Đêm tân hôn khủng khiếp của một cô tiểu thư giàu có
Cô vốn là cô nàng tiểu thư giàu có nhưng tính cô hiền lành không phá phách như nhiều cô gái tiểu thư ở Hà Nội.
Cô không tin vào tai mình nữa, cô sững sờ trước lời nói của người đàn ông mà mình đã hết mực yêu thương. Cô nên làm gì đây, nói cho bố cô biết về âm mưu này, rồi bỏ anh ta hay cứ để vậy và hành hạ anh ta rồi cho anh ta nếm bài học.
Cô vốn là cô nàng tiểu thư giàu có nhưng tính cô hiền lành không phá phách như nhiều cô gái tiểu thư ở Hà Nội. Gia đình cô giàu có vì bố cô là giám đốc của 3 công ty gỗ lớn tại Hà Nội và vài tỉnh khác. Cô đi học được xe đưa đón, nhưng nhiều lúc cô vẫn lấy con xe số để tự đi một mình.
Đêm tân hôn ác mộng…(Ảnh minh hoạ)
Là một tiểu thư nhưng cô ăn mặc giản dị chứ không ăn chơi đua đòi như nhiều bạn bè khác. Bố mẹ cô rất yêu quý và cưng chiều cô. Bố cô nghiêm khắc nhưng với cô, ông lại luôn nhẹ nhàng vì cô là đứa con gái ngoan biếtchia sẻ chứ không như cô chị cả chỉ biết có xin tiền và phá phách để bố cô suốt ngày đi giải quyết hậu quả.
Năm cuối đại học cô yêu một anh chàng người Hải Dương, anh này đào hoa lãng tử. Anh theo đuổi cô từ cuối năm ba, cô vốn hiền lành cả tin nên đã rung động và nhận lời yêu anh bạn này. Cô yêu anh ngây thơ và trong sáng, trước mắt cô mọi thứ đều là màu hồng. Nhưng cô đâu biết anh chỉ lợi dụng cô để có được tài sản của nhà cô. Vì anh đã nghe thằng bạn kể về gia cảnh nhà cô nên anh quyết tâm chinh phục cô bằng được.
Ngày cô đưa anh đến ra mắt gia đình, bố cô nhìn anh từ đầu đến chân. Ông nói chuyện tử tế nhưng linh cảm của người làm ăn lâu năm khiến ông thấy người này không tin tưởng được. Nhưng đây là lần đầu cô con gái cưng của ông yêu đương và nghiêm túc muốn lấy một người đàn ông nên dù ông có cản thì cũng khó.
Video đang HOT
Ông góp ý và khuyên can con gái nhưng cô nói mong bố tin vào lựa chọn của mình. Ra trường được gần 1 năm thì cô cưới chồng, gia đình cô mua cho cô một ngôi nhà 4 tầng ở Hà Nội để con gái không phải sống xa gia đình và làm việc tại Hà Nội. Cô bàn với anh, anh tỏ vẻ giả vờ lưỡng lự suy nghĩ nhưng thật sự anh mừng rơn người.
Đám cưới diễn ra hoành tráng, cô hạnh phúc ngây ngất trong niềm vui của một cô dâu xinh đẹp. Còn chồng cô cũng vui khi đạt được mục đích của mình, anh thật tàn nhẫn khi lợi dụng người con gái ngoan hiền nết na như cô. Thật ra anh ta có người yêu ở quê, họ yêu nhau được 4 năm rồi, nhưng anh tham vọng nên đã bày ra mưu kế này. Anh thích vợ mình nhưng lại không yêu vì cô người yêu là người có tình cảm sâu nặng với anh. Cô ta cũng yêu anh mù quáng nên chấp nhận kế hoạch của anh.
Đêm tân hôn, anh uống quá nhiều và say mềm. Khi lễ cưới tan, anh về nhà với cô trong trạng thái say xỉn, không biết gì. Cô dìu anh lên phòng, cởi đồ cho chồng. Cô đã rất mong chờ đêm tân hôn nhưng giờ chồng cô lại say xỉn khiến cô rất tủi thân, nhưng rồi cô tự động viên vì hôm nay là ngày vui nên mọi chú rể đều phải uống nhiều, tửu lượng anh kém nên mới say như vậy. Để mai anh tỉnh và thoải mái hơn thì họ có đêm tân hôn muộn cũng không sao. Lúc cô định quay lưng đi và cởi chiếc váy đang mặc trên người để đi tắm thì anh nắm lấy tay cô:
- Lan em chờ anh nhé, sau khi có được mọi thứ anh muốn anh sẽ bỏ cô ta và về bên em.
Cô không tin vào tai mình nữa, cô sững sờ trước lời nói của người đàn ông mà mình đã hết mực yêu thương. Cô khóc như mưa, còn anh ta lăn ra ngủ không biết gì. Với cô đây là đêm tân hôn khủng khiếp nhất của cuộc đời, cô đau đớn với sự thật nghiệt ngã này.
