Đêm tân hôn bị phá hỏng bởi màn tranh cãi nảy lửa khi mẹ chồng đập cửa đòi giữ của hồi môn
Vừa mới đến nhà chồng chưa được một ngày, tôi đã muốn rời đi ngay tức khắc.
Tôi về phòng đầy thất vọng, mẹ chồng và các chị chồng thì nhìn tôi với ánh mắt ghẻ lạnh. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay 25 tuổi, chồng tôi hơn tôi 2 tuổi, chúng tôi vừa kết hôn sau gần 2 năm yêu nhau. Chồng tôi là người yêu thương tôi, luôn quan tâm và chăm sóc tôi chu đáo. Ở bên anh ấy, tôi luôn cảm thấy yên tâm, được chở che về mọi mặt. Lựa chọn anh ấy làm chồng tôi không hề có chút đắn đo, băn khoăn nào.
Hôn nhân của tôi được gia đình hai bên ủng hộ, tạo điều kiện hết sức. Mọi nghi lễ cưới hỏi đều thuận lợi. Hôm cưới, tôi rất vui mừng và hạnh phúc khi nhận được lời chúc phúc từ bạn bè, người thân. Tôi cũng rất ấn tượng với màn trao quà cưới, hai gia đình đều trao những kỷ vật có giá trị là vàng, tiền để vợ chồng tôi làm của hồi môn, lấy vốn làm ăn ổn định sau khi cưới.
Đêm tân hôn, sau khi hoàn thành mọi việc trong ngày hôn lễ, tôi và chồng vui mừng kiểm đếm tiền mừng, số tiền và vàng hồi môn. Đang định tận hưởng đêm tân hôn mặn nồng thì bất ngờ có tiếng đập cửa ầm ầm, kèm với đó là tiếng của mẹ chồng tôi gọi bên ngoài.
Tôi ra mở cửa thì mẹ chồng kêu hai vợ chồng tôi xuống dưới nhà họp gia đình. Buổi họp mặt gia đình còn có thêm hai chị chồng. Mẹ chồng tôi vẻ mặt nghiêm nghị, thông báo: “Hôn lễ đã xong, giờ người một nhà nên cũng cần rõ ràng luôn chuyện chi phí về hôn nhân. Hai vợ chồng con tiền vàng hồi môn bao nhiêu giao nộp hết cho mẹ. Sau khi tính toán trừ các chi phí đám cưới, số còn lại sẽ giữ hộ và đưa khi có việc cần thiết”.
Video đang HOT
Tôi trả lời: “Chúng con kiểm đếm quy ra là được hơn 300 triệu ạ. Tiền này trong đám cưới cũng công khai là tặng cho vợ chồng con làm của hồi môn, lấy cái làm ăn sau hôn nhân. Giờ lại dùng vào chi phí đám cưới là không phù hợp ạ. Bên nhà bố mẹ đẻ con cũng chi phí nhiều hơn tiền mừng, cũng phải tự cân đối đó thôi”.
Lúc này mẹ chồng tôi nổi nóng quát tháo: “Tôi không biết, giờ cô về nhà tôi thì phải do tôi quản lý, kể cả tiền bạc. Tôi bỏ tiền ra để làm đám cưới thì tiền bạc thu về cũng là của tôi. Chưa gì đã cãi lại mẹ chồng nhem nhẻm như thế. Không trị bây giờ để sau này đè đầu cưỡi cổ nhà này”.
Mẹ chồng tôi vừa dứt lời, hai chị chồng tôi cũng ra sức xỉ vả tôi là không biết điều, định giở trò bòn gót. Hai chị quát tháo chồng tôi về phòng lấy hết tiền, vàng xuống giao nộp cho mẹ. Mẹ chồng tôi thông báo: “Chi phí đám cưới hết hơn 200 triệu, còn lại chỉ 100 triệu. Mẹ giữ hộ, cần gì thì bảo mẹ đưa. Không thì trừ vào 1 năm tiền ăn đầu tiên, khỏi phải đóng hàng tháng”.
Tôi về phòng đầy thất vọng, mẹ chồng và các chị chồng thì nhìn tôi với ánh mắt ghẻ lạnh. Chồng tôi cũng chỉ an ủi tôi nhường nhịn cho nhà cửa yên ổn rồi tính sau… Tối thấy mình bị xúc phạm, bị chèn ép một cách trắng trợn. Số tiền vàng đó cũng phần nhiều do bố mẹ đẻ, anh chị em họ hàng nhà tôi trao tặng chứ không riêng gì nhà chồng. Vậy mà giờ tôi không được cầm vì sự vô lý của mẹ chồng.
Tự dằn vặt bản thân mình sai lầm, hèn yếu nên bị chèn ép, còn chồng tôi nhu nhược chỉ biết bênh mẹ và các chị. Tôi không muốn ở lại nhà chồng, nơi tôi không được chào đón ở đó. Bỗng dưng, tôi thấy cuộc sống hôn nhân của mình đầy gian nan. Tôi phải làm gì để mẹ chồng trả lại của hồi môn cho vợ chồng tôi? Tôi có nên ly hôn khi thấy mình không được tôn trọng nơi nhà chồng?
Tân hôn vợ ngoan đưa 30 cây vàng hồi môn, tôi chết đứng trước chiêu hiểm của mẹ vợ giàu
Khi tôi ngỏ ý mượn vàng hồi môn của Lan, cô ấy lập tức đồng ý không do dự. Khi ấy tôi vừa cảm động lại có phần áy náy với vợ.
