Đến khi em ôm tiền ra đi tôi mới biết mình bị “phụ tình”
Số tiền đi làm, tôi kiếm được bao nhiêu đều nghe lời “dỗ ngọt” của em mà gửi tiết kiệm. Nhưng ngặt nỗi, người đứng tên chủ tài khoản đều là em.
Có lẽ nhiều người sẽ cho rằng tôi dại dột khi sống gần nửa cuộc đời rồi mà không hay biết “phải trái” nên bị người yêu lừa đẹp. Nay tôi viết nên những cảm xúc này, chỉ mong rằng người ấy sẽ đọc được và hiểu cho suy nghĩ của tôi lúc này đâu. Thực sự tôi chỉ mong em hãy hiểu cho tấm lòng cũng như mong muốn của tôi.
Em và tôi sinh ra cùng quê, lại sống cùng một làng. Từ nhỏ tôi đã biết em, tôi thương cho hoàn cảnh của em nhiều lắm. Bố em mất từ nhỏ, mình em sống với bà và mẹ. Mẹ em cũng vất vả khi không có nghề nghiệp ổn định. Đồng tiền buôn bán nhỏ lẻ chỉ đủ lo cho 3 mẹ con em những bữa ăn đạm bạc.
Em càng lớn càng xinh đẹp. Tôi đã ngắm mãi đôi mắt bồ câu, mái tóc màu hạt dẻ ấy. Thế rồi một ngày, em lại đi vào cuộc đời tôi như định mệnh. Khi đó, em nói rằng “Em thích anh. Anh có thích em không?”. Khi đó, tôi mới chỉ là chàng sinh viên năm cuối, còn em là cô học sinh lớp 11. Trước đề nghị của em tôi đã đồng ý. Hai chúng mình đã nắm tay nhau đi dọc bờ đê suốt chiều hôm ấy.
Tôi chỉ mong em sớm tốt nghiệp rồi cùng tôi tích góp chuẩn bị cho một đám cưới trong tương lai (Ảnh minh họa).
Tình yêu lớn lên khi em đỗ Đại học ở Hà Nội. Còn tôi đã đi làm và sớm ổn định công việc. Đồng lương không quá cao, nhưng tôi đủ tiền hỗ trợ em ăn học trong suốt 4 năm ấy. Tất cả các khoản em chi tiêu từ tiền nhà, tiền học phí, tiền ăn tôi đều hỗ trợ em hết. Tôi chỉ mong em sớm tốt nghiệp rồi cùng tôi tích góp chuẩn bị cho một đám cưới trong tương lai.
Khi đó, tôi đã rất tin tưởng em cô gái mà tôi từng say mê, đắm đuối. Tôi đã bỏ qua lời dị nghị của anh em, bố mẹ trong quê để bảo vệ tình yêu của chúng ta. Em ngày càng xinh đẹp, kiều diễm. Nhiệm vụ của em là học ngoài ra không phải lo một khoản gì. Còn tôi tất bật trong những dự án, công trình nghiên cứu mà quên mất em đang dần thay đổi. Em không còn ngây thơ trong sáng như xưa kia mà bắt đầu có những “toan tính” riêng.
Cũng phải trách tôi vì quá tin tưởng em nên giờ tôi mới rơi vào tình huống “dở khóc dở cười” như hiện tại mọi người ạ! Số tiền đi làm, tôi kiếm được bao nhiêu đều nghe lời “dỗ ngọt” của em mà gửi tiết kiệm. Nhưng ngặt nỗi, người đứng tên chủ tài khoản đều là em. Khi đó tôi cứ nghĩ rồi em sẽ là vợ tôi, việc tôi để em đứng tên tài sản của tôi cũng đồng nghĩa việc tôi muốn em biết rằng tôi tin em, em quan trọng với tôi rất nhiều.
Tôi không tự hào, nhưng tôi là người sống đúng mực. Chi tiêu với tôi rất rõ ràng, nhưng đôi khi em cũng khá khắt khe với tôi. Dù người kiếm tiền lo cho cuộc sống của hai đứa là tôi. Đôi khi tôi cứ cảm thấy như tôi đang phụ thuộc vào em vậy.
