Đêm tân hôn và tiếng la của chồng
Đêm tân hôn, Tuấn phải vội vàng ôm quần áo bỏ chạy ngay tức khắc. Chuyện này có lẽ là cơn ác mộng với anh, chẳng bao giờ Tuấn quên được chuyện kinh khủng hôm nay.
ảnh minh họa
Ngày đưa Trang đi thử váy cưới, Tuấn đã tủm tỉm cười vì hạnh phúc trong anh cứ ngỡ là mơ. Sau hơn năm yêu nhau, cuối cùng anh cũng có thể đưa Trang về chung một nhà. Trang – một cô gái xinh xắn, hiền dịu. Đã phải mất bao nhiêu thời gian Tuấn mới có tiếp cận và chinh phục được cô. Lần cầu hôn Trang, anh vẫn còn nhớ như in cảm giác hồi hộp lúc đó chờ được cái gật đầu của cô. Anh như vỡ òa trong hạnh phúc. Và ngay đó đã đến…
Sau hơn tháng chuẩn bị mọi thứ, hôm nay là ngày chính thức Tuấn rước Trang về nhà. Nhìn Trang trong bộ váy cô dâu trắng tinh, anh càng thấy vợ mình đẹp hơn bao giờ hết. Có lẽ, với anh mọi thứ đều bị lu mờ khi Trang xuất hiện. Cả buổi tiệc cưới hôm đó, được bạn bè chúc tụng say sưa, Tuấn vui mừng khôn xiết. Đến lúc tiệc vừa tan thì anh cũng ngà ngà say.
Tối hôm đó, sau khi lại tiếp một trận rượu anh nữa. Trở về nhà cũng 23h đêm rồi. Tuấn vui vẻ đẩy cửa phòng vào chuẩn bị chuyện quan trọng của đêm nay. Phải anh phải cố hết sức để làm vợ vui vẻ chứ, dù người đang bị men rượu làm cho lâng lâng. Nhưng không sao, có chút chất kích thích vào càng làm anh thêm hào hứng hơn. Đêm nay, nhất định anh sẽ làm cho vợ sung sướng không thôi, và Tuấn cũng muốn được chiêm ngưỡng cơ thể vợ như thế nào. – Anh tự lẩm bẩm thế.
Nhìn Trang trong bộ váy cô dâu trắng tinh, anh càng thấy vợ mình đẹp hơn bao giờ hết (Ảnh minh họa)
Vừa mở cửa phòng vào, thấy vợ mặc chiếc váy ngủ trắng quay mặt vào trong. Tuấn nuốt nước bọt ừng ực, vợ anh nhìn quyến rũ, gợi cảm thế kia. Chắc lại nữa anh vui lắm đây. Vội vàng cở.i quầ.n á.o ra, lao đến chỗ vợ đang nằm. Tuấn ôm lấy vợ mà hôn cuồng nhiệt, đang định luồn tay vào trong váy của vợ, thì anh bị đạp bay xuống đất. Vợ la thất thanh lên.
- Tên dâ.m dụ.c kia. Mày thấy chồng bà không có nhà, mày định vào sà.m s.ỡ bà à. Đồ mất dạy.
Người phụ nữ đó vội bật đèn lên. Tuấn và người phụ nữ đó há hốc nhìn nhau không nói được lời nào. Mãi về sau người phụ nữ kia lên tiếng.
- Sao lại là chú??? Đáng lẽ ra giờ này chú phải ở bên mợ Linh rồi, sao chú lại…
Video đang HOT
- Là chị ạ. Chế.t rồi, em uống say quá vào nhầm phòng. Em cứ tưởng đây là phòng mình và chị là vợ em… Em xin lỗi, em về luôn đây.
Tuấn vội vàng ôm quần áo ba chân bốn cẳng chạy vội ra khỏi phòng chị dâu. Chạy đến cửa Tuấn khựng lại, quay lại nói với chị dâu.
- Chị đừng cho ai biết chuyện này nhé. Coi như chuyện này là bí mật của chị em mình, Em xin chị ấy.
- Thôi được rồi, chú về đi.
