Đến thăm mẹ chồng cũ, tôi lặng người trước cảnh tượng bàn ăn bày sẵn ba bộ bát đũa mà chỉ có mình bà ngồi đó
Câu chuyện đằng sau một cuộc hôn nhân tan vỡ thường có những nỗi đau âm ỉ, nhưng điều ám ảnh tôi nhất lại là ánh mắt buồn bã của mẹ chồng cũ và sự cô độc của bà trong căn nhà rộng lớn.
Ảnh minh họa.
Cuộc hôn nhân giữa tôi và chồng cũ kết thúc sau hai năm đầy giông bão. Khi ấy, con gái tôi vừa tròn một tuổ.i, và tôi không thể tiếp tục sống cùng một người đàn ông chỉ biết lao đầu vào công việc. “Thà b.ỏ v.ợ, b.ỏ co.n, nhưng anh không thể bỏ công việc,” anh từng nói như đinh đóng cột. Lần đó, con gái tôi sốt cao, tôi gọi điện cầu cứu, nhưng anh chỉ đáp gọn: “Đang tiếp khách, em tự lo đi.”
Chuyến taxi đưa tôi cùng mẹ chồng vội vã đến bệnh viện giữa đêm đã trở thành giọt nước tràn ly. Anh đến thăm con, nhưng chỉ ngồi một lát rồi quay về ngủ vì quá mệt mỏi. Khi con gái ra viện, tôi nộp đơn l.y hô.n.
Người đa.u đớ.n nhất lại là mẹ chồng
Chồng tôi không níu kéo, nhưng người suy sụp đến mức bỏ ăn, khóc cạn nước mắt lại là mẹ chồng. “Con bỏ đi thì dẫn mẹ theo với, mẹ chỉ có mẹ con con là điểm tựa,” bà nài nỉ trong tiếng nấc. Nhưng tôi làm sao có thể đưa bà đi? Ngày ra tòa, bà đứng không vững, nước mắt lã chã rơi trên đôi bàn tay run rẩy. Còn chồng tôi, anh ta vẫn lạnh lùng như thể chuyện này chẳng hề liên quan.
Sau l.y hô.n, tôi đưa con về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng thỉnh thoảng ghé thăm, mang quà cho cháu. Bà bảo, chồng cũ của tôi giờ cũng quan tâm đến bà hơn, không còn vô tâm như trước. Nghe vậy, tôi vừa buồn vừa giận. Trước đây, bà nằm viện cả tháng, tôi là người túc trực ngày đêm, còn anh ta chỉ gửi tiề.n, cho rằng như thế là đủ trách nhiệm.
Video đang HOT
Bất ngờ với món quà của mẹ chồng cũ
Tuần trước, bà ghé thăm con gái tôi, để lại một cuốn sổ tiết kiệm. Khi mở ra, tôi bàng hoàng: người thừa kế hơn 500 triệu đồng là con gái tôi, đứ.a tr.ẻ mới hơn ba tuổ.i. Không yên tâm, tôi quyết định mang cuốn sổ đến nhà bà để làm rõ.
Khi bước vào căn nhà quen thuộc, cảnh tượng trước mắt khiến tim tôi thắt lại. Mẹ chồng ngồi lặng lẽ bên bàn ăn, trước mặt bày ba bộ bát đũa. Thấy tôi, bà mừng rỡ: “Vào đây ăn cơm cùng mẹ, ăn một mình buồn lắm con ạ.” Tôi không cầm được nước mắt.
Khi hỏi chồng cũ đâu, bà chỉ cười buồn. “Nó đi công tác suốt, cả tháng nay mẹ không thấy mặt nó.”
Sự ám ảnh không dứt
Trên đường về, hình ảnh bà lặng lẽ vuốt ve tấm ảnh chụp mẹ con tôi cứ ám ảnh trong đầu. Tôi thấy thương bà đến đau lòng, nhưng cũng căm giận chồng cũ đến tận xương tủy. Người mẹ ấy, từng dốc lòng lo lắng cho gia đình, giờ lại chịu cảnh cô độc, nhớ nhung con trai đến mòn mỏi.
Liệu tôi có nhẫn tâm khi để bà lại? Số tiề.n 500 triệu ấy, liệu có thể dùng để xây một ngôi nhà nhỏ, đón bà về sống cùng mẹ con tôi và chăm sóc bà như một người con thực sự? Tôi cần quyết định, nhưng lòng cứ dậy sóng mãi.
Ai đã từng trải qua cảm giác như tôi, liệu có thể đưa ra lựa chọn đúng đắn?
Sáng mở cửa, tôi bàng hoàng: Mẹ chồng cũ ngồi vạ vật cả đêm với yêu cầu không tưởng
Trong cái se lạnh của buổi sáng, cảnh tượng mẹ chồng cũ ngồi thu lu trên bậc thềm nhà tôi khiến tôi bàng hoàng.
