Đến sát ngày cưới, nhận được món quà này từ bạn gái cũ, chàng trai rụng rời không thốt nên lời (P1)
Mọi suy nghĩ như dừng lại, tim tôi như ngừng đập khi mở hộp quà ra! Tôi không tin vào được mắt mình. Lật giở từng tấm ảnh, đọc từng dòng ghi chú trên đó, nước mắt tôi chảy dài.
Ngày mai, tôi và Bảo Hân sẽ bước vào lễ đường, trở thành nhân vật chính của đám cưới hoành tráng tại một khách sạn có tiếng ở Hà Nội. Cô ấy là con gái cưng của sếp tôi vì thế, đám cưới là lúc để phô trương danh thế, không thể làm đơn giản được. Tôi – chàng rể hiền được sếp gửi gắm con gái với biết bao kì vọng cũng sẽ không phụ sự kì vọng của nhạc phụ – nhạc mẫu tương lai.
Bảo Hân là người con gái tôi yêu thứ hai, sau Linh, bạn gái cũ và là người yêu đầu của tôi. Tôi quen Bảo Hân khi mối quan hệ với Linh đang rơi vào khủng hoảng, cả hai gặp nhiều mâu thuẫn vì công việc mới, vì áp lực từ phía gia đình.
Thời gian đó, Bảo Hân vào công ty làm ở vị trí nhân viên quèn, cùng phòng kinh doanh với tôi. Vì tôi là người thường vượt doanh số và làm việc hiệu quả nhất, sếp đã giao tôi hướng dẫn Bảo Hân. Từ lúc này, Bảo Hân đã bắt đầu để ý tới tôi. Lúc ấy, cô ấy còn không để lộ danh tính của mình là con gái của sếp nhưng tôi vẫn đối xử đúng mực với cô ấy.
(Ảnh minh họa)
Sau một thời gian, tôi cũng mở lòng và chia sẻ với em nhiều hơn, nhưng đương nhiên tôi vẫn không có suy nghĩ ngoại tình vì trong lòng tôi vẫn yêu Linh rất nhiều. Còn Bảo Hân, càng ngày em càng thể hiện sự quan tâm tới tôi nhiều hơn. Có đôi khi tôi né tránh, nhưng em vẫn không ngại mà cố tình sấp tới. Cuối cùng, tôi cũng không từ chối được mà rơi vào lưới tình của em. Mãi khi yêu, em thường xuyên đòi đi ăn ở những chỗ sang trọng tôi hốt hoảng thì em trấn an, để em trả. Và khi đưa em về, tôi mới biết sự thật em là con gái của sếp.
Thế nhưng, mặc dù đã nhận lời quen Bảo Hân, mối quan hệ của tôi với Linh vẫn còn nhiều vấn đề. Tôi vẫn gặp Linh với tư cách người yêu và chưa biết mở lời với em thế nào.
Video đang HOT
Sau bao lần đắn đo, tôi đã quyết tâm phải nói ra với Linh để tránh cảm giác tội lỗi với 2 người con gái. Đêm đó, tôi đã dứt khoát nói lời chia tay khiến Linh khóc ròng, cô ấy níu kéo, cô ấy xin lỗi, rồi cô ấy chửi mắng. Tôi vẫn kiên quyết quay đi, bỏ mặc Linh đau khổ vật vã trong căn phòng trọ.
Từ giây phút đó, tôi đổi số, đổi cả facebook, zalo, chặn mọi liên lạc của Linh. Thậm chí, tôi còn căn dặn người nhà dù có gặp Linh cũng phải coi như không quen biết.
Còn mối quan hệ của tôi và Bảo Hân không lâu sau thì bị cả công ty phát hiện, nguyên nhân bởi vì bụng của em ngày một lớn. Lúc đó, em có bầu 3 tháng. Chúng tôi buộc phải làm đám cưới gấp sau gần 1 năm yêu nhau.
(Ảnh minh họa)
Bố mẹ cả hai bên cũng không định kiến gì về việc chửa trước, còn tôi, cũng thấy việc quan hệ trước hôn nhân là bình thường. Chỉ một chút lăn tăn là cả hai còn khá trẻ, việc có bầu trước làm lỡ đi một số mục tiêu tôi đặt ra.
