Đêm tân hôn, tôi phải mặc váy cô dâu hát ru cho chồng ngủ
Sẽ chẳng có tân nương nào thê thảm như tôi đâu, đêm tân hôn phải mặc váy cô dâu và hát ru cho chồng ngủ.
Mọi người ai cũng khen chúng tôi là một cặp “thanh mai trúc mã”. Công việc đã sớm ổn định nên chúng tôi quyết định kết hôn vào cuối năm. Mọi chuyện sẽ cứ thế mà êm đẹp trôi đi nếu như không có cái ngày định mệnh ấy,…
Ngày chúng tôi đi chụp ảnh cưới, xe bất ngờ gặp tai nạn. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang nằm trong viện với cài vết xây xước nhỏ. Tôi hốt hoảng tìm gọi tên anh thì mới biết vì anh dùng thân mình che chở cho tôi nên đầu bị va đập mạnh và đang hôn mê. Tôi như phát điên khi biết tin dữ ấy. Những tháng ngày sau đó, tôi luôn túc trực bên cạnh anh, trò chuyện với anh dù sức khỏe vẫn chưa tốt hơn. Nhưng tôi biết anh đang rất cần tôi lúc này.
Và anh tỉnh lại, bác sĩ nói đó là một kì tích. Niềm vui còn chưa được mở hết thì tôi lại tiếp tục nghe tin sét đánh – anh dù tỉnh lại nhưng trí nhớ sẽ bị ảnh hưởng và thần kinh nhiều lúc sẽ không được tỉnh táo.
Tôi đau đớn tưởng như chết đi, nhưng cứ nghĩ đến anh, tôi lại không cho phép bản thân mình gục gã. Anh đã hy sinh quá nhiều vì tôi nên mặc dù gia đình hai bên không đồng ý, tôi vẫn quyết lấy anh. Tôi tin tình yêu và sự chăm sóc, quan tâm của tôi sẽ giúp anh hồi phục.
Ngày cưới, anh làm chú rể nhưng lại không được đi đón dâu do cả nhà lo lắng cho bệnh tình của anh. Anh thì lúc tỉnh lúc mê, cứ thấy ồn ào là kêu đau đầu rồi la hét. Phải rất cố gắng, mọi thủ tục trong lễ cưới mới được hoàn thành.
Nhưng cơn ác mộng của tôi mới chính thức bắt đầu vào đêm tân hôn ấy…
Video đang HOT
Đêm tân hôn tôi phải mặc váy cô dâu và hát ru cho chồng ngủ. (Ảnh minh họa)
Bước ra từ phòng tắm, tôi hốt hoảng khi không thấy anh đâu. Vội mặc quần áo chỉnh tề, tôi lo lắng chạy khắp nhà tìm anh. Cả nhà náo loạn, hớt hải đổ ra đường tìm anh. Tôi vừa chạy vừa khóc vừa gọi tên anh. Tôi chỉ lo anh có chuyện. Và rồi cả nhà bắt gặp anh trên con đường tới nhà tôi. Hóa ra anh muốn đi đón dâu, anh muốn đón tôi về làm vợ. Phải rất vất vả, cả nhà mới thuyết phục được anh về nhà. Và đêm đó, tôi phải mặc váy cưới để ru anh ngủ vì anh muốn được nhìn thấy tôi mặc váy cô dâu. Nhìn anh say giấc, nét mặt thoáng chút mệt mỏi, thỉnh thoảng lại giật mình tôi đau xót vô cùng. Càng thương anh, tôi lại càng tủi thân cho số phận của mình. Sẽ chẳng có tân nương nào thê thảm như tôi đâu, đêm tân hôn tôi phải mặc váy cô dâu và hát ru cho chồng ngủ.
Những tưởng chuyện này sẽ chỉ xảy ra một lần nhưng không ngờ nó thường xuyên tới mức liên tục. Đêm nào anh cũng đòi đi đón dâu nên bất đắc dĩ quá, cả nhà phải khóa cổng, khóa cửa thật chặt từ khi trời vừa sập tối. Sinh hoạt trong nhà cũng náo loạn lên vì anh. Đêm nào tôi cũng không được yên giấc vì phải trông chừng anh. Tôi sợ nếu tôi ngủ say giấc, anh sẽ biến mất.
