Đến gặp mặt người đàn ông mà chị gái giới thiệu, tôi sững người điếng lặng
Tôi cứ nghĩ chị gái thương yêu nên mới tìm cho mình một người đàn ông tốt. Nào ngờ…
Dốc hết trái tim – Tổng đài “lắng nghe và giải đáp” tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu – hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình… Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài – Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào Hướng Dương,
Tôi và chị gái là chị em cùng cha khác mẹ. Chị gái tôi là con của vợ trước (đã mất rồi), còn tôi là con của vợ sau của bố. Vì thế, tình cảm chị em chúng tôi cũng không thân thiết như những gia đình khác. Chị gái luôn sợ tôi lấy của cải, tài sản trong nhà và lúc nào cũng đòi hỏi quyền lợi cao hơn tôi. Bản thân tôi không muốn tranh giành nên chị ấy thích gì, đòi gì, tôi cũng cho hết.
Hiện tại, chị tôi đã lấy chồng và kiên quyết không về nhà chồng làm dâu. Chị ấy nói sống chết gì cũng phải ở lại căn nhà do mẹ chị ấy xây nên. Bố tôi hiền lành, không khuyên được con gái nên đành để vợ chồng chị sống chung. Rồi chị ấy hay nói cạnh khóe chuyện tôi “không chịu lấy chồng, định sống ở đây để giành nhà với chị ấy à?”. Tôi nghe rồi cho qua vì không bận tâm đến nhiều.
Tuần trước, chị gái bảo giới thiệu cho tôi một người đàn ông tốt lắm. Chị ấy ngọt nhạt kêu tôi đi xem mắt. Nể chị, tôi cũng đến chỗ hẹn. Nhưng khi thấy người đàn ông đầu hói, lớn như cha chú mình, tôi sững người. Vì lịch sự, tôi vẫn vào nói chuyện với người ấy và càng phát hiện ra nhiều điểm xấu của ông ta. Như hút thuốc, không có chí tiến thủ, gia trưởng, đã từng ly hôn 2 người vợ.
Tôi thất vọng về chị gái khủng khiếp. Không lẽ chị ấy phải “tống” tôi ra khỏi nhà mới yên tâm được hay sao? Hướng Dương ơi, tôi buồn và không biết phải sống sao cho vừa lòng chị ấy hết? (hongthu…@gmail.com)
Chào bạn,
Video đang HOT
Qua lời kể của bạn, Hướng Dương thấy chị gái bạn là người luôn lo được lo mất tài sản trong nhà, sợ bạn tranh giành tài sản thừa kế.
Với một người chị như thế, bạn cứ sống bình thản, hạnh phúc và an yên. Bạn càng để ý nhiều, càng chất chứa nhiều việc, bạn sẽ càng đau lòng thêm. Nếu bạn không làm điều gì sai, không hổ thẹn với bản thân mình, bạn chẳng cần phải bận tâm suy nghĩ nhiều về những việc mà chị gái đã và đang làm với bạn. Bình thản đối diện, vượt qua bằng chính sức mạnh nội tâm và sự kiên định của chính bạn.
Về chuyện tình cảm, bạn nên tự mình quyết định, tìm kiếm người yêu thay vì chờ đợi sự giúp đỡ của người khác. Bạn đã trưởng thành và cần tự chịu trách nhiệm với cuộc sống hôn nhân cả đời của mình.
Về chuyện tài sản, bạn nên nói thẳng thắn với bố mẹ, yêu cầu họ họp gia đình, thống nhất tài sản cho các con. Tránh để chị gái bạn suy diễn rồi lại có những hành động, lời nói không đúng với bạn và cả những rắc rối có thể phát sinh trong tương lai.
Thân ái.
Đưa 6 triệu tiền ăn mẹ chồng chê ít, nhìn mâm cơm trên bàn tôi tức nghẹn họng
Hơn 3 năm ở nhà chồng, tôi không điều tiếng. Tôi luôn mốn giữ phép con dâu để chồng yên tâm công tác.
