Đêm tân hôn, mẹ chồng đập cửa đòi làm một chuyện khiến con dâu chỉ muốn tháo chạy khỏi nhà chồng
Ngày đầu bước chân vào nhà chồng cũng là ngày tôi muốn rời đi ngay lập tức vì mẹ chồng.
Tôi và chồng đều là con cả trong gia đình. Khi cưới, cả hai gia đình cũng rất quan tâm, chờ đợi vì mỗi bên lần đầu tổ chức đám cưới cho con. Ngày cưới, tôi nhận được nhiều tiền, vàng cho riêng để làm của hồi môn khi về nhà trai. Bố mẹ cho tôi 2 cây vàng và 50 triệu. Ông bà nội, ngoại, các chú, bác, cô dì, anh em họ của tôi người nhiều vài chỉ, người ít thì một triệu đồng đến 1 chỉ vàng.
Trong lễ cưới, mọi người lên trao khiến tôi xúc động lắm. Chứng kiến màn trao quà tới tấp bên phía nhà gái, phía nhà trai cũng rất trầm trồ, vui mừng. Nhà trai không ai tặng tôi vàng, duy nhất chỉ có mẹ chồng tặng cho chiếc kiềng đeo cổ chắc vài chỉ vàng vì nhìn thì to, nhưng bên trong rỗng.
Đêm tân hôn, tôi chỉ kịp kiểm đếm số vàng, cũng phải được gần 3 cây vàng. Tôi và chồng vui mừng lắm, mới cưới nhau mà đã thuận lợi như thế này rồi, cũng bớt phải lo nghĩ nhiều. Tôi và chồng dự tính, sẽ chỉ giữ lại 1 cây vàng, còn lại bán đi để lấy tiền gửi ngân hàng cho có lãi… Chưa kịp nghĩ đến sắp tới sẽ chọn nơi nào để đi tuần trăng mật vì đang sẵn tiền thì có tiếng mẹ chồng đập cửa bên ngoài.
Tôi ra ngoài mở, chưa kịp hỏi mẹ chồng có việc gì thì bà đã xộc thẳng vào phòng. Nhìn thấy trên giường có đống tiền, vàng chưa cất, mẹ chồng liền quát tháo: “Trời đất, tiền vàng sao không cất đi, bầy bừa ra kia để dụ trộm cướp vào nhà lấy đi à? Sao chưa được phép của tôi mà đã mang ra kiểm đếm, thất lạc thì liệu hồn với tôi”.
Video đang HOT
Mẹ chồng vô lý khi yêu cầu con dâu phải giao hết tiền, vàng hồi môn. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi yêu cầu con dâu gom hết lại tiền, phong bì, vàng lại để đưa ngay cho bà. Mẹ chồng tuyên bố: “Tiền, vàng này tôi sẽ cất giữ. Khi nào có việc tôi sẽ đưa cho. Giờ làm dâu nhà này rồi, phải theo quy định của tôi. Bảo sao thì làm vậy, cấm được cãi”.
Tôi nói là sẽ giữ cẩn thận số vàng, còn số phong bì chưa kịp kiểm tra xem ai đi bao nhiêu để đi lại… Lúc này mẹ chồng tôi giận dữ, nói như quát vào mặt con dâu: “Tôi không cần cô dạy khôn tôi nhá. Mà tôi cũng nói luôn, đám cưới tôi phải chi ra bao nhiêu khoản, thu về vẫn còn chưa đủ. Giờ tôi lấy tiền, vàng hồi môn để bù đắp vào. Được chưa?”.
Tôi bật khóc, tỏ ra không đồng tình thì chồng tôi không bênh vợ câu nào còn mắng mỏ thêm: “Em buồn cười thật, mẹ đã nói như thế còn cố cãi. Dù thế nào thì vẫn là ý kiến của mẹ, không bao giờ sai cả. Em làm con dâu, chưa gì đã hỗn với mẹ anh rồi, anh làm thế với bố mẹ em thì đừng có trách anh nhé”.
Đêm tân hôn, một mình cô độc nơi nhà chồng bị mẹ chồng và chồng chèn ép, tôi chỉ biết nín nhịn vì bất lực. Mới về nhà chồng mà tôi đã thấy sợ rồi, tôi chỉ muốn tháo chạy khỏi nhà chồng, về nhà bố mẹ đẻ ngay và không quay lại nhà chồng nữa.
Bố mẹ đẻ tôi biết chuyện, cũng bất bình lắm nhưng lại động viên con gái: “Coi như đánh rơi đi con, nghĩ thế cho thoải mái”. Từ hôm đó đến nay, muốn chi tiêu gì tôi đều phải cúi mình đi xin mẹ chồng. Tôi phải làm gì để mẹ chồng trả lại tiền, vàng hồi môn cho tôi? Không muốn sống ở nhà chồng, tôi có nên yêu cầu chồng cho ra ngoài ở riêng?
Đêm tân hôn, mở tủ quần áo của chồng thấy một vật bên trong khiến tôi sốc nặng, không dám ở lại nhà chồng
Bình thường trông chồng tôi rất hiền lành, tử tế nhưng sự thật lại khiến tôi muốn ly hôn ngay.