Thế nhưng, bố vợ giàu có của tôi đã rất hào phóng nói rằng sẽ sang tên cho hai đứa một căn biệt thự để sống riêng. Khỏi phải nói, tôi như trút đi gánh nặng, công việc ổn định, nhà có, còn gì để tôi không gấp rút chuẩn bị đám cưới?
Như hầu hết những cặp vợ chồng sắp cưới khác, chúng tôi bận rộn cho việc chụp ảnh, lên danh sách khách mời, chọn địa điểm tổ chức cưới và ti tỉ những thứ mà một gia đình mới cần. Tuy bận rộn, mệt mỏi nhưng tôi rất vui.
(Còn nữa)
Theo Afamily
Vợ chồng đã hết yêu nhau, nợ tình coi như trả hết
Một ngày chồng chị về nhà, nét mặt thôi cười nói hân hoan. Anh quỳ sụp xuống chân vợ, xin vợ cho anh được ly hôn. Trời không mưa mà như có sấm. Chị chỉ muốn nghĩ anh đang đùa vô duyên. Nhưng chồng chị không đùa. Anh nói anh đã phải lòng một cô gái trẻ, và cô gái ấy đang mang thai giọt máu của anh...
Chị ly hôn ở tuổi năm mươi. Phụ nữ ở tuổi ấy, cơ hội tìm được người bạn đồng hành mới là vô cùng khó. Nhưng biết làm làm sao được khi mà chồng chị giờ đây như chú ngựa hoang, nhất định tìm cách chạy đi tìm một bãi cỏ xanh nơi vùng đất khác.
Chị lấy chồng từ năm hai mươi ba tuổi. Chị là cành vàng lá ngọc, con gái cưng của một người có chức quyền, có vị thế. Anh lúc đó chỉ là một nhân viên công chức bình thường. Sau khi kết hôn, nhờ có bố vợ nâng đỡ, lại chịu khó học hành, dần dần anh được cất nhắc lên cao.
Chị là con một trong nhà, cơ ngơi rộng rãi mênh mông. Bởi chồng chị là người tỉnh lẻ lại gặp nhà vợ neo người nên sẵn lòng ở rể. Ai cũng nói chồng chị là "chuột sa chĩnh gạo", là ngôi sao may mắn gặp thời. Có lẽ biết mình có số may, chồng chị đối với chị càng mười phần nâng niu chiều chuộng.
Người ta hay nói, đã là người không có ai vẹn toàn, trời cho cái này thì sẽ lấy đi cái khác. Vậy sao chị lại hạnh phúc đến nhường ấy. Chị sinh hai cô con gái, cân nhắc muốn sinh thêm một mụn con trai. Chồng chị bảo không cần, gái hay trai anh đều yêu hết. Chị lớn lên trong nhung gấm lụa là được bố mẹ bảo bọc yêu thương. Lấy chồng rồi lại được yêu chiều cưng nựng. Chị luôn lo sợ mình không thể sống khỏe sống lâu mà hưởng những đặc ân trời ban này.
Thế mà, không ai học được "chữ ngờ". Một ngày chồng chị về nhà, nét mặt thôi cười nói hân hoan. Anh quỳ sụp xuống chân vợ, xin vợ cho anh được ly hôn. Trời không mưa mà như có sấm. Chị chỉ muốn nghĩ anh đang đùa vô duyên. Nhưng chồng chị không đùa. Anh nói anh đã phải lòng một cô gái trẻ, và cô gái ấy đang mang thai giọt máu của anh. Anh nói anh vẫn thương chị rất nhiều, nhưng những rụng động từ lâu đã không còn nữa.
Chị khóc. Anh đã hơn năm mươi tuổi rồi, chị cũng vừa tròn năm mươi. Hai đứa con gái, đứa đã lập gia đình, đứa cũng cận kề ngày cưới. Chẳng lẽ không thể giải quyết cách nào khác mà cứ phải ly hôn.