Một năm sau khi ra trường, em đi làm ở một công ty Du lịch. Mới được 3 tháng em đột nhiên nói lời chia tay với tôi. Em nói rằng giờ em chợt nhận ra chúng mình không hợp nhau, em thấy nhàm chán và muốn chia tay một thời gian. Khi đó, em còn hứa, nếu không chịu được chúng tôi sẽ quay lại.
Video đang HOT
Nghe em nói tôi như chết lặng đi. Tôi yêu em đã hơn 5 năm nay, bao nhiêu niềm vui nỗi buồn cùng nhau trải qua. Tôi chưa một lần đòi hỏi ở em điều gì, chỉ là những lúc em tự nguyện “dâng hiến” cho tôi. Em nói em muốn tôi là người đàn ông duy nhất của em. Vậy sao giờ em lại đối xử với tôi như vậy. Tôi đã cố hỏi em một lý do khác hơn, nhưng em vẫn không nói.
Cho tới một ngày, em nói em có người khác rồi. Hiện em đã mang thai 2 tháng. Và em muốn tôi chúc phúc cho em. Khi đó, niềm hi vọng trong tôi tan vỡ. Tôi cố tìm một lý do để tin em, tìm một niềm tin cuối cùng để cứu vãn cuộc tình dang dở….nhưng chẳng có ý nghĩa gì nữa.
Tôi lấy hết dũng cảm để hỏi em về cuốn sổ tiết kiệm mà tôi gửi tên em bao năm qua, thì chỉ nhận được một lời xin lỗi. Em nói em có việc, mẹ em ở quê bị bệnh nên em đã dùng hết số tiền đó. Tôi đau đớn vô cùng, em lấy tiền của tôi mà không hề nói với tôi một câu nào.
Cho tới một ngày, em nói em có người khác rồi (Ảnh minh họa).
Khi tôi gọi điện hỏi mẹ em bệnh tình thế nào thì bà nói, mẹ em hoàn toàn khỏe mạnh. Tôi lại tìm đến em, lần này em xin lỗi và nói em đã dùng số tiền đó để hùn vốn kinh doanh. Em sẽ gửi lại tôi trong thời gian sớm nhất. Em cũng xin tôi dấu kín bí mật này với chồng em, với mọi người ở quê.
Thế mà từ đó tới nay đã 2 năm, con em đã khôn lớn, nhưng tiền em vẫn chưa gửi trả lại tôi. Trong khi đó chồng em lại giàu có, chẳng nhẽ không đủ tiền trả lại tôi sao? Nó không đáng gì so với đồng lương tôi kiếm hiện tại, nhưng tôi nghĩ liệu em có nên làm như thế sau những gì tôi đã cho em hay không?
Hi vọng rằng, khi em thấy những dòng tâm sự này của tôi, em sẽ suy nghĩ lại. Nó chẳng đáng là bao nhưng những điều em làm, em sống khiến tôi vô cùng thất vọng H. ạ!
Theo ĐSPL
Thuê gái mại dâm để quyến rũ... em rể vì hận tình
Cả cuộc đời này có lẽ tôi sẽ chẳng bao giờ có thể tha thứ cho mình, tôi hiểu hơn ai hết rằng tôi đã gây ra nghiệp chướng này, khiến em gái mình phải chết trong phẫn uất.
Hận thù vì bị hoãn đám cưới
Tôi và anh quen nhau trong chuyến công tác ngắn ngày ở nước ngoài và đã nhanh chóng phải lòng nhau. Anh đẹp trai, phong độ, tài giỏi và hãnh tiến, là niềm mơ ước của biết bao cô gái. Tôi nghĩ mình đã thật may mắn khi có được anh. Chúng tôi không chỉ là đồng nghiệp mà còn là những người bạn tâm giao. Anh luôn là người hiểu tôi nhất, chiều chuộng tôi nhất.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân. Lúc ấy, Hoa - cô em gái tôi - đang du học Singapore, trở về để chuẩn bị cho đám cưới tôi. Trong lúc bận rộn, Hoa phải thay tôi làm rất nhiều việc lặt vặt. Thương cô em gái phải vất vả vì việc của mình, tôi thường nhờ anh đưa đón Hoa đi, và đó là cơ hội để hai người gần gũi.
