Đêm trước ngày ra tòa tôi đành phải cầu cứu bạn thân cứu vãn cuộc hôn nhân của mình
Đêm ấy tôi đã bỏ thuố.c mê vào cốc nước của vợ rồi chủ động cở.i quầ.n á.o em ra, sau đó bước ra ngoài mở cửa cho Minh vào. Tôi ở bên ngoài cả đêm không ngủ được, chỉ hi vọng phép màu xảy ra.
Tôi và vợ yêu nhau 3 năm thì làm đám cưới. Khoảng thời gian đó chúng tôi yêu xa là chính vì mất hơn 2 năm tôi đi tu nghiệp nước ngoài. Em là cô gái mà tôi đã thầm yêu trộm nhớ suốt 4 năm đại học và mất hết thông tin sau 2 năm ra trường vì em đi du học. Để rồi một ngày tình cờ ông trời sắp đặt em lại về làm cùng công ty với tôi.
Không bỏ qua cơ hội này tôi lập tức tấ.n côn.g tới tấp và may mắn tôi đã được em gật đầu đồng ý. Vừa mới yêu mấy tháng thì tôi nhận được quyết định đi tu nghiệp nước ngoài. Sợ mất em tôi đã định từ chối nhưng rồi em động viên nhiều lắm và hứa sẽ đợi tới ngày tôi về. Cuối cùng tôi cũng bị em thuyết phục, tôi đi nhưng vẫn rất lo sợ mất người yêu.
Chỉ mong quãng thời gian ở xứ người trôi qua nhanh để tôi có thể trở về. Để tạo lòng tin cho tôi em sẵn sàng thức đến 2 giờ sáng để nói chuyện với tôi mỗi ngày vì lệch múi giờ. Cuối tuần em lại qua nhà tôi, mua đồ ăn về nấu cho mẹ và chơi cùng bà cho bà đỡ buồn. Cứ như thế, thời gian hơn 2 năm xa nhau cuối cùng cũng đến ngày đoàn tụ. Gặp lại em tôi mừng khôn kể xiết, em cũng hạnh phúc vô bờ bến. Và chỉ nửa tháng sau đó đám cưới của chúng tôi đã diễn ra.
Còn gì sung sướng hơn khi được cưới cô gái mà mình yêu thương hơn cả bản thân, từ bây giờ hai đứa sẽ không bao giờ còn phải xa nhau nữa. (Ảnh minh họa)
Còn gì sung sướng hơn khi được cưới cô gái mà mình yêu thương hơn cả bản thân, từ bây giờ hai đứa sẽ không bao giờ còn phải xa nhau nữa. Cuộc sống 1 năm đầu sau hôn nhân của chúng tôi diễn ra vô cùng hạnh phúc khiến bao người phải ghen tị. Thế nhưng mọi chuyện bắt đầu khi mẹ tôi dò hỏi về chuyện con cái vì cưới cả năm vợ tôi vẫn chưa thấy động tĩnh gì, dù không phòng tránh.
Lúc này bọn tôi cũng hơi giật mình nhưng vẫn nghĩ là chậm thôi. Mẹ bắt đầu sốt sắng hơn, mà mua bao nhiêu đồ bổ về cho cả con dâu và con trai. Vậy nhưng thêm 1 năm nữa qua đi vợ chồng tôi vẫn chưa có tin mừng. Không thể vô tư mãi được nữa, vợ tôi quyết định bảo cả hai vợ chồng đi khám, và kết quả khiến tôi choáng váng không đứng vững nổi: “Tôi bị vô sinh bẩm sinh không thể có con được”.
Đón cái tin ấy cứ nghĩ vợ còn đau khổ hơn tôi nhưng em lại tỏ ra rất bình thường: “Chưa có gì là chắc chắn cả, vợ chồng mình sẽ cùng nhau cố gắng, miễn là chúng ta phải đồng lòng”. Nhờ câu nói đó của vợ mà tiếp thêm cho tôi sức mạnh và không gục ngã ngay lúc đó dù biết rằng cơ hội có con với tôi là rất khó. Thế nhưng mẹ tôi thì lại không tin vào chuyện con trai mình khó có con, bà nói tôi nhận tội lỗi thay vợ và bắt đầu tỏ thái độ với con dâu.
