Đến nhà đưa tài liệu cho người yêu, chính tai tôi được nghe kể một chuyện động trời, sốc nhất vẫn là xuất thân của đứa trẻ 7 tuổi trong nhà anh
Tôi không phải là thiên thần để có thể chấp nhận nuôi con người khác, nhưng thái độ của người yêu tôi cũng cứng rắn vô cùng.
Đầu năm chuyển việc sang công ty mới, tôi gặp được Hoàng. Chúng tôi không làm cùng bộ phận, nhưng vì công việc của tôi thường xuyên cần nhờ cậy bộ phận IT nên vẫn có cơ hội gặp gỡ.
Qua vài lần tiếp xúc, tôi ấn tượng với tính cách nhiệt tình và hết lòng với người khác của Hoàng. Ở công ty, mọi người cũng gán ghép chúng tôi vì cả hai đều chưa lập gia đình, lại có nhiều điểm tương đồng.
Bản thân tôi khi biết Hoàng đang độc thân cũng mạnh dạn nói chuyện. Sau đó cả hai bên quyết định tìm hiểu, năm nay tôi đã 27 tuổi, vì thế mối quan hệ này đối với tôi thật sự nghiêm túc. Tuy nhiên do thời gian tìm hiểu chưa nhiều nên tôi chưa đến nhà Hoàng ra mắt. Chỉ biết hiện tại anh đang sống cùng bố mẹ. Gia đình cũng rất gia giáo và đàng hoàng.
Hôm vừa rồi Hoàng bị ốm nên nghỉ làm. Đúng lúc ấy, phòng hành chính lại cần anh ký một tài liệu gấp. Tôi muốn đến thăm người yêu, lại tò mò muốn biết gia đình anh nên xung phong mang tài liệu cho anh ký. Thế rồi khi đến nơi, tôi gặp một đứa trẻ khoảng 7 tuổi, nghe tôi giới thiệu, thằng bé chạy vào nói: “Bà ơi, có bạn của bố Hoàng đến”.
Video đang HOT
Bất ngờ nhất là lời khẳng định của người yêu tôi, rằng sau này dù có lấy vợ, anh cũng phải đón cháu về sống cùng. (Ảnh minh họa)
Tôi sững sờ trong giây lát, lòng nghĩ mình đã bị lừa nên tự nhận là đồng nghiệp. Ngồi dưới nói chuyện với mẹ anh, tôi hỏi: “Ở công ty, anh Hoàng ít kể chuyện gia đình. Con anh ấy đã lớn thế này rồi ạ”.
Mẹ người yêu tôi thở dài: “Đây là con của anh trai nó. Bố mất sớm, mẹ lại bỏ đi, Hoàng nhận trách nhiệm nuôi và xem như con ruột cháu ạ. Thằng bé cũng gọi là bố vì thiếu thốn tình cảm bố mẹ”. Thú thật sau khi nghe câu chuyện, trong lòng tôi có chút xót xa, nhưng nói gì thì nói, tại sao Hoàng lại giấu tôi một chuyện lớn như vậy chứ?
Kết thúc cuộc nói chuyện với mẹ Hoàng, tôi lên phòng anh để đưa tài liệu, đồng thời cũng hỏi rõ ngọn ngành. Bất ngờ nhất là lời khẳng định của người yêu tôi, rằng sau này dù có lấy vợ, anh cũng phải đón cháu về sống cùng.
Tôi không phải một người ích kỷ hẹp hòi, nhưng cũng chưa bao giờ có tư tưởng sẽ nuôi con người khác. Chưa kể đứa bé cũng có mẹ, tại sao lại ỷ lại người yêu tôi như thế? Tuy nhiên, trước khi tỏ rõ quan điểm này, tôi hy vọng mọi người có thể đứng từ góc nhìn của mình để cho tôi một lời khuyên, nuôi một đứa trẻ là điều không dễ dàng, nếu chúng tôi kết hôn, tôi có nên chấp nhận không?
8 năm bên nhau mà phải trơ mắt nhìn người yêu đi lấy chồng, đúng lúc tôi định cưới người khác thì lại nhận được tin dữ (phần sau)
Lúc biết cô ấy và mẹ chồng không hợp nhau, tôi đã thầm vui mừng. Chỉ cần cô ấy cảm thấy bế tắc, gò bó với nhà chồng thì sẽ nghĩ tới chuyện ra đi, lúc đó có tôi dang tay đón rồi.
Mẹ tôi biết tin thì làm ầm lên. Bà không đồng ý và còn nói tôi điên rồ, đi cưới góa phụ, chăm con người khác... Mẹ bảo tôi yên phận mà lấy H chứ bà nhất quyết không nhận người yêu cũ của tôi làm con dâu, tôi có cưới bà cũng không nhìn mặt.
