Đi ăn nhà hàng, đến cuối bữa mẹ chồng cẩn thận lấy tiền ra đưa cho phục vụ khiến chúng tôi nhìn nhau bối rối, nghẹn ngào
Cuối bữa ăn, mẹ chồng lấy từ trong túi xách cũ một bọc đen nhỏ rồi cẩn thận mở ra xem.
Mẹ chồng tôi rất hiền. Khi tôi về làm dâu, mẹ tằn tiện chắt chiu từng đồng cho vợ chồng tôi mua đất mua nhà. Bà còn bảo cứ để vợ chồng tôi đứng tên sổ đỏ, bà không can dự đến, coi như cho hẳn chúng tôi để an cư lạc nghiệp. Trên đời này, chắc chẳng có được mấy người như mẹ chồng tôi đâu.
Mỗi tuần chúng tôi đưa con về chơi với ông bà nội một ngày. Ngày đó, mẹ chồng sẽ nghỉ bán hàng ở chợ, dành hết cả ngày chơi với cháu. Cuối ngày, bà lại gói ghém đủ thứ, từ quả trứng gà đến con vịt, mớ rau cho tôi đem lên thành phố. Ấy thế mà tôi mua gì biếu mẹ hoặc cho mẹ tiền, mẹ đều kiên quyết không lấy.
Hôm qua là sinh nhật mẹ chồng tôi. Tôi bàn với chồng đưa mẹ lên thành phố, ăn nhà hàng một lần cho biết. Từ trước đến giờ, mẹ chồng chưa từng rời khỏi quê, chưa từng đặt chân vào nhà hàng sang trọng nào. Giờ chúng tôi cũng dư dả nên muốn đưa mẹ đi đây đi đó cho biết với mọi người.
Liệu tôi có nên mời mẹ chồng lên ở cùng mình, dạy cho cháu học và báo hiếu bà không? (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thế nhưng sau khi nghe tôi nói, mẹ chồng lại lắc đầu. Bà nói cứ mua món gì về nhà ăn cũng được, không cần đi ăn những nơi sang trọng, tốn nhiều tiền lắm. Tôi thuyết phục mãi không được, đành phải để con gái thuyết phục bà. Quả nhiên mẹ chồng tôi thương cháu nên đồng ý. Trước khi đi, tôi lựa cho mẹ bộ đồ mới nhất, trang điểm cho bà. Mẹ chồng tôi cứ nhìn mình trong gương, nói với tôi đã mấy chục năm rồi, từ ngày cưới đến nay bà mới lại trang điểm. Tôi nghe mà chạnh lòng.
Đến nhà hàng, mẹ chồng tôi cứ lựa món mãi vẫn không gọi được món nào. Tôi hỏi thì bà nói khẽ thức ăn ở đây mắc quá, bà tiếc tiền. Tôi cười xòa, gọi luôn vài món mẹ thích ăn. Nào ngờ cuối bữa, khi tôi gọi phục vụ đến thanh toán, mẹ chồng lại lấy từ trong túi xách cũ một bọc đen. Rồi bà mở bọc, cẩn thận lấy tiền ra trả cho nhân viên khiến vợ chồng tôi bối rối nhìn nhau.
Dù tôi đã bảo mẹ cất tiền đi, tôi trả được nhưng mẹ vẫn không chịu. Bà nói không muốn làm khổ con, tội con lắm. Nghe câu nói ấy, tôi nghẹn ngào, rớm nước mắt. Mẹ chồng mà chẳng khác gì mẹ ruột, thương tôi cứ như con cái trong nhà. Trên đường về, mẹ vui vẻ lắm, bảo lần đầu đi ăn ở một nơi sang trọng như thế, tốn tiền thật nhưng được mở rộng tầm mắt.
Hiện tại, tôi đang bàn với chồng bán nhà ở thành phố để về quê sống cùng bố mẹ chồng cho vui. Dù sao thì chồng tôi cũng là con trai một, trước sau cũng phải về quê để phụng dưỡng bố mẹ và hương khói cho ông bà. Nhưng vấn đề là con tôi vẫn đang học ở thành phố, rồi công việc của chúng tôi cũng thế. Nếu về quê ở, gần bố mẹ nhưng đi làm lại vất vả hơn rất nhiều. Dẫu vậy, cứ nghĩ đến cảnh bố mẹ chồng về già đau bệnh không ai chăm là tôi lại xót ruột. Theo mọi người, tôi nên quyết định như thế nào đây?
Cứ tưởng mẹ chồng ghét con dâu, tôi nghẹn ngào khi nghe cuộc trò chuyện của bà với hàng xóm
Lò mò xuống bếp định bụng kiếm gì đó ăn sáng, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện của mẹ chồng với cô hàng xóm và nhận ra mình đã hiểu lầm mẹ quá nhiều.