Đang chăm bẵm yêu thương con dâu là thế thì giờ mẹ tỏ ra lạnh nhạt thậm chí bà còn nói chuyện riêng với em và có ý muốn em giải thoát cho tôi. Vợ tôi là cô gái cá tính, vài lần em đã cương quyết l.y hô.n nhưng tôi cố níu kéo, tôi biết lỗi lầm là do tôi, vợ không có lỗi gì cả. Thế nhưng mọi cố gắng của tôi cũng chỉ kéo dài được thêm một năm nữa:
Video đang HOT
- Mình chia tay đi anh, biết đâu lấy cô gái khác anh lại có con với cô ấy. Nhiều trường hợp vợ chồng ở với nhau không thể có bầu còn ly dị mỗi người có hạnh phúc mới lại sinh con bình thường mà.
- Nhưng đó là họ không bị làm sao. Còn anh, bác sĩ kết luận anh vô sinh rồi cơ mà.
- Nhưng em không thể nhìn mẹ anh suốt ngày héo hắt như vậy được. Em ra đi chắc chắn bà sẽ thoải mái hơn.
Vợ cứ thế kiên quyết chia tay khiến tôi không thể thuyết phục nổi nữa. Vậy là cuối cùng đành chấp nhận nhìn em nộp đơn dù tình yêu vợ chồng dành cho nhau chưa bao giờ phai nhạt. Em bảo vì thương mẹ, thương tôi nên đành phải làm thế và bảo tôi thử tìm luôn hạnh phúc với người mới biết đâu trời thương. Trong khoảng thời gian đợi tòa thụ đơn tôi đã suy nghĩ rất nhiều, tôi không thể để mất người vợ này được. Nhưng một bên là vợ một bên là mẹ thực là khó vô cùng.
Tôi quyết định gọi điện liên lạc với Minh – người bạn thân từ thời đại học, ngày đó mọi người vẫn từng nhầm lẫn tôi với Minh là 2 anh em vì chúng tôi có nhiều điểm giống nhau. Minh vẫn chưa lập gia đình. Và đêm trước ngày tòa gọi hòa giải lần 1, tôi quyết định làm việc động trời. Đêm ấy tôi đã bỏ thuố.c mê vào cốc nước của vợ rồi chủ động cở.i quầ.n á.o em ra, sau đó bước ra ngoài mở cửa cho Minh vào. Tôi ở bên ngoài cả đêm không ngủ được, chỉ hi vọng phép màu xảy ra.
Minh đi rồi vợ tôi mới tỉnh, buổi hòa giải lần 1 không thành vì vợ tôi vẫn khăng khăng l.y hô.n còn tôi níu kéo không chịu ký đơn. Tòa cho về và hẹn hòa giải lần 2, thế nhưng khi chưa đến ngày triệu tập lần 2 thì cuối tháng ấy vợ tôi đã có những biểu hiện bất thường. Mấy ngày hôm đó cô ấy cứ lén lút vào ra nhà vệ sinh và cuối cùng vợ đứng trước mặt tôi, chìa ra cái que thử thai 2 vạch: “Chồng ơi, vợ có bầu rồi”. Khỏi phải nói chúng tôi sung sướng tới cỡ nào, ngay lập tức tôi báo tin cho mẹ mình, bà bắt xe ôm sang nhà ngay lập tức.
Không phải nói thì mọi người cũng biết sẽ không có vụ li hôn nào nữa. Dù biết đứa con trong bụng không phải con mình nhưng tôi vẫn chăm sóc vợ lúc bầu bí chu đáo, mà thực ra là mẹ tôi dành phần chăm hết vì bà quá vui. Tuy nhiên tôi vẫn hồi hộp chờ đợi tới ngày đứa con được sinh ra, nếu nó không giống tôi thì chắc chắn giữa mẹ và vợ sẽ có một cuộc chiến khủng khiếp.
Vậy là 9 tháng vợ mang bầu là 9 tháng tôi sống trong hồi hộp chờ đợi. Vợ vào viện sinh mà tôi lo sợ tới mức như mình cũng lên cùng bàn đẻ với cô ấy vậy. Nhưng đúng là ông trời đã không bất công với vợ chồng tôi, thằng cu Tí sinh ra có cái miệng giống tôi như đúc dù không mang trong người giọt má.u của tôi. Mẹ tôi cứ ngắm cháu không chớp mắt. Minh đã hứa sẽ không làm xáo động cuộc sống của chung tôi, cậu ấy cũng bảo an tâm vô cùng khi con được vợ chồng tôi chăm sóc.
Tôi hạnh phúc vô bờ bến, cuối cùng tôi đã đươc làm bố và hơn hết tôi và người phụ nữ tôi yêu mãi mãi không phải chia lìa.
