Đến ra mắt nhà bạn trai, em ngỡ ngàng khi nhìn thấy người mẹ tật nguyền của anh mỉm cười rồi đưa ra lời đề nghị khó tưởng tượng
Thật không ngờ! em bối rối nhìn người yêu mà không dám trả lời ngay.
Dốc hết trái tim – Tổng đài “lắng nghe và giải đáp” tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu – hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình… Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài – Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Chào chị Hướng Dương!
Em là một cô gái đã 31 tuổi, sau nhiều năm lận đận tình duyên thì em gặp và quen Quân. Anh ấy kém em 2 tuổi nhưng chín chắn, nghiêm túc và luôn trầm lặng nên có vẻ chững chạc hơn em.
Quân ngần ngại không đưa em về ra mắt gia đình, cho đến khi em giận anh mới đồng ý. Khi về nhà anh, bố anh vui vẻ ra mở cổng. Vào nhà em mới ngỡ ngàng khi gặp mẹ anh. Mẹ anh ngồi xe lăn. Bác chính là người lần trước em đã giúp đỡ trong khu vệ sinh nữ của trung tâm thương mại. Giờ thì em hiểu vì sao anh luôn chững chạc hơn tuổi và cũng e ngại chuyện kết hôn.
Em buồn vì kế hoạch của mình không thành nhưng cũng thương mẹ anh.
Bác nhận ra em ngay, mỉm cười chào đón và có vẻ thoải mái. Bác đã đề nghị em sau khi cưới thì sống chung với hai bác. Vợ chồng anh cả muốn chuyển ra ngoài cho tiện công việc.
Em cảm nhận được mẹ chồng tương lai ái ngại khi nói ra yêu cầu. Đồng thời, bác còn nói sẽ sang tên căn nhà cho vợ chồng em, tặng em một chiếc xe ô tô để đi làm. Nếu về đây ở, em sẽ phải đi làm xa 20 km.
Video đang HOT
Em băn khoăn quá. Liệu một cô gái vụng về như em có đủ sức chăm sóc mẹ chồng ốm đau không? Em đã gom góp số tiền lớn trong nhiều năm đi làm và cũng muốn có một ngôi nhà chung cư xinh xắn của riêng mình. Tại sao anh chị chồng không ở cùng bố mẹ mà nhanh chóng đẩy em vào thay thế? Liệu nhà anh có chuyện gì không?
Em bối rối với lời đề nghị của mẹ chồng mà không thể từ chối nên suốt buổi ra mắt em lúng túng và căng thẳng. Em thấy mẹ anh buồn vì thái độ e ngại của em, còn chính em cũng nghĩ chưa thông suốt được chị ạ. Em cũng thương bác và ấn tượng vì vẻ hiền hậu của bác. Em phải làm sao đây?
(annguyen…@gmail.com)
Chào em gái,
Trước hết, chị thấy rằng em là một cô gái tử tế và khiêm tốn. Chắc chắn, mẹ chồng tương lai đã có ấn tượng tốt vì em từng giúp đỡ bà khi hai người xa lạ vô tình gặp nhau. Đây là điều khiến bà thoải mái hơn khi đề nghị em về sống chung.
Em chưa gặp chị dâu của chồng nên cũng chưa thể suy đoán hết được việc anh chị muốn chuyển đi là do xích mích hay mệt mỏi khi chăm sóc mẹ bệnh. Có điều, dù là con cả hay con thứ, trách nhiệm chăm sóc bố mẹ không có gì khác nhau cả. Vì vậy, hãy gạt chuyện đó sang một bên, chỉ quan tâm mình có đủ khả năng tiếp nhận chuyện này không em nhé.
Chị hiểu cảm xúc bối rối của em khi không thể thực hiện ước mơ sống riêng sau khi cưới trong một ngôi nhà xinh xắn của hai vợ chồng. Có lẽ, đây là lúc em cần tự đánh giá lại mọi chuyện. Em có thể xem việc chăm sóc bố mẹ chồng như chăm sóc người thân của mình được không? Người yêu em có muốn em sống chung với nhà chồng, có sẵn sàng cùng em chia sẻ trách nhiệm không?
