Đêm tân hôn, vợ tôi giận dữ khi hứng trọn thứ kinh tởm từ chồng
Sự cố nhớ đời đêm tân hôn khiến vợ tôi vô cùng giận dữ. 3 giờ sáng đêm tân hôn, vợ tôi phải hì hục tắm rửa để gột sạch thứ nhơ nhớp trên người.
Tôi và Liên yêu nhau từ hồi còn là sinh viên. Chúng tôi đã có một mối tình đẹp mà không toan tính, không mùi tiền. Khi quen Liên, tôi luôn cảm thấy mình may mắn vì có được một người con gái “đẹp người, đẹp nết” ở bên cạnh.
Xác định là sẽ lấy nhau nên chúng tôi cũng đã sớm ăn trái cấm. Khi em tự nguyện dâng hiến thứ quý giá nhất, tôi dặn lòng sẽ phải trân trọng và nâng niu người phụ nữnày. Vì khéo ăn nói và sống tình cảm nên Liên được gia đình tôi rất quý mến. Sau khi ra trường và có công việc chúng tôi đã tổ chức đám cưới. Ngày hạnh phúc của chúng tôi có rất nhiều bạn bè đến chúc mừng. Còn người thân và bố mẹ thì thở phào nhẹ nhõm vì: “Cuối cùng chúng nó cũng chịu lấy nhau”.
Trước đó, vì bận chuẩn bị cho đám cưới nên tôi không được gần gũi người yêu gần một tháng trời. Bởi vậy, dù ngày đại hỷ có phải uống nhiều rượu do bạn bè chúc tụng nhưng tôi vẫn cố gắng “bù đắp” cho vợ. Vì nghĩ rằng chồng đã “say khướt” và chẳng thể làm ăn được gì nên vợ tôi buồn bã. Thấy vợ khóc, tôi quay sang ôm và vuốt ve cô ấy. Liên tỏ ra rất bất ngờ và nhiệt tình đáp lại những động chạm của chồng.
Vì đã “ăn cơm trước kẻng” gần 3 năm trước khi cưới nên tôi nghĩ rằng không gì có thể cản trở vợ chồng tôi. Nhưng một sự cố không thể ngờ tới trong đêm tân hôn đã phá nát khoảnh khắc hạnh phúc của hai đứa. Khi những cảm xúc đang thăng hoa thì tôi cảm thấy buồn nôn kinh khủng. Người tôi vẫn còn mệt mỏi do rượu nên không đủ tỉnh táo để tránh nôn vào người vợ. Bởi vậy, khi vợ đang nằm ở dưới đã phải hứng trọn những sản phẩm bầy nhầy lúc chồng nôn ọe. Khi hứng trọn thứ kinh tởm ấy, vợ tôi tức giận đẩy chồng ra. Sau đó, tôi lăn ra ngủ “bất tỉnh nhân sự” đến sáng hôm sau.
Khi vừa tỉnh dậy, tôi đã bị vợ đấm thùm thụp vào người. Tôi mặt tỉnh bơ và vờ hỏi như không có chuyện gì xảy ra: – Ớ, sao vợ lại đánh anh. Đánh nhỡ anh bị làm sao thì lấy ai thương vợ nữa.
- Anh biết hôm qua anh đã làm gì không?
Video đang HOT
- Anh ôm vợ rồi đi ngủ thôi.
- Đừng đánh trống lảng nữa. Nói cho anh biết, hôm qua em đã hứng trọn bãi nôn ọe của anh đấy. Báo hại em phải tắm, gội đầu và dọn chăn chiếu lúc 3 giờ sáng.
Lúc này tôi chỉ biết ôm vợ thủ thỉ mấy lời yêu thương mong cô ấy bỏ qua. Nhưng vợ tôi là người thù lâu nhớ dai, mỗi khi tôi nói đi uống rượu cô ấy đều nhắc khéo: “Liệu uống vừa vừa không lại trớ lên người vợ như đêm tân hôn nhé”. Không biết có phải do bị ám ảnh từ hôm đấy không mà mỗi khi kiểm tra chồng có mùi rượu là vợ nhất quyết không cho gần gũi. Có lẽ đây là kỷ niệm không thể nào quên trong cuộc sống vợ chồng của chúng tôi.
Theo GĐVN
Chồng nghiến răng trả thù vợ ngoan
Lấy nhau được một tháng, một đêm, trước khi gần gũi, Thảo bất ngờ hỏi tôi: 'Sao anh lại nói dối tôi? Anh đâu còn trinh mà dám tráo trở lấy tôi làm vợ?'.
