Đêm tân hôn vợ bỏ về nhà ngoại chỉ vì tình cũ của chồng tới dự đám cưới
Em trách tôi không quên tình cũ rồi đùng đùng bỏ về nhà mẹ ngay trong đêm tân hôn.
Khi yêu em, tôi đã nói mình là người có quá khứ, em không phải là người đầu, nhưng sẽ là người cuối cùng tôi chọn để đi cùng tôi tới cuối cuộc đời. Em gật đầu đồng ý làm vợ tôi, nói rằng quá khứ ai chẳng có, quan trọng là hiện tại và tương lai. Vậy nhưng, ngày cưới, khi nhìn thấy người yêu cũ của tôi tới dự, em đã thái độ ra mặt, rồi đêm tân hôn, giận dỗi bỏ về nhà mẹ đẻ.
Ảnh minh họa
Tôi không muốn giấu đi quá khứ của mình, trước khi yêu em (vợ tôi) tôi đã yêu Hoa, cô gái cùng quê và cùng học đại học với tôi trên thành phố suốt 4 năm ròng. Thời sinh viên, chúng tôi gắn bó với nhau, tình yêu ấy đẹp, trong sáng và chưa một lần đi quá giới hạn. Hoa là cô gái có lòng tự trọng, còn tôi, không vỗ ngực tự hào gì nhưng cũng là cậu con trai biết làm chủ bản thân, làm chủ cảm xúc.
Thật ra, tôi và Hoa đã tính đến chuyện đám cưới, nhưng vì bất đồng quan điểm của hai bên gia đình không thể tìm được tiếng nói chung. Nên cuối cùng, tôi và Hoa quyết định chia tay trong vui vẻ. Tuy không thể làm vợ chồng của nhau, song vẫn có thể làm bạn. Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn gọi điện hỏi thăm nhau, và tôi biết cả hai đều không có ý tơ tưởng gì cả.
Khi yêu em – vợ tôi, tôi không ngại kể với em mối tình đầu đó của mình, bởi không muốn giấu em quá khứ, hơn nữa với tôi quá khứ ấy cũng không có gì đáng xấu hổ. Tôi cũng chỉ nhắc lại quá khứ đó của mình cho em biết chỉ một lần duy nhất, còn không bao giờ nhắc lại chuyện cũ của mình với em, phần vì tôn trọng em, tôn trọng tình cảm dành cho em và phần cũng vì với tôi, quá khứ sẽ mãi là quá khứ, quan trọng là tương lai.
Tôi cũng rất mừng vì em vui vẻ đón nhận tình yêu của tôi, khi biết trước đó tôi đã từng yêu người con gái khác. Em nói đã là quá khứ thì hãy để nó ngủ yên, em sẽ cùng tôi vun vén tương lai, đấy mới là hạnh phúc.
Vậy là tôi và em làm đám cưới, trong khi lo thủ tục cưới xin, tôi luôn bên em cùng làm mọi chuyện từ mua sắm, đến mời hỏi. Song có một việc khiến tôi rất lăn tăn là có nên mời Hoa tới dự đám cưới của mình không, tôi cũng hỏi qua em. Em nói, tùy tôi còn em thế nào cũng được, em không nghĩ ngợi gì.
Cuối cùng, đắn đo mãi, tôi quyết định không báo cho Hoa biết đám cưới của mình. Bởi muốn cho vợ được hạnh phúc trọn vẹn trong ngày vui của hai đứa. Song không biết thế nào, Hoa lại biết ngày tôi tổ chức cưới. Hoa vui vẻ đến bên vợ chồng tôi nói lời chúc mừng, rồi dời đi ngay sau đó.