Tôi và chồng quen nhau được 2 tháng thì yêu nhau, anh ấy hơn tôi 5 tuổi. Tôi rất ấn tượng bởi cách cư xử đàn ông, am hiểu biết của anh nên khi được ngỏ lời yêu tôi đã chấp thuận ngay. Khi yêu nhau, tôi không bận tâm nhiều đến đời tư của bạn trai bởi tôi rất tin tưởng anh ấy.
Lúc yêu, tôi được bạn trai chiều chuộng. Khi ở bên nhau, tôi luôn có cảm giác thư thái, bình yên. Có lần tôi được bạn trai đưa về nhà chơi, gặp gỡ bố mẹ anh ấy. Trông họ thì có vẻ lạnh lùng, hơi ghê nhưng khi nói chuyện thì nhẹ nhàng, quan tâm tới tôi.
Yêu nhau được 6 tháng thì chúng tôi đi đến quyết định kết hôn. Tôi chưa sẵn sàng nhưng với sự thuyết phục của bạn trai, anh ấy nói rằng bố mẹ cũng đã có tuổi rồi, muốn nhanh có cháu nội. Bản thân anh ấy bươn trải làm ăn nhiều năm, đã đến lúc phải có người chăm sóc, bầu bạn...
Bố mẹ tôi thì không đồng tình, nói tôi còn trẻ, mới đi làm chưa lâu. Cần có thêm thời gian để cả hai thực sự hiểu nhau, hòa hợp với nhau thì mới chung sống lâu dài bên nhau được. Bố tôi còn nói thẳng: " Bạn trai của con nhìn qua có vẻ đẹp trai, nhanh nhẹn. Nhưng nhìn kỹ, bố thấy nó sắc sảo, chưa hẳn đã là người hiền lành, tử tế đâu".
Vợ thất vọng khi biết được con người thật của chồng. (Ảnh minh họa)
Tôi lại muốn chứng minh điều ngược lại để bố mẹ tôi thấy bạn trai tôi là người rất yêu thương tôi, không phải người như bố mẹ tôi nghĩ. Trước sau gì cũng lấy chồng, sớm hay muộn vài năm, cũng khác gì nhau. Bỏ qua mọi khuyên ngăn từ gia đình, tôi quyết định kết hôn để được sống với người đàn ông mà mình đã lựa chọn.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra êm đẹp, thuận lợi. Cả hai gia đình đôi bên đều vui mừng, chúc phúc cho hai vợ chồng tôi hạnh phúc dài lâu. Tôi hồi hộp bước vào đêm tân hôn, đêm mà tôi cảm thấy thoải mái nhất để trao cho chồng thứ quý giá nhất của đời người con gái.
Trong khi chờ chồng tắm, tôi cũng chuẩn bị trước quần áo để tắm sau. Tôi tìm máy sấy tóc nhưng không biết đồ đạc của tôi chuyển sang chồng đã cất nó ở đâu. Thấy chiếc tủ còn cắm chìa khóa, tôi nghĩ chắc chồng để ở đó nên mở ra.
Tôi choáng váng, giật bắn người với cảnh tượng hiện ra trước mắt. Trong tủ treo mấy chiếc dao, kiếm dài nhọn hoắt, ở ngăn dưới là tập giấy mà tôi xem qua toàn là giấy vay nợ, liên quan đến lô đề, cờ bạc... Tôi choáng váng đóng cửa tủ lại, đúng lúc đó chồng tôi tắm xong và trở ra, tôi vội vàng đi vào nhà tắm.
Ở trong nhà tắm, tôi vẫn còn nghe oang oang tiếng chồng tôi đang chửi bới, dọa dẫm ai đó. Tôi rất sốc, bật khóc và không tin nổi vào những điều mình vừa thấy. Chồng tôi không phải người hiền lành như tôi nghĩ ban đầu. Đêm hôm đó, lấy cớ mệt mỏi, tôi giả vờ ngủ nhưng thực ra cả đêm thức trắng.
Ngày hôm sau, tôi trở về nhà bố mẹ đẻ và lấy cớ bị ốm ở lại mấy hôm nay, tôi không muốn trở lại nhà chồng nữa. Sợ bố mẹ buồn, tôi chưa dám nói ra sự thật. Chồng tôi, chắc gì anh ấy đã yêu thương tôi thật lòng, bởi trước khi cưới anh ấy còn nói thẳng với tôi: " Bố mẹ em có điều kiện như vậy, sau này anh rất cần hỗ trợ thêm tài chính để làm ăn".
Tôi vẫn còn rất sốc và hối hận, chưa biết mình phải làm gì bây giờ. Tôi có nên chấp nhận người chồng như vậy, hay là ly hôn để tránh phải đau khổ về sau?
"Nghỉ phép" ở nhà chồng để về nhà ngoại... hồi sức Chị đã thành công khi thương lượng được 1 tháng buông hết trách nhiệm tại nhà chồng. Chị bắt xe về nhà mẹ ruột ở Cần Thơ để nằm dài sung sướng. Sau rằm tháng Giêng, cũng vừa hết 1 tháng khổ sở vật vã với trách nhiệm bếp núc, cúng kiếng, chị vui mừng trở về với cuộc sống thường ngày. Vậy...