Theo Afamily
Đêm trước ngày ra tòa vợ gõ cửa: "Cho tôi ngủ nhờ một đêm, giường con tè dầm ướt hết rồi"
Giận chồng, Huệ quay lưng vào tường không ngờ chồng cô cầm luôn tay vợ đặt lên ngang người mình rồi kéo cô ghì sát vào người anh: "Đằng nào chẳng li hôn, đêm nay kỉ niệm tí nhé".
Giận chồng, Huệ quay lưng vào tường không ngờ chồng cô cầm luôn tay vợ đặt lên ngang người mình rồi kéo cô ghì sát vào người anh: "Đằng nào chẳng li hôn, đêm nay kỉ niệm tí nhé". (Ảnh minh họa)
Huệ và chồng mới cưới nhau được 3 năm, có cô con gái 1 tuổ.i nhưng cuộc hôn nhân đã đi vào ngõ cuộc vì vợ chồng tự dưng cảm thấy có khoảng cách rõ rệt trong cuộc sống. Chồng Huệ làm mỗi tháng lương 40 triệu thừa sức nuôi vợ con nên sau khi sinh xong Huệ đã nghỉ công việc lễ tân lương 4 triệu mỗi tháng để ở nhà chăm con và cơm nước cho chồng.
Ai cũng bảo cô nghỉ là đúng, lương không đủ tiề.n thuê ô sin thì làm làm gì cho vất vả ở nhà chăm con nội trợ có phả tốt hơn không. Lúc đầu Huệ cũng suy nghĩ giống như tất cả mọi người, thế nhưng sau gần 1 năm ở nhà kết quả là cô đã nghiệm ra một điều, quyết định nghỉ làm là quyết định sai lầm lớn nhất trong đời của cô.
Suốt ngày quanh quẩn với 4 bức tường chỉ biết tới tã bỉm rồi cháo sữa chứ chẳng biết tới bao sự thay đổi của thế giới bên ngoài. Ngày xưa đi làm thì tóc tai uốn rồi tạo kiểu nọ kia, quần áo chỉn chu sao cho hợp mốt nhất giờ thì xuống giường chỉ kịp vấn cái tóc lên rồi nhanh nhanh thay tã không con tràn bỉm. Cả ngày có khi vẫn mặc nguyên bộ đồ ở nhà cho tới tận lúc đi tắm.
Sau gần 1 năm ở nhà kết quả là cô đã nghiệm ra một điều, quyết định nghỉ làm là quyết định sai lầm lớn nhất trong đời của cô. (Ảnh minh họa)
Chồng Huệ kiếm ra tiề.n nhưng công việc của anh khá mệt mỏi khi phải giao lưu làm việc với khách hàng. Nên nhiều khi bức bối công việc ở công ty về nhà thấy con khóc anh lại nổi cáu, Huệ thấy vậy thì hỏi chồng xem có chuyện gì song anh lại gạt phắt đi: "Có nói thì em cũng có biết gì đâu. Thôi em ở nhà cứ trông con cho tốt đi là được rồi". Chồng nói thế tự dưng Huệ thấy chạnh lòng vô cùng, cô cảm thấy mình như một kẻ thừa của xã hội vậy.
Từ những chuyện nhỏ nhặt như vậy dần dần dẫn đến khoảng cách vợ chồng bị đẩy ra xa. Chồng đi làm về thì Huệ đã ôm lấy con ngủ, không muốn đêm con khóc làm phiền chồng cô lại ôm gối sang chiếc giường nhỏ trong phòng làm việc nhỏ. Rồi thì tự dưng họ sống li thân trong chính ngôi nhà của mình từ lúc nào không hay. Chồng Huệ cũng cảm thấy bế tắc hoàn toàn với cuộc hôn nhân này và họ chấp nhận l.y hô.n. Đơn đã được gửi, hòa giải bất thành, giờ thì chỉ còn chờ ngày tòa triệu tập.
Chồng cô để vợ nuôi con và hứa sẽ chu cấp suốt đời cho con gái. Trước mắt anh sẽ thuê tạm cho hai mẹ con Huệ một căn chung cư để ở, và dự tính 1 năm sau sẽ mua đứt căn chung cư ấy, coi như là đền bù những thiệt hại cho đời con gái của cô. Trước mắt không có gì trong tay lại đang thất nghiệp nên Huệ đồng ý với quyết định đó của chồng.