Sự xuất hiện của Hoa khiến tôi khá bất ngờ, nhưng tôi còn bất ngờ về thái độ của vợ mình hơn. Từ lúc nhìn thấy Hoa, em không nói không rằng, mặt mày lầm lỳ. Đến khi hôn lễ kết thúc, em cũng không nói chuyện với tôi. Gạn hỏi mãi, cuối cùng em gào hét nói tôi lừa rối, bảo không mời người yêu cũ tới để em vui trọn vẹn mà vẫn mời, rồi em trách tôi chưa quên quá khứ. Chưa hết, đến đêm tân hôn mặc cho tôi giải thích dỗ dành, em vẫn khóc lóc rồi đùng đùng gấp quần áo bỏ về mẹ đẻ. Cũng may, bố mẹ, người nhà tôi lo đám cưới cho tôi xong lại về quê luôn nếu không tôi biết nói sao với họ. Còn với em, tôi thật sự rất giận. Dù rất yêu, nhưng việc bỏ về nhà mẹ đẻ đêm tân hôn của em khiến tôi khó chịu trong lòng vô cùng.
Video đang HOT
Bây giờ em đã về nhà cùng tôi, nhưng vẫn còn giận dỗi. Nói thật, tôi cũng mệt mỏi không muốn giải thích thêm với em. Mà càng giải thích em lại càng quá đáng, chỉ khiến vợ chồng thêm to tiếng. Đang tuần trăng mật mà tôi thấy căng thẳng vô cùng. Tôi cũng chưa biết phải làm thế nào với em nữa.
Theo Phununews
Vợ mới sinh, chồng không chịu nổi nữa liền đòi vợ chiều bằng được và cái kết đau lòng
Chịu đựng cơn cấm vận vô căn cứ của vợ suốt hơn 1 năm liền, anh không tài nào hiểu nổi sao cô ấy có thể vô duyên vô cớ cấm đoán anh như vậy. Cho đến khi bật đèn điện sáng trưng và chứng kiến...
Vợ chồng anh lấy nhau được hơn 3 năm thì cô có bầu, là đứa con đầu tiên nên cô giữ gìn lắm, từ ngày biết tin có thai, em cấm tiệt chuyện vợ chồng hẳn luôn. Mấy tháng đầu, anh biết là sinh hoạt vợ chồng nhẹ nhàng thì cũng không sao cả nhưng vừa mới đụng tay vào người vợ, cô đã gạt thẳng tay anh ra đầy phũ phàng.
- Em làm sao thế?? Mới tháng đầu bác sĩ nói không sao mà.
- Em không thích, lỡ sơ sẩy để ảnh hưởng đến con thì sao??
- Gớm, em cứ khéo lo, người ta đã nói không sao là không sao rồi. Em cứ lo bò trắng răng như thế làm gì nhỉ??
- Không được. Lo thừa còn hơn lo thiếu, anh mà còn như vậy thì ra ngoài phòng khách ngủ đi.
Thấy vợ cứng đầu nói mãi không nghe anh đành nín nhịn, nhưng mới hơn 25 tuổi đầu, đang cái tuổi sung sức nhất của đàn ông thì anh lại bị cấm vận những hơn 1 năm trời, như thế có phải là đày ải anh không??
Người ta vợ mang thai thì cứ đếm ngày được gặp con, còn ở nhà anh thì anh ngồi đếm lịch để được vợ tha bổng. Đúng là mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi chuyện cười.
9 tháng 10 ngày sau, cuối cùng con cũng ra đời, niềm vui như được nhân đôi khi đứa bé là con trai và anh lại sắp được mãn hạn cấm vận rồi nhưng chẳng hiểu sao vợ anh vẫn không chịu cho anh mãn hạn.
Nhiều lần, chỉ vì chuyện đó mà vợ chồng anh cãi nhau to, anh chẳng muốn phải to tiếng với cô ấy một chút nào nhưng vợ cứ im lặng chẳng nói một lời rồi đến khi anh muốn âu yếm cô một chút thì lại như con nhím xù lông ra khiến anh không thể nào hiểu nổi.
(ảnh minh họa)
Vợ chồng anh "chiến tranh lạnh" suốt 3 tháng không nói với nhau một lời, không chịu nổi cái cảnh về nhà bị vợ giam hãm như thế, anh tức giận:
- Chẳng hiểu em làm sao nữa, có chuyện gì cũng phải nói cho anh biết chứ. Em bảo mang thai không được sinh hoạt vợ chồng anh cũng chiều theo em, đồng ý với em.
- Nhưng giờ em sinh con xong rồi, hết cữ rồi thì cũng phải quay lại với nhịp sống trước kia của chúng ta chứ. Nếu hôm nay em còn cấm cản anh nữa thì anh sẽ ra ngoài tìm người giải quyết hộ đấy.
