Đêm tân hôn bị chồng biến thành đêm “xưng tội” nhưng cách xử lý của cô vợ trẻ mới khiến chồng “kinh hãi”
Cánh cửa phòng tân hôn vừa sập lại, anh bất ngờ sụp xuống chân vợ thú nhận một chuyện động trời…
Vợ chồng gặp được nhau là cái duyên nhưng để đi được cạnh nhau dài lâu lại phụ thuộc vào chính những người trong cuộc. Một mối quan hệ muốn bền vững đòi hỏi cả hai phía phải cùng cho đi và vun đắp bằng tất cả chân thành, không toan tính.
Người vợ trẻ tên Thùy (29 tuổi) hiện đang sinh sống và làm việc tại Đà Nẵng đã chia sẻ câu chuyện đêm tân hôn cách đây 3 năm chẳng hề giống ai của vợ chồng cô. Thế nhưng qua đó cô muốn gửi gắm đến những người vợ một chiêm nghiệm sâu sắc từ chính bản thân mình.
Thùy kể, cô và chồng yêu nhau hơn 1 năm thì đi đến hôn nhân. Tình yêu đẹp, đám cưới ấm cúng, những tưởng hôn nhân của họ sẽ là những ngày hạnh phúc ngập tràn. Nhưng đêm tân hôn – đêm đầu tiên của cuộc sống vợ chồng lại chẳng diễn ra theo lẽ thông thường bởi chồng cô đã biến nó thành một đêm xưng tội.
Hôm ấy, chồng dẫn cô vào phòng tân hôn từ sớm. Cô còn cười trộm anh sốt ruột quá, không sợ bố mẹ trêu ghẹo hay sao. Nhưng cánh cửa vừa sập lại, anh bất ngờ sụp xuống chân vợ thú nhận một chuyện động trời: Anh đang nợ khoản tiền lên đến cả tỷ đồng!
Thùy ngơ ngác nhìn chồng khổ sở kể lại mọi chuyện. Hóa ra trước đây anh làm ăn với bạn, vừa thua lỗ vừa bị người ta lừa dối, cuối cùng gánh trên vai số nợ mà đối với họ lúc đó chẳng hề nhỏ chút nào. Tiền lương hàng tháng của anh chỉ đủ trả lãi và chi tiêu cá nhân, sợ rằng chuyện chăm lo cho gia đình là không thể.
Thùy thẫn thờ một lúc lâu, để rồi câu đầu tiên cô thốt ra lại là: “Anh nói thật hay thử em đấy?”. Chồng Thùy cúi đầu nói thật, cô bèn nắm chặt tay anh: “Nếu anh thử em thì em sẽ giận đấy, em không thích thử lòng kiểu này. Trường hợp đó là sự thật, em sẽ giúp anh trả nợ, được không?”.
Chồng Thùy ngẩng phắt lên nhìn vợ, không thể tin vào tai mình. Dẫu giờ họ đã là vợ chồng nhưng mới ngày đầu tiên của cuộc hôn nhân, tình nghĩa bên nhau thật sự chưa có nhiều. Hơn nữa, cô làm sao biết chắc anh xứng đáng để cô bỏ ra nhiều như thế? Cô thật sự không chút lo xa hay tính toán gì ư?
Video đang HOT
Chồng Thùy kinh hãi với cách xử lý của vợ vô cùng. Anh cứ nghĩ, cùng lắm là Thùy không trách anh thôi, còn đâu nợ nần để anh tự gánh vác. Thật ra như thế anh cũng thấy vui lắm rồi.
Thùy cười nhẹ: “Anh giấu em, dù giận nhưng em không trách anh nhiều đâu. Thời gian yêu nhau cũng đủ em hiểu anh là con người thế nào mà. Em sẽ bán hết vàng hồi môn, thêm chỗ tiền em tiết kiệm được những năm qua, có lẽ gần đủ cho anh trả nợ. Em chấp nhận đặt cược và cũng sẵn sàng chấp nhận nếu ván cược của em thua thảm hại. Có điều, em tin anh sẽ không khiến em thất vọng”.
Chồng Thùy ôm chặt lấy vợ, đôi mắt anh đã cay xè. “Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm”, đáng lẽ anh phải là trụ cột kinh tế cáng đáng mọi thứ trong gia đình, thế mà hôn nhân của họ vừa mới bắt đầu thì Thùy đã phải gồng lên giải quyết khó khăn cho anh. Muôn lời nói không thể diễn ra hết tâm trạng và cảm xúc trong lòng anh lúc này. Anh chỉ biết ôm chặt vợ thốt lên những lời xin lỗi nghẹn ngào.