Sao lại là chú??? Đáng lẽ ra giờ này chú phải ở bên mợ Linh rồi, sao chú lại… (Ảnh minh họa)
Chạy vội xuống nhà vệ sinh mặc lại quần áo và rửa mặt cho tỉnh. Tuấn vẫn chưa hết hoảng hồn sau chuyện nhầm lẫn chế.t người đấy. Hai phòng liền kề nhau, vậy mà anh không nhìn kỹ, vào nhầm phòng chị dâu thế này. Chuyện này mà vỡ nở không biết mọi người sẽ nghĩ Tuấn thế nào, và anh biết giấu mặt vào đâu nữa.
Lên phòng, Tuấn thấy vợ nằm ngủ. Anh nhẹ nhàng tiến đến bên Linh gọi cô dậy. Thấy vậy, Linh bật dậy hỏi chồng.
- Anh đi đâu giờ này mới về, để em chờ rồi ngủ quên lúc nào không hay. À vừa nãy không biết là mơ hay thật, em nghe thấy tiếng người phụ nữ la thất thanh lên anh à.
- Anh đi uống rượu với mấy anh em. Chắc hôm nay em mệt quá nên ngủ mơ thôi. Thôi mình đi ngủ đi không mệt em à.
- Ơ. Thế anh không định…tân hôn à? – Linh ngượng ngịu bảo chồng.
- Để mai đi em, hôm nay đám cưới cả ngày mệt rồi. Mai có sức anh sẽ bù cho em gấp hai ba lần đêm nay nhé.
- Thôi thế cũng được. Vậy mình đi ngủ đi anh.
Nói thực là Tuấn cũng muốn tân hôn ngay và luôn với vợ, nhưng cứ nghĩ đến chuyện nhầm lẫn vừa xảy ra là anh thấy lạnh cả sống lưng. Cũng may là Linh không biết, không anh chế.t dở sống dở mất.
Đêm tân hôn mà Tuấn phải ôm quần áo bỏ chạy ngay tức khắc thế này. Chuyện này có lẽ là cơn ác mộng với anh, chẳng bao giờ Tuấn quên được chuyện hôm nay. Nhìn vợ ngủ mà anh đến phát thèm, nuốt nước bọt bao nhiêu lần nhưng Tuấn vẫn không dám làm gì vợ vì sợ.
Theo Motthegioi
"Anh dắt bồ về lần sau nhớ đóng cửa vào đấy!"
Tôi ôm con đứng như chế.t trân trước cửa phòng ngủ. Tiếng cười nói, tiếng rên rỉ hòa lẫn nhau khiến tôi rụng rời chân tay. Hai người họ vui vẻ với nhau đến mức không biết mẹ con tôi đang đứng nhìn.
ảnh minh họa
Khi viết những dòng này tôi chẳng hiểu vì sao mình lại có thể bình tĩnh đến như vậy. Có lẽ là vì quá đa.u đớ.n đến mức mất cả cảm giác khi bị chồng phản bội chẳng?
Tôi đã đọc rất nhiều tâm sự của các chị em bị chồng phản bội. Là một phụ nữ có gia đình tôi đồng cảm với nỗi đau của họ, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình lại bị rơi vào hoàn cảnh khủng khiếp đó.
Với tôi, anh luôn là người chồng có trách nhiệm và một người bố mẫu mực của các con. Anh luôn khiến mẹ con tôi thấy tin tưởng. Mỗi lần cuộc sống bộn bề tôi chỉ cần dựa vào bờ vai ấy, được con người ấy ôm ấp vào lòng thì mọi nỗi buồn đều bị xua tan hết.
Ngày trước khi lấy nhau tôi vẫn nói với chồng mình rằng: "Với em, khó khăn khổ cực đến đâu em cũng chịu được chỉ cần anh yêu thương em là đủ. Còn nếu một ngày anh có người khác, đồng nghĩa với việc em sẽ bước ra khỏi cuộc đời anh mãi mãi".
Lúc đó chồng tôi trả lời: "Làm sao anh có thể để tuột mất em khỏi cuộc đời, trái tim anh dành hết cho em rồi". Nhiều lúc nghĩ lại những lời nói đó tôi vẫn mỉm cười hạnh phúc. Người ta nói đúng: "Đừng bao giờ tin lời đàn ông nói, hoặc nếu tin thì chỉ tin ngay lúc đấy thôi vì khi vừa nói xong có thể anh ta đã thay đổi rồi".
