Đến nhà con trai chơi, nhìn mâm cơm tôi ngán ngẩm
Nhà mất điện, tôi đến nhà con trai ở nhờ vài hôm cho mát. Nhưng thái độ của nàng dâu khiến tôi hoang mang.
Ngày con trai đưa bạn gái về ra mắt cách đây 5 năm, tôi đã không có ấn tượng tốt. Bởi tôi luôn muốn mai mối cho con trai cô gái con người bạn thân.
Dù tôi có nói thế nào, con cũng không chịu, nhất quyết lấy người mình chọn.
Không thuyết phục được con, tôi chấp nhận cuộc hôn nhân của con nhưng trong lòng không mấy vui vẻ. Đám cưới lẽ ra tổ chức ở khách sạn hạng sang, cỗ bàn linh đình nhưng tôi không vui nên rút lại khách mời. Mọi thứ diễn ra thật giản đơn. Tôi cũng cắt luôn phần trao quà cho con dâu.
Sống chung 2 năm, tôi nhận thấy mình và con dâu thực sự không hợp nhau. Mọi việc con làm đều khiến tôi không thấy thoải mái. Tôi muốn những người trong nhà phải làm theo ý mình. Nhưng con dâu đi sớm về tối, mua thức ăn ngoài hàng về, không chịu nấu nướng.
Thấy thái độ của con dâu, tôi đành phải nhận việc đi chợ, vào bếp vì còn lo cho sức khỏe của chồng. Tôi thường nấu khá nhiều rồi để trong tủ lạnh, ăn 2-3 hôm. Nhưng việc làm này của tôi khiến con dâu khó chịu. Con nói ăn uống như vậy không đảm bảo an toàn thực phẩm. Tôi lại cho rằng, con dâu không nấu được thì phải theo ý mẹ chồng. Vả lại, việc con mua thức ăn ngoài hàng về cũng đâu có đảm bảo vệ sinh.
Sau hơn 2 năm, hai con dọn ra ngoài sống riêng vì không muốn bị người khác kìm kẹp sự tự do của mình. Dù không thích con trai ra ngoài nhưng tôi cũng tặc lưỡi, không muốn mâu thuẫn với con dâu. Đúng là, từ ngày con cái ở riêng, cuộc sống của vợ chồng tôi nhẹ nhõm hơn nhiều.
Video đang HOT
Tôi thích ăn gì, nấu gì, không ai để ý. Mọi việc làm theo ý mình. Tôi nhận ra, cho con cái sống riêng quả là sáng suốt. Đôi khi nhớ con, nhớ cháu, tôi gọi điện cho con trai, đưa các cháu về chơi.
Bẵng đi, tôi nghĩ con dâu mẹ chồng cũng đã không còn những khúc mắc trong lòng. Thế nhưng lần tôi đến ở nhờ nhà con dâu vì mất điện, mọi sự diễn ra ngoài dự đoán của tôi.
Hai vợ chồng muốn nhân chuyện mất điện đến nhà con trai ở vài ngày. Nhưng đến bữa ăn, mâm cơm con dâu bê ra khiến tôi sửng sốt. Hầu hết là đồ salad ăn kiêng của con, còn lại là thức ăn thừa từ trước. Ở chơi nhà con 3 ngày thì 3 ngày đó tôi ăn các món hệt nhau, đun đi đun lại, không có sự thay đổi.
Ảnh minh họa. Nguồn: 163
Vợ chồng tôi không gắp nổi thức ăn. Khi con trai hỏi thì tôi nói: “Nhà con toàn ăn đồ thừa với salad, bố mẹ không hợp. Vả lại, bố mẹ ăn cơm lúc nào cũng phải có canh, không ông sẽ bị nghẹn”.
Nghe tôi nói, con dâu tỏ vẻ khó chịu: “Con tưởng mẹ ngày trước toàn đun lại thức ăn cũng quen rồi nên con tiết kiệm. Con sợ bày vẽ mẹ lại bảo con tiêu hoang phí tiền của con trai mẹ. Với lại, thức ăn này con để trong tủ lạnh, bỏ ra hâm lại, toàn đồ ngon, con không nỡ bỏ đi”.
Những lời con dâu nói đầy ám chỉ. Thì ra, nhiều năm qua, con vẫn không quên được chuyện tôi nấu thức ăn để vài ngày trong tủ lạnh. Tôi chợt hiểu ra, con dâu là người thù dai nhớ lâu. Dù tôi đã cố gắng quên mọi chuyện, muốn sống tốt, dĩ hòa vi quý nhưng con vẫn luôn coi tôi chỉ là mẹ chồng. Vậy tôi đâu có lý gì để vun vén mối quan hệ này?
