Đem yêu thương xếp vào quá khứ!
Ngày cảm nhận rõ sự ra đi của anh, em đã lẩm nhẩm, thơ thẩn để rồi viết nên những câu thơ làm trái tim em bật khóc.
“Thế là anh đã rời xa em
Rời xa hàng cây, rời xa con đường nhỏ
Ngõ vắng ấy không còn ai chờ đó
Hỡi ôi! Kỉ niệm sao còn đây?
Hoa phượng kìa đã nở rồi anh ơi!
Nắng chang chang, bầu trời trong xanh thế!
Bằng lăng tím, phớt phơ theo ngọn gió
Tiếng ve ngân sao làm buốt trái tim?
Mưa mùa hạ đến thật bật chợt
Rơi rào rào rồi lại tạnh ngay
Thế rồi………………….
Nắng vẫn chiếu, bầu trời vẫn trong xanh
Hoa rơi, hòa tàn rồi lại nở
Em khóc, em cười rồi lại vui
Video đang HOT
Bước! Và em sẽ bước tiếp
Đi! Và em sẽ cứ đi
Em vẫn cười dù không còn anh nữa
Anh hỡi anh! Ngọn gió cuối chân trời.”
Viết những vần thơ đó, em hụt hẫng và xót xa rất nhiều. Hụt hẫng vì sự ra đi nhanh chóng của anh, hụt hẫng vì em không thể tưởng tượng sẽ có ngày đó, xót xa vì thực sự em chỉ là một con ngốc. Em luôn tự cho rằng mình mạnh mẽ, cao ngạo nhưng thực ra em rất yếu đuối, nhút nhát, ngu ngốc và nhu nhược hơn những gì em tưởng. Trong cuộc sống và trong tình cảm em luôn là vậy. Giống như một con nhím có những cái gai để bảo vệ mình, em cũng có “gai”, ” gai” của em có lẽ là những lời nói mạnh mẽ, sắc sảo kèm theo sự ghê gớm, đanh thép, chua ngoa, những hành động quái gở, tinh nghịch, những quan điểm sống không giống ai để mọi người, đặc biệt là anh phải tránh thật xa. Thực ra em sợ, em sợ mình sẽ rung động trước anh.
Em sợ mất đi cái gọi là ” mối tình đầu”. Em sợ ! Sợ tất cả ! Có lẽ một phần là do lý trí của em rất lớn, em không cho phép mình tin vào những điều “chớp nhoáng”, em thực sự không cho phép và không tin rằng có ” tình yêu sét đánh”. Để rồi, khi anh không còn bước cùng em trên con đường ấy nữa, khi sức chịu đựng của anh chỉ có giới hạn thì anh đã quay lưng đi, để lại trong em sự nuối tiếc khôn cùng.
Em không nuối tiếc vì đã mất một người con trai cao ráo, giỏi giang, thông minh, hiểu biết, càng không nuối tiếc vì không có một tình yêu mà em tiếc cho những lời hứa, những dự định mà anh, chúng ta đã từng nói. Có thể đối với anh, đó chỉ là những điều vu vơ, nhỏ nhoi nhưng đối với em nó thật ý nghĩa.
Vậy là tất cả đã tan thành mây khói, nó trở nên mù mịt, mù mịt ở tận phía xa xa. Nhưng trong em luôn phảng phất hình bóng, ánh mắt, cử chỉ, lời nói ấy – những kỉ niệm mà em luôn bắt gặp được ở đâu đây, có thể là những nơi quen thuộc mình từng đi. Có lẽ ảo ảnh trong em quá lớn, em sống trong sự mộng mị, mơ mộng đã quen để rồi tất cả đã lùi dần vào dĩ vãng nhưng vẫn khiến em đau nhói. Trong ngăn nào đó của trái tim em vẫn còn hình bóng của anh – một người đã từng nói ” em rất quan trọng đối với anh”. Hình bóng ấy đã dần nhạt nhòa theo năm tháng cùng với sự hờn giận, em đã dần dần quên.