Tôi tên Phúc, năm nay 30 tuổi. Tôi kết hôn khi vừa 27 tuổi. Ba năm nay, tôi đã sống trong cuộc hôn nhân địa ngục của mình, nơi mà tôi và Thảo - vợ tôi, luôn tìm cách để trả thù nhau. Tôi học xây dựng; ra trường, để có thêm kinh nghiệm, tôi nhận các công trình ở xa. Bôn ba nhiều nơi nên tôi kết bạn, làm quen và có quan hệ yêu đương với khá nhiều cô gái.
Tôi chưa từng xác định chuyện dài lâu với bất kì cô người yêu nào cho tới khi gặp Thảo. Khác hoàn toàn với những người tôi đã qua lại trước đó, Thảo là con nhà gia giáo, ngoan ngoãn, mọi cử chỉ đều rất dịu dàng. Để lấy lòng Thảo, tôi cũng không dám bỗ bã mà phải cư xử lịch lãm, lời ăn tiếng nói phải để ý từng li từng tí một để cho Thảo và gia đình cô thấy tôi là người có học, đứng đắn, không chơi bời.
Kiên trì hơn một năm, tôi cũng có được tình yêu của Thảo. Khi yêu nhau, Thảo luôn tỉnh táo giữ mình để chúng tôi không "vượt rào". Người yêu tôi nói: "Em muốn giữ cho đêm tân hôn, khi ấy, chúng mình sẽ trao cho nhau tất cả, phải không anh?".
Tôi ậm ừ đồng ý vì tôi biết có cố thuyết phục, Thảo cũng sẽ không thay đổi ý kiến. Tôi cũng không kể cho cô nghe chuyện khi còn trai trẻ, tôi đã trải qua nhiều mối tình và tất nhiên, tôi không còn "nguyên" Đàn ông mới coi trọng chuyện trinh tiết của phụ nữ chứ phái đẹp mấy ai để tâm đến lịch sử tình trường của đối phương. Tự an ủi mình như vậy, tôi yên tâm yêu và cưới Thảo làm vợ.
Vào đêm tân hôn, tôi sung sướng thăng hoa cùng Thảo bởi vợ tôi là một cô gái còn trinh nguyên. Vợ tôi không bày tỏ nhiều cảm xúc. Khi ấy, tôi nghĩ rằng vì là lần đầu tiên nên cô còn nhiều bỡ ngỡ, e thẹn. Lúc chìm vào giấc ngủ, tôi ôm vợ thỏa mãn với ý nghĩ: "Thời này, có mấy gã đàn ông được may mắn như mình, lấy được vợ ngoan ngoãn, dịu hiền".
Nhưng niềm sung sướng chưa được bao lâu thì tôi ngã ngửa khi vợ ngoan "lột xác" thành bà cô lắm điều, luôn miệng truy hỏi tôi về chuyện trinh tiết. Lấy nhau được một tháng, một đêm, trước khi gần gũi, Thảo bất ngờ hỏi tôi: "Sao anh lại nói dối tôi? Anh đâu còn trinh mà dám tráo trở lấy tôi làm vợ?".
Tôi sững người trước câu hỏi của vợ. Thậm chí, phải mất mấy phút tôi mới định thần và hiểu được điều Thảo nói. Tưởng vợ giận dỗi chuyện gì mới gây sự nên tôi nhẹ nhàng nói lời ngọt ngào. Thế nhưng, Thảo gạt tay tôi ra, ôm gối ra phòng khách ngủ; trước khi đóng cửa phòng, cô không quên gằn giọng: "Sáng mai tôi sẽ nói chuyện tử tế với anh".
Đúng như lời vợ tôi nói, sáng hôm sau, cả hai chúng tôi cùng xin nghỉ việc để nói chuyện "tử tế" với nhau. Thảo yêu cầu tôi viết lại tất cả những mối tình, những phụ nữ tôi đã từng có quan hệ giường chiếu. Thấy tình hình có vẻ căng thẳng, tôi viết đại ba cái tên, kể qua loa chuyện tình của tôi với họ cho Thảo nghe. Thảo cầm "lý lịch tình trường" của tôi, nghiêm giọng: "Nếu anh nói dối thì đừng trách tôi". Từ giờ phút ấy, vợ ngoan của tôi biến mất hoàn toàn và thay thế vào đó là một mụ vợ lắm điều và vô lý.
"Tưởng rằng sau khi đã khai ra một bản lý lịch các mối tình của mình, Thảo sẽ cho tôi được yên thân vì sau hôm đó, cô đối xử với tôi vẫn rất bình thường, vẫn quan tâm và dịu dàng chăm sóc. Thế nhưng, hễ tôi tỏ ý muốn gần gũi vợ thì thái độ của cô lại quay ngoắt 180 độ.