Cô nên làm gì đây, nói cho bố cô biết về âm mưu này, rồi bỏ anh ta hay cứ để vậy và hành hạ anh ta rồi cho anh ta nếm bài học. Rồi cuộc đời cô sẽ ra sao khi vừa cưới đã định bỏ chồng? Cô thực sự đau khổ và hoang mang vô cùng. Có nằm mơ cô cũng không nghĩ anh chàng luôn săn đón mình và lấy mình làm vợ chỉ vì tài sản chứ chẳng yêu thương gì cô cả.
Theo blogtamsu
Chồng vũ phu, lại ghen tuông bệnh hoạn
Hắn ghen với tất cả mọi người, kể cả bố chồng và anh trai tôi. Nửa đêm ngủ, hắn dựng tôi dậy đánh dù tôi đang mang thai.
ảnh minh họa
Tôi lớn lên và trưởng thành trong một gia đình không giàu có cũng không phải nghèo khó. Bố mẹ tôi là người dân lao động bình thường nhưng không bao giờ để con cái thiệt thòi với bạn bè, với mọi người. Tôi cũng ý thức được bố mẹ dành những điều tốt đẹp nhất cho mình. Đối với một gia đình ở quê làm ruộng thì nuôi con học hành thành đạt là một sự nỗ lực rất lớn của bố mẹ. Và tôi cũng không để bố mẹ phải phiền lòng về vấn đề học hành, công việc.
Mặc dù tốt nghiệp cao đẳng ra trường nhưng có sự quen biết của người nhà nên tôi được đi làm luôn. Mới ra trường 2 năm nhưng tôi đã làm 3 công việc khác nhau, nó trau dồi cho tôi những kỹ năng sống, cách giao tiếp, ứng xử, cách suy nghĩ chín chắn và bao quát hơn mà ở ghế nhà trường tôi chưa học được. Tôi vẫn thầm cảm ơn bố mẹ đã hy sinh để tôi có cuộc sống như ngày hôm nay.
Nếu cuộc đời cứ êm đềm trôi như vậy thì tôi không phải viết những lời này. Tôi và người yêu tôi đã yêu nhau được hơn một năm, gia đình tôi biết chuyện, phản đối kich liệt vì: cách xa nhau quá, vì nhà anh ấy không có điều kiện, vì anh ấy chưa có việc làm, vì hàng vạn lý do đưa ra. Bố tôi là người nóng tính, dù tôi có tâm sự và thuyết phục thế nào cũng không đồng ý và nói nếu tôi và anh ấy đến với nhau thì coi như tôi không có bố, từ mặt tôi.
Không những bố mẹ mà ngay cả ông bà, chú dì, cậu mợ tôi đều phản đối. Chúng tôi yêu và hiểu nhau như hai người có cùng một suy nghĩ vậy. Anh ấy là người tốt, biết lo cho gia đình, yêu thương tôi hết mực. Và tôi là người chủ động nói chia tay mặc dù rất đau đớn. Anh ấy đồng ý vì chưa có công ăn việc làm nên không có gì để giữ được tôi, để chứng mình với gia đình tôi là có thể lo lắng cho người mình yêu.
Chúng tôi yêu mà biết sẽ không đến được với nhau, như một người biết trước được cái chết khi nào xảy ra vậy. Chuyện không dừng ở đấy. Gia đình anh gặp biến cố lớn, bố anh bị bệnh hiểm nghèo, anh sợ tôi lo lắng, suy nghĩ nên giấu tôi, đến khi tôi hỏi cô em gái của anh ấy thì mới biết. Tôi thực sự bị sốc và quá đau đớn khi làm cho anh đau khổ như vậy. Trong lúc anh cần tôi chia sẻ nỗi buồn thì tôi lại rời bỏ anh đi. Tôi không dám trách anh chuyện này mà càng thương anh nhiều hơn. Tình yêu của chúng tôi cứ thế tồn tại bằng những giọt nước mắt mà không biết làm thế nào để giải thoát được.
Tôi được người nhà giới thiệu cho một người bạn trai hơn tôi 7 tuổi (đã ngoài 30 tuổi), có học vấn nhưng sự tiếp xúc với xã hội chỉ là mặt tiêu cực. Nhà anh ấy có điều kiện hơn hẳn nhà tôi và người yêu tôi. Đó là lý do mà mọi người trong nhà tin tưởng, điều đó sẽ mang đến hạnh phúc cho tôi.
Tôi vì sức ép của gia đình mà phải gặp mặt nói chuyện. Khi tìm hiểu, tôi đã biết hắn là người ghen tuông bệnh hoạn và hay đặt điều cho người khác, dù sai một phút hoặc không nghe điện thoại, không nhắn tin lại là nghĩ tôi đang ở với thằng nào đấy. Hăn có thú vui là ghen với tất cả mọi người, kể cả người thân ruột thịt, với anh rể hắn cũng gây sự. Đấy là chưa có gì ràng buộc với nhau mà còn có cái kiểu suy nghĩ như vậy.