Tôi lấy chồng, công việc của cả hai đều bình thường. Nhìn chung chúng tôi không khó khăn nhưng cũng không phải dư dả để có thể mua được một căn nhà riêng. Vậy nên chúng tôi chọn cách sống chung với bố mẹ chồng.
Cuộc sống có chút mâu thuẫn nhưng tôi luôn tâm niệm, mình sống hết lòng và chân tình thì mẹ chồng cũng sẽ nhận ra, không gây khó dễ. Hơn 3 năm ở nhà chồng, tôi không điều tiếng. Tôi luôn mốn giữ phép con dâu để chồng yên tâm công tác. Con tôi cũng được 3 tuổi, cháu còn nhỏ nên phải nhờ cậy ông bà nhiều. Vậy nên dù có thế nào thì ông bà vẫn là người có công.
Nhiều lần mẹ chồng nói chuyện khó nghe, chê bai, tôi thực sự để ngoài tai. Có chuyện quá bực bội tôi mới cãi lại mẹ vài câu. Nhưng chồng tôi vốn dĩ hòa vi quý nên bảo tôi nên nhịn. Nghe lời chồng cũng vì đang ở nhà ông bà nên tôi đành phải xuống nước.
Hàng tháng, tôi chưa bao giờ căn ke chuyện tiền bạc. Ban đầu tiền điện nước trong nhà là tôi lo hết. Ngay cả chuyện đi chợ cũng do tôi lo. Vì tôi sợ mẹ ở nhà trông cháu vất vả lại chợ búa thì khổ cho mẹ nên tôi giành phần. Nhưng sau này, mẹ có nói mẹ muốn chủ động cơm nước, sợ chúng tôi về muộn nên tôi đã đồng ý.
Mỗi tháng tôi đưa mẹ 6 triệu tiền ăn. Thực ra nói là tiền ăn của vợ chồng tôi nhưng số đó nếu chi tiêu hợp lý cũng đủ. (Ảnh minh họa)
Tôi đưa tiền cho mẹ chi tiêu chợ búa còn tiền điện nước đến tháng là tôi tự đóng cho cả nhà. Bố mẹ có lương hưu nhưng chúng tôi chưa từng xin ông bà hay bắt ông bà phải chi trả bất cứ khoản nào trong nhà. Nhưng... từ ngày đưa tiền cho mẹ chồng đi chợ, tôi thấy mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh.
Mỗi tháng tôi đưa mẹ 6 triệu tiền ăn. Thực ra nói là tiền ăn của vợ chồng tôi nhưng số đó nếu chi tiêu hợp lý cũng đủ. Vả lại, biết con cái không phải giàu có gì, tôi có đưa từng đó mà ông bà có thiếu thì cũng giúp con cái một chút. Nhưng không... Mẹ chồng tôi chưa bao giờ làm việc đó. Có tháng thiếu mấy trăm nghìn mẹ cũng ghi ra rồi sang tháng sau bắt tôi bù.
Thực tình mẹ có mua cái gì tôi cũng không quan tâm và cũng không biết. Tôi chỉ muốn mẹ hiểu, con cái không giàu có, bà cố gắng chi tiêu tiết kiệm một chút. Ngoài tiền ăn chúng tôi còn phải lo tiền điện nước cũng đã hết lương của một người. Con cái còn phải đi học rồi đủ các loại cưới xin, chúng tôi cũng đâu phải giàu có.
Nói ra thì chồng lại bảo thôi nhưng đúng là mẹ chưa từng nghĩ sẽ góp thêm cho chúng tôi tiền điện nước hay đỡ đần các con tiền ăn cho các con đỡ vất.
Toàn bộ số tiền ăn đó mẹ ghi vào sổ coi như là tiền chi tiêu hàng ngày trong khoản 6 triệu tôi đưa mẹ hàng tháng. (Ảnh minh họa)
Từ ngày mẹ cầm tiền, mẹ còn quá đáng hơn. Hôm nào về nhà cũng bày biện đủ thứ trên bàn. Không chỉ cho vợ chồng tôi ăn mà còn cho các cháu nhà chị gái chồng. Tất nhiên, tôi đâu ích đến mức so đo chuyện ăn uống của trẻ con nhưng mẹ cũng nên tiết chế, mua vừa phải. Món gì mẹ cũng bày ra rồi lại kêu túng thiếu, hết tiền.