Thảo yêu cầu tôi phải đọc lại lý lịch yêu đương của mình, tuyên thệ sẽ không bao giờ phản bội vợ, xong đâu đấy mới cho tôi gần gũi. Những thủ tục kia chiếm mất của tôi gần 30 phút và quan trọng hơn là nó khiến cảm xúc yêu đương trong tôi biến mất. Thành ra, mấy tháng trời ròng rã, tôi và vợ hoàn toàn không có quan hệ giường chiếu.
Thực tình, tôi cũng cảm thấy mình có lỗi vì trước Thảo, tôi đã yêu đương, chơi bời quá nhiều. Nhưng quả thật, khi xác định lấy Thảo làm vợ, tôi đã tuyệt đối chung thủy với cô, khước từ mọi lời mời chào ở bên ngoài. Vậy mà bây giờ, vợ tôi lại cứ đào bới chuyện quá khứ để dằn vặt tôi. Tuy nhiên, Thảo chỉ dằn vặt khi tôi muốn gần gũi cô, còn những lúc khác, vợ tôi vẫn là một người vợ rất tốt.
Chuyện chăn gối của hai vợ chồng không hòa hợp, tôi không biết làm sao để hóa giải nên tâm lý rất chán nản. Lúc ấy, qua bạn thân, tôi có quen được một cô sinh viên tên Vân. Qua vài buổi gặp mặt, hẹn hò, Vân đã chính thức nói lời yêu tôi và chúng tôi qua lại với nhau dù Vân biết rất rõ tôi đã có vợ. Tôi không yêu Vân, tất cả chỉ vì nhu cầu sinh lý.
Tôi không dám thử "tình một đêm", "bóc bánh trả tiền" vì sợ rước bệnh vào người nhưng Vân thì yêu tôi thực sự. Cô tính đến đủ mọi chuyện nào là tôi sẽ li hôn, chúng tôi sẽ lấy nhau, tổ chức đám cưới ra sao, sinh con đầu lòng là con trai thì đặt tên thế nào, con gái thì đặt tên ra sao... Sự hào hứng của Vân khiến tôi phát sợ nên sau 2 tháng, tôi tìm cách chia tay. Vậy mà trời tính không bằng người tính, Vân cho rằng tôi chia tay cô là vì vợ tôi ép buộc nên đã hùng hồn đến tận nhà tôi để gặp Thảo. Vân yêu cầu vợ tôi "giải phóng" cho tôi để tôi được đến với hạnh phúc đích thực của đời mình. Trời ơi! Có nằm mơ tôi cũng chẳng nghĩ đến chuyện có ngày tôi lại gặp phải tình huống trớ trêu như thế này.
Hai người phụ nữ gân cổ lên cãi nhau trong phòng khách. Vợ tôi nói: "Cô mang đơn đây, tôi kí luôn. Tôi biếu không cô loại đàn ông lăng loàn, đã "mất trinh" lại còn lừa dối vợ. Mỗi lần anh ta động vào người tôi là tôi lại thấy kinh tởm, bẩn thỉu. Mời cô rước ngay của nợ này đi cho tôi". Từng lời, từng lời Thảo nói ra xộc thẳng vào não tôi.
Tôi bàng hoàng và cảm thấy nhục nhã. Tôi đuổi Vân ra khỏi nhà và cương quyết không li hôn với Thảo. Hóa ra, bấy lâu nay Thảo vẫn nghĩ về tôi là một gã chồng tởm lợm. Bề ngoài cô thơn thớt nói cười nhưng trong lòng lại chỉ toàn là sự dè bỉu, khinh bỉ. Tôi không li hôn vì tôi muốn giày vò Thảo.
Từ hôm đó trở đi, tôi dẹp hết lý lịch tình trường, không tuyên thệ trước khi "lâm trận" nữa mà hễ muốn, tôi sẽ gần gũi vợ ngay, dù cô có thuận tình hay không. Thảo có khóc, tôi cũng mặc kệ. Giờ tôi không còn quan tâm tới cảm xúc của vợ nữa mà quan trọng hơn là cảm xúc của tôi. Chúng tôi chỉ còn là vợ chồng trên danh nghĩa và ông chồng đã "mất trinh" là tôi đây sẽ hành hạ vợ mình cho tới khi nào hả dạ mới thôi.
Theo Hôn nhân & Pháp luật
Ôsin già chồng vẫn không "tha" Tại sao lại có người đàn bà như vậy, tại sao lại có gã chồng đê tiện như vậy. Tôi tốt với chị ta rồi chị ta chơi lại tôi thế này sao. Thuê ô-sin nhiều tuổi để phòng chồng thích Nghe câu chuyện của mấy chị bạn than vãn là không dám thuê mấy cô ô-sin ít tuổi, chỉ sợ &'nuôi ong...