Việc ông bà muốn sang tên tài sản và cho em thêm xe ô tô cũng là một ý tốt, mong muốn bù đắp cho em đỡ thiệt thòi. Thực sự, chị nghĩ rằng ông bà không muốn em từ bỏ cuộc hôn nhân này. Cho đi là nhận lại em ạ. Gia đình cần tình cảm yêu thương và trách nhiệm với bố mẹ tuổi xế chiều. Một cô gái giỏi giang, biết tiết kiệm để dành kế hoạch mua nhà như em khó có thể là cô gái vụng về. Hãy tự tin và chia sẻ nhiều hơn em nhé.
Chúc em hạnh phúc.
Mới cưới chưa kịp động phòng, dâu mới đã được mẹ chồng tặng cho món quà "siêu to khổng lồ"
Vừa thay xong bộ váy cưới, Lan đã nghe thấy tiếng gõ cửa. Thì ra đó là mẹ chồng cô, bà đi lên phòng hai vợ chồng với một chiếc hộp xinh xắn trên tay.
Yêu nhau đã 4 năm nhưng Dũng và Lan vẫn chưa đám cưới. Thực ra Dũng cũng nhiều lần đề nghị cưới xin nhưng Lan còn ngần ngại chưa muốn. Không phải vì cô không yêu Dũng hay còn có ý định với ai nhưng cô ngại phải chung sống với gia đình chồng. Mọi thứ chung đụng thì yêu cũng hóa ghét, cô sợ cái cảnh soi mói nhau từng chút một của bà mẹ chồng rồi cả những bà cô bên chồng nữa.
Yêu nhau 4 năm nhưng Lan vẫn chưa chịu cưới Dũng bởi sợ cảnh sống chung với nhà chồng - Ảnh minh họa: Internet
Dùng dằng mãi hết khất lần này này đến lần khác khiến bản thân cô cũng mệt mỏi chứ đừng nói đến Dũng. Mẹ cô cũng không ngại đứng về phía Dũng cằn nhằn cô "Con còn muốn thế nào nữa? Thử kiếm đâu ra thằng con trai vừa hiền lành, lại không rượu chè, kiếm tiền giỏi như nó. Được mặt nọ thì mất mặt kia. Sống chung một thời gian rồi tích góp mua nhà chứ sống chung cả đời đâu mà sợ. Các cô giờ sướng quá hoá rồ. Ngày xưa chúng tôi còn bị hành đủ kiểu mà có sao đâu. Rồi đâu cũng vào đó hết".
Thật sự Lan cũng thấy mình hơi quá đáng với Dũng. Cứ để anh phải chờ đợi mãi. Thật chẳng ai như cô, đáng lẽ con gái thì mới đòi cưới vì sợ hết thời chứ. Đằng này cô cứ để Dũng hết lần này đến lần khác giục giã. Thậm chí còn cầu cứu bố mẹ vợ tương lai.
Lần nữa mãi rồi Lan cũng gật đầu chịu cưới. Thật ra cũng là miễn cưỡng thôi chứ cô cũng còn lo lắng lắm. Đến nhắm mắt cô cũng nghĩ đến cái cảnh phải sống chung với nhà chồng, bị mẹ chồng và các em chồng chỉ trỏ, săm soi. Đến mức trước khi cưới cô còn gặp ác mộng. Mãi đến khi tỉnh dậy cô mới hoàn hồn.
Đến ngủ Lan cũng gặp ác mộng khi nghĩ đến "thảm cảnh" của mình khiến cô luôn mang cảm giác lo sợ - Ảnh minh họa: Internet
Thật ra cô cũng không ghét bỏ gì nhà chồng nhưng tính cô ưa tự do quen rồi nên rất sợ bị quản thúc hay bị sắp đặt làm theo ý người khác. Ngay từ khi còn nhỏ cô đã có tính tự lập rất cao. Lớn lên học đại học cô cũng tự đi làm kiếm tiền để đóng học chứ không bao giờ chịu xin tiền bố mẹ. Bản thân cô đi làm suốt ngày, về là lao ngay vào phòng lướt web, nghe nhạc, xong rồi xuống ăn cơm. Tối lại lăn ra làm việc. Nữ công gia chánh thì cô chỉ biết cơ bản, nấu vài món ăn được chứ không chịu khó tìm hiểu nhiều món phức tạp cầu kỳ khác.
