Đến chơi mẹ chồng tương lai bắt ngủ chung phòng, nhìn thấy một thứ tôi run bắn muốn chia tay
Lúc vào bếp nấu cơm, em thấy trên bàn có đặt mấy gói thuốc lá bèn hỏi mẹ Quang trong nhà có ai bị bệnh phải không. Bà ngắc ngứ mãi mới đáp rằng là thuốc đau lưng của bà.
Em và Quang yêu nhau được 7 tháng nay, hai đứa xác định sẽ tiến đến hôn nhân nên đã về ra mắt gia đình đôi bên và được bố mẹ rất mực ủng hộ.
Nhà Quang ở ngoại thành, chúng em thuê nhà trọ làm việc trong nội thành, nhà em thì quê xa hơn. Hầu như cuối tuần nào em và Quang cũng về nhà anh chơi rồi ở lại ăn cơm, ngủ lại. Phần vì Quang có tình cảm rất tốt với gia đình, anh không thích tụ tập với bạn bè, ngày nghỉ chỉ muốn về quây quần bên bố mẹ. Phần nữa do mẹ Quang nhiệt tình mời mọc, tối thứ sáu nào bác ấy cũng gọi điện giục em sáng thứ bảy cùng Quang về chơi. Chính vì thế mà em rất khó từ chối.
Về chơi nhà Quang, lúc nào em cũng được tiếp đón nhiệt tình, bố mẹ anh quý mến và coi em chẳng khác gì con cái trong nhà. Em rất vui và hạnh phúc, duy chỉ có một điều khiến em cứ mãi băn khoăn. Đó là tối nào ngủ lại thì mẹ Quang cũng bảo hai đứa em ngủ chung phòng. Ban đầu bà nói trong nhà không còn phòng trống nhưng sau đó em mới biết bà nói dối.
Ban đầu bà nói trong nhà không còn phòng trống nhưng sau đó em mới biết bà nói dối. (Ảnh minh họa)
Các bậc phụ huynh khác thậm chí còn cấm đoán không cho con cái ngủ chung khi chưa chính thức là vợ chồng. Riêng bố mẹ Quang trái ngược hoàn toàn, rất ủng hộ thậm chí là tạo điều kiện một cách bắt ép. Tuy rằng hai đứa em đã đã phát sinh quan hệ nhưng việc làm của mẹ Quang vẫn khiến em khá khó hiểu.
Thắc mắc ấy của em cuối cùng cũng được giải đáp trong một lần gần đây về chơi nhà Quang chơi. Lúc vào bếp nấu cơm, em thấy trên bàn có đặt mấy gói thuốc lá bèn hỏi mẹ Quang trong nhà có ai bị bệnh phải không. Bà ngắc ngứ mãi mới đáp rằng là thuốc đau lưng của bà. Em không nghĩ ngợi gì thêm, cho đến buổi trưa ăn cơm xong, mẹ Quang giục em lên phòng nghỉ ngơi để bà rửa bát cho.
Video đang HOT
Em lên phòng Quang rồi mới phát hiện quên túi xách ở dưới nhà nên chạy xuống lấy. Cũng nhờ đó mà nghe được cuộc nói chuyện của mẹ Quang và anh trong bếp.
- Con cầm chỗ thuốc này theo để uống nhé, nhớ uống đều đặn không được bỏ sót bữa nào. Uống hết mẹ lại cắt thêm cho. Thả từng ấy thời gian rồi mà vẫn chưa có tin vui, bố mẹ lo quá. Tốt nhất con chớ hé lộ với nó điều gì nhé, kẻo lại như lần trước thì…
Lát sau Quang lên phòng, em bảo anh ngồi xuống bên cạnh rồi nghiêm túc hỏi anh rốt cuộc đang giấu em bí mật gì. Nếu anh không nói thì em sẽ lập tức chia tay vì không thể chấp nhận được một người bạn trai dối trá.