Toàn bộ số tiền ăn đó mẹ ghi vào sổ coi như là tiền chi tiêu hàng ngày trong khoản 6 triệu tôi đưa mẹ hàng tháng. Vậy nên tôi mới có chút khó hiểu và thắc mắc với chồng. Nếu bà muốn cho cháu ăn nhiều đồ ngon, tại sao bà không chịu bỏ chút lương hưu ra. Vị chi trong 6 triệu đó mà ăn uống như vậy thì bao giờ mới đủ?
Nói thì nói vậy nhưng chuyện cũng qua. Cho đến gần đây, chị gái chồng sang ăn cơm cả tháng khiến tôi bắt đầu bức xúc. Thực ra, chuyện đó chẳng có gì nếu không phải mẹ chồng nó tôi cố gắng tháng này đưa thêm cho bà mấy triệu. Lý do là có chị gái chồng sáng chơi...
Điều đó đã khiến tôi thấy vô lý rồi nhưng tôi cũng nhịn. Nghĩ đi nghĩ lại chị cũng không phải hay sang mà mình làm quá thì thật không ra gì. Tôi đưa thêm cho mẹ 4 triệu tháng đó. Nhưng tối nào về nhà tôi cũng thấy mẹ bày toàn đồ hải sản, tôm, cua... rồi tất cả những món ăn sang chảnh mà nói thật tôi cũng chẳng dám ăn.
Một ngày hai ngày không sao, đến ngày thứ 4-5 tôi thực sự nóng mắt. Tôi có nói khéo với mẹ rằng ăn nhiều đồ bổ không tốt, nên hạn chế thịt thà và ăn rau xanh tăng cường thì mẹ khó chịu.
Mẹ bức xúc, tức tối nói tôi trước mặt nhiều người. Nào là con dâu ki ke, nào là tính toán, sợ mẹ tiêu hết tiền... Tôi thực sự không nhịn nổi đành làm um lên. Tôi liệt kê tất cả những gì mẹ đã mua sắm.
Thực sự tôi không chịu nổi nữa. Buổi đó cãi nhau to, chồng tôi cũng chẳng dám cấm cản tôi. (Ảnh minh họa)
Mẹ kêu không có tiền, biết con cái không giàu có gì mà mẹ tiêu xài hoang như vậy có phải quá vô lý không. Tôi không ki bo nhưng mẹ nếu mẹ muốn thiết đãi con gái mẹ thì mẹ hãy nghĩ đến ví tiền của mình. Đằng này mẹ coi đó là trách nhiệm của vợ chồng tôi?
Thực sự tôi không chịu nổi nữa. Buổi đó cãi nhau to, chồng tôi cũng chẳng dám cấm cản tôi. Anh cũng hiểu mẹ mình hơi quá đáng. Chị gái nghe xong câu chuyện thì hơi ái ngại nên hôm sau chị ra về. Tôi có nhắn tin xin lỗi chị vì chị vô can nhưng đúng là với mẹ chồng thì tôi không thể nhịn thêm được nữa.
Tôi đã bàn với chồng chuyện ra ngoài thuê nhà. Và nếu anh không chấp nhận thì tôi sẽ ra ở một mình với con tôi. Chồng tôi cũng đang suy nghĩ, có vẻ như anh đã đứng về phía vợ rồi...
Đứng sau cánh cửa, nghe cuộc nói chuyện đẫm nước mắt của chị gái với anh rể, tôi đau đến nghẹt thở Đứng ngoài cửa, mặt tôi đã đẫm nước mắt, cố bịt miệng để không khóc thành tiếng. Suốt 4 năm sinh viên, tôi sống trong nhà chị gái, hàng tháng tôi được chị chu cấp tiền và nuôi ăn học. Bây giờ tôi đã ra trường được 3 năm và có công việc ổn định nhưng vẫn ở nhà chị ấy. Anh chị...