Tôi đã nhiều lần bức xúc và nói về hắn nhưng đều được mọi người nói: tôi ghê gớm, bắt nạt hắn, và không lấy hắn thì đừng hòng lấy ai. Tôi chán nản khi biết mọi nỗ lực của mình không có tác dụng gì cả. Rồi tôi đành chấp nhận chọn theo bố mẹ.
Được một thời gian, bố mẹ anh ấy giục cưới và làm một cách nhanh chóng. Tôi như một con rối, chỉ biết "vâng, dạ", mà nếu không thì biết làm gì khi phản kháng lại gia đình. Người yêu tôi thì yếu đuối, yêu tôi nhưng nghĩ không thể đấu tranh giành lại tôi. Mà cũng phải thôi, vì anh ấy tay trắng mà. Tôi thấy cuộc đời này bạc bẽo quá.
Giờ tôi đã làm theo lời bố mẹ, ông bà, mọi người vui vẻ nhưng tôi thì đau lòng lắm. Mọi người không biết được tôi bị hắn tra tấn thế nào cả. Bề ngoài thì hắn hiền lành, dạ dạ vâng vâng với mọi người nhưng bên trong thì thối nát, khốn nạn đến kinh tởm. Lấy nhau được hai tháng thì 60 ngày tôi và hắn cãi nhau. Ban đầu thấy tôi khóc vì những chuyện hắn làm, hắn tỏ ra ăn năn hối lỗi lắm, nhưng cấp độ tăng dần kể cả tôi khóc hay gì đi nữa. Giờ hắn đánh đập nếu tôi phản kháng.
Hắn ghen với bố chồng, với anh trai tôi, với bạn bè, đồng nghiệp của tôi. Tôi làm ở nơi mà nhiều người ao ước, không có chuyện phức tạp như một vài cơ quan khác. Vậy mà hắn có thể nghĩ ra đủ thứ chuyện để nói để xỉ nhục tôi. Tôi là người có ăn có học nhưng không bao giờ nghĩ thời buổi này rồi mà mình phải sống cuộc sống không khác gì thời phong kiến. Tôi thấy nhục nhã ê chề.
Giờ tôi đang có bầu mà hắn cũng không tha. Tôi mang giọt máu của hắn mà hắn không coi tôi ra gì cả. Nếu nói ra thì rất nhiều chuyện, ví dụ như: nửa đêm dựng tôi dậy và đánh cho dù tôi đang mang thai, tôi bị mất ngủ trầm trọng vì đêm nào cũng phải nghe hắn xỉ nhục, người ta bảo trời đánh tránh miếng ăn nhưng hắn thì không, hắn nói tôi lấy hắn vì tài sản nhà hắn. Tôi làm đơn xác mình tài sản tất cả thuộc về hắn nếu sau này có chia tay, cho tôi được sống thanh thản và giữ được lòng tự trọng.
Giờ hắn ghen và không nhận đứa con là của hắn. Tôi quá tủi nhục mà không dám nói với bố mẹ ở quê. Hắn có thể đánh đập, chửi mắng tôi bất cứ lúc nào hắn muốn. Tôi không dám trách ai cả vì quyết định đến sự việc ngày hôm nay là do tôi. Tôi chỉ mong thoát khỏi được cái địa ngục mà tôi đang phải sống trong đó. Người ta bảo chết mới phải xuống địa ngục nhưng tôi vẫn đang sống mà như đã ở đó vậy.
Giờ tôi bị quản lý như một đồ vật, không có quyền lên tiếng, hắn chở tôi đi làm. Mọi người nói hắn vất vả lo cho vợ, cho con nhưng không hiểu được cái bản chất kinh tởm của hắn là: chở đi để xem tôi có thằng nào đón đưa, nói chuyện, mời ăn cơm rồi hú hí với nhau hay không. Hắn không bao giờ nghĩ tốt cho người khác, chứ yêu thương vợ con gì.
Vốn dĩ cuộc sống hôn nhân không có tình cảm đã khó khăn đối với tôi, giờ đây tôi càng cố gắng để người tôi yêu và bố mẹ không phải buồn và lo lắng cho tôi nữa nhưng mọi thứ đều vô nghĩa. Thật sự tôi không còn gì mà níu kéo nữa, hết tình cảm và chai sạn bởi những sự sỉ nhục tra tấn của hắn gây ra cho tôi. Tôi thấy hai tháng hôn nhân của tôi như địa ngục vậy. Giờ các bạn cho tôi lời khuyên để có thể thể xác định lại phương hướng và giải quyết việc này.
Theo VNE
Gia đình hạnh phúc vì cho chồng cặp bồ Cô ta si mê chồng tôi, vì thế tôi động viên chồng cặp bồ, moi tiền từ cô ta để chăm lo cho gia đình. Người tình của chồng tôi cuồng si anh, sẵn sàng dâng hiến tất cả những gì cô ta có bao gồm cả tiền bạc (Ảnh minh họa) Ngoài 40 tuổi, nhìn lại những gì mình đang có trong...