Hóa ra khi trước Quang từng yêu một người, mẹ Quang lúc ấy rất quá quắt, đưa ra yêu cầu cô gái kia phải có bầu trước mới cho cưới. Vì yêu Quang nên cô ta đã chấp nhận, song hơn một năm trời cô ta vẫn chưa mang thai. Lúc đó nhà Quang bắt anh chia tay bạn gái vì cho rằng cô ta vô sinh. Cô ta quá uất ức nên đã chủ động đi khám, rồi mang kết quả bình thường về ném vào mặt gia đình Quang. Anh tái mặt đi khám thì biết nguyên nhân nằm ở chính bản thân anh.
Em khó xử quá, không biết phải quyết định thế nào. (Ảnh minh họa)
Đến khi yêu em, tất nhiên Quang và gia đình giấu nhẹm chuyện đó, sợ nói ra em sẽ chia tay. Một mặt liên tục rủ em về nhà chơi để bồi dưỡng tình cảm, còn bắt em ngủ chung với hi vọng em nhanh chóng mang thai.
Quang nắm chặt tay em thề thốt tình cảm anh dành cho em là chân thành. Chuyện trong quá khứ là điều không ai mong muốn, lúc ấy bố mẹ anh hơi quá đáng thật nhưng sau đó mọi người đã xin lỗi mà cô gái kia vì tự ái nên kiên quyết chia tay. Anh hứa hẹn sẽ chạy chữa đến nơi đến chốn để sinh con với em, để em được làm mẹ và sẽ đối xử tốt với em cả đời.
Em khó xử quá, không biết phải quyết định thế nào. Rõ ràng vì Quang có khiếm khuyết nên bố mẹ anh mới hòa nhã với em như vậy, trái ngược hẳn với người yêu cũ của Quang. Sau này chúng em lấy nhau và có con rồi thì liệu ông bà có thay đổi thái độ? Chưa nói vấn đề của Quang, nhìn nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn dốc hết tiền bạc và tâm sức vào chạy chữa không có kết quả, em cũng thấy chán nản. Em có nên tiếp tục mối tình này hay “tháo chạy” để tìm con đường khác đơn giản hơn cho bản thân?
Tôi mang hoa quả đến biếu bố mẹ chồng tương lai nhưng cảnh tượng nhìn thấy qua khung cửa quả thực rất đau đớn
Cuối cùng, tôi đành ngậm ngùi bỏ giỏ hoa quả xuống đất, như ngầm kết thúc mối tình 3 năm đầy kỷ niệm này.
Tôi và Hoàng yêu nhau từ 2018, đến đầu tháng 7 tới đây sẽ được trọn vẹn 3 năm. Tình yêu đối với tôi mà nói thì giống như một liều thuốc vực bản thân dậy sau biết bao biến cố cuộc đời. Năm ấy quen và yêu Hoàng, tôi chỉ nghĩ anh là chỗ dựa tuyệt vời nhất vì mẹ tôi mới mất được một thời gian trước đó. Bố tôi cũng từ bỏ thế gian này từ tôi hồi còn nhỏ, vậy nên cuộc sống chỉ còn có tôi và em trai thôi. Hoàng đến với cuộc đời tôi cũng rất tình cờ, rất đúng lúc.
Mặc dù tôi không còn cha mẹ nhưng cũng may là phụ huynh từng rèn giũa để cả tôi và em trai thành người đàng hoàng. Riêng về chuyện kinh tế, tôi tự tin ở tuổi 27 này mình có thể cáng đáng nuôi cả bản thân lẫn em trai ăn học đến nơi đến chốn.
Hoàng lớn hơn tôi 3 tuổi, anh là con trai duy nhất của một gia đình trên phố. Trước đây bạn trai từng đi du học 2 năm nhưng về nước vì cảm thấy môi trường bên đó không phù hợp. May mắn là anh làm việc ở Việt Nam rất ổn, lương tháng đạt ngưỡng 30 triệu đồng và ngày một thăng tiến đáng kể.
Ảnh minh họa.
Nói thật, không riêng gì tôi mà với những người phụ nữ khác nếu gặp Hoàng sẽ phải mê mệt. Vẻ ngoài tuy chẳng phải thuộc dạng mỹ nam song cũng rất bảnh bao, chỉn chu và thanh lịch. Bên cạnh công việc ổn định thu nhập tốt, Hoàng còn là kiểu người ngọt ngào, biết chiều chuộng bạn gái. 3 năm qua yêu nhau rất hạnh phúc, vui vẻ. Vào các ngày kỷ niệm hoặc ngày lễ dành cho phụ nữ, Hoàng không tiếc tiền mà tặng tôi nhiều món quà đắt đỏ, ý nghĩa. Tôi vẫn trưng bày tất tần tật món quà của anh vào tủ như để nhắc nhở mỗi ngày cần trân trọng người yêu hơn.
