Đến giờ tôi vẫn hãi hùng vì cảnh tượng trước cổng nhà nhân tình của anh
Cuối cùng tôi cũng đã thoát khỏi bà mẹ chồng tai quái, ông chồng bạc bẽo, dì chồng, em chồng như chủ nợ. Nhưng hình ảnh ở trước cổng nhà nhân tình của anh vẫn luôn ám ảnh tôi.
Tôi quyết định kết hôn khi mới 22 tuổ.i, cưới nhau được một tháng thì tôi có bầu. Chồng tôi đi bán hàng thuê, mỗi tháng được trả công 2 triệu 8. Tôi làm nhân viên bán quần áo cho một cửa hàng, công việc không quá vất vả nhưng vì bị dọa sảy thai nên phải nghỉ việc ở nhà.
Có bầu được 6 tháng thì tôi phất hiện ra chồng tôi có sự thay đổi, thường xuyên đi sớm về muộn. Nếu có hỏi đi đâu cũng chỉ trả lời là đi lấy hàng cho chủ trong khi anh chỉ là chân bốc vác.
Từ khi nghỉ làm tôi ở nhà hằng ngày nấu cơm nước dọn dẹp, giặt giũ quần áo, phục vụ cả gia đình từ chồng, mẹ chồng, anh chồng, dì chồng, em chồng và cả bồ của dì chồng nữa.
Mỗi ngày tôi đều dậy sớm nấu ăn dọn dẹp và giặt giũ quần áo. Mẹ chồng tôi là người “quái thai” nhất mà tôi từng gặp, mỗi lần thấy tôi giặt ít quần áo là bà lại mang hết đồ trong tủ ra bắt tôi giặt, với lý do đồ để trong tủ lâu bị hôi, có mùi… Ngày nào cùng bê những chậu quần áo to đầy đến mức khiến tôi bị động thai.
Trước tuần tôi sinh, cũng là ngày chồng nhận được lương, tưởng đâu anh sẽ để dành tiề.n trả viện phí sau này tôi sinh. Nào ngờ anh bảo ông chủ cho đi du lịch, dù tôi đã can ngăn, nhưng được mẹ chồng ủng hộ thế là anh gấp quần áo để đi luôn. Chồng đi du lịch 3 ngày thì về. Tối đó tôi đau bụng và vào viện sinh con. Tiề.n đi du lịch tiêu gần hết chỉ còn đủ trả tiề.n viện phí. Vì thế mà sau khi đẻ xong chồng tôi xin cho tôi ra viện luôn.
Ngày nào cùng bê những chậu quần áo to đầy đến mức khiến tôi bị động thai. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh nên mẹ tôi lên thăm, nhưng chỉ ở được 2 ngày rồi về vì mẹ chồng tôi thường hay nói móc, nói xoáy. Đã thế mẹ chồng còn đi rêu bếu, đặt điều về tôi với hàng xóm, cả ngày bà chử.i, mắng tôi ăn bám nọ kia.
Video đang HOT
Con còn nhỏ, 1 mình chăm bẵm có hôm thức đến 3-4 giờ sáng. Còn chồng thì chưa 1 lần pha sữa cho con chứ đừng nói con trông đêm. Con được hơn 1 tháng tôi bắt đầu đi lấy quần áo để bán, vừa kiế.m tiề.n mua sữa cho con cũng là để có đồng ra đồng vào.
Con được ba tháng thì tôi phát hiện chồng tôi có bồ, anh thường xuyên nhắn tin gọi điện. Ấy vậy khi tôi nói với mẹ chồng, bà không khuyên nhủ mà bênh vực rồi bảo “Con b.ỏ v.ợ đi mẹ đi lấy vợ mới cho” uất ức tôi chỉ biết khóc. Có lẽ thấy tôi tội quá nên chồng bắt đầu quan tâm tôi nhiều hơn, lúc đó tôi cũng dần nguôi ngoai.
Nào ngờ anh vẫn chứng nào tật nấy. Anh liên lạc với cô gái kia ngày một nhiều, biết vậy nhưng cứ nghĩ đến con tôi lại cố gắng chịu đựng. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu vô không tình đọc được tin nhắn của anh và cô gái kia, hai người hẹn nhau ở công viên, vì yêu chồng nên tôi cố gắng để không tin điều đó. Nhưng có lẽ giọt nước cuối cùng đã tràn ly.
Tối hôm đó, tôi lặng lẽ đi theo anh thấy hai người đứng nói chuyện, rồi hôn nhau dưới gốc cây. Tim tôi đau đến mức run rẩy nhìn anh. Hai người dắt tay nhau đi qua chỗ tôi đứng. Lúc đó tôi đã không kiềm chế được nên lao đến kéo tóc, x.é á.o cô ta, nào ngờ anh ta quay sang đán.h tôi trước mặt tình nhân của mình cho đến khi mọi người can ngăn mới thôi.
