Đến hòa giải vợ chồng cậu bạn thân cãi nhau, tôi đứng tim khi nhìn chiếc quần ren đỏ
Vợ đưa con về bố mẹ đẻ chơi, tôi ở nhà bỗng nhận được điện thoại của vợ Tính.
Cô ta khóc lóc nhờ tôi đến phân xử hộ, nếu không vợ chồng sắp ly hôn tới nơi rồi. Mấy tháng nay, nghe Tính, cậu bạn thân than vãn cằn nhằn về vợ nó mà tôi vừa thương bạn lại thấy mình thật may mắn. Vợ Tính đanh đá, ghê gớm, suốt ngày ghen bóng ghen gió chồng, mặc dù Tính không làm gì cả. Chơi với nhau lâu ngày tôi thừa hiểu nó không phải người đàn ông lăng nhăng chơi bời. Đi làm về là chỉ có vợ con thôi, tiền nong cũng biết giữ gìn, vun vén.
Song vợ Tính vẫn không thấy thế là đủ, không nghĩ cách chăm sóc, bảo vệ gia đình, ngược lại còn làm ra những hành động khiến chồng thấy chán nản, ngột ngạt.
Nhìn lại vợ tôi, cô ấy vừa xinh xắn, dịu dàng lại khéo léo chăm sóc gia đình khiến tôi và bố mẹ rất hài lòng. Đặc biệt vợ không bao giờ gây áp lực hoặc làm những hành động thiếu suy nghĩ khiến chồng phải mệt mỏi. Tôi cũng chỉ mong vợ Tính học được một nửa tính nết của vợ tôi để gia đình nó được yên ổn.
Nhìn lại vợ tôi, cô ấy vừa xinh xắn, dịu dàng lại khéo léo chăm sóc gia đình khiến tôi và bố mẹ rất hài lòng. (Ảnh minh họa)
Thế nhưng một chuyện xảy ra cuối tuần vừa rồi đã đảo lộn tất cả suy nghĩ và cuộc sống của tôi. Vợ đưa con về bố mẹ đẻ chơi, tôi ở nhà bỗng nhận được điện thoại của vợ Tính. Cô ta khóc lóc nhờ tôi đến phân xử hộ, nếu không vợ chồng sắp ly hôn tới nơi rồi vì cô ta bắt được quả tang chồng ngoại tình.
Tôi nghe mà hốt hoảng, lẽ nào lần này không còn nghi ngờ vô căn cứ nữa mà vợ Tính bắt gian tại trận rồi? Tôi lập tức đến nơi, mới biết vợ Tính cũng đưa con về ngoại chơi nhưng cô ta thấy nóng ruột nên đã trở về sớm. Về tới nhà, cô ta ngửi được mùi hương nước hoa của phụ nữ còn vương lại. Tìm kiếm lục lọi một hồi trong nhà, cuối cùng vợ Tính tìm được một chiếc quần lót ren đỏ của phụ nữ rơi dưới gầm ghế sofa.
Video đang HOT
Món đồ không phải của cô ta, nghĩa là đã có một người phụ nữ lạ xuất hiện trong nhà và làm chuyện mờ ám với Tính. Rõ ràng vợ Tính có căn cứ hẳn hoi, tôi đang định kéo bạn thân ra ngoài hỏi han thì phải khựng người lại khi nhìn chiếc quần lót ren đỏ kia.
Chiếc quần ấy giống hệt với chiếc quần mà tôi mua tặng vợ trong đợt công tác vừa rồi, cả về màu sắc, hoa văn, nhãn hiệu, độ mới cũ và cả kích cỡ. Tôi mạo muội cầm lên xem, lật phần tem nhãn lên, tôi đau đớn đến tận cùng nhận ra rằng đây đúng là quần của vợ minh! Vì trên đó tôi đã ghi dòng chữ nhỏ “I love you” khi tặng cho cô ấy. Tôi viết mà không nói cho vợ biết, có lẽ cô ấy cũng không để ý. Đây là một nhãn hiệu đắt tiền, tôi mua cả bộ, không hề rẻ chút nào.
Tôi bỏ về khi vợ chồng Tính vẫn cãi nhau ầm ĩ. Tôi không dám nói cho vợ Tính biết sự thật, cũng không thể đối diện với người bạn thân của mình thêm một phút giây nào nữa. Tôi thấy sợ hãi sự lừa lọc và tráo trở trong lòng người.