Em chỉ lặng lẽ vào facebook của anh để ngắm nhìn những bức ảnh, đọc những comment và rồi lại thoát ra nhanh chóng. Em tự nhủ mình phải quên đi, phải xếp tất cả những nỗi buồn-trong đó có anh vào trong quá khứ. Lý trí mạnh mẽ đã khiến em thành công rồi !Phải ! Em đã quên anh ! Quên anh nhưng khi trời mưa, khi thu đến, khi hoa cúc vàng nở em lại thơ thẩn :
“Còn lại gì sau cơn mưa ấy?
Yêu thương mình để đấy hả anh?
Hay tình cảm chỉ là mong manh?
Gói trọn vẹn rồi nhanh vụt mất.
Em chẳng còn tất bật bên hiên
Ngóng trông anh liên miên từng ngày tháng
Bỗng lòng mình chợt thấy choáng váng
Chiếc lá vàng thu đã vội rơi
Và thế rồi hai đứa hai nơi
Ta chẳng còn dạo chơi đâu nữa
Kí ức, kỉ niệm vội tan giữa
Hỏi thế gian còn gì nữa không anh?”
Và thực sự vẫn còn một dấu chấm hỏi lớn trong lòng em. Em là gì giữa bề bộn đời anh ? Nhưng thôi !Hãy để em quên đi !
Theo VNE
Bẽ bàng phát hiện người yêu giả ngoan để moi tiền nuôi trai
Gọi điện cho công ty thám tử Lương Gia vào lúc chập choạng tối, phải khó khăn lắm anh chàng Việt kiều mới có thể mở lời nhờ công ty thám tử tìm hiểu sinh hoạt hằng ngày của Linh.
Hành trình đi tìm tình yêu đích thực
Mạnh là một Việt kiều Mỹ vừa bước vào tuổi 41. Năm 15 tuổi, gia đình anh di cư qua Mỹ, bắt đầu từ hai bàn tay trắng, lại không có người nâng đỡ, một mình anh phải bươn chải đủ nghề để kiếm sống. Khó khăn vất vả là vậy, nhưng chưa bao giờ anh từ bỏ hy vọng một ngày kia cuộc sống sẽ khá lên, bản thân sẽ có một cơ ngơi như mơ ước.
Nhưng anh liên tiếp gặp thất bại trong công việc. Sự bất đồng về ngôn ngữ, lối sống là rào cản lớn nhất, khiến anh khó lòng hòa nhập. Tuy nhiên, sau mỗi lần vấp ngã, anh lại đứng dậy mạnh mẽ hơn. Từ việc bốc vác trên các chuyến tàu buôn, đến quét rác sớm hôm trên khắp các ngả đường, thậm chí nhiều lần anh phải bán máu để trang trải cuộc sống chi tiêu thường nhật, anh không quản bất cứ việc gì. Tuổi thơ cơ cực đã cho anh nhiều bài học đắt giá rằng phải có tiền mới mong ngẩng cao đầu với thiên hạ. Với suy nghĩ ấy, anh miệt mài lao vào công việc, chắt chiu dành dụm từng đồng một với mong muốn một ngày kia cuộc sống sẽ trở thành thiên đường...
Sau nhiều năm vất vả ngược xuôi, anh dành dụm được một số tiền lớn, mở một công ty kinh doanh hàng điện tử chủ yếu xuất khẩu sang các nước châu Phi. Việc kinh doanh lên như diều gặp gió, từ người quản lý một văn phòng nhỏ, giờ anh đã trở thành chủ của một tòa nhà lớn. Ngoảnh đi ngoảnh lại thì thời thanh xuân đẹp đẽ nhất của cuộc đời đã qua tự bao giờ. Nơi xứ người xa lạ, anh không thể tìm được cho mình được một bóng giai nhân đồng cảm, mặc dù không có ít người mối mai.
Tháng 8/2009, anh về Việt Nam thăm họ hàng, người thân thì tình cờ gặp Linh, cô thôn nữ miệt vườn xinh đẹp đang làm việc cho một công ty truyền thông tại Sài Gòn. Cuộc gặp gỡ định mệnh khiến anh lập tức phải lòng Linh. Linh cũng dễ dàng chấp nhận lời tỏ tình của anh, bất chấp khoảng cách tuổi tác, không gian, địa lý...
