Đêm trước ngày cưới mẹ chồng bí mật tới đón tôi đi kiểm tra trinh tiết và tiết lộ 1 sự thật
Hà choáng khi mẹ chồng đến tận nhà đòi đưa cô đi kiểm tra trinh tiết, nhưng cô còn sốc hơn khi biết được chuyện tày đình này.
Sắp làm cô dâu rồi Hà hồ i hộp, cô không biết ngày mai sẽ thế nào. Nghe mẹ căn dặn bao điều trước khi về nhà chồng mà cô sợ quá. Không biết sau khi kết hôn Tú (chồng cô) có thay đổi tính nết, có bỏ cô ở nhà 1 mình mà ham vui với bạn bè không? Cứ nghĩ đến chuyện đấy thôi mà Hà thấy nhọc lắm rồi.
Lo lắng, sợ hãi là thế thì đúng đêm trước ngày cưới mẹ chồng bí mật đi taxi đến nhà Hà đón cô tới một nơi. Qúa bất ngờ về sự xuất hiện của mẹ chồng, Hà cương quyết từ chối và viện đủ lý do để không đi với mẹ chồng nhưng không được. 2 mẹ con nói qua nói lại 1 hồi ở ngõ thì cuối cùng Hà cũng chấp thuận theo mẹ chồng tới 1 nơi.
Xe vừa đỗ ở cửa phòng khám, Hà trố tròn mắt nhìn rồi lại sợ hãi quay sang nhìn mẹ chồng với ánh mắt hiếu kỳ. Không biết mẹ định làm chuyện gì với cô và nhất quyết đưa cô tới đây bằng được. Xuống xe, bước rón rén theo mẹ chồng Hà khẽ cầm tay mẹ lên tiếng.
Xuống xe, bước rón rén theo mẹ chồng Hà khẽ cầm tay mẹ lên tiếng (ảnh minh họa)
- Mẹ, mẹ đưa con tới phòng khám là có ý gì ạ?
- Con không phải sợ. Mẹ chỉ đưa con đến đây khám tổng thể và quan trọng hơn là khám xem con còn trinh không?
Mẹ nói đến đấy bỗng dưng mặt Hà tối sầm lại, cô run người lên và đứng im không bước thêm bước nào vào phòng khám nữa. Kéo mẹ ra góc tối, Hà bật khóc mếu máo cầu xin mẹ chồng đừng làm chuyện đó. Bất ngờ với thái độ của con dâu, mẹ chồng nghiêm mặt hỏi thẳng Hà.
Video đang HOT
- Con mất trinh rồi sao mà sợ thế? Nói thật cho mẹ nghe đi, chuyện này quan trọng không đùa được đâu.
Hà gạt nước mắt gật đầu thừa nhận chuyện đó với mẹ chồng. Cô không thể khám “chỗ đó” được, nó sẽ làm cô phát điên và bỏ chạy khỏi đây ngay lập tức. Cúi gầm mặt xuống, Hà vừa nói vừa khóc nấc lên với mẹ chồng.
- Mẹ sẽ bắt anh Tú bỏ con đúng không ạ? Con xin lỗi mẹ, nhưng chuyện con bị mất trinh là chuyện năm 17 tuổi, con bị hãm hiếp. Ký ức đó ám ảnh con mãi đến tận bây giờ. Con sợ chuyện đó lắm, xin mẹ, xin mẹ đừng bắt con làm chuyện đó.
- Thật vậy sao? Tội nghiệp con quá. Nếu con đã muốn như vậy thì thôi, nhưng mẹ muốn con biết 1 sự thật đáng sợ về thằng Tú.
- Anh ấy có bí mật gì mà ghê gớm thế hả mẹ. Mẹ cứ nói đi, con chịu đựng được mà.
- Thằng Tú, thằng Tú nó không có khả năng sinh con con à. Nó… nó bị vô sinh.
- Mẹ, chuyện này là thật ư?