Công việc của tôi cũng bị ảnh hưởng vì anh luôn theo sát tôi ban ngày. Chỉ cần không thấy tôi là anh sẽ la toáng lên rồi gào khóc. Anh luôn miệng nói anh sợ mất tôi vì anh là kẻ ngốc. Anh càng như vậy, tôi càng đau khổ hơn. Đã có lúc tôi muốn buông tay anh nhưng cứ nhìn thấy ánh mắt lo sợ và đôi bàn ty run rẩy của anh, tôi lại không thể. Bản thân mệt mỏi vì phải chăm sóc anh quá nhiều mà không được nghỉ ngơi nên tôi suy sụp trông thấy.
Tôi lo sợ bản thân sẽ không thể chịu đựng việc này quá lâu. Tôi không biết bao giờ anh mới có thể trở lại như xưa. Vài tháng, vài năm và có thể sẽ là mãi mãi. Thấy tôi vất vả, đau khổ trong khi tuổi xuân còn quá trẻ nên bố mẹ anh khuyên tôi từ bỏ anh để ông bà chăm sóc cho anh, còn tôi sẽ đi tìm hạnh phúc mới. Nhưng gia đình anh đối xử với tôi quá tốt, hơn thế, anh trở thành như vậy là vì bảo vệ tôi. Tôi làm sao có thể trở thành một kẻ bội bạc như vậy. Tận sâu trong trái tim, tôi vẫn còn thương anh rất nhiều. Nhưng cuộc sống hiện tại khiến tôi quá mệt mỏi. Tôi sợ tôi sắp không còn đủ sức lực và sự kiên nhẫn để chăm sóc cho anh nữa. Giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Phununews
Nhục mặt nhất là làm thân đàn ông phải ngửa tay xin tiền vợ
Cho đến một ngày, tôi bàng hoàng, chết lặng khi biết được, vợ tôi bấy lâu nay đang ngoại tình. Người mà vợ cặp kè chính là ông sếp ở công ty vợ.
Ngày trước, bạn bè nói với tôi, &'vợ ông giỏi thật, đi làm mới có mấy tháng mà đã được thăng chức, giờ tiền kiếm thì nhiều. Số ông đúng là số sướng, được nhờ vợ rồi'. Tôi cũng cười trừ cho xong chuyện. Thật ra, trên đời này đâu phải người nào cũng có vợ giỏi đâu. Tôi cũng vui lắm, tự hào lắm lắm ngày vợ nói được cất nhắc. Cuộc sống vợ chồng sẽ sung túc hơn, bớt khó khăn hơn.
Nhưng chao ôi, cái sự vợ giỏi hơn chồng nhiều khi cũng làm tôi nhức đầu. Nếu không phải là một người có lập trường vững vàng thì có thể, mấy năm qua, tôi đã chịu bao điều tiếng của người đời. Bản thân tôi đi làm, lương 3 cọc ba đồng. Tất cả các khoản chi tiêu, sắm sửa trong nhà đều nhờ vào vợ tôi. Tôi cũng đã gồng mình cố gắng để có được mức lương cao nhưng vì chuyên môn thấp, công việc cũng chỉ có vậy nên tôi vẫn giậm chân tại chỗ. Còn vợ tôi, ngày càng có nhiều mối quan hệ và càng có nhiều khoản kiếm thêm.
Hàng tháng, có việc gì quan trọng, tôi phải dùng đến tiền của vợ. Được cái, cô ấy lúc nào cũng vui vẻ, cũng thoải mái, chiều chồng, yêu thương chồng con nên tôi cũng được an ủi phần nào. Chưa bao giờ vợ tôi càu nhàu về chuyện tôi lương thấp hay tiêu pha nhiều. Về chuyện tiền nong, vợ tôi thoải mái vô cùng. Đúng là, tôi cũng yên tâm về vợ.