Bạn bè anh vẫn thường nói anh phải cẩn thận với mối quan hệ này bởi hai người ở quá xa nhau, Linh lại kém anh tới 15 tuổi. Bỏ qua hết lời khuyên nhủ của mọi người, Mạnh cung phụng và chăm lo cho người yêu như một nàng công chúa. Anh không tiếc với cô một thứ gì, từ quần áo hàng hiệu, xe đẹp, tiền bạc, thậm chí anh còn mua cho cô một căn hộ cao cấp tại quận 7 để mỗi lần về nước, anh còn có chỗ tá túc cùng cô cho tiện lợi. Từ một cô gái miệt vườn dân dã, Linh trở thành người phụ nữ sành điệu, thời thượng khiến nhiều người ngưỡng mộ.
Thời gian hẹn hò xa cách làm anh nhung nhớ đêm ngày, anh muốn tiến tới với cô bằng một đám cưới và bảo lãnh cô qua Mỹ để được ở bên cô sớm tối. Anh quyết định ngỏ lời cầu hôn và chuẩn bị làm tất cả những thủ tục cần thiết, nhưng dạo gần đây thời gian và lịch trình của Linh khá thất thường, cô thường không nghe điện thoại, lấy lý do bận này nọ khiến Mạnh vô cùng bất an.
Suy nghĩ nhiều đêm, anh quyết định nhờ sự giúp sức của công ty thám tử Lương Gia để tìm hiểu sinh hoạt hằng ngày của Linh. Theo yêu cầu của anh Mạnh, các thám tử sẽ bắt đầu thực hiện kế hoạch giám sát. Đúng 6h00 sáng, thám tử có mặt tại địa chỉ nhà Linh, đó là tòa chung cư cao cấp sang trọng tại quận 7.
Đồng hồ đã chỉ gần 12h trưa, nhưng Linh vẫn chưa xuất hiện, có thể do là ngày cuối tuần nên Linh ngủ "nướng". Cũng có thể vì phải bù đầu, bù cổ dọn dẹp nhà hoặc trời nắng nóng mà cô lười ra ngoài.
Khoảng 16h30, Linh mới sửa soạn ra ngoài. Nhìn từ xa, Linh trông như một kiều nữ con nhà giàu, với xe SH và áo quần sang trọng, vẻ đẹp đầy gợi cảm của cô thu hút nhiều ánh mắt dõi theo từ người đi đường. Đúng 17h15, Linh dừng lại ở quán cà phê lớn nằm trên trục đường chính của quận 1. Cô bước vào trước, một thám tử chịu trách nhiệm đi vào bên trong để nắm tình hình, thám tử còn lại hỗ trợ vòng ngoài ghi hình. Cuộc gặp gỡ bạn bè giữa hai cô gái được đưa vào báo cáo như không có gì quan trọng.
Điểm đến tiếp theo của Linh là Salon tóc, các thám tử phải chờ đến hơn 3 tiếng đồng hồ, Linh mới làm tóc xong. Trời đã tối, đường phố chuyển sang bầu không khí khác bởi người người đổ xô ra đường về đêm. Linh rời Salon tóc đi thẳng về hướng quận 7, hai thám tử âm thầm bám theo về đến căn hộ. Nghĩ chắc trong bụng, có lẽ cô quay về nhà thay quần áo rồi tiếp tục ra ngoài, nhưng khi đồng hồ chỉ đến 24h00, Linh vẫn không xuất hiện. Thám tử rút về công ty, ghi báo cáo và giao nộp hình ảnh theo đúng qui định.
Bẽ bàng phát hiện người yêu giả ngoan để moi tiền nuôi trai. Ảnh minh họa
Lộ diện kẻ phản bội
Đến ngày thứ hai theo dõi, cũng chỉ thấy Linh xuống mua ít đồ dưới siêu thị tầng 1, rồi lại lên phòng, không xuất hiện lại. Mọi sinh hoạt hằng ngày của cô trở nên rất bình thường, điều này chỉ có ở những cô gái mẫu mực, thích cuộc sống gia đình, không thích giao thiệp với bạn bè nhiều cho dù không có người yêu ở bên cạnh.
Sáng thứ hai đầu tuần, Linh ăn mặc rất lịch lãm, ra dáng ra vẻ của nhân viên văn phòng, khác xa cái phong cách sành điệu cuối tuần của một kiều nữ. Buổi chiều tan sở, cô vừa bước ra từ nơi làm việc cùng một số đồng nghiệp, vừa cười nói vui vẻ. Song, ai về đường nấy, không ai có liên quan ai hoặc rủ rê nhau đi ăn uống gặp mặt sau một ngày làm việc. Tất cả các hoạt động của Linh đều được camera ghi hình lại...
