nên tất nhiên chồng tôi không đời nào chịu "giữ gìn". Tôi đoán anh có ra ngoài cặp kè với một vài cô. Nhưng tôi chỉ hình dung đó là "bóc bánh trả tiền", là kiểu thỏa mãn nhu cầu sinh lí mà thôi.
Tôi đoán anh có ra ngoài cặp kè với một vài cô. Nhưng tôi chỉ hình dung đó là "bóc bánh trả tiền", là kiểu thỏa mãn nhu cầu sinh lí mà thôi. (Ảnh minh họa)
Tôi mang bầu, chồng không giúp gì nhiều vì anh đi tối ngày. Chồng tôi bảo bận đi làm, tôi cũng cố tin là thế. Vậy là tôi một mình lủi thủi ở nhà, làm hết việc nọ đến việc kia. Mỗi lần đi khám thai, tôi tủi thân lắm vì chồng chẳng bao giờ đưa mình đi cả. Lúc nào anh cũng bận và bảo tôi đi một mình.
Cho tới cách đây hơn 2 tuần, tôi bước sang tháng thứ 8 của thai kì. Người tôi mệt và nặng nề. Tôi nhắn tin bảo chồng về sớm đưa mình đi khám nhưng một lần nữa anh lại viện cớ bận. Anh bảo tôi tự đi vì còn dở họp. Tủi thân, buồn nhiều lắm nhưng nửa câu tôi không dám trách. Tôi lại một mình bắt xe đi viện, nước mắt cứ trực trào ra.
Nhưng đớn đau hơn nữa là, ngay tại phòng khám đó, tôi đã nhìn thấy một cảnh tượng mà cả đời này tôi không bao giờ quên được.
Từ phía cuối hành lang tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Tôi đã thót tim khi nghe thấy giọng nói đó. Tôi chỉ cầu mong mình nhầm. Nhưng khi tôi ngẩng đầu nhìn lên thì tôi đã gần như chết lặng.
Người đàn ông ngồi đó là chồng tôi. Anh vuốt ve, cưng nựng cái bụng bầu của cô gái trẻ măng ngồi bên cạnh. Không cần phải nói quá nhiều, tôi đủ hiểu mối quan hệ giữa họ là gì.
Tôi mang tội với con khi sẽ không thể nào mang lại cho con một gia đình trọn vẹn nữa. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi sẽ không bao giờ biết tôi hay đi khám ở đó bởi vì anh chưa bao giờ đưa tôi đi cả. Tôi lẳng lặng bắt xe ra về. Tôi về nhà ngoại luôn. Tôi có nhắn tin cho anh nói rằng mình mệt và muốn xin về ngoại đến bao giờ sinh con xong. Chồng tôi đồng ý ngay tức thì...
Vậy là hết, tôi biết không thể nào cứu vãn được cuộc hôn nhân không tình yêu này nữa. Với anh ta, tôi không phải là vợ. Tôi đã quá ngu ngốc khi biết chồng không yêu mình, cưới mình chỉ vì trách nhiệm nhưng lại vẫn lăn xả vào.
Tôi về nhà ngoại, chuẩn bị mọi thứ chào đón con. Tôi mang tội với con khi sẽ không thể nào mang lại cho con một gia đình trọn vẹn nữa. Sinh con xong, tôi sẽ ly hôn và làm lại cuộc đời mình. Đớn đau lắm nhưng phải đối diện mà thôi!
Theo Eva
Khi dọn dẹp những thỏi son của vợ, vô tình tôi phát hiện ra một bí mật chấn động Cầm tờ giấy trên tay, tôi chao đảo không thể tin được. Vợ tôi sao lại nhẫn tâm đến vậy? Tôi và vợ đến với nhau được hơn 8 năm nay nhưng vẫn chưa thể có con. Ban đầu chúng tôi kế hoạch 3 năm vì tôi có chuyến du học. Khoảng thời gian đó, tôi thường xuyên gọi điện an ủi, động...