Đến thăm cô em đồng nghiệp của chồng sinh con, tôi chết điếng khi nhìn thấy mặt đứa trẻ
Tôi rụng rời chân tay khi nhìn thấy thằng bé con, thật sự giống con trai tôi lúc mới sinh như lột.
Vợ chồng tôi cưới nhau 5 năm, có một con trai lên 4 tuổi. Kinh tế hai vợ chồng tương đối ổn định, chồng tôi là kiến trúc sư, còn tôi làm trong một công ty may mặc.
Chồng là người thành đạt, hiền lành, biết yêu vợ thương con. Từ thời còn yêu nhau, anh đã chiều tôi rất mực, đến lúc cưới về tôi cũng chẳng phải lo nghĩ gì. Anh mua được nhà trước khi cưới, thành ra tôi không phải làm dâu. Nhà bố mẹ chồng cách đó hơn 30 km nên chỉ cuối tuần vợ chồng con cái mới về.
Chồng đi làm cả ngày nhưng về nhà là xăn xắn vào giúp vợ cơm nước, việc nhà. Vợ chồng cũng chưa bao giờ nặng lời với nhau, cùng lắm chỉ dỗi hờn chút xíu xong lại làm lành mà thôi.
Đồng nghiệp của anh cũng thường đến nhà tôi chơi, trong đó có Yến, cô bé có vẻ vui vẻ, ngoan ngoãn, thân thiết nhất với tôi. Hai chị em hợp gu nên hay nói chuyện lắm, thỉnh thoảng tôi hẹn đến nhà nấu cơm ăn, đi mua sắm nọ kia.
Yến kém tôi mấy tuổi, tính giờ cũng 28, 29 rồi mà chưa thấy tính chuyện yêu đương, tôi hỏi thì cô ấy bảo không muốn lấy chồng, bao giờ muốn có con thì làm mẹ đơn thân. Tôi cũng bảo nuôi con một mình vất lắm, nhưng Yến bảo không muốn ràng buộc.
Video đang HOT
Thế rồi một thời gian sau đó không lâu, Yến báo tin có thai với tôi. Tôi cũng không tọc mạch chuyện ai là cha đứa bé vì biết bản thân Yến không muốn nói.
Suốt thời gian Yến bầu bí, tôi cũng quan tâm, chia sẻ kinh nghiệm, thỉnh thoảng Yến đến nhà tôi chơi.
Yến sinh con ở quê, gần 2 tháng mới lên . Hôm đó tôi đến thăm Yến, thú thực vừa nhìn thấy thằng bé, tôi sững sờ, vì thằng bé quá giống với con trai tôi lúc nhỏ. Nhìn như hai giọt nước.
Từ hôm đó về, tôi cứ nghĩ ngợi mãi, mỗi lần thấy Yến đăng ảnh con tôi lại thấy cồn cào. Tôi dò hỏi chồng, thấy anh cứ bối rối nên càng nghi hoặc.
Tự dưng thấy trong lòng muôn nỗi ngờ vực. Có phải tôi đã quá chủ quan không, liệu chồng tôi và Yến có vấn đề gì không? Tôi nên làm thế nào để giải tỏa nghi ngờ đây?
Theo Phununews
Này cô gái, đâu đó vẫn luôn có chàng trai dành cho riêng em!
Này cô gái, nếu một ngày kia có một người thương em thật lòng, đau như cái cách em đau, và yêu như cách em yêu thì em biết rồi đó, đừng bao giờ để người đó ra đi khỏi đời mình...
Trong nhiều trường hợp, sự sợ hãi được xem là một cách tốt để giúp chúng ta cẩn trọng hơn, kiểm tra tốt hơn thứ có thể làm chúng ta tổn thương. Nỗi lo sợ trong mối quan hệ tình cảm sẽ luôn tồn tại dù ít hay nhiều. Và nếu như cô gái ơi, em đang có một nỗi lo sợ không tài nào vượt qua được: Tình yêu này cuối cùng sẽ đi đến đâu? Chàng trai đó có thực sự tốt với em không? Hai người có thể bên cạnh nhau thật lâu hay lãng phí thời gian để nhận lấy một tình yêu dang dở?