Bố mẹ hai bên vẫn chưa biết chuyện vì cả hai đều giấu, họ không muốn bố mẹ lại can thiệp vào chuyện riêng này. Vì giờ có quyết định ở với nhau cũng chỉ là gượng ép, chắc chắn chỉ gây tổn thương thêm cho đối phương mà thôi. Huệ khóc nhiều đêm ướt gối, giờ thì nước mắt cô ráo hoảnh rồi. Cô đã tính sau li hôn cô sẽ gửi con đi trẻ và bắt đầu xin việc trở lại kiế.m tiề.n nuôi con.
Nhưng thật bất ngờ, đêm trước ngày vợ chồng Huệ ra tòa thì lại xảy ra sự cố. Trời nóng cô không đóng bỉm cho con không ngờ nửa đêm thấy ướt ướt thì ra cô con gái đã tè dầm ướt hết cả ga gối và cả đệm mà vẫn ngủ ngon lành được. Huệ vội vàng dậy thay quần áo cho con và đặt con vào cũi rồi mới dọn dẹp căn phòng. Đệm ướt hết rồi, cô lại không nằm được dưới sàn vì sợ cảm nên cuối cùng đành phải sang nằm nhờ giường của chồng. Con đã ngủ say nên cô cũng không bế con đi nữa mà buông màn cũi để con ngủ tiếp. Huệ gõ cửa:
- Cho tôi ngủ nhờ một đêm, phòng bên kia con tè giầm ướt hết đệm rồi.
- Cửa có đóng đâu, cứ mở mà vào.
Thì ra chồng cô cũng mới lên giường đi ngủ. Gần năm nay mới nằm lại bên chồng, cảm giác không quen nên Huệ khó ngủ cứ trở mình liên tục. Có lẽ chẳng ai như cô, nằm bên chồng mà cứ như nằm bên người đàn ông lạ, tay lúc nào cũng trong tư thế thu về trước ngực:
- Bỏ cái tay ra, giường đã chật để tay thế tôi hết chỗ nằm rồi đây này - chồng Huệ nhăn nhó.
- Làm phiền anh thế thì để tôi về bên kia nằm dưới sàn.
- Nằm dưới đó mai ốm thì ai chăm được. Đã không quen nằm rồi lại còn muốn cố à. Duỗi cái tay ra, mà không ôm lấy tôi là đỡ tốn diện tích nhất.
Giận chồng, Huệ quay lưng vào tường không ngờ chồng cô cầm luôn tay vợ đặt lên ngang người mình rồi kéo cô ghì sát vào người anh: "Đằng nào chẳng li hôn, đêm nay kỉ niệm tí nhé". Huệ cố giãy ra nhưng chồng cô càng ghì chặt. Rồi cuối cùng chuyện gì đến cũng phải đến. Cái đêm kỉ niệm cuối cùng ấy khiến sáng hôm sau Huệ thức dậy trễ hơn bình thường còn chồng thì đã đi làm rồi. Chỉ để lại một mảnh giấy nhỏ: "Cả năm không động vào có khác, hăng má.u kinh khủng. Sáng nay đau ê ẩm cả người mà vẫn phải đi làm đây này. Hôm nay anh sẽ rút đơn, không li hôn nữa vợ nhé".
Huệ bấm bụng cười nhưng chuyện rút đơn là thế nào? Cô cố đợi đến tối chồng về hỏi chuyện, tối ấy anh đã ôm chặt lấy cô: "Anh xin lỗi vì suốt 1 năm qua đã làm em tổn thương. Anh rút đơn rồi, vợ chồng li hôn con sẽ khổ lắm em à. Mai em có thể tìm lớp tư rồi gửi con đi học, thằng bạn anh mở công ty riêng cũng đang cần tuyển lễ tân anh đã bảo nó để chỗ đó cho em rồi. Em đi làm đi, lương bao nhiêu cũng được miễn là em được thoải mái. Anh sẽ không bắt em ở nhà nữa". Huệ ôm chầm lấy chồng khóc nức nở, cô chờ câu nói này của anh lâu quá rồi.
Theo blogtamsu
Đau tim khi biết việc chồng làm trong những đêm mất ngủ Em mới kết hôn chưa đầy 6 tháng và hiện đang hoang mang, lo lắng vô cùng. Em đã lấy được người em yêu. Nhưng em không biết làm thế nào để ngăn anh nhớ về người yêu cũ? Em gặp anh trong một lần đi làm từ thiện. Em thích anh từ cái nhìn đầu tiên. Em chủ động xin số điện...