Dù biết chúng tôi đang chuẩn bị tổ chức đám cưới, nhưng Hoa vẫn tán tỉnh anh. Tôi nghĩ đó là một phần tính cách của em khi phải sống quá cô đơn ở nước ngoài, và em cũng nghĩ đây là một trò đùa, nhưng mọi chuyện đã diễn ra ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, chồng sắp cưới của tôi đã phải lòng Hoa.
Anh dằn vặt bản thân rất nhiều, nhưng cuối cùng vẫn hoãn đám cưới và nói lời chia tay với tôi vì lý do không thể lừa dối bản thân và lừa dối tôi thêm nữa. Những lời nói của anh như cú tát khiến tôi choáng váng, phải mất vài ngày tôi mới có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra, và phải mất một thời gian rất dài tôi mới tin được rằng chuyện này là sự thật.
Ảnh minh họa.
Anh và Hoa thản nhiên vui vẻ với nhau trước mặt tôi. Chứng kiến hạnh phúc của họ, tôi không thể không ghen tuông, cay đắng. Một năm sau, khi Hoa hoàn thành khóa học tại nước ngoài, em trở về và tổ chức đám cưới với người tôi yêu, bất chấp những lời van xin và sự đau khổ của tôi.
Tôi đã xin Hoa hãy trả lại anh cho tôi, xin anh hãy quay lại với tôi, nhưng chẳng lời nào có thể làm động lòng hai kẻ đang mê đắm trong tình yêu. Cuối cùng, chỉ có tôi là ôm thù hận. Đám cưới vẫn diễn ra như dự định, chỉ có điều vắng mặt tôi, tôi không đủ vị tha để chúc phúc cho em và người tôi yêu. Tôi đã là kẻ bị quên lãng trong niềm vui vẻ, hạnh phúc ấy.
Sau đám cưới, đôi vợ chồng trẻ đi tuần trăng mật ở nước ngoài và liên tục gửi về những hình ảnh lãng mạn, thể hiện tình yêu đắm đuối của họ cho bố mẹ tôi, và tất nhiên, những tấm hình ấy lại một lần nữa xát muối vào vết thương lòng của tôi. Tôi không thể tha thứ cho họ và quyết phải trả thù.
Tôi đã mất rất nhiều thời gian để lên một kế hoạch tinh vi và hiểm độc nhằm chia rẽ họ. Khi ấy lòng hận thù trong tôi đang sục sôi và tôi đinh ninh rằng mình có thể cười trên nỗi đau khổ của họ, họ càng đau đớn, tôi sẽ càng thỏa mãn, sung sướng, nhưng thật ra không phải vậy.
Kế hoạch thâm độc và sự hối hận muộn màng
Biết anh không phải loại đàn ông háo sắc, nhưng chẳng anh hùng nào qua được ải mỹ nhân, nên tôi vẫn rất tự tin thực hiện kế hoạch của mình. Tôi lân la làm quen với đám ma cô dắt gái, bỏ ra rất nhiều tiền để thuê một cô chân dài, xinh đẹp và được quảng cáo là có kỹ năng tuyệt vời trong chuyện làm thỏa mãn đám đàn ông.
Tôi cho cô gái ấy xem ảnh anh, nói cho cô ta biết những sở thích của anh và tạo những cơ hội tình cờ để cô ta tiếp cận anh một cách khéo léo. Với nhan sắc và sự lọc lõi trong nghệ thuật "phỉnh phờ", cô ta đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của anh.