Tủ.i nhụ.c phận làm dâu, chồng bạc bẽo, mẹ chồng “quái thai” tôi quyết định l.y hô.n. (Ảnh minh họa)
Nghĩ rằng vì cô gái kia còn trẻ nên không khỏi mắc sai lầm. Thế rồi tôi ôm con xuống nhà cô tình nhân của chồng để nói chuyện với bố mẹ cô gái những mong sẽ khuyên nhủ được.
Nào ngờ khi vừa xuống đến cổng thì thấy chồng tôi phi xe xuống, kéo mẹ con tôi lên xe một cách thô bạo rồi cứ thế kéo rê về, để tôi vừa ôm con vừa chạy theo xe, ngã dúi vào xe, rách hết quần áo, con khóc ngặt nghẽo chồng tôi cũng không dừng lại, đến khi tôi vấp chân, suýt nữa hất tung con đi thì chồng tôi mới dừng lại, bỏ mặc mẹ con tôi tự về, anh phóng xe đi trước với lời đ.e dọ.a: “Còn xuống đấy lần nữa thì liệu hồn”.
Tủ.i nhụ.c phận làm dâu, chồng bạc bẽo, mẹ chồng “quái thai” tôi quyết định l.y hô.n. Sau 6 năm trôi qua nhưng tôi khổng thể nào quên được ánh mắt và cảnh tượng hôm ấy. Sau l.y hô.n 2 mẹ con tôi sống một cuộc sống tuy khó khăn vất vả, bận rộn nhưng thấy con ngoan lễ phép với tôi như vậy cũng được an ủi phần nào. Giờ tôi chỉ muốn nuôi dạy con cho tốt, không muốn bước chân vào bất kỳ cuộc sống hôn nhân nào nữa, một lần là quá đủ rồi.
Theo Phunutoday
Tủ.i nhụ.c phận lấy chồng nhà giàu 1 bát cơm ăn với 1 bát nước mắm
Lấy vào nhà giàu, người phụ nữ là phận làm dâu như tôi mới thấm thía cái cảnh cơm nhà giàu không dễ nuốt, cũng chẳng dễ ăn như người ta nghĩ.
Tôi làm cho một công ty kinh doanh sau khi ra trường, thu nhập cũng khá. Tôi gặp anh trong một lần họp nhóm kinh doanh, anh là trưởng nhóm đó nên bận, vào làm cả mấy tháng giờ tôi mới được gặp anh. Sau lần đó thì anh xin số và làm quen với tôi, nghĩ mình nhà nghèo chẳng bằng ai nên tôi thường tránh mặt anh chứ không gặp. Vì tôi nghe mấy chị em trong công ty nói gia đình anh rất giàu có, đã thế còn trẻ đã có một sự nghiệp vững vàng và tướng mã hào hoa phong nhã thì để đâu cho hết gái theo. Bởi vậy khi anh chọn tôi rồi ngỏ lời tôi đã tìm cách từ chối.
Anh vẫn kiên trì theo tôi đến tận khi tôi đồng ý, cảm động trước sự chân thành của anh nên tôi cũng gật đầu. Dù chuẩn bị sẵn tâm lý cho mình trước một gia đình hoàn toàn khác với gia đình mình, nhưng tôi vẫn không khỏi bất ngờ và choáng váng trước sự giàu có của gia đình anh. Anh đưa tôi vào giới thiệu, chỉ nhìn qua gương mặt đủ hiểu bố mẹ anh chẳng có tý hài lòng nào đối vơi tôi.
Sau đó, mẹ anh đã gặp riêng tôi để nói tôi chấm dứt chuyện với anh. Tôi biết phận mình nên cũng không liên lạc với anh thêm nữa. Nhưng bằng cách nào đó anh vẫn tìm đến tôi, năn nỉ hãy ở lại bên anh. Còn yêu, còn thương nên tôi chấp nhận cố gắng cùng anh. Bố mẹ anh chỉ có mình anh nên bằng sự ép buộc thì bố mẹ anh cũng phải chấp nhận đứa con dâu như tôi.
Mẹ chồng chưa bao giờ quý mến tôi.(Ảnh minh họa)
Cưới nhau về, ngoài những lúc có anh thì cuộc sống của tôi mới dễ thở, chứ còn không thì cuộc sống đó chẳng khác gì địa ngục. Hàng ngày, tôi ở nhà với mẹ chồng, tất nhiên cưới xong bố mẹ chồng ép tôi nghỉ hẳn việc để ở nhà chăm lo cho gia đình. Còn thiết tha với công việc và sợ ở nhà cùng mẹ chồng nhưng tôi vẫn phải nhắm mắt đồng ý.