Lòng chị chần chừ bởi vì xét cho cùng, từ ngày cưới nhau, chị vẫn vì anh, vì gia đình này chưa một ngày xao nhãng. Chị vẫn yêu anh. Tình yêu của người đàn bà qua năm dài tháng rộng được đúc kết từ những quen thuộc, những tin tưởng, những gửi gắm bình yên. Tình yêu bao nhiêu năm tưởng vững chãi mà trong phút chốc bị đạp đổ bởi một người con gái trẻ. Chị không chấp nhận, không cam lòng.
Nhưng chồng chị như bị bỏ bùa mê, nhất định van nài được chị buông tay để chung sống bên tình mới: "Em ạ, ở tuổi này rồi anh không muốn gia đình tan tác chia ly. Huống gì em đã vì anh suốt cuộc đời này mà chăm lo cho gia đình, con cái. Chỉ có thể là anh và cô ấy đã nợ nhau từ kiếp trước nên kiếp này ông trời bắt anh phải trả nợ cho cô ấy mà thôi. Xin em, vì anh và cả vì em, đừng cố níu kéo làm chi nữa".
Chị nhớ lại ngày mới gặp anh, anh chỉ là một chàng trai bình thường, vậy mà chị đã đem lòng yêu thương, nhất quyết lấy làm chồng không màng xuất thân, gia cảnh. Nhớ ngày mới cưới, để chồng không bị mang tiếng dựa hơi vợ, chị đã từ bỏ vị trí yên ổn bao người thèm muốn để sang một cơ quan khác làm nhân viên bình thường. Chị đã lùi về phía sau, âm thầm mở đường để bước công danh anh rạng rỡ. Từ một tiểu thư không phải động tay động chân việc gì, chị trở thành mẹ hiền vợ đảm, một mình quán xuyến việc nhà, chăm sóc con cái để anh yên tâm công tác không phải lo lắng bận tâm. Hóa ra tất cả cũng chỉ là vì chị nợ anh từ kiếp trước nên kiếp này phải trả.
Năm mươi tuổi, chị trở lại độc thân. Người đàn ông chung chăn gối với chị mấy chục năm nay lại trở thành người dưng không có gì ràng buộc. Ai đó nói rằng chị ngờ nghệch và dễ dãi quá. Chồng chị được như ngày hôm nay là nhờ có bố chị, có chị. Vậy mà anh ta vì ham muốn của bản thân trong phút giây phủi hết một cách cạn tình cạn nghĩa. Đáng ra trước khi ly hôn, chị phải cho cô gái trẻ kia một trận, làm cho công danh chồng chị bại hoại mới thôi.
Chị nghe xong chỉ cười. Kể ra làm vậy cũng đáng. Nhưng xong rồi chị được gì, chị có thể có lại người đàn ông đó không? Có lại được yêu thương như ngày xưa nữa? Trái tim chị có vì thế mà bớt đau thương? Cuộc đời chị có vì thế mà bình yên không xáo động? Thôi thì cũng coi như chị nợ anh từ kiếp trước, kiếp này đã trả nợ xong, từ nay không còn ai liên quan gì tới ai nữa. Như một kẻ không có gì trong tay, chỉ tay không thôi mà càng nắm chặt càng thêm mệt mỏi, thôi thì cứ buông lỏng ra cho thanh thản nhẹ nhàng.
Không phải chị mạnh mẽ, cũng chẳng phải chị bao dung. Chỉ là chị nghĩ, vợ chồng, một khi đã không còn có thể đem lại hạnh phúc cho nhau, thì thôi cũng đừng tạo cơ hội để người ta làm khổ mình thêm nữa.
Theo Dân trí
Đời một người đàn bà đáng giá bao nhiêu? Đên cuôi đơi vân không hê biêt tưng chăng đương đi qua, tưng ngươi đên rôi đi, vơi ho minh đang gia bao nhiêu. Ư, thi vân la môt câu hoi không hê co câu tra lơi, hay chi đơn gian thây no qua thô tuc đê đi tim câu tra lơi. Suy cho cung, đôi vơi moi ngươi cung chi la môt...