Mọi chuyện xảy ra vào chuyến đi định mệnh ngày hôm đó, mẹ con tôi bay vào Đà Nẵng du lịch. Tôi vẫn gọi điện cho chồng thường xuyên, anh luôn quan tâm mẹ con đi có vui không đã thăm thú được nhiều nơi chưa? Chuyến du lịch đó là món quà chồng tặng sinh nhật cho con trai, nhưng vì anh bận tiếp đoàn Trung Quốc nên không đi được và hai mẹ con tôi quyết định tự đi với nhau.
Tôi về sớm hơn dự định 2 hôm vì công ty gọi vào bảo rằng có mấy giấy tờ cần tôi ký. Chuyến bay đáp xuống Hà Nội khá muộn, tôi không muốn làm phiền chồng và cũng muốn gây bất ngờ cho anh nên hai mẹ con quyết định tự đi tắc xi về.
Khi về đến cổng thì con trai tôi đã ngủ say trên vai của mẹ. Tôi lịch kịch vừa bế con vừa kéo va li vào nhà. Nhà cửa tối thui, chắc chồng tôi đã ngủ. Tôi nhìn đồng hồ thấy đã điể.m gần 1 giờ sáng. Nhẹ nhàng bồng con lên nhà và lúc đi đến cửa phòng ngủ thì tôi như chế.t sững khi có tiếng phụ nữ the thé vang lên:
- Nhẹ thôi anh, anh định thế này cả đêm đấy à?
Tiếng cười nói, tiếng rên rỉ ân ái cứ hòa lẫn khiến tôi cảm giác rụng rời chân tay. Nhưng khi đó tôi vẫn phải bình tĩnh vì con ôm con trên tay nếu không tôi làm rơi nó mất. Tôi đứng hình mấy giây vì không tin vào tai mình nữa. Tôi lén nhìn qua khe cửa thì thấy chồng như đang muốn "Ăn tươi nuốt sống cô kia". Tôi đẩy cửa vào rồi nói: "Lần sau anh dắt bồ về thì nhớ đóng cửa vào nhé! Đồ khốn nạn".
Hai người kia hốt hoảng nhìn tôi, chồng tôi lúc đó có vẻ hoảng hốt tột độ. Tôi ôm con bỏ đi, chồng mặc quần vào rồi chạy theo cầu xin tôi tha thứ: "Anh quay về với cô ta đi, về mà làm nốt việc anh đang làm dở. Anh hãy xem như mẹ con tôi đã chế.t rồi. Tôi căm thù anh".
Tôi bỏ đi khi cánh tay sắp rã rời vì ôm con, khi trái tim như có nghìn vết dao đâ.m và cắt cứa. Ngồi trên xe tôi khóc như mưa, cảm thấy cuộc đời này thật cay đắng. Không còn ngôn từ nào để diễn tả cho cảm giác lúc ấy, tuyệ.t vọn.g, đa.u đớ.n... Tất cả như 1 cơn ác mộng khủng khiếp.
Sau ngày hôm đó, tôi vẫn đi làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi không còn khóc nữa vì chẳng hiểu sao nước mắt không rơi nổi. Nhìn thấy chồng đứng dưới cổng cơ quan chờ nhưng tôi vô cảm đến mức xem như đó là con người xa lạ. Tôi là vậy, lúc yêu thương thì hết lòng hết dạ, nhưng khi đã quyết định vứt bỏ thì xem như chưa từng tồn tại.
Đôi lúc tôi muốn gào thét rằng: "Tại sao? Tại sao anh ta lại đối xử với mẹ con tôi như thế". Những ngày sống ly thân vừa qua, mọi người khuyên nhủ nhiều. Chồng tôi còn quì ở cổng nhà xin lỗi, nhưng tôi vẫn mặc kệ tôi vẫn muốn l.y hô.n. Tôi không biết nữa, tôi không rõ mình làm vậy là sai hay đúng. Tôi chỉ biết rằng tôi không chấp nhận được sự phản bội. Xin hãy nói cho tôi biết, tôi nên làm gì?
Theo blogtamsu
Mẹ chồng 'khát' có cháu bế tới mức làm nhiều trò lố khiến tôi sợ hãi Mẹ chồng càng ngày càng khiến tôi thấy sợ hãi khi bước chân về nhà. Và điều kinh khủng hơn đã xảy ra vào tối hôm qua, đi làm về tôi vội vã đi tắm nên không biết túi xách của mình bị rơi dưới sàn nhà. Chồng tôi vừa chạy vào thì mẹ chồng đã chỉ thẳng mặt anh, bắt anh bỏ...