Đến ra mắt nhà bạn trai, mẹ anh nhìn chằm chằm vào gương mặt tôi rồi thẳng thừng nói một điều đau lòng
Bản thân tôi không nghĩ ngoại hình là một tiêu chí quá quan trọng trong mối quan hệ tình cảm hôn nhân.
Đã gần 1 tháng kể từ ngày tôi ra mắt gia đình bạn trai, nhưng suốt thời gian qua tôi luôn sống trong nỗi dằn vặt. Giờ đây bình tâm lại, tôi mới đủ can đảm viết nên những dòng này. Tôi với người yêu chưa chính thức chia tay, nhưng chúng tôi trải qua vô vàn xáo trộn trong mối quan hệ, cũng là bắt nguồn từ ngày ra mắt đầy éo le mà tôi sắp kể.
Anh hơn tôi 2 tuổi, là một chàng trai làm văn phòng ổn định, được bố mẹ cho một căn nhà riêng ở trung tâm để sinh sống lập nghiệp và sau này lập gia đình. Công việc của anh chỉ là bàn giấy bình thường, ngày ngày lặp đi lặp lại những nguyên tắc nên có thể ảnh hưởng khá nhiều tới tính cách. Người yêu tôi chỉn chu từ ăn mặc, đầu tóc, đi đứng cho tới từng lời nói.
Ngày tôi quen anh cách đây gần 2 năm, tôi cũng là một cô nàng xinh đẹp, biết chăm chút cho bản thân và cực kỳ tự tin. Chính bởi sự tự tin của tôi mà bạn trai bị cuốn hút ngay từ lần đầu gặp mặt. Thật ra tôi và anh ấy biết nhau qua một ứng dụng hẹn hò. Ban đầu cũng chỉ là nói chuyện vui vẻ qua lại, thế mà tới khi gặp nhau, chúng tôi mới thấy bản thân thực sự hợp gu với đối phương.
Ảnh minh họa.
Chuyện tình yêu của chúng tôi không có quá nhiều biến động vì tính cách của hai người sòng phẳng, nếu xảy ra chuyện gì thì giải quyết dứt điểm chứ không để lằng nhằng lâu ngày. Anh ấy chiều chuộng tôi, những ngày đặc biệt thì thể hiện sự ga lăng. Chỉ có duy nhất một chuyện tôi chưa thực sự hài lòng ở anh ấy là chuyện người đàn ông này dường như hơi an phận thủ thường. Tôi hiểu gia đình anh ấy là một bệ đỡ tốt, nhưng đáng lẽ, anh nên phát triển mạnh mẽ hơn mới phải.
Về điểm này thì tôi không giống người yêu. Dù là con gái, tôi luôn phấn đấu vì sự nghiệp, vì nhiều lĩnh vực chứ nhất quyết không chịu chùn chân. Và đó cũng là khi tôi nhận ra sự khác biệt này của chúng tôi có thể gây đổ vỡ mối quan hệ.
Video đang HOT
Ngày tôi về nhà ra mắt gia đình bạn trai, anh bảo bố mẹ dễ tính, cứ ngoan ngoãn, lễ phép là được. Tôi cũng nghe theo lời anh dặn, ăn mặc nhã nhặn đứng đắn.
Vậy mà khi ngồi nói chuyện, mẹ anh nhìn chằm chằm vào gương mặt tôi. Đợt này tôi hay thức khuya chạy dự án nên mặc cũng có lên nhiều mụn, song tôi cố gắng dùng trang điểm để che đi, chỉ để lộ vài cục mụn. Mẹ bạn trai còn nói ra một điều: “Cháu này mặt nhiều mụn nhỉ, con gái phải biết chăm chút cho bản thân chứ, hay là làm việc nhiều quá hả? Nhìn con trai bác đi, nó là đàn ông mà da dẻ mịn màng hồng hào thế kia mà”.
Tôi bất ngờ trước câu nói thể hiện rõ sự móc mỉa của mẹ người yêu. Trong khi bạn trai tôi thì vẫn dửng dưng, anh chỉ cười khẩy, như thể tôi xứng đáng bị bác ấy nói thế. Dù cực kỳ tức giận, tôi vẫn phải đáp lại nhẹ nhàng: “Dạ, đợt này cháu cũng bận bịu lắm, không có thời gian chăm sóc bản thân nhiều”.