Hàng tháng, có việc gì quan trọng, tôi phải dùng đến tiền của vợ. (ảnh minh họa)
Người ta bảo, vợ tôi ngày càng xinh đẹp, quyến rũ, lại có tiền, đi ra ngoài sợ đàn ông theo. Thiết nghĩ, đàn bà đẹp xinh ra là để đàn ông ngắm. Họ có ngắm vì vợ mình đẹp thì cũng chẳng sao, quan trọng là vợ mình yêu thương mình là được. Tất cả những lời nói không ra gì, tôi bỏ ngoài tai. Tôi tin, vợ tôi là người phụ nữ nghiêm chỉnh.
Cho đến một ngày, tôi bàng hoàng, chết lặng khi biết được, vợ tôi bấy lâu nay đang ngoại tình. Người mà vợ cặp kè chính là ông sếp ở công ty vợ. Xâu chuỗi lại tất cả các sự kiện, tôi thấy, điều họ nói quả không sai. Tôi đã tin vợ, đã yêu vợ và bây giờ thì tôi hoàn toàn thất vọng. Những tài liệu quan trọng mà vợ nói tôi không được đụng vào thật ra chính là bằng chứng về những chuyến công tác, những cuộc gặp gỡ, những chuyến đi chơi hú hí với nhau của họ.
Tôi đã phát hiện chuyện vợ ngoại tình chỉ bằng một tin nhắn. Đó là lúc tôi lấy điện thoại của vợ, giả vờ nhắn tin với người đàn ông kia và thật không ngờ, ông ta nhắn lại rất tình tứ. Chuyện bại lộ. Tôi thật sự đau lòng.
Suốt thời gian ấy, tôi để ý vợ. Vợ lúc nào cũng ăn mặc đẹp, trang điểm lộng lẫy và lấy lí do vì công việc đi tối ngày. Có những chuyến công tác cả hai người với nhau, vợ tôi đã làm gì?
Muốn bỏ vợ mà không đành, nhưng không bỏ vợ thì phải làm sao, không lẽ, chấp nhận kiếp bị cắm sừng và nhục nhã vì đã tiêu pha những đồng tiền nhơ bẩn nhờ bán thân xác của vợ sao?
(ảnh minh họa)
Giờ thì tôi nhận ra, lời người ta đồn đoán không sai. Vợ tôi ngoại tình nên mới có địa vị như vậy. Tôi suy nghĩ rất nhiều và quyết định làm to chuyện. Vợ tôi khóc lóc van xin, nói rằng, cũng chính vì tôi, vì gia đình nghèo khó, vì tôi không giỏi kiếm tiền nên vợ phải bám vào người khác để tiến thân. Vợ không yêu gì ông ta cả, chỉ là ngoại tình, cặp bồ để có tiền, để được thăng tiến.
Lòng tôi rối bời, tôi đau khổ vô cùng, cảm giác mình thật hèn hạ và vô dụng. Lúc này, tôi không còn lời nào để nói với vợ vì chuyện ngày hôm nay, có lẽ một phần vì người chồng vô dụng như tôi. Còn vợ tôi khóc như mưa, cầu xin tôi tha thứ, và đó là lần đầu tiên cô ấy oán trách tôi là kẻ vô dụng, không biết kiếm tiền. Muốn bỏ vợ mà không đành, nhưng không bỏ vợ thì phải làm sao, không lẽ, chấp nhận kiếp bị cắm sừng và nhục nhã vì đã tiêu pha những đồng tiền nhơ bẩn nhờ bán thân xác của vợ sao? Vậy thì hèn hạ lắm!
Theo Phununews
Muốn bỏ quách cô vợ lẳng lơ hết chỗ nói ngay đêm tân hôn Đêm tân hôn, vợ tôi chẳng khác nào một ả gái làng chơi sành sỏi và ham hố. Tôi quá khiếp đảm. Đã hơn 2 tuần trôi qua kể từ ngày cưới, tôi không muốn động đến người vợ. Tôi nằm riêng một góc. Cái cảm giác trong tôi dành cho người vợ mới cưới mà tôi theo đuổi bao năm qua là...