Theo vợ nói thì nguồn cơn cũng tại tôi mà ra… (Ảnh minh họa)
Gọi vợ về, tôi nói thẳng với cô ấy. Vợ không thể chối cãi được nữa và để biện minh cho hành động của mình thì cô ấy đưa ra lý do thế này: “Giữa em với anh ấy không có tình cảm gì cả, chúng em càng không muốn đánh mất gia đình, chỉ là thiếu thốn nên tìm đến nhau mà thôi…”.
Lúc ấy tôi mới biết trong đời sống tình dục, vợ vẫn không hề hài lòng với chồng, vừa hay Tính cũng không được thỏa mãn khi sống với vợ. Họ muốn tìm đối tượng bên ngoài để thỏa mãn bản năng, rồi về nhà vẫn hạnh phúc bên chồng con. Hai người vừa hay hợp nhau, lại đảm bảo kín kẽ. Phụ nữ vốn nhạy bén hơn đàn ông nên vợ Tính mới phát hiện ra dấu hiệu lạ ở chồng, còn tôi thì không hay biết gì cả.
Chẳng biết là do vô tình hay vì quá vội vàng mà vợ tôi để quên món đồ nhạy cảm tại nhà người tình. Theo vợ nói thì nguồn cơn cũng tại tôi mà ra, nhìn cô ấy quỳ lạy xin tha thứ mà tôi khổ tâm quá. Tôi có nên bỏ qua cho một người vợ như thế không? Rồi sau đó nghĩ cách cải thiện khía cạnh kia để giữ gìn hạnh phúc gia đình?
Bạn thân rủ người yêu về phòng chơi, 2 đứa cãi nhau rồi bỏ lại 1 thứ trên giường khiến tôi đuổi cô đi ngay lập tức
Trâm lẳng lặng xách túi đồ đi xuống, không quên đáp lại một câu: "Tiền nhà tháng này tao không đóng!".
Tôi vừa chấm dứt tình bạn 10 năm và biếu luôn đứa bạn thân cái khăn mặt chỉ vì một thằng con trai ngớ ngẩn. Chơi với nhau cả chục năm tôi và Trâm cũng cãi nhau giận nhau nhiều, nhưng giờ lớn rồi tôi mới nhận ra mối quan hệ bạn bè với nó quá độc hại.
Hai đứa chúng tôi có khá nhiều thứ đối lập nhau: bố mẹ Trâm ly hôn khi mới đẻ cậu con trai thứ 2 còn bố mẹ tôi bình thường, nhà Trâm giàu còn nhà tôi thuộc tầng lớp trung lưu, Trâm nói nhiều còn tôi thích trầm lặng, mẹ Trâm làm bác sĩ, bố tôi bán vàng mã hương hoa... Ấy thế mà chúng tôi lại thân nhau từ bé, luôn đi học với nhau và cùng thần tượng chung một nhóm nhạc Kpop.
Song, mọi thứ bắt đầu thay đổi khi chúng tôi thi Đại học. Tôi đỗ vào một trường nổi tiếng ngành tài chính, còn Trâm thì trượt "thẳng cẳng". Hôm biết kết quả thi, mẹ Trâm đã mắng mỏ khóc lóc trước mặt nó suốt từ sáng đến khuya, chả hiểu sao nó học giỏi thế mà trượt trường Y được. Trâm bỏ sang nhà tôi, nó chẳng nói năng gì chỉ im lặng đắp chăn ngủ. Đúng là học tài thi phận mà!
Tôi lên Hà Nội nhập học được 2 tháng thì một hôm Trâm bất thình lình gọi điện, hỏi địa chỉ tôi ở trọ rồi xách đồ đến ngay lập tức. Chưa hiểu đầu đuôi chuyện như nào thì Trâm thông báo gọn lỏn: "Cho tao ở nhờ mấy tháng, ôn thi ngoại ngữ xong tao đi xuất khẩu lao động". Tôi hỏi rằng mẹ nó có biết chuyện không, Trâm gật đầu.
(Ảnh minh họa)
Nó ở chung phòng mấy hôm tôi mới biết nó đã có bạn trai. Người yêu nó đang học cao đẳng, cũng ở gần chỗ tôi. Thi thoảng anh ta chạy sang đón Trâm đi chơi nên tôi cũng biết mặt, tên là Chí, hơn bọn tôi 2 tuổi. Chí là dân thành phố gốc, nhà cũng có điều kiện nên rất chiều con bạn thân của tôi, thấy mua quần áo dép guốc rồi ship đồ ăn ngon cho nó suốt. Yêu đương vào một cái, tôi thấy con bạn suốt ngày chỉ ôm điện thoại nhắn tin, 1-2h sáng còn gọi video cho Chí vì sợ anh ta lén lút đi với con khác. Trâm cũng bắt đầu ăn mặc sexy hơn, ngày nào cũng trang điểm các kiểu, tôi hỏi chuyện học hành đến đâu thì nó chỉ ậm ừ.