Vì cô ấy đối xử tốt với chồng, vì cô ấy trong sáng và hồn nhiên quá. Càng nghĩ tôi càng thấy mình may mắn khi yêu được Lan. Em xinh xắn, dễ thương lại hiền lành và ngoan ngoãn. Chẳng những thế nhà Lan còn rất có điều kiện. Cô ấy là con gái yêu được bố mẹ cưng chiều. Ông bà nâng niu Lan từ tấm bé nên cô ấy rất ngây thơ trong sáng. Tôi thích mẫu phụ nữ như vậy, thông minh sắc sảo quá tôi sẽ thấy sợ.
Tôi đưa Lan về ra mắt, bố mẹ ưng lắm. Về phần bố mẹ Lan, dù gia cảnh nhà tôi thua kém nhưng ông bà không hề khinh thường. Có lẽ họ đã cảm nhận được tình cảm chân thành và không vụ lợi tôi dành cho Lan, đồng ý trao gửi cô con gái quý báu cho tôi.
Ai ngờ trước ngày ăn hỏi mấy hôm, mẹ tôi gọi tôi ra nói chuyện, bảo cố gắng chiều chuộng lấy lòng Lan. Ít nữa còn vay tiền cô ấy trả nợ cho em trai tôi làm ăn thua lỗ. Hiện tại nó nợ số tiền lên đến 2 tỉ đồng. Trước nay bố mẹ không nói với tôi vì lương tôi có hơn chục triệu, ăn tiêu vừa hay hết, bạn bè chẳng ai giàu có để vay mượn.
Tôi đưa Lan về ra mắt, bố mẹ ưng lắm. (Ảnh minh họa)
Bây giờ vợ tương lai của tôi có tiềm lực kinh tế, bố mẹ mới khẩn thiết nhờ tôi giúp đỡ em trai. Nhà tôi chỉ có hai anh em, ruột thịt phải cưu mang nhau lúc khó khăn, tôi lại là anh cả, càng cần có trách nhiệm với em. Nếu Lan trở thành vợ tôi thì cô ấy là chị dâu, cho em trai vay tiền trả nợ là điều nên làm.
Trường hợp cô ấy có điều kiện thì tặng luôn em trai càng tốt. Tôi không có ý lợi dụng Lan mà chỉ nghĩ cô ấy là vợ tôi thì cũng trở thành một thành viên trong gia đình, lẽ nào thấy chết không cứu.
Trên tiệc cưới, nhìn bố mẹ Lan và cô dì chú bác, họ hàng nhà cô ấy lần lượt lên trao những món hồ môn nặng trĩu cho cô dâu, tôi thầm yên tâm. Chỉ cần đêm tân hôn nịnh nọt Lan cho mượn số vàng ấy cũng gần đủ trả nợ cho em rồi. Mẹ tôi chắc hẳn cũng nghĩ như vậy, mắt bà cứ dán vào số vàng đeo trên người con dâu.
Đêm tân hôn mặn nồng xong, tôi buồn rầu kể chuyện em trai mình có chí nhưng không gặp thời, làm ăn thua lỗ. Lan nghe mà thương vô cùng, cô ấy lúc nào cũng lương thiện, tốt bụng như vậy.
Khi tôi ngỏ ý mượn vàng hồi môn của Lan, cô ấy lập tức đồng ý không do dự. Khi ấy tôi vừa cảm động lại có phần áy náy với vợ. Vì cô ấy đối xử tốt với chồng, vì cô ấy trong sáng và hồn nhiên quá. Trong lòng tôi tự nhủ sẽ đối xử tốt với Lan cả đời.
Lan khóc xin lỗi tôi nhưng cô ấy cũng không gọi điện cho mẹ xin tiền nữa. (Ảnh minh họa)
Ngay sáng hôm sau, tôi mang số vàng mượn của vợ đi bán quy đổi ra tiền mặt. Rồi đờ đẫn cả người khi chủ tiệm vàng tuyên bố tất cả đều là giả, họ còn ném vào mặt chửi đuổi tôi vì dám bán đồ giả. Tôi căm hận mang vàng về vứt xuống trước mặt vợ. Lan lập cập gọi điện cho mẹ, giọng mẹ vợ vang lên từ đầu dây bên kia khiến tôi bẽ bàng:
- Nếu nó lấy con không vì tiền tài vật chất thì mẹ tin rằng vàng giả hay thật cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của hai đứa. Hạnh phúc thì ở, còn không hạnh phúc thì về với mẹ. Cũng bởi vì con nằng nặc đòi cưới, coi như mẹ chiều con một lần, để con nhận ra lòng người ấm lạnh ra sao, bao năm nay bố mẹ bao bọc con quá nhiều rồi.
Lan khóc xin lỗi tôi nhưng cô ấy cũng không gọi điện cho mẹ xin tiền nữa. Điều đó chứng tỏ cô ấy đã nghe lời bà. Tôi có tình cảm thật sự với Lan nhưng chuyện vàng giả này biết ăn nói với mẹ và em trai thế nào? Tôi đang cuống vô cùng, mẹ hỏi vẫn phải tìm cớ trì hoãn. Nói ra sự thật chắc chắn mẹ sẽ ghét bỏ Lan và oán trách tôi. Giờ mới biết người giàu ai cũng có sỏi trong đầu cả. Bố mẹ vợ tung chiêu hiểm thế này, tôi biết đỡ làm sao?
Đêm tân hôn mẹ chồng gõ cửa đòi vàng cưới vì bị lỗ tiền cỗ, tôi không nghe thì bà tuyên bố một câu choáng váng Giây phút đó, tôi ngơ ngác luôn. Mẹ chồng sao lại hay thế chứ, bà tự mình tổ chức tưng bừng, xong giờ thiếu tiền lại đòi tôi bù vào là thế nào. Tôi mới cưới chồng được có một ngày thôi mà đã cảm thấy mình không thể nào sống nổi với mẹ chồng nữa rồi. Chúng tôi yêu nhau được 3...