Không chỉ vậy, tôi còn "tiếp tay" cho cô ta bằng cách ngấm ngầm gây ra những mâu thuẫn giữa anh và Hoa. Như người ta vẫn nói "hôn nhân là nấm mồ của tình yêu", cuộc sống vợ chồng không giống như những điều lãng mạn đôi trẻ vẫn tưởng tượng khi yêu nhau, và giữa họ đã nảy sinh ít nhiều mâu thuẫn. Nhưng đáng ra những mâu thuẫn ấy sẽ không đáng kể nếu không có sự "đổ dầu vào lửa" của tôi.
Tôi gièm pha anh với bố mẹ mình và nói xấu em gái với bố mẹ anh. Chịu quá nhiều sức ép, những trận cãi vã giữa hai vợ chồng trẻ càng diễn ra thường xuyên hơn. Anh chán nản, tìm đến cô gái trẻ đẹp mới quen để tâm sự và tìm kiếm sự an ủi. Rồi chẳng bao lâu sau, anh ngã vào vòng tay cô ta.
Những kỹ năng làm tình của cô gái mại dâm đã khiến anh mê mẩn, đắm đuối đến mức quên cả vợ. Anh chu cấp tiền bạc cho cô ta, cung phụng cô ta, thậm chí còn có ý định bỏ vợ để cưới cô ta như lời cô ta nỉ non bên tai anh. Những clip nóng bỏng trên giường của họ được bí mật gửi tới em gái tôi.
Hoa làm ầm lên, em đem những hình ảnh đáng xấu hổ ấy cho bố mẹ, bạn bè anh xem, nghĩ rằng anh sẽ xấu hổ mà chấm dứt chuyện này. Nhưng những hành động đó chỉ càng làm anh thêm quyết tâm bỏ vợ để đến với bồ. Anh viết đơn ly hôn, yêu cầu Hoa ký với thái độ lạnh lùng, tuyệt tình. Hoa biết mình đã sai, em van xin anh tha lỗi, nhưng anh không hề đoái hoài đến những giọt nước mắt của em. Anh vẫn kiên quyết ra đi.
Tuyệt vọng vì không thể níu kéo được chồng, Hoa đã tìm đến nơi cô gái kia đang ở để đánh ghen, nhưng anh đã ra sức bảo vệ cô ta mà thẳng tay đánh chửi Hoa. Anh đã thật sự bị cô ta bỏ bùa mê tình ái.
Biết không thể cứu vãn, Hoa đã nghĩ dại, em đã tìm đến cái chết đau đớn, tức tưởi sau khi để lại một lá thư tuyệt mệnh đẫm máu và nước mắt. Tôi đã hối hận, đau khổ biết bao khi chứng kiến kết cục ấy. Tôi đã định đi theo Hoa để chuộc tội với em, nhưng việc nghĩ đến những bất hạnh mà bố mẹ sẽ phải chịu đựng khi cùng lúc mất cả hai người con gái đã ngăn tôi lại.
Tôi đã tìm đến anh, để sỉ vả cho thỏa những oán hận trong lòng, nhưng rồi tôi hiểu ra, tất cả những nghiệp chướng này đều là tại tôi. Tại sự ghen tuông mù quáng, cả giận mất không của tôi. Tôi chưa từng lường trước hậu quả này và nghĩ rằng ngày Hoa và anh phải tan nát cũng sẽ là ngày vui sướng nhất của tôi, nhưng tôi lại không hề có cảm giác ấy. Tất cả chỉ còn là sự ân hận, tiếc nuối muộn màng.
Có lẽ tôi sẽ không bao giờ có thể tha thứ được cho mình, cũng chẳng bao giờ có thể yêu thương ai được nữa. Tôi sẽ phải trả giá cho chuyện này bằng một cuộc đời cô độc dai dẳng. Giá như tôi có thể làm gì để chuộc lại lỗi lầm này.
Theo VNE
Đau khổ khi lấy phải người đồng tính Tưởng như chẳng còn gì đau khổ hơn, nhưng tai tôi như ù đi khi nghe lời hét của cô gái kia: "Chị điên à? Chồng chị là người đồng tính. Lẽ nào tôi lại đi bồ bịch với anh ta!". Đẹp trai, học giỏi, gia đình khá giả, anh chính là thỏi nam châm hút hồn các cô gái xung quanh trong...