Hôm qua tôi có việc đi vắng, Trâm rủ Chí về phòng chơi mà không báo trước. Tôi ra ngoài một tí đã quay về luôn vì việc bị hoãn, vừa mở cửa phòng ra tôi đã giật nảy mình vì trông thấy cảnh Chí ôm Trâm mặc váy ngủ trên giường. Họ cũng hoảng hốt đẩy nhau ra, tôi định kiếm chỗ khác bên ngoài để đỡ ảnh hưởng đến đôi bạn trẻ, nhưng trưa nắng thì làm gì có chỗ nào mà đi nên tôi lại lục đục đi nấu cơm.
Móc ví ra còn có 50 nghìn lẻ, tôi ngại bảo Trâm là mình hết tiền nên ra chợ cố nghĩ mấy món rẻ rẻ. Đậu phụ, rau củ luộc chấm muối vừng, thêm 2 lạng thịt, tôi còn dư đúng 5 nghìn mua hành với cà chua. Về nấu cơm ăn xong vẫn thấy đôi chim câu "hú hí" trong góc giường, bê mâm ra gọi ăn thì con bạn tôi dài mồm ra chê.
- Ơ sao cơm toàn rau đậu thế này, thịt toàn mỡ như kia ăn kiểu gì?
- Ăn tạm đi, tao hết tiền rồi, tháng này nhà chưa gửi tiền lên.
- Sao không bảo tao đưa thêm, chứ cơm kiểu này anh Chí không ăn được.
Nói xong chúng nó quay sang bảo nhau đi ăn ngoài, tôi bực lắm nhưng cố nhịn nhục ngồi ăn 1 mình. Trâm thay bộ váy mới khá ngắn, bạn trai nó ý kiến bắt thay bộ khác kín đáo hơn. Nó vùng vằng không nghe, thế là đôi ấy cãi nhau ầm ĩ như thể tôi vô hình vậy! Cãi được một lúc thì Trâm lăn đùng ra khóc ăn vạ, Chí vội chạy vào nhà tắm lấy khăn ra cho bạn gái lau. Con bạn tôi giận dỗi ném toẹt cái khăn xuống đất đúng ngay chân tôi, ôi trời ơi đó chính là khăn mặt tôi đang dùng đấy ạ!
Tôi cố kìm nén cơn giận mang chiếc khăn vào nhà tắm để giặt lại, tới khi ra ngoài thì 2 người đó đã đi mất. Định ngồi xuống ăn nốt bát cơm dở thì hỡi ôi, trên giường ngủ của tôi là một mớ rác tung tóe! Trâm xé bao thuốc của bạn trai ra ném vung vãi lên chăn gối, mùi thuốc hôi hám bay khắp phòng còn vụn thuốc thì rơi hết xuống khe. Tôi là đứa ưa sạch sẽ nên nhìn cảnh này tức không chịu nổi nữa, nhất định hôm nay Trâm phải chuyển đi ngay, rồi nó với bạn trai muốn làm gì thì làm. Thân thiết cả chục năm trời mà nó lại không hề tôn trọng tôi, cả bạn trai nó cũng vô ý thức đến cạn lời.
Đến tối thì Trâm quay về, nó tung tăng xách theo 2 cốc trà sữa mời tôi uống. Tôi từ chối rồi thông báo ngắn gọn cho con bạn là nó phải tìm chỗ khác để ở, tôi muốn sống một mình. Nó ngơ ngác hỏi tại sao, tôi cũng thẳng thắn nói với nó những việc mà tôi phật ý. Nghe xong nó cũng không thèm xin lỗi, lập tức gom đồ đạc bỏ đi.
Trước khi đóng sầm cửa lại, nó không quên ném cho tôi một câu nghe phát nản: "Tiền nhà tháng này tao không đóng!". Thôi coi như mất luôn đứa bạn, cái khăn mặt tôi cũng ném ra thùng rác luôn!
Cô bạn thân đột ngột tới nhà tôi báo chuyện gấp, lúc cô ấy cho tôi xem tấm ảnh, tôi tưởng chừng ngã quỵ Nhìn tấm ảnh trên điện thoại, mắt tôi như hoa lên vì sốc. Ảnh minh họa Tôi và Qu yêu nhau cũng hơn một năm rồi. Qu dịu dàng, chăm sóc tôi rất chu đáo và tâm lý. Dù yêu lâu, chúng tôi chưa từng cãi nhau và tôi luôn cho rằng anh đúng là một nửa của đời mình. Tháng trước, Qu...