Đến ra mắt nhưng vừa nhìn thấy mẹ tôi, bạn gái đã quỳ sụp xuống vừa khóc vừa xin lỗi
Sau khi bạn gái ra về, mẹ tôi chỉ nói một câu nhưng khiến tôi nghĩ mãi không biết phải làm sao.
Bạn gái tôi tên Hà, là người ít nói nhưng hiền lành, chín chắn và sống trong gia đình khá giả. Sau nhiều lần mời em về nhà để ra mắt bố mẹ thì cuối cùng em cũng chấp nhận. Bước vào nhà vừa nhìn thấy mẹ tôi ngồi xe lăn em đã quỳ sụp xuống ôm mặt khóc nức nở.
Tôi và mẹ không hiểu có chuyện gì đang xảy ra với Hà, gặng hỏi mãi em mới trả lời: “Cháu…cháu xin lỗi bác, cháu không ngờ người đàn bà quét rác trước cổng nhà của cháu lại là bác. Cháu thật có lỗi hôm xảy ra tai nạn bác cần sự giúp đỡ. Thế nhưng do bị trễ giờ làm nên cháu đã để mặc bác đang nằm đau đớn một mình trước cổng nhà mà phóng xe đi. Sau đó cháu đi một đoạn thấy mình thật vô tâm nên đã quay lại nhưng lúc đó có rất nhiều người đứng lại cứu giúp bác nên cháu đi làm luôn”.
Nghe Hà kể lại sự việc xảy ra hôm ấy với mẹ mà tôi đau quá, thật không ngờ bạn gái tôi lại là người vô cảm đến vậy.
Mẹ tôi xua tay bảo: “Vừa nhìn thấy cháu bác cứ ngờ ngợ quen quen không biết đã gặp ở đâu rồi. Thì ra là cô tiểu thư sống trong căn biệt thự sang trọng mà hơn 1 năm trước bác gặp mỗi ngày. Sau vụ tai nạn đó bác cảm thấy vẫn còn rất nhiều người tốt xung quanh mình”.
Video đang HOT
Nghe Hà kể lại sự việc xảy ra hôm ấy với mẹ mà tôi đau quá. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi chỉ nói có thế rồi đẩy xe vào trong nhà nói là mệt muốn đi nằm nghỉ. Nhưng thái độ của mẹ khiến tôi hiểu là mẹ không hài lòng về nhân cách của Hà khi làm dâu trong căn nhà này. Bởi chính mẹ luôn dạy anh em tôi phải biết giúp đỡ những người gặp khó khăn. Vậy mà bây giờ chính cô con dâu tương lai đã thờ ơ với sự cầu cứu của mẹ tôi nên mẹ rất thất vọng.
Hôm ấy bạn gái ở lại trổ tài làm những món ngon đãi mẹ chồng tương lai nhưng mẹ tôi không động đũa mà chỉ ăn những món bình thường. Sợ mẹ tôi ngại không dám ăn nên Hà đã gắp vài món ngon vào bát nhưng mẹ đều gạt món đó ra mâm. Sự né tránh của mẹ khiến tôi rất khó xử chỉ biết cười gượng đỡ lời cho Hà trong suốt bữa ăn.
Hà về rồi mẹ chỉ nói một câu: “Mẹ không có quyền ngăn cản con yêu ai nhưng hãy mở to mắt và dùng cái đầu tỉnh táo bởi lấy vợ là sống với nhau cả đời”. Câu nói của mẹ khiến tôi suy nghĩ mãi không biết phải làm thế nào cho trọn chữ hiếu chữ tình.
Chưa về làm dâu mà hai mẹ con đã có ánh mắt không thiện cảm về nhau, tôi thật sự không biết phải làm sao để hóa giải mâu thuẫn giữa hai người đây. Mọi người giúp tôi với.
Theo Afamily
Ly hôn đã 5 năm vẫn không thể quên chồng cũ
Vợ chồng tôi đã ở bên nhau 16 năm. Chúng tôi rất yêu nhau. Tình yêu bắt đầu từ khi cả hai đều 19 tuổi và chưa bao giờ phai nhạt trong những năm tháng sau này. Nhưng đời sống gối chăn của chúng tôi lại không được rực lửa, nhiều lúc tôi cứ ngỡ như mình đang sống trong một cuộc hôn nhân không sex.
Có thời điểm tôi phát điên vì sự thiếu thốn đó và đã có quan hệ ngoài luồng. Mối quan hệ kéo dài trong khoảng 3 tuần nhưng tôi muốn dừng lại. Tôi đã khóc và thú nhận với chồng, tất cả vì đời sống gối chăn của chúng tôi không được như ý. Chồng tôi khi đó, thay vì hiểu và cảm thông, đã xua đuổi tôi. Anh gọi tôi là người phụ nữ lăng loàn coi thân xác nhục dục hơn tình cảm. Tôi hiểu mình đã phản bội và anh có quyền gọi tên tất cả những từ ngữ bẩn thỉu nhất dành cho kẻ đã phản bội mình. Nhưng điều làm tôi đau đớn hơn cả là anh lạnh lùng kiên quyết ly hôn.
Đó là khoảng thời gian khó khăn nhất, đen tối nhất của tôi. Nếu không vì gia đình cha mẹ và các con, tôi đã nhảy cầu tự tử. Chuyện xảy ra đã 5 năm rồi.
Sau ly hôn, chồng cũ của tôi nói anh ấy hối hận vì những gì đã quyết định trong cơn nóng giận, rằng chúng tôi nên quay lại với nhau. Tôi tất nhiên là không mong gì hơn điều đó, tôi nói anh ấy chia tay bạn gái đi (cô ấy là một đồng nghiệp rất "thân thiết" với anh) để chúng tôi có thể làm lại từ đầu, nhưng anh nói không thể kết thúc với cô ấy, không thể làm cô ấy tổn thương.
Thời gian trôi đi, anh ấy vẫn ở bên người bạn gái ấy còn tôi đã có bạn trai mới. Nhưng tôi biết chồng cũ vẫn yêu mình và trái tim tôi còn tràn ngập hình bóng của anh ấy. Mỗi ngày trôi qua đều thật chậm, mỗi khi chúng tôi ngồi trò chuyện với nhau về những gì đã trải qua, chỉ có đầy nuối tiếc và day dứt, nhưng chúng tôi không thể thừa nhận tình yêu dành cho nhau nữa.
Mỗi khi chỉ còn có một mình, tôi lại nhớ anh ấy khủng khiếp, tôi tự hỏi bản thân sao mọi việc lại đến nông nỗi này. Chúng tôi đều cần hoặc quay lại với nhau hoặc quên đi mà sống tiếp, tìm một người mới để ổn định gia đình, nhưng cả hai đều không làm được. Tôi phải làm sao?
Theo Dân trí
Tôi tiếc nuối khi không đáp lại nụ cười tươi của cô gái ở sân bay Tôi trách khi đó đã không làm một việc đơn giản là nở nụ cười tươi, cúi chào thân thiện, hoặc vài câu hỏi xã giao với cô ấy. Câu chuyện của tôi cách đây một năm, hôm đó là ngày tôi làm thủ tục checkin tại sân bay Nội Bài để quay lại nơi làm việc. Sau khi hoàn tất thủ tục...