Nhưng lời thỉnh cầu của bà ngay sau đó mới thực sự khiến tôi choáng váng hơn cả.
Ảnh minh họa.
Cơn sóng gió không hồi kết từ chồng cũ
Tôi và chồng cũ đã chính thức l.y hô.n được 5 tháng. Hôn nhân của chúng tôi trước đó chẳng mấy êm đềm: anh ấy thường xuyên say xỉn, vô tâm, không chia sẻ việc nhà hay chăm sóc con cái. Đỉnh điểm là khi tôi phát hiện anh phản bội. Chán ngán và mệt mỏi, tôi quyết định chấm dứt tất cả, tự mình tìm lại bình yên.
Dẫu vậy, sau l.y hô.n, anh lại cố níu kéo. Những cuộc điện thoại say xỉn, những lời năn nỉ hối lỗi liên tục được gửi đến. Nhưng tôi đã quá mệt mỏi để quay đầu. Tôi từ chối thẳng, không do dự. Cuộc sống của tôi sau l.y hô.n là chuỗi ngày nhẹ nhõm và an yên, lý do gì khiến tôi phải quay về?
Khi những cuộc gọi bị tôi phớt lờ, chồng cũ thậm chí đến tận nhà tôi, gây náo loạn đến mức bố tôi phải ra mặt đuổi đi. Sau đó, mẹ chồng cũ cũng tham gia vào "chiến dịch" thuyết phục. Bà gọi điện kể lể, bảo anh đang suy sụp, không ăn không ngủ được. Nhưng tôi vẫn cứng rắn: chúng tôi đã kết thúc, mong anh tìm được người mới.
Đêm định mệnh: Mẹ chồng cũ xuất hiện
Cứ tưởng mọi chuyện đã êm xuôi, nào ngờ tối hôm qua, mẹ chồng cũ bất ngờ xuất hiện trước cửa nhà tôi. Bà hớt hải báo tin chồng cũ phải nhập viện cấp cứu vì xuất huyết dạ dày sau những ngày uống rượu triền miên. Bà khẩn khoản mong tôi đến thăm, nhưng tôi thẳng thừng từ chối.
Không nản lòng, bà tuyên bố: nếu tôi không thay đổi ý định, bà sẽ ngồi trước cửa nhà tôi cả đêm. Tưởng bà chỉ hù dọa, tôi và gia đình đóng cửa đi ngủ.
Sáng hôm sau, khi mở cửa, cảnh tượng mẹ chồng cũ nằm vạ vật trên bậc thềm khiến tôi chế.t sững. Bà thật sự đã ở đó cả đêm! Thấy tôi, bà lập tức đứng dậy, gần như va.n xi.n: "Con hãy thu dọn đồ đạc, đưa cháu về nhà. Nếu không, mẹ sẽ không rời đi!"
Lời nói của bà, cùng ánh mắt kiên định và vẻ ngoài tiều tụy, khiến tôi vừa sợ hãi vừa giận dữ. Tôi hiểu rõ bà sẽ làm đến cùng nếu tôi không nhượng bộ. Bất đắc dĩ, tôi đành ậm ừ đồng ý "xem xét" để tạm thời xoa dịu tình hình.
Tôi có trách nhiệm gì với người đã phụ bạc mình?
Dẫu tạm thoát khỏi cảnh mẹ chồng cũ bám riết, tôi vẫn không khỏi bức bối. Tại sao tôi phải quay lại lo lắng cho người đàn ông đã khiến tôi tổn thương sâu sắc? Những hệ lụy anh đang gánh chịu là do anh tự chuốc lấy, tại sao tôi lại phải đứng ra giải quyết?
Càng nghĩ càng thấy bế tắc. Tôi không thể mãi chịu đựng sự đeo bám này. Liệu tôi có nên bỏ việc, tìm một nơi ở khác để trốn tránh sự quấy rối dai dẳng từ gia đình chồng cũ?
Câu hỏi cứ quẩn quanh trong đầu, như một nút thắt không lời giải. Nhưng có một điều tôi chắc chắn: tự do và bình yên của tôi không thể bị bất cứ ai xâm phạm, kể cả họ.
Ngày cuối cùng bố tôi nằm trên giường bệnh, người phụ nữ ông muốn gặp lại không phải mẹ tôi, biết được danh tính cả nhà tôi sốc ngất Ngày bố tôi mất, có hai người phụ nữ tiễn đưa ông ấy. Một người nước mắt dâng nghẹn, một người bình thản như không. Mẹ tôi là vợ thứ hai của bố tôi. Lúc nhỏ, tôi thường nghe nhiều người nói những lời ác ý rằng mẹ tôi là người phá hoại gia đình trước đó của bố tôi. Tôi lớn lên...