“Anh đừng nói xin lỗi em nữa mà. Anh đừng coi thường phụ nữ chúng em nhé. Thời đại này ai còn ngồi một chỗ đợi chồng cung phụng nữa. Chúng em muốn là người bạn đồng hành của chồng mình, chứ không phải là cây dây leo nương tựa vào chồng đâu. Anh nhớ là được rồi, em sẽ chờ xem em đáp lại em ra sao”, Thùy mỉm cười.
Có người sẽ nói Thùy thật dại dột khi chưa gì đã dốc hết gan ruột vì chồng như thế. Nhỡ chẳng mấy nữa anh phụ lòng Thùy thì lúc ấy cô biết than thở với ai, cũng đâu còn tiền mà xây dựng cuộc sống mới.
Nhưng Thùy làm vậy là có cái lý của cô. Cô hiểu chồng mình cũng như họ đã từng có thời gian gắn bó, anh yêu thương và đối xử tốt với cô ra sao. Hơn nữa, chính Thùy đã nói, cô chấp nhận đánh cược song đó là một ván cược mà cô có lòng tin mình sẽ giành chiến thắng.
Phụ nữ yếu đuối và mỏng manh, cần sự bảo vệ của người đàn ông nhưng người đàn ông chưa bao giờ là siêu nhân cả. Họ sẽ có lúc gặp thất bại, nản chí và đau khổ. Những thời điểm như thế họ cần hơn bao giờ hết sự bao dung, san sẻ và niềm tin từ người bạn đời.
Cho đi và nhận lại, chỉ khi hai điều ấy cùng song hành thì một mối quan hệ mới hài hòa và êm ấm. Vợ chồng nên duyên bằng tình yêu nhưng chính sự đồng cam cộng khổ, sẵn sàng bên nhau khi hoạn nạn mới làm nên tình nghĩa sâu đậm, giúp họ luôn nắm chặt tay nhau giữa giông bão cuộc đời.
Quay lại chuyện của Thùy, cô chấp nhận đặt niềm tin vào chồng, là người sẵn sàng cho đi không nghĩ ngợi thiệt hơn và 3 năm qua cô đã bước đầu có câu trả lời cho mình. Sự báo đáp của chồng chứng minh cho Thùy thấy, quyết định trong đêm tân hôn ấy của cô là hoàn toàn chính xác. Nếu ngày ấy cô do dự, lo được lo mất, cô hẳn không mất đi tình yêu của anh nhưng để anh hết lòng hết dạ như bây giờ là điều rất khó xảy ra.
Biến cố bất ngờ sau khi chồng nằng nặc đòi ly hôn
Cuối cùng cũng đến ngày tòa gọi. Nhưng ai ngờ đâu vào cái đêm trước ngày lên tòa hòa giải lần 1, đã có sự việc bất ngờ xảy ra. Lúc ấy, Nhàn chuẩn bị ngủ thì nghe tiếng gọi cửa thều thào. Mở cửa phòng, cô giật mình...
"Chúng ta ly hôn đi! Tôi chán ngấy cái cảnh ngày cãi nhau dăm trận bé, 2 ngày cãi nhau 1 trận to thế này rồi! Cô thử nghĩ xem, lấy nhau chỉ để cãi nhau thế này thì lấy nhau làm gì!", Đức buông thõng 2 tay bất lực nhìn Nhàn rồi thốt ra lời anh đã muốn nói nhiều lần nhưng chưa có can đảm.
Nhàn im lặng thật lâu, mãi sau cô gật đầu: "Vậy ly hôn đi!". Có lẽ cuộc hôn nhân đầy mâu thuẫn, tranh cãi này chẳng còn kết cục nào ngoài kết thúc. Cô cũng không thể chịu đựng thêm được nữa rồi!
Đức và Nhàn kết hôn 2 năm nay và chưa sinh con. Chẳng hiểu sao lúc yêu đương vui vẻ, ngọt ngào là thế mà cưới về chung nhà thì chuyện bé như con kiến họ cũng cãi nhau được. Không ai nhường ai, mâu thuẫn nhỏ trở thành mâu thuẫn to, hai người cả ngày "giương cung bạt kiếm" với nhau.
Đức viết đơn rồi Nhàn ký roẹt một cái, vậy là xong. Hai người vẫn chung nhà vì chưa ai tìm được nhà mới. Họ sống ly thân với nhau.