Tôi về làm dâu nhà chồng được nửa năm nay. Tuy nhiên mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng không tốt lắm. Nói cách khác, tôi có ác cảm với mẹ chồng ngay ngày đầu tiên về nhà chồng. Chẳng là hôm ấy tôi dậy sớm, xuống bếp nấu thức ăn sáng cho cả nhà nhưng mẹ chồng cứ đứng bênh cạnh nhìn ngó. Tôi rửa rau bà cũng nhắc. Tôi lau chén bà cũng chỉ bảo. Tôi rán trứng bà cũng chê. Vì thế, tôi ghét luôn mẹ chồng.
Tôi hay nói với chồng về việc bị mẹ chê bai mỗi khi làm việc nhà. Chồng tôi cười xòa, bảo tính mẹ hay nói thế thôi chứ dễ chịu, hiền lành lắm. Anh còn nghiêm túc bảo tôi nên nghe mẹ dạy dỗ bởi thật sự tôi rất đoảng việc nhà. Lần đó, tôi giận chồng khủng khiếp. Anh không bênh vực vợ mà còn đổ lỗi sang cho tôi. Từ bé, tôi được bố mẹ cưng chiều, chưa từng làm việc nhà. Giờ về nhà chồng, tôi đã tự thân xuống bếp nấu ăn, rửa bát, quét nhà là quá tốt rồi.
Có lần nhà chồng có giỗ lớn. Mẹ chồng bảo tôi chở đi chợ từ 4 giờ sáng để mua đồ cho tươi. Đi mua gì, từ rau củ đến tôm cua, thịt cá, mẹ đều cầm từng thứ lên chỉ bảo tôi nên lựa như thế nào cho ngon, tôm cá như thế nào là tươi sống. Rồi mẹ nói tôi là con dâu duy nhất trong nhà, sau này phải cố gắng học hỏi những điều đơn giản này để còn làm giỗ, làm tiệc. Nhưng nhìn mọi người cứ cười cợt, tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng. Lúc đó, tôi còn giận dỗi vì nghĩ mẹ chồng muốn làm tôi mất mặt, xấu hổ trước mọi người, muốn ra uy mẹ chồng. Sau này ngẫm lại, tôi mới thấy mình quá trẻ con, nông nổi.
Sáng hôm qua, tôi ngủ dậy lúc 9 giờ vì đêm trước thức tới 3 giờ sáng để làm xong báo cáo gửi công ty. Bụng đói cồn cào, tôi lò mò đi xuống bếp định kiếm gì đó ăn thì nghe tiếng cô hàng xóm: "Ối dào, cô con dâu nhà bà cũng quý hóa nhỉ? Mặt trời mọc tận trên đầu mà còn chưa thấy mặt".
Tôi hối hận vì đã nghĩ sai, hiểu lầm mẹ chồng bao lâu nay. (Ảnh minh họa)
Tôi đứng nép vào góc tường lắng nghe. Mẹ chồng tôi đáp: "Đêm trước chắc con bé thức khuya, chứ bình thường cũng ngủ dậy sớm lắm". Tôi giật mình. Mẹ chồng đang bào chữa cho con dâu chứ tôi chưa từng dậy sớm bữa nào, kể cả chủ nhật.
Bà hàng xóm vẫn không thôi bới móc: "Bà cứ bênh chằm chặp ấy. Tôi thấy nó cứ ăn diện đẹp đẽ rồi đi làm, thỉnh thoảng mới cầm cây chổi quét nhà. Thế mà bà cũng bênh cho được".
Mẹ chồng tôi vẫn bình tĩnh: "Dù gì con bé cũng là con cái trong nhà tôi. Tôi không bênh nó chẳng nhẽ đi bênh con dâu nhà bà?". Lúc này, bà cô hàng xóm mới chịu im, chuyển sang chuyện khác.
Tôi hối hận vì đã nghĩ sai, hiểu lầm mẹ chồng bao lâu nay. Càng nghĩ, tôi càng thấy mình nhỏ nhen, sai lầm quá. Tôi nên làm gì để chuộc lỗi với mẹ chồng đây? Giờ đột nhiên thay đổi thái độ thì tôi ngượng lắm. Hay tôi tặng bà món quà nào đó coi như bù đắp được không?
Bị mẹ chồng đuổi khỏi nhà trong một đêm mưa bão, 2 năm sau gặp lại tôi chỉ biết nghẹn ngào cảm ơn bà Tôi không bao giờ tưởng tượng được khi gặp lại, mẹ chồng cũ sẽ nói với tôi những lời như thế. Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Cho đến giờ tôi vẫn không thể quên được cái đêm mưa bão mịt mùng ấy, tôi đã rời khỏi nhà chồng trong sự nhục nhã ê chề thế nào. Đêm đó, chồng tôi nhậu...