Sau mấy ngày đó, con trai ra sức giữ bố mẹ ở lại nhưng tôi kiên quyết về. Tôi cũng dặn con trai phải dạy bảo lại vợ, đừng sống ích kỉ, thâm thù… Liệu có phải mọi chuyện bắt nguồn từ tôi mà ra?
Đi làm về, thấy mâm cơm nóng hổi đặt trên bàn mà tôi tức đến đỏ mặt
Tôi quyết không ăn cơm dù mâm cơm có nhiều món ăn rất ngon. Nhưng nhìn chồng và con trai ngồi ăn ngon lành, tôi tức nghẹn họng.
Ảnh minh họa
Khi đến với tôi, Quân, chồng tôi từng có một đời vợ. Họ sống không hạnh phúc, ly thân được 2 năm thì chính thức ly hôn. Quân nhận nuôi con trai lớn, còn vợ cũ của anh thì nuôi con gái nhỏ.
Lúc yêu, tôi đã nói rõ ràng quan điểm của mình. Tôi không chấp nhặt chuyện quá khứ của chồng bởi tôi nghĩ ai cũng có quá khứ của mình. Nhưng hiện tại và tương lai, chồng tôi phải thể hiện rõ ràng thái độ dứt khoát với vợ cũ, tập trung chăm sóc gia đình mới. Quân ậm ừ không tỏ vẻ phản đối cũng chẳng đồng tình, còn nói tôi quá cứng nhắc.
Cưới rồi, tôi mới thấy việc lấy chồng đã từng ly hôn thật là một sự sai lầm. Chồng tôi vẫn còn liên lạc rất nhiều với vợ cũ. Nếu liên lạc vì con thì tôi cũng không có ý kiến gì, đằng này có những chuyện nhỏ nhặt xoay quanh chuyện vợ chồng, anh cũng hỏi vợ cũ. Tôi giận dữ cãi cọ thì chồng nói anh vô tội, anh chỉ hỏi vợ cũ về cách để chung sống hòa hợp với tôi. Và dù họ đã ly hôn thì vẫn tôn trọng, đối xử với nhau như những người bạn.
Tuần trước, tôi đi làm về muộn vì phải tăng ca. Nhìn mâm cơm nóng hổi trên bàn, tôi mừng rỡ, nghĩ là chồng mình đã cất công nấu cơm cho vợ ăn. Nhưng khi quan sát kỹ một lượt, tôi nhận ra đây là những món mà chỉ có chồng và con trai riêng của anh thích ăn thôi. Và những món này, chồng tôi không hề biết nấu.
Tay đang cầm đũa, tôi khựng lại, hỏi chồng ai nấu mâm cơm này. Anh ấp úng định không đáp lời nhưng bé Win lại hồn nhiên khoe: "Mẹ dẫn em gái đến nhà chơi đấy dì ạ. Mẹ còn nấu cơm cho hai bố con ăn, toàn những món ngon thôi".
Những lời ngây thơ của bé Win khiến tôi chao đảo. Vậy là khi tôi đang cắm mặt vào công việc thì chồng lại mở cửa cho vợ cũ vào nhà ăn uống, trò chuyện vui vẻ. Chị ấy còn nấu cơm cho cả nhà, chẳng khác nào lúc họ vẫn còn chung sống hòa thuận với nhau.
Tôi quyết không ăn cơm nhưng nhìn hai cha con ăn trong ngon lành, cổ họng tôi nghẹn ứ hẳn lại. Nghẹn vì tức và giận. Sau bữa cơm, tôi nói chuyện thẳng thắn với chồng, yêu cầu anh giữ khoảng cách rõ ràng với vợ cũ, tôi không muốn cả hai dùng dằng qua lại nữa. Chồng quát lại tôi, cho rằng tôi hẹp hòi khi cố tình chia cách tình cảm anh em của hai đứa nhỏ. Anh còn nói tôi đã làm vợ anh thì phải bao dung, chấp nhận chuyện này.
Trong cơn giận, tôi dọn đồ bỏ về nhà mẹ đẻ, định gây áp lực cho chồng để anh phải xuống nước xin lỗi và hứa giữ khoảng cách với vợ cũ. Nhưng cả tuần rồi anh vẫn không sang. Chẳng lẽ tôi lại tự về, như thế thì mất mặt và chẳng còn chút sĩ diện nào. Tôi phải làm sao đây?
Nửa đêm thấy chồng trốn sang phòng con ngồi 1 mình, tôi ngỡ ngàng khi nghe anh "thú tội" Vì đang có bầu và nghén ngủ nên tôi không hề hay biết dạo gần đây chồng mình thường xuyên có hành động lạ như vậy... Từ ngày có bầu bé thứ hai, bỗng nhiên tôi có đam mê với việc ngủ vô cùng. Thường ngày, vì tính chất công việc nên tôi hay phải thức khuya để hoàn thành "deadline", thế nhưng...