Tuy nhiên, lúc tôi được Hoàng đưa về nhà ra mắt bố mẹ, tôi cảm thấy mình thất bại và hơi hụt hẫng. Hai bác ấy ăn nói khá tự nhiên, không khép nép như tôi. Một phần tôi nghĩ điều này có thể là vì cách bố mẹ tôi giáo dục. Nhưng trước lạ sau quen, tôi vẫn không nản chí vì tin rằng một ngày nào đó, đôi bên sẽ hòa hợp và hai bác ủng hộ cuộc hôn nhân của tôi với Hoàng.
Nhưng có lẽ tôi đã lầm tưởng về lòng người bởi nó quá khó đoán. Thời gian này, tôi chủ động hạn chế đi chơi với anh Hoàng vì dịch bệnh lại bùng phát rất phức tạp. Chúng tôi vẫn liên lạc với nhau qua điện thoại, nhắn tin mỗi ngày. Nhưng khoảng thời gian từ giữa tháng 5, tôi đã cảm nhận Hoàng ít gọi điện hơn, mặc dù công ty của anh được làm việc ở nhà. Hỏi anh thì bạn trai tôi bảo dạo này rất bận rộn với các kế hoạch, báo cáo... nên mới không có nhiều thời gian dành cho tôi. Thôi thì tôi cũng chẳng hơi đâu mà dỗi nữa, đành thông cảm cho bạn trai.
Ảnh minh họa.
Tôi và Hoàng không gặp nhau từ đầu tháng 5 đến bây giờ, chẳng hiểu sao tôi vẫn cảm thấy ổn vì vẫn giữ liên lạc với anh. Đến hôm thứ 7 tuần trước, tôi quyết định mua ít hoa quả mang sang biếu bố mẹ chồng tương lai, không nói trước với Hoàng để mọi người bất ngờ. Nhà của Hoàng ở mặt phố, không có cổng, tôi phải gửi xe ở bãi gần đó.
Khi tôi bước đến bậc thềm nhà thì choáng váng làm sao, một cảnh tượng ập ngay vào mắt qua khung cửa. Bố mẹ Hoàng và Hoàng cùng một cô gái lạ đang ngồi dưới sàn nhà ăn cơm. Trông họ đúng như một gia đình thực sự, thậm chí Hoàng còn quàng tay ra sau chạm tình tứ vào người cô gái ấy. Tôi lập tức nép ra một bên cửa để không bị phát hiện. Tôi còn nghe được bố mẹ người yêu gọi cô nàng kia là con dâu...
Quá bàng hoàng, tôi để ngay giỏ hoa quả xuống đất, chạy một mạch tới bãi gửi xe rồi phi thẳng về nhà. Tôi khóc rất to, không quên nhắn tin cho bạn trai cộc lốc "Anh đã giấu em điều gì?". Một lát sau, Hoàng chỉ đáp gỏn gọn "Anh xin lỗi, vì không thể bước tiếp cùng em..."
Đến cuối cùng, Hoàng thừa nhận đã quen người phụ nữ kia từ đầu năm và cảm thấy tôi không phù hợp để xây dựng gia đình với anh ấy. Câu trả lời cộc lốc đầy sát thương như đâm những nhát chí mạng vào lòng tôi. Đau đớn quá, cuộc tình 3 năm, vậy là kết thúc!
Vội vã ly hôn vì vợ gặp nạn, qua một năm nhìn cô ấy đăng facebook tôi tiếc hùi hụi Cuối cùng, dưới áp lực từ cha mẹ, tôi đành đưa ra quyết định nghị ly hôn. Hoa chấp nhận ngay lập tức. Tôi biết cô ấy hận mình nhưng tình hình thực tế chẳng còn cách nào khác. Tôi và Hoa từng có thời gian 6 năm yêu nhau nhưng cuối cùng chúng tôi lại ra tòa ly hôn chỉ sau 1...