Tội nghiệp con quá (ảnh minh họa)
- Là thật, lần trước khi đưa nó đi khám bác sĩ đã kết luận như vậy. Nó sốc lắm và bao lần định từ hôn với con vì nghĩ mình không xứng. Mẹ khuyên mãi nó mới chịu nghe và tiếp tục làm đám cưới với con. Mẹ nói chuyện này và đưa con đi kiểm tra trinh tiết là vì…. Nếu con còn trinh mẹ sẽ đồng ý với thằng Tú hủy hôn, để con cưới người khác. Còn con không may mắn mất trinh thì thằng Tú sẽ vẫn cưới con, nhưng con hiểu và thông cảm cho chồng. Nó yêu con nhiều lắm.
- Sao mẹ và anh lại nghĩ như vậy? Con yêu anh ấy thật lòng chứ có phải vụ lợi gì đâu mà bỏ được ạ. Nhưng con xin mẹ hãy giữ bí mật chuyện con mất trinh được không ạ? Một lần bị hãm hiếp con đã đau đớn tột cùng, nếu chuyện này mọi người biết được con chỉ còn nước tự tử thôi ạ.
- Mẹ hiểu mà. Cảm ơn con, đã không chê thằng Tú bệnh tận mà cưới nó.
Chia tay mẹ chồng về nhà, Hà suy nghĩ mãi về hành động cũng như câu chuyện hôm nay mẹ kể. Cô chẳng thể ngờ chồng mình to cao vạm vỡ lại không may mắc chứng bệnh vô sinh đó được. Như vậy là vợ chồng cô sẽ không có con sao?
Y học hiện giờ rất phát triển, cô tin là bệnh của chồng sẽ chạy chữa được không thì 2 vợ chồng cô sẽ nhận con nuôi. Chứ giờ bảo cô bỏ Tú thì ngang giết cô đi còn hơn, cô yêu anh như vậy làm sao cô làm được điều đó chứ? Chỉ mong trên đời này có phép màu, chồng cô chữa được bệnh vô sinh và vợ chồng cô sẽ sống bên nhau thật hạnh phúc bên những đứa con yêu.
Theo Một thế giới
Cố giữ trinh tiết đến 32 tuổi và điều tôi nhận được là...
Tự hứa với lòng mình nhất định sau này tôi sẽ còn trong trắng, đường đường chính chính khi bước chân về nhà chồng chứ không như chị gái, phải đi qua cửa sau...
Hồi tôi đang học lớp 11, chị gái tôi lấy chồng, vì mẹ ngăn cấm tình yêu của anh chị nên chị làm liều mang thai để mẹ cho cưới. Khi đưa dâu, tôi thấy chị đi bằng cửa sau để vào nhà chồng, lúc đó tôi thương chị vô hạn và lòng tôi thấy đau đớn lắm. Tự hứa với lòng mình nhất định sau này tôi sẽ còn trong trắng, đường đường chính chính khi bước chân về nhà chồng. Tôi luôn tâm niệm rằng, chỉ có người chồng, người đàn ông mà mình gửi gắm cả cuộc đời mới xứng đáng để nhận tất cả những điều tốt đẹp nhất nên tôi quyết giữ gìn để dành trọn cho người chồng tương lai của mình.
Người đầu tiên tôi yêu khi cả hai chuẩn bị ra trường. Anh theo đuổi tôi gần 4 năm tôi mới nhận lời yêu anh. Quen nhau được 3 tháng thì tôi vào Nam lập nghiệp, còn anh ra nước ngoài công tác 2 năm. Ngày chia tay, anh bảo tôi hãy đợi anh về, 2 năm sau nhất định anh sẽ về cưới tôi và anh cố sức đòi tôi làm chuyện ấy. Tôi hứa với anh nhất định tôi sẽ đợi anh về và tôi mong anh giữ gìn cho tôi, sau một hồi không được anh đành nói sẽ tôn trọng tôi và bắt tôi hứa là giữ gìn cho anh đừng quen ai nữa.