Ảnh minh họa.
Thấy tôi nói thế, mẹ người yêu bảo: “Sau lấy con trai bác về, chẳng phải làm gì đâu, hai đứa cứ sinh con đẻ cái sống giản dị là được. Cần gì phải cố gắng nhiều cho mệt sức. Bác là bác thấy cháu cần chăm chút bản thân hơn, phụ nữ mà!”
Nghe xong, tôi lại càng thêm tủi thân và chạnh lòng. Ngày hôm ấy diễn ra chẳng vui vẻ và suôn sẻ chút nào, bạn trai không nói gì nhiều ngoài một câu lạnh lùng: “Mẹ anh là vậy đó, tuy nói hơi thô nhưng thật, em cũng nên nhìn lại mình đi”.
Hóa ra, bạn trai có tính an phận, thích phán xét người khác là vì mẹ anh ấy. Hai mẹ con họ thật giống nhau. Tôi thấy buồn vì đã từng rất hi vọng nhưng rồi lại thất vọng tràn trề. Đứng giữa một mối quan hệ bấp bênh, tôi tự hỏi 2 năm vừa rồi có ý nghĩa gì đối với anh ấy. Thậm chí, tôi còn nghĩ mình quá mù quáng nên mới chọn sai người. Tôi chỉ muốn anh ấy luôn dịu dàng với tôi như ngày thường mà thôi, chả nhẽ cũng khó khăn lắm sao…
Bạn trai đưa tôi về nhà ra mắt, mẹ anh ấy chỉ nói 4 chữ đanh thép, thái độ hôm sau của người yêu thay đổi hẳn
Thậm chí tôi còn chưa kịp thể hiện quá nhiều trước mặt các thành viên của gia đình bạn trai.
Tôi năm nay 27 tuổi, hiện đang yêu một người đàn ông hơn 2 tuổi. Anh ấy là nhân viên ngân hàng còn tôi thì làm việc tại công ty xuất bản sách. Chúng tôi quen nhau trên một ứng dụng hẹn hò tới nay đã được một năm rưỡi. Mặc dù kể từ lúc quen biết, gắn bó tới bây giờ, dịch bệnh xảy ra liên miên song điều đó không hề ngăn cản chúng tôi trên hành trình thấu hiểu, hòa hợp nhau.
Bởi lẽ cả hai đứa đều đã dọn ra sống riêng mặc dù gia đình đều ở Hà Nội. Phòng trọ của bạn trai cách chỗ tôi chỉ khoảng 2 cây số nên đi lại cực kỳ tiện. Thậm chí cuối tuần nếu không phải về nhà thì chúng tôi giữ thông lệ cùng nhau nấu ăn và làm những thứ giống như bao cặp vợ chồng khác. Từ khoảng thời gian quen nhau tới nay, tôi và người yêu cũng đã đi du lịch Phú Quốc một lần.
Ảnh minh họa.
Vì tôi xác định yêu anh thì sẽ tính tới chuyện lâu dài nên bản thân cũng có dò hỏi một số thông tin khác. Tuy nhiên người yêu tôi lại khá kín kẽ, anh chia sẻ chung chung, mà tôi thì ngại không dám hỏi sâu. Tính cách của người yêu tôi lại khá trẻ con, thành ra nhiều khi tôi cứ ngỡ anh hẵng còn muốn yêu thêm rồi mới tính tới cưới xin. Đợt đầu năm vừa rồi, tôi có ngỏ lời mời bạn trai về nhà mình ăn cơm với bố mẹ. Nhà tôi cách chỗ tôi ở khoảng 20 cây, đi lại cũng gần.
Sau khi về nhà ra mắt, bố mẹ tôi rất thích tính cách vui nhộn và trẻ trung của anh ấy. Nói chung tôi thừa biết bố mẹ mình tâm lý, dễ tính, chàng trai nào tới nhà cũng sẽ cảm thấy vui vẻ thoải mái. Vậy mà bẵng đi nửa năm trôi qua, bạn trai chẳng hề nói đưa tôi về nhà ra mắt. Thôi thì tôi cũng hiểu dịch bệnh bùng phát chưa phải thời điểm thích hợp nên không giục giã gì.