Tôi đã 30 tuổi, nếu lúc này tôi còn không cứng rắn và đưa ra chủ kiến thì cả đời này tôi sẽ sống trong hối hận. Vì thế tôi cãi lời mẹ, quyết tâm quay lại với người yêu cũ. Mẹ tôi cũng rất kiên quyết, bà bỏ cơm và không nói lời nào với tôi để phản đối, bố thì cứ khuyên tôi suy nghĩ lại, đừng vì bồng bột mà đưa ra quyết định sai. Ông cũng nói rằng ông đứng về phía mẹ tôi, không đồng tình với việc này.
Tôi mặc gia đình can ngăn và phản đối, vẫn đến với người yêu cũ. Tôi đến tận nhà gặp và nói chuyện với cô ấy, nhưng tôi không ngờ cô ấy lại phản đối.
Cô ấy cảm ơn tôi và nói rằng giữa chúng tôi đã kết thúc, cô ấy sẽ không quay lại với tôi mà sẽ ở như vậy cả đời để chăm sóc con. Tôi ra về mà lòng buồn thiu nhưng vẫn quyết tâm đến với cô ấy.
Tôi âm thầm theo dõi, chăm lo cho cô ấy và đứa bé trong bụng. Mua đồ gửi tới tận nhà chứ không ra mặt vì sợ điều tiếng cho cô ấy. Tôi cũng biết chồng mới mất, cô ấy không tiện gặp gỡ người đàn ông khác, càng không thể nói tới việc cưới xin bây giờ. Nhưng tôi có thể chờ, cô ấy đã chờ tôi 8 năm, tôi cũng có thể chờ lại cô ấy 8 năm.
Phải làm thế nào để tốt cho cả 3 người chúng tôi hả mọi người? (Ảnh minh họa)
Ngày cô ấy sinh con, tôi gọi thêm bạn bè cùng đến bệnh viện thăm với mình vì sợ đi một mình gặp bố mẹ chồng cô ấy thì không hay. Và tôi cũng phát hiện ra một điều, cô ấy không hợp mẹ chồng. Chỉ ngồi một tiếng đồng hồ trong phòng bệnh mà tôi thấy thái độ mẹ chồng đối với cô ấy rất lãnh đạm, có ý tứ trách móc và chê bai cô ấy.
Biết điều này, tôi rất mừng vì như vậy thì cơ hội của tôi càng lớn hơn. Chỉ cần cô ấy cảm thấy bế tắc, gò bó với nhà chồng thì sẽ nghĩ tới chuyện ra đi, lúc đó có tôi dang tay đón rồi.
Một tháng nay, tôi nhận được rất nhiều tin nhắn, cuộc gọi của H, H khóc lóc và xin lý do. Dù trước đó, lúc chia tay tôi đã nói thẳng rằng muốn quay lại với người yêu cũ. Tôi cũng đã bồi thường cho H 50 triệu, bảo H nếu buồn thì cứ rủ bạn bè đi mua sắm hoặc du lịch cho vơi. Cứ coi tôi như một kẻ khốn nạn không xứng đáng với tình cảm của H. Nhưng từ hôm đó, H vẫn nhắn mãi, gọi mãi và nói không muốn chia tay, không muốn cầm tiền. H sẽ chờ tôi suy nghĩ lại, dù 1 tháng hay 1 năm, H cũng chờ.
H là một cô gái tốt, tôi không muốn hại đời H, cũng không muốn H phải đau khổ thêm vì tôi, dù tôi có lấy H thì sau này tôi vẫn sẽ quan tâm tới người yêu cũ, như thế thì thật không công bằng với H.
Tôi cảm thấy khó xử và cùng quẫn quá. Lòng thì muốn ở bên người yêu cũ nhưng cô ấy không chịu. Lại thêm H suốt ngày níu kéo khiến tôi mệt mỏi vô cùng.
Giờ tôi phải làm sao đây? Phải làm thế nào để tốt cho cả 3 người chúng tôi hả mọi người? Mong các bạn có thể tư vấn cho tôi.
Đang cưới thì cô dâu bỏ chạy, 3 ngày sau, bố mẹ vợ dắt cô ấy đến xin lỗi, nghe lý do mà tôi như bị sét đánh Vì sợ mất người yêu xinh đẹp nên tôi đã tổ chức đám cưới gấp, để rồi vào ngày cưới lại diễn ra cảnh như trong phim khiến tôi đau khổ vô cùng. Tôi năm nay 34 tuổi, ngoại hình không được đẹp lắm, ăn nói khô khan nên rất khó khăn trong việc kiếm vợ. Chỉ đến khi chị gái tôi ra...