Báo cáo của hai ngày làm việc của thám tử đã được gửói tới Mạnh nhưng anh dường như vẫn chưa yên tâm lắm về tình cảm của Linh dành cho mình. Mạnh là người đàn ông từng trải, nên những nghi vấn của anh không nhiều thì ít cũng có căn cứ.
Đến ngày tiếp theo, không như các buổi tối trước, Linh diện bộ đầm sang trọng, tay cầm chiếc ví như người đi dự tiệc, bước nhanh vào chiếc taxi vừa mới chạy tới và đi về hướng quận Tân Bình để đến sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất.
Ngoài sân bay có rất nhiều người chờ đợi sẵn để đón người thân về nước, Linh đứng kín đáo một góc, mắt liên tục nhìn về nơi có dòng người bước ra. Để tiện theo dõi, công ty đã bố trí một thám tử vào trong sân bay, một thám tử ở ngoài để cả hai cùng phối hợp khi Linh đi taxi ra thì thám tử ở ngoài nhận diện biển số và hãng xe để không bị mất dấu.
Khi nghe loa phát thanh từ sân bay vang lên thông báo máy bay đã hạ cánh, Linh sốt sắng chen lấn trong đám đông để tập trung chờ nhìn thấy người thân của mình. Một thanh niên trẻ xuất hiện, tiến tới chỗ Linh. Họ tay bắt mặt mừng, nhưng sau khi khuất khỏi đám đông, họ nép vào góc khuất, ôm hôn nhau say đắm, sau đó vội vã lên taxi. Chiếc taxi chở đôi nam nữ về khách sạn ở trung tâm quận 1...
Nhiều ngày sau đó, Linh và chàng thanh niên trẻ vẫn quấn lấy nhau không rời. Qua xác minh thông tin, các thám tử đã biết được danh tính chàng nhân tình của Linh là Quân, chính là người yêu cũ của cô từ thời đại học. Quân vừa từ Nhật Bản về thăm người yêu sau mấy năm du học, trong suốt thời gian anh chàng xa nhà, họ vẫn giữ liên lạc, thậm chí Linh đã từng qua Nhật Bản thăm người yêu...
Một số bạn bè từ xưa của Linh nói họ yêu nhau từ thời sinh viên, cũng nhiều lần chia tay rồi hàn gắn, nhưng thực sự họ vẫn gắn bó với nhau như vậy kể từ lúc Quân du học. Bạn bè còn nói, Quân học thạc sĩ bên Nhật cũng là nhờ Linh chu cấp tiền bạc. Qua xác minh với một người em của Quân, thì biết được đúng là Linh đã cấp tiền cho anh chàng người yêu đi du học. Không lâu sau khi Quân đi du học, Linh đồng ý quen Mạnh. Và cả Quân và Mạnh đều không biết họ đang trong mối tình tay ba với Linh. Quân không hề biết, Linh chấp nhận yêu Mạnh để moi tiền, tiếp tục chu cấp và chờ đợi mình...
Sự việc được công ty thám tử điều tra xác thực và báo cáo lại với Mạnh, anh chàng Việt kiều dường như không thể tin nổi người con gái anh yêu và đặt trọn niềm tin lại có thể lấy tình yêu của anh làm mưu đồ toan tính, vụ lợi. Mạnh hoàn toàn sụp đổ. Người đàn ông 41 tuổi dường như già thêm mười tuổi, chết lặng, xót xa vì niềm tin của mình đã đặt nhầm chỗ.
Theo VNE
Nàng dâu và cú "bật lại" ngược dòng" Thu quá mệt mỏi vì mỗi lần thấy nàng dâu làm gì không hợp ý, có khi chỉ là một việc nhỏ như con kiến, mẹ chồng cũng thẳng thừng nói luôn: "Chị cẩn thận không tôi lót lá chuối dắt trả về &'nơi sản xuất' đấy!"... Mẹ chồng Thu là một người nhanh nhẹn, tháo vát và giỏi giang - Thu không...