Tới khi tình hình giãn cách được nới lỏng, trong một buổi tối anh sang nhà tôi chơi, bạn trai có ngập ngừng rồi hỏi "Em có muốn về nhà ra mắt bố mẹ anh không?" thì tôi rưng rưng xúc động rồi gật đầu. Tôi đang tính mau mau chóng chóng đẩy nhanh tiến độ để cưới luôn tầm cuối năm nay hoặc đầu năm sau trước Tết Nguyên đán.
Vậy là bạn trai và tôi cùng nhau về nhà anh ấy. Trước đây tôi chưa từng ra mắt bố mẹ người yêu nên còn bỡ ngỡ và chưa có kinh nghiệm. Tôi đã phải dành cả một buổi tối hỏi các cô bạn đã lấy chồng về chuyện này. Chúng nó bảo kiểu gì cũng bị gây khó dễ đôi chút, quan trọng là mình phải tỉnh và tuyệt đối ăn nói khéo léo, không để lộ ra điểm yếu.
Về nhà người yêu, tôi thấy bố mẹ anh là kiểu tuýp khác hẳn bố mẹ tôi. Hai bác nhìn nghiêm nghị và rất chín chắn. Bản thân tôi thầm nghĩ trong đầu, chẳng hiểu sao bạn trai tôi lại tính cách trẻ con cơ chứ.
Ảnh minh họa.
Mọi việc vẫn diễn ra bình thường suôn sẻ, cho tới khi tất cả ngồi nói chuyện với nhau. Người yêu tôi có đề cập rằng nếu ổn thì cuối năm nay hoặc đầu năm dương lịch sau sẽ làm đám cưới. Nhưng trái với kỳ vọng của hai đứa, mẹ anh ấy đáp rất ngắn gọn "Năm cùng tháng tận".
Bác gái còn nói thêm "Chưa cưới được, năm nay mà cưới thì không ổn, đang tình hình dịch bệnh căng thẳng thế này. Nói chung mẹ là mẹ chưa đồng ý cho cưới đâu, hai đứa cứ bình tĩnh".
Sau lần ra mắt có phần hụt hẫng, tôi và anh mỗi đứa quay về nơi ở riêng của mình. Tuy nhiên điều đáng nói là ngay hôm sau thái độ của bạn trai khác hẳn. Bình thường toàn là anh chủ động nhắn tin, gọi điện, vậy mà hôm đó cả ngày hai đứa chẳng giao tiếp với nhau lấy một câu. Mãi tới khi tôi nhắn trước, người yêu mới bảo vì anh bận công việc. Suốt thời gian qua yêu nhau, anh có bao giờ như vậy đâu...
Có lẽ lúc về nhà, bác gái cũng gọi điện và nói điều gì đó với bạn trai tôi. Phải chăng tôi có điểm gì chưa vừa ý nên mẹ người yêu mới thẳng thừng khước từ? Từ hôm ấy tới nay đã được hơn 1 tuần rồi, tôi giống như người mất hồn, cuộc nói chuyện giữa tôi và người yêu cứ phai nhạt dần. Chẳng nhẽ, anh ấy lại nghe theo lời mẹ sao. Có cách nào để tôi thăm dò suy nghĩ của người yêu không đây...
Đột nhiên gia đình bạn trai chấp nhận đón mẹ con tôi về nhà sống, hóa ra tất cả chỉ là một màn kịch sau món nợ 3 tỷ của anh ấy Biết tôi không có ý định từ bỏ con, Toàn đã hắt hủi và chấm dứt qua lại với tôi. Lo sợ cái thai lớn lên mỗi ngày, tôi đã đến cầu xin bố mẹ của bạn trai giúp đỡ. Nhưng họ cũng hắt hủi mẹ con tôi đúng như những gì Toàn đã làm. Tôi và Toàn đã yêu nhau được 6...