Mẹ cô nói cô thông minh nên việc nhà cô chỉ cần chịu khó là học được. Chỉ có điều phải biết nhẫn nhịn một chút với người khác, đặc biệt là bên chồng. Nếu yêu chồng thì nhất định phải biết chữ nhẫn, không được hơi tí là bô bô cái miệng như ở nhà. "Tất cả khó khăn với con chỉ có vậy" - Mẹ cô an ủi. Thế mà cô cứ thấy nó khó như lên trời vậy đó. Cô ngao ngán nghĩ về thảm cảnh tương lai của mình khi ở nhà chồng.
Đám cưới diễn ra suôn sẻ. Cả hai gia đình đều có học thức, có vai vế trong xã hội nên mọi việc đều diễn ra thuận lợi. Cả mẹ chồng và bên mẹ đẻ đều lên trao cho cô những món quà có giá trị. Cả hai bên đều khá hài lòng về nhau chỉ trừ có cô dâu là vương vấn trong lòng một nỗi buồn khó nói.
Đám cưới diễn ra long trọng và vui vẻ như mong muốn của cả hai bên gia đình - Ảnh minh họa: Internet
Khách khứa ra về hết, bố mẹ chồng ý tứ giục hai vợ chồng mau lên phòng tắm rửa rồi đi ngủ cho khỏe. Mọi việc dọn dẹp đã có người khác lo. Nếu không kịp thì mai dọn tiếp chứ hôm nay ai cũng mệt mỏi rồi. Thấy mẹ chồng nói vậy Lan cũng xin phép bố mẹ rồi đi lên phòng tân hôn cùng với chồng.
Vừa thay xong bộ váy cưới, Lan đã nghe thấy tiếng gõ cửa. Thì ra đó là mẹ chồng cô, bà đi lên phòng hai vợ chồng với một chiếc hộp xinh xắn trên tay.
Trong đầu Lan đã dấy lên suy nghĩ "chắc mẹ chồng lại lên đòi tiền phong bì đây. Bọn bạn mình nói thật không sai chút nào. Mà thôi, mấy thứ đó cứ giao cho ông bà để đỡ rắc rối". Lan tặc lưỡi, cô vốn cũng không quá quan trọng chuyện tiền nong nhưng số vàng bố mẹ đẻ cho làm của hồi môn thì nhất định cô phải giữ cho bằng được.
Nhưng thật bất ngờ, mọi chuyện hoàn toàn ngược với những suy nghĩ của cô. Mẹ chồng Lan nở nụ cười hiền từ rồi lôi cuốn sổ đỏ từ trong chiếc hộp xinh đẹp kia "Đây là món quà cưới của bố mẹ tặng hai đứa. Bố mẹ cũng không muốn tặng trước mọi người vì e người ta nói là khoe khoang. Mẹ cũng biết các cô dâu bây giờ không thích sống chung với nhà chồng vì sợ mất tự do. Đây là ngôi nhà bố mẹ tặng các con. Khi nào muốn ra riêng thì cứ dọn đến ở. Bố mẹ cũng rất thoải mái về vấn đề này. Chỉ mong các con sống hạnh phúc và yêu thương nhau là bố mẹ vui rồi".
Những lời nói và món quà đặc biệt của mẹ chồng khiến Lan cảm động rơi nước mắt - Ảnh minh họa: Internet
Những lời nói của mẹ chồng làm Lan không kìm được nước mắt. Cô ôm lấy mẹ chồng khóc òa. Thật sự trước đây cô sợ sống chung với nhà chồng lắm. Nhưng nghe những lời nói tự đáy lòng của bà, ý định đó đã dập tắt hẳn. Chưa biết sau này cô có còn muốn ra riêng hay không. Nhưng ít nhất trong thời điểm này, cô rất muốn được sống trong cái không khí ấm áp đầy yêu thương của gia đình chồng.
Hà Phong
Theo Phụ nữ Sức khỏe
Ngại kết hôn vì chồng là con một, phải sống chung với mẹ chồng Anh rất tốt, nhưng vì là con một, được chiều từ bé, nên nhiều chuyện đều nhất nhất nghe theo mẹ. Nếu cưới về nhất định tôi sẽ phải ở cùng mẹ chồng. Năm nay tôi 27 tuổi, người yêu 31 tuổi. Chúng tôi yêu nhau được 2 năm và dự định sẽ cưới vào tháng 4 âm lịch năm nay. Dù bố...