- .....
- Em nói cái gì đi chứ, anh đang nói chuyện với vợ anh, không phải nói chuyện với khúc gỗ.
- Em chẳng có gì để nói với anh cả. Nếu anh vẫn muốn làm chuyện đó thì em sẽ sang ngủ cùng con trai.
- Cái gì, 3 tháng rồi đó, tính cả thời gian em mang bầu là hơn 1 năm anh không được đụng đến người em rồi đó. Rốt cuộc em bị làm sao vậy?? Có chuyện gì em phải nói cho anh biết chứ.
- Hơn 1 năm cũng thế thôi. Em chưa muốn làm chuyện đó lúc này. Anh muốn ra ngoài tìm gái tùy anh, đừng mang bệnh tật về nhà là được.
Nghe vợ nói vậy mà anh như nổi cơn điên, cái gì, cô ấy nói cho anh ra ngoài tìm gái giải quyết sao?? Có cái nhà nào mà vợ vẫn còn trẻ trung mơn mởn cho chồng đi ra ngoài tìm gái giải quyết như nhà anh không chứ.
Không thể chịu nổi sự quá quắt này của cô ấy thêm một giây nào nữa, anh phải xem xem rốt cuộc cô ấy muốn thế nào đây. Nghĩ là làm, anh quay sang lật mình đè lên người vợ.
Vợ anh thấy anh đột ngột làm vậy liền hét lên: "Thả em ra, anh bị điên à, em đã nói em không muốn rồi, anh ra ngoài mà tìm gái đi!!". Anh không thèm nghe lấy nửa lời, chỉ cười khà khà rồi nói: "Ở nhà có vợ đẹp xinh, ngu gì anh phải ra ngoài tìm gái chợ nhỉ, ở nhà với vợ có phải vui hơn không??"
Rồi anh bịt chặt miệng vợ lại không để cô nói gì, ghé miệng vào tai cô, anh thì thầm:
- Em nói nhỏ thôi con dậy mất bây giờ. Để anh tìm lại cho em cảm giác nhé, 1 năm rồi chưa làm chắc em đã quên. Không sao đâu, đừng lo, mọi chuyện cứ để anh.
- Không...ư ư....!!!!!!
- Trời ơi, thế này mà em còn cấm vận anh ơi, vẫn y như thời con gái thế này cơ mà. Em đúng là độc ác mà. Đã thế anh phải phạt em mới được. Dám cấm vận anh à, cấm vận à.
Vợ hét lên được một lúc cũng im lặng không nói gì nữa còn anh cứ vậy hì hục suốt 2 tiếng đồng hồ. Sau khi phát tiết được hết sung lực suốt thời gian qua, anh thản nhiên đứng dậy khỏi giường đi vệ sinh thì...
Vừa bật đèn, anh thấy chân mình dính đầy là máu, giật mình quay sang nhìn vợ anh thì cô ấy đã ngất lịm từ lúc nào rồi, dưới ga giường máu chảy lênh láng khắp cả ra. Hốt hoảng không hiểu có chuyện gì xảy ra, anh vội vàng mặc lại quần áo rồi bế vợ lên bệnh viện.
Nghe được những lời trách mắng từ bác sĩ mà anh bàng hoàng rụng rời cả chân tay. Cái gì, vợ anh bị băng huyết sau sinh sao?? Thế sao cô ấy không chịu nói với anh chứ. Gục xuống chân tường khóc nức nở chờ vợ cấp cứu xong, anh chỉ mong cô không sao chứ nếu không anh sẽ ân hận suốt cả đời này mất.
Theo Mộc Miên/Phununews
Khi đàn bà im lặng... Đàn bà còn nói tức là còn yêu, nói càng nhiều thì tình cảm càng sâu đậm nhưng một khi họ im lặng, thì mọi thứ với họ không còn ý nghĩa gì nữa. Đàn ông xưa nay vốn không thích đàn bà nói nhiều, cằn nhằn đặc biệt là nói đi nói lại những lỗi lầm của đàn ông. Đành rằng, đàn...