Vào Nam, tôi lao vào học tập và làm việc. Có những khi tôi nhớ anh vô cùng, những ngày lễ bạn bè có người này người kia đưa đón còn tôi thui thủi ở nhà viết nhật ký cho anh. Những nỗi nhớ, những khó khăn, những niềm vui, những thành công của tôi, tôi đều trải dài trong quyển nhật ký. Tôi tưởng tượng một ngày nào đó anh về, tôi chạy đến ôm chầm lấy anh và khóc cho thỏa bao nổi nhớ, rồi tôi sẽ khoe với anh những thành tích tôi đạt được trong những tháng ngày xa anh. Tôi yêu anh nhiều hơn tôi nghĩ. Thỉnh thoảng anh vẫn gọi điện cho tôi bảo tôi hãy đợi anh. Tôi tin anh và tin vào tình yêu của mình sẽ vượt qua được khoảng không gian địa lý.
Nhưng rồi 2 năm, 3 năm anh vẫn không về cho đến khi tôi biết anh về Việt Nam thì anh đã lấy vợ và con anh đã gần 1 tuổi rồi. Niềm tin, tình yêu trong tôi vụn vỡ. Khi anh biết được tôi đã biết chuyện anh đã có vợ thì anh gọi điện cho tôi và nói :
"Nếu ngày xưa em cho anh thì anh đã không lấy người khác và anh sẽ có trách nhiệm với em rồi".
Tôi buông điện thoại, cười và tự hỏi một mình có kẻ nào ngu ngốc hơn tôi không? Người đàn ông mà tôi yêu đó sao ? Chấm dứt tình yêu đầu tiên.
Tôi tiếp tục lao vào công việc và những chuyến thiện nguyện, dù thế nào tôi nhất định sẽ sống tốt. Và tôi cũng không cảm thấy hối hận điều gì. Sau đó tôi quen người thứ 2, người ấy rất tốt nhưng không hiểu sao cứ quen được mấy tháng lại đòi hỏi tôi chuyện đó. Người ấy luôn nói với tôi rằng:
"Chúng ta như 2 người bạn chứ không phải như 2 người đang yêu".
Tôi nói: "Khác mà, tình bạn khác tình yêu ở cái hôn, còn tình yêu khác vợ chồng ở tình dục. Chúng ta đang ở giai đoạn của tình yêu mà phải không anh?" Anh ầm ừ rồi sau đó ít liên lạc với tôi hơn, như vậy tôi cũng đã hiểu. Chấm dứt mối tình thứ 2.
Tôi khép lại trái tim mình, tôi cảm thấy mệt mỏi khi bắt đầu một mối quan hệ. Có phải tôi cổ hủ lắm không? Mặc dù bây giờ là trưởng phòng của một công ty, ngoại hình thì hơi nhỏ con chút xíu nhưng được cái dễ thương còn tính cách như bạn bè nhận xét thì không biết chê ở đâu. Thế mà 32 tuổi tôi vẫn còn ế.
Nhiều khi tôi tự hỏi, yêu chân thành là để bị phụ tình, bị bỏ rơi hay sao? Giữ gìn trinh tiết cũng là chuyện sai trong cái thời buổi, trinh tiết chẳng có nghĩa lý gì? Không lẽ, những người cố gắng giữ gìn bản thân mình lại không được cho là yêu chân thành? Đúng là cuộc đời quá trớ trêu, nực cười...
Theo Khám phá
Thứ trinh tiết mà anh sống chết muốn nếm thử ấy, nó có giá bao nhiêu vậy chồng? Linh ngừng khóc, cô chết lặng ngồi nhìn trân trân vào chồng, nỗi đau sự chát chúa lan tỏa tới từng tế bào. Cô nhếch mép cười khẩy rồi bỏ qua phòng con, cô ôm lấy đứa con nhỏ bé của mình, đôi mắt đờ đẫn. Đêm hôm ấy Linh ngồi trong bóng tối nhìn chăm chăm vào chồng. Cô câm lặng không...