Những ngày đầu cuộc sống của tôi còn dễ thở, nhưng càng về sau mẹ chồng càng quá đáng với tôi. Nhà chỉ có hai mẹ con, ăn trưa tôi chuẩn bị sẵn nhưng bà chỉ ăn một mình, nếu có tôi ngồi xuống bàn bà nhất định đứng dậy không ăn nữa. Một lần, hai lần như vậy tôi biết ý nên dọn sẵn mâm cơm cho mẹ chồng, mẹ chồng ăn xong rồi tôi mới ăn một mình sau đó. Có những lúc ngồi ăn cơm mà nước mắt tôi cứ rơi, tôi không hiểu nếu không có tình yêu của chồng không biết tôi sẽ còn trụ được ở cái gia đình này mấy ngày nữa.
Cho đến hôm đó, tôi đi chợ nhưng lại về hơi muộn vì gặp lại cô bạn cũ, chúng tôi ngồi quán nước vỉa hè nói chuyện một chút. Về đến nhà nhìn mặt mẹ chồng hằm hằm sát khí là tôi đã đủ hiểu mình khiến bà khó chịu đến nhường nào. Tôi chỉ biết cắm đầu xuống đất, rồi đi xuống bếp và chuẩn bị bữa cơm muộn cho mẹ chồng. Xong xuôi dọn lên ăn thì cũng đã gần 1h chiều. Tôi biết mình sai nên cũng nhanh chóng, chỉ có mẹ chồng tôi cầu kì, bà nhất định phải ăn đủ món, đủ chất còn nếu không sẽ không ăn. Tôi dọn xong cơm, gọi mẹ chồng ra, bà không nói gì tiến đến mâm cơm rồi tự ăn, tôi đứng đó nhìn mà trực trào nước mắt. Chẳng nhẽ ngay cả việc ăn chung mà bà cũng không thể cố gắng vì tôi, dù sao bây giờ cũng quá giờ ăn rồi.
Tôi lên phòng, ngồi 30 phút sau thì ra ngó, không thấy mẹ chồng đâu, bà vẫn đậy thức ăn lại. Chỉ đến khi tôi mở ra, mới thấy được dưới cái mâm cơm mẹ chuẩn bị là cho tôi có 1 bá cơm và 1 bát nước mắm. Cầm bát cơm tim tôi thắt lại, tôi biết mẹ chồng vẫn đang xem tôi sẽ làm gì, tôi vẫn ăn, ăn hết, dọn dẹp xong rồi tôi mới về phòng, thu xếp quần áo và bỏ đi.
Tôi nói với chồng về mẹ chồng trong hai hàng nước mắt.(Ảnh minh họa)
Tôi chỉ nhắn ti cho chồng rằng: "Mình l.y hô.n đi, em thật sự không chịu đựng được nữa rồi". Rồi tôi tắt máy, chưa đầy hai tiếng sau, chồng đã đứng trước mặt tôi. Anh ôm tôi, lúc này tôi mới được òa khóc, tôi nói với anh trong hai hàng nước mắt.
- Anh biết không, phận làm con dâu nhà giàu em cũng biết thân biết phận mình lắm, vậy mà hôm nay mẹ anh cho em ăn cơm cùng với một bát nước mắm. Còn đồ ăn em nấu mẹ ăn xong rồi đổ thùng rác cả. Em thật sự không chịu nổi nữa rồi. Càng được anh ôm tôi càng khóc lớn.
Anh cùng tôi chuyển ra ngoài sống, đến nay cũng được hơn 1 tháng nhưng mẹ chồng vẫn chỉ gọi con trai về chứ không gọi tôi. Được chồng an ủi và ở bên nên tôi cứ cố gắng chống trọi chứ bản thân cũng không biết mình có thể cố gắng được đến bao giờ mất. Nếu cứ đà này, tôi thà mình chia tay anh để cả hai đỡ khổ.
Theo Một Thế Giới
Bám theo chồng sau giờ tan sở, tôi lặng người khi thấy cảnh tượng bày ra trước mắt Vợ chồng sống với nhau mười mấy năm trời, biết ao ân nghĩa... vậy mà anh nỡ phản bội tôi. Vợ chồng tôi cưới nhau 15 năm, có với nhau 2 cậu con trai kháu khỉnh, ngoan ngoãn. Kinh tế gia đình cũng khá giả, tôi làm văn phòng trong công ty xuất nhập khẩu, còn chồng tôi là chủ một công ty...