Quá nhiều câu hỏi đồng nghĩa với ngần ấy nỗi lo sợ. Nhưng cô gái à, em biết những điều em lo lắng sẽ dẫn đến đâu không?
Sự sợ hãi sẽ khiến em không bao giờ sống trọn vẹn với những gì em đang có, nó có thể làm em bỏ lỡ nhiều thứ tốt đẹp chỉ vì nỗi lo. Và khi em cứ rúc người trong chiếc hộp tự tạo của chính mình, em sẽ không bao giờ cho phép mình mắc sai lầm, phạm thất bại và đồng nghĩa rằng em chưa bao giờ cho mình cơ hội học được những điều hay ho từ tình yêu.
Sự sợ hãi sẽ khiến em tránh né mọi mối quan hệ để không phải chịu tổn thương. Nhưng chạy trốn không hẳn là cách tuyệt vời nhất, nhỉ? Bởi chạy một lần rồi sẽ trốn cả đời. Đôi khi em cần đi trên những con đường gai góc, rơi vào trở ngại và lạc lối trong bóng tối, chỉ có như thế chúng ta mới hiểu giá trị của những con đường dễ dàng. Giống như chỉ khi em gặp một chàng trai tồi tệ, rồi em mới biết chàng trai xứng đáng hơn là như thế nào. Chúng ta luôn biết nói thì dễ hơn làm, nhưng tự nhủ thầm với mình để tự kéo bản thân lên và tập trung vào những điều tốt đẹp sẽ xuất hiện trong tương lai cũng là chuyện tốt mà nhỉ?
Này em, có lẽ trong lòng chúng ta ai cũng đều có những câu chuyện. Có những câu chuyện mà sự tuyệt vọng lên đến cùng cực, có những câu chuyện mà nỗi đau cũng chỉ ở chừng mực nào đó và có những câu chuyện cũng chỉ là vết thương bên ngoài da thịt, nhưng chắc chắn rằng chúng ta ai cũng đã từng có những vết thương.
Những tổn thương, những giọt nước mắt và cả nỗi buồn của em, rốt cuộc để trả giá cho điều gì? Hãy tin rằng điều đó không hẳn lãng phí khi dành thời gian cho những thứ vô nghĩa, mà chính là để em tìm ra ai thực sự có ý nghĩa trong cuộc đời mình.
Chúng ta còn trẻ nên đừng phí hoài cho những người đã làm tổn thương mình, anh ta hoàn toàn không xứng đáng để có được em đâu. Sẽ có người mà ở đó, em được lắng nghe, được thấu hiểu, được chấp nhận và được yêu thương dù bất kỳ lý do gì. Này cô gái, nếu một ngày kia có một người thương em thật lòng, đau như cái cách em đau, và yêu như cách em yêu thì em biết rồi đó, đừng bao giờ để người đó ra đi khỏi đời mình.
Hãy nhìn mình trong gương và tìm lại vẻ đẹp, sự mạnh mẽ và độc lập mà em vốn luôn có. Hãy hiểu rằng dù thế nào thì em vẫn phải đứng trên đôi chân của chính mình ngay cả khi em đang đớn đau. Và hãy nhìn vào chính mình để nói: "Em xứng đáng hơn một đôi mắt sưng húp và một trái tim tan vỡ. Em xứng đáng được yêu thương".
Và cuối cùng, tình yêu vẫn luôn là thứ bí ẩn sẽ đến vào lúc em không ngờ nhất.
Đâu đó vẫn luôn có một chàng trai dành riêng cho em.
Theo phununews
Cái kết đắng cho ước mơ "một bước lên bà" Đồng tiền chân chính do sức lao động của mình bỏ ra mới là đáng quý, đừng lợi dụng tuổi trẻ, lợi dụng sắc đẹp nhất thời của mình mà kiếm tiền bằng "vốn tự có" thì sẽ không tồn tại được lâu đâu cô ạ. Ảnh minh hoạ: Internet Cái kết đắng cho ước mơ "một bước lên bà" bằng mọi giá...