Cuối cùng cũng đến ngày tòa gọi. Nhưng ai ngờ đâu vào cái đêm trước ngày lên tòa hòa giải lần 1, đã có sự việc bất ngờ xảy ra. Lúc ấy, Nhàn chuẩn bị ngủ thì nghe tiếng gọi cửa thều thào. Mở cửa phòng, cô giật mình thấy Đức mặt xám ngoét đang ôm bụng lăn bò ra sàn nhà.
"Anh... đau bụng quá...", Đức lập cập rên rỉ. Nhàn hốt hoảng gọi xe đưa ngay Đức đi bệnh viện. Đức bị viêm ruột thừa cấp, lập tức được đẩy vào phòng cấp cứu. Cũng may, sau mấy tiếng đồng hồ, ca phẫu thuật của Đức đã thành công.
Đức phải ở viện thêm 1 tuần. Thời gian ấy chủ yếu do Nhàn chăm sóc anh ngày đêm. Đức với Nhàn chẳng ai bảo ai đều không nhắc đến chuyện ly hôn kia.
Để rồi vào ngày xuất hiện về nhà, câu đầu tiên Đức nói với nhà là: "Mình đừng ly hôn nữa, được không em?". Khi trước, chính anh chủ động đòi ly hôn, lúc này vẫn anh rút lại quyết định. Nhàn hơi ngỡ ngàng song cô nhanh chóng mỉm cười gật đầu, ăn ý như 1 tuần trước họ thống nhất ly hôn vậy.
Khi còn ở viện, trong đầu Đức luôn hiện lên hình ảnh khuôn mặt lo lắng đến phát khóc của Nhàn suốt quãng đường từ nhà tới viện. Trước lúc được đẩy vào phòng cấp cứu, anh vẫn nhớ như in khuôn mặt cô đầy nước mắt. Anh nhận ra, người mà thương xót anh những lúc hoạn nạn chính là người vô cùng đáng quý và anh cần trân trọng.
Sau tình yêu thì tình thương là thứ người ta cần để một mối quan hệ được lâu bền. Tình yêu chỉ là những cảm xúc mê đắm nhất thời. Khi cảm xúc ấy qua đi và tình yêu nhạt dần, nếu còn tình thương và tình nghĩa thì người ta còn ở lại. Nếu không có tình thương, người ta sẽ chọn cách ra đi để tìm kiếm tình yêu khác.
Và bởi cuộc đời dài đằng đẵng, đâu chỉ có những vui vẻ, thuận lợi mà còn chất chứa đầy chông gai, sóng gió. Người để chia ngọt sẻ bùi thì rất sẵn, rất nhiều nhưng người có thể cùng mình đồng cam cộng khổ mới hiếm có khó tìm. Đức và Nhàn đến với nhau bằng tình yêu, cô thương anh như thế, hà cớ gì anh phải ly hôn?
Còn Nhàn, khoảnh khắc thấy Đức nằm rạp xuống sàn, mặt tím tái vì đau, cô nhận ra mình vẫn yêu anh rất nhiều. Không yêu sao lại sốt sắng lo lắng và sợ hãi khi cánh cửa phòng cấp cứu đóng lại? Nếu đã còn yêu, còn thương, vậy việc gì phải ly hôn? Tìm được 1 người mình yêu và cũng yêu mình đâu phải dễ giữa biển người bao la này?
Thực ra, Đức và Nhàn đều là những người trẻ có cái tôi quá lớn, chưa biết nhường nhịn và dung hòa trong cuộc sống chung. Mà hôn nhân với ti tỉ va chạm từ nhỏ đến lớn, để được êm đẹp thì lại rất cần người trong cuộc làm được điều đó. Ai cũng muốn thắng, ai cũng căng mình lên thì tất yếu sẽ dẫn đến kết cục như trước đó của Nhàn và Đức mà thôi.
Nếu bạn nhìn thấy một đôi vợ chồng vô cùng hòa hợp như thể họ sinh ra là để dành cho nhau, thì chắc chắn họ đã có quãng thời gian chung sống và tự điều chỉnh bản thân để trở nên phù hợp với đối phương. Trên đời này chắc chắn chẳng có ai vốn sẵn là một nửa hoàn hảo của ai đâu!
An Du
Không muốn con về thăm nhà nội Tôi ly hôn chồng gần 3 năm, lý do là cả hai chưa có kiến thức để ứng xử đúng đắn trong hôn nhân, không thể cảm thông và hiểu nhau. Con trai tôi gần 5 tuổi. Trong thời gian chung sống với chồng, chúng tôi có rất nhiều mâu thuẫn, có lần chồng dùng